Chắc đời nó ko xui tới mức đó đâu ---------------------------------------------------- Đang nghe OST Đẹp từng centimet... toàn nhạc buồn...
mùng 4 tết, gợi nhớ cho lần đâu tiên t nói với 1 người cảm xúc thật của mình thời gian nhanh quá, cũng đã 2 năm rồi còn gì..........
Hôm nay đi làm, được xếp lịch làm sớm và về sớm. Mình nhờ ông trong quán giúp kiểm kê hàng, dặng ổng 1 lần, sau đó kiểm hết đồ, rồi về dặn ổng 1 lần thêm rằng anh chỉ thêm cái này..v..v, em kiểm hết rồi.. ổng nạt mình, mày làm giống như chỉ có mình mày biết làm, ko có mày dĩ nhiên anh làm rồi, nói hoài,v..v.. đành im re rồi về, ko nói nhiều.
@nganhrist: Đi hiến máu nhân đạo đi. Sao nghe nói lập topic tiễn đưa rồi mà vẫn chưa siêu thoát à pác Dạo này bình thường, chán chán. Mấy ngày Tết nghỉ làm nhưng vẫn đi học, học xong thì đi vòng vòng chơi với mấy đứa bạn cũng vui ^^ Hum wa thời tiết trở trời còn đông đá nữa nên đc nghỉ nguyên ngày đánh pài đến 6h sáng thua 20$ T_T
hỡi cố nhân ơi ta xin trẻ nợ người..trả nợ..trả hết món nợ ân nghĩa ...haizzz..bao h mới được thanh thản đây ???
Khoan khoan, trước khi chết tới nhà anh tí đc ko . Anh nhờ tí việc :'>. Sắp hết tết, trong người có tâm trạng rất lạ, chẳng vui mà cũng chẳng buồn. Mai đi chơi bữa cuối với em, em có ý từ chối đi chơi riêgn với anh. Sao mệt vậy, mất vui vậy. Nãn thêm.
Ngỡ ngàng nhận ra mình bỏ lỡ quá nhiều cơ hội thời cấp 3. Mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn bây giờ nếu như mình ko chỉ chúi mũi vào sách và tập ... Giờ thì sao? Đi họp lớp, ai cũng như ai. Điện thoại, tay ga... riêng chỉ có mình khác người --> lẻ bóng ... Rốt cuộc mình là kẻ cuối cùng chưa được nhận 1 thứ "tình yêu nghiêm túc", chỉ đc toàn "tình yêu chạy theo vật chất"! Đời vô nghĩa quá sức tưởng tượng !!!
Noel đến là ngày em rời xa anh đến nơi ấy , anh đã nhớ em mãi , anh luôn tự nhủ mình phải quen dần , thời đại kỉ thuật số , thời đại công nghệ thông tin thì khoảng cách không là vấn đề với mình , mình có thể thấy nhau qua WC , mình có thể nghe giọng nói với nhau qua chat , cell phone nhưng ................. cảm giác ấy vẫn chưa đủ vì anh cần em ::( Anh luôn nuôi hi vọng , dường như mỗi ngày nó càng lớn thì phải , nó dần lớn theo thời gian em àh T_T , bây giờ lại tết đến , anh nghĩ tết anh ko đi đâu , sự thật là thế , nhưng tới ngày thì tự nhiên tụi nó kéo anh đi T_T anh ko đi ko đc T_T anh đành phải đi thoai T_T , huhu T_T lên ngay Vườn xoài T_T nơi mà anh ko muốn nhắc đến T_T huhuhu
sao lại có ~ loại ng lớn thích la mắng con cái đến thế ... đành rằng la mắng như thế là lo cho con cái ... nhưng mấy ai nghĩ rằng càng la lối như thế càng làm cho con mình xa mình ... tội nghiệp em ... vì a mà e phải mệt mỏi như thế ... anh xin lỗi ... anh và em cùng vượt qua em nhé ... anh luôn ủng hộ em ... yêu em ...
Vào GVN bấy lâu, giờ mới đặt chân mình vào đây để tâm sự cùng ae. Hôm qua là 1 ngày đáng nhớ, a đã gặp e, e cho a thấy lý do những đêm anh thức khuya chỉ để nhìn đc thấy nick e online, cho anh thấy lý do tại sao a lại sướng cả người khi thấy nick e từ màu xám chuyển sang màu vàng hi vọng, e cho a thấy tết này với a thật thú vị, cho a ko còn cảm thấy lạnh khi vào băng đăng, không còn cảm giác cô đơn khi đi vào bóng tối, cho a thèm cảm giác nắm tay e, dẫn e qua mọi nỗi sợ. Cảm ơn e đã đến bên a. Cảm ơn e đã xóa đi cảm giác cô đơn của a. Love you so much.
tậm trạng cô đơn mình cũng trải qua rồi, buồn lắm, nhìn người ta đi coi film, đi chơi có đôi có cặp thấy mà thèm, nhìn lại mình thấy vẫn đơn cô chiếc bóng. Những đêm đi mưa về, nhìn người ta ôm nhau chạy dưới mưa mà thèm, còn mình lạnh từ thể xác cho đến tinh thần. Thấy người ta vui cười chia sẽ cho nhau, còn mình thì chỉ biết cười như 1 người điên trước computer. Nhưng giờ những cảnh như vậy ko còn, ko biết duy trì đến bao giờ. chúc bro mau tìm đc 1 nữa còn lại.
Tôi, nhớ em, nhớ em, nhớ em, nhớ em, nhớ em, nhớ em, nhớ em, nhớ em,, nhớ em, nhớ em, nhớ em... nhưng tôi biết, em đã vĩnh viễn rời xa khỏi tôi, hya đung hơn, tôi đã đầu hàng... tôi đã đầu hàng.
Để 800k tiền lì xì trong nhà ,nhà mình lại về quê hết ,có mỗi mình ở nhà thôi .Sáng nay tự nhiên lục ko thấy đâu nữa ,toàn bộ tiền Tết mất sạch mà ko biết lí do .Buồn ơi là buồn >.< Chẳng nhẽ mình lại nghi cô giúp việc