Lưu Bị 3 lần Mời khổng minh ^^

Thảo luận trong 'Linh Vương' bắt đầu bởi -=Wjz=-, 31/3/09.

  1. -=Wjz=-

    -=Wjz=- Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    11/10/07
    Bài viết:
    192
    Lưu bị 3 lần mời Khổng Minh.
    Lại nói đến 3 anh em Lưu, Quan, Trương tìm cách kiếm tiền. Đời nay "phi thương bất phú" nhưng Lưu Bị xuất thân dòng dõi quý sờ tộc đâu dễ dàng theo nghiệp bán buôn. Nhà ở Hàng Chiếu, Lưu Bị cũng từng dệt chiếu mưu sinh nhưng đâu thể làm giàu bằng cái đó. Sau khi bàn đi tính lại, họ thấy chẳng có gì hay hơn là quất lô, phang bóng hay đầu tư và thị trường chứng khoán cho hợp mode. Mọi chuyện ko đơn giản như đan rổ. Ngày xưa, 3 anh em suốt ngày bỏ học đi đánh chế, bắn Half_life nên kiến thức ko có nhiều. Tiền sẵn mà đầu tư ngu thì cũng chết. Bây giờ còn mấy ai đánh theo mấy giấc mơ kiểu như nhìn chó vàng: 29-49-99-94-39; Đi đường gặp gái: 23-33-73-37-57 nữa . Cực chẳng đã, 3 anh em Lưu, Quan, Trương ngày 2 buổi phải lên thư viện quốc gia cày kéo xác suất thống kê, kinh dịch, chu dịch diễn giải.... những mong có ngày đắc đạo đuợc "tiền nhân" báo mộng theo lối khoa học. Khi ấy mới dám thả lô.



    Hôm ấy vừa đi đến Tạ Quang Bửu, Lưu, Quan, Trương bỗng thấy mấy tay sinh viên đang "đóng" thuốc lào vừa hút vừa ngêu ngao:
    Lâu nay mong đợi số ra.
    Đợi ngày có 6 để ta vào đề.
    3 kia cũng muốn đòi về.
    Cuối tuần có kép nó về chiều nay.



    Rồi lại:
    Hôm nay dễ lại 8 về.

    Đẹp đôi 2 số, ăn thề cùng ai.


    7 rằng ta nói 0 sai.


    Mong sao 2 số, tái lai mà về.





    Lưu Bị giật mình liền ghé vào quán hỏi:


    -Bài thơ của ai thế?


    Người kia đáp :
    - Của anh Long già đấy.
    Huyền Ðức hỏi :
    - Anh Long ở đâu ?
    Người kia nói :
    - Vào cái ngõ cạnh cổng kí túc BK kia kìa. Một bên có quán sữa đậu. Cứ vào đó, gặp cái nhà mái bằng có mấy chữ Khoan cắt bê tông với cái hình Grafity của Eminem thì chính là nhà anh Long đó .

    Huyền Ðức dẫn cả đoàn đi, cái cống to cụ hôi thối đã được bê tông hóa nhường cỗ cho xe cộ chạy bon bon phủ lên cảnh vật 1 cái màn bụi khổng lồ khiến cho cảnh vật thêm huyền ảo.
    Vào ngõ, tìm được nhà bèn gõ cửa. Một thằng cu con chạy ra.
    Huyền Ðức nói :
    - Ta là Lưu Bị, con trai ông Lưu Túi lừng danh phố cổ. Anh Long già có nhà ko đấy?
    Thằng cu nói :
    - Anh Long dạt nhà mấy hôm này rồi, chẳng biết đi đâu, bao giờ về.
    Huyền Ðức từ biệt mà về , đưa ra 1 cái Card visit và dặn thằng cu :
    - Anh Long về nhớ đưa cái này. Mày mà quên thì ăn đòn đấy.

    Ra khỏi ngõ, Lưu Bị thấy một ông già cốt cách, đầu đội mũ Jonny, mình mặc áo Chelsea , tay cầm con Nó_kìa N70 lê từ phía đường nhỏ đi ra.
    Huyền Ðức cho là Long già bèn phanh xe lại cung kính mà hỏi :
    - Tiên sanh phải chăng là Long già ?
    Người kia hỏi lại. :
    - Ông là Huyền Ðức chăng ?
    Huyền Ðức thưa :
    - Chính tôi là Lưu Bị !
    Nguời ấy nói :
    - Tôi là bạn của Long tên là Châu Bình. Chẳng hay dân chơi tìm tới Ngọa Long Cang có việc chi ?
    Huyền Ðức thưa :
    - Lúc này dân chơi đại loạn, dân tình lầm than. Tôi cầu Gia Cát Khổng Minh để xin dạy bảo về kế hoạch làm giàu .
    Châu Bình nói :
    - Đời người là hình sin . Các cụ đã dạy rồi "lên voi xuống chó". Khi cực thịnh cũng là lúc khởi suy. Giàu có mãi chính là mầm mống của cơ hàn. Cứ số mà theo việc gì phải nhờ cậy ai.
    Huyền Ðức thưa :
    - Lời tiên sanh dạy thật quí báu, tuy nhiên tôi cũng là dân chơi hết thời, chẳng lẽ khoanh tay mà nhìn sao ?
    Châu Bình thấy mình nói cũng lỡ lời nên nói cho xuôi rằng :
    - Chẳng qua ông hỏi nên tôi mạn phép bình luận đấy thôi .

    Huyền Ðức về Tân Giả rồi hàng ngày vẫn cho dò tin Khỗng Minh.
    Bữa nọ được tin Khỗng Minh về nhà rồi, nên Huyền Ðức lật đật sắm sửa ra đi .
    Trương Phi nói :
    - Cầu với cạnh mãi, cứ nhắn tin cho y tới đây là được .
    Huyền Ðức nạt :
    - Muốn làm thân với người tài đâu có đơn giản. Long già nổi tiếng về tài đoán sao, giải mộng sao ta có thể 7 lễ được!
    Nói rồi lại cùng Quan, Trương đi cầu phen nữa .
    Lần này nhằm tiết đông , sương sa mù mịt, nước trắng tràn đồng, các em gái đi đâu đều mang găng tay, rọ mõm .
    Trương Phi nói :
    - Trời đông lạnh buốt, việc ăn thịt chó còn phải đình mà lại đi tìm một người khùng như vậy !
    Huyền Ðức nói :
    - Ta muốn Khổng Minh thấy rõ tâm thành của ta, còn các em rét thì cứ việc về mà ăn, mặc anh .
    Trương Phi nói :
    - Dân chơi mà còn sợ rét, chẳng qua em sợ công toi thôi. Hay anh em mình ở nhà làm tí lòng lợn tiết canh !
    Huyền Ðức la :
    - Thôi thôi im đi, cứ theo ta, đừng nói nữa .

    Khi tới Tam giác, bỗng từ trong quán trà đá bên đường có tiếng ca ngâm.
    Huyền Ðức dừng lại nghe thì thấy một người thứ hai cũng vỗ ghế ca tiếp.
    Huyền Ðức lại chắc có Ngọa Long ở đây nên xuống xe vào ra mắt , thấy một người mặt trắng râu dài, một ngưòi tướng mạo thanh kỳ .
    Huyền Ðức chắp tay thưa :
    - Tôi tìm Ngọa Long để xin chước cứu dân (chơi ).
    Người râu dài đáp :
    - Chúng tôi là bạn của Ngọa Long, vị này là Mạnh Công Oai, còn tôi là Thạch Quảng Nguyên hiện đang sinh hoạtở tổ thơ phường.
    Huyền Ðức thỉnh hai người cùng đi lên Ngọa Long Cang.
    Quảng Nguyên nói :
    - Bọn tôi đang chờ thi lại kíp 2. Xin chúc ông tìm được Ngọa Long .

    Huyền Ðức lại ra đi, khi tới trước lều thì hỏi thăm đứa nhóc :
    - Tiên sanh có nhà không ?
    Thằng cu đáp :
    - Ðang nghe nhạc viết blog.
    Huyền Ðức rón rén đi vào thì có tiếng hát nho nhỏ đưa theo tiếng nhạc của Cradle of filth chát chúa vọng ra, nhìn kỹ thì đó là một thiếu niên đang nhịp đầu gối mà hát "Medusa and hemleck".
    Huyền Ðức bước vào mà rằng :
    - Bị nầy hâm mộ tiên sanh đã lâu, nay mới được yết kiến, thiệt là vạn hạnh .
    Thiếu niên lật đật đáp lễ rồi hỏi :
    - Ngài có phải là Lưu Dự Châu muốn tìm anh tôi chăng ?
    Huyền Ðức nói :
    - Tiên sanh không phải là Ngọa Long ?
    Thiếu niên đáp :
    - Tôi là Gia Các Quân, em của Ngọa Long. Anh của tôi là Gia Các Càn hiện làm cố vấn Tôn Quyền, Khổng Minh là anh thứ hai .
    Huyền Ðức được lưu lại uống trà Lipton.
    Gia Các Quân nói :
    - Anh tôi hôm nay phải đi ném bài cho mấy ông tại chức, xin để khi khác vậy .
    Trương Phi giục Lưu Bị :
    - Về đi thôi, ngồi đây mệt quá !
    Huyền Ðức nạt rồi nói :
    - Phải để lời chi lại mới đặng .
    Lưu Bị liền viết lại số điện thoại cùng nick chat để tiện liên lạc sau cùng một phong thư:
    Bị tài hèn hâm mộ tiên sanh đã lâu, hai lần thăm viếng, hai lần phước bạc không được gặp. Nay giang hồ hiểm ác, đầu gấu đầy đường, trăm họ lầm than, mong tiên sanh lấy tài Quỷ cốc tiên sinh mà ban lời chỉ dẫn cho kẻ này phang lô, đập bóng đặng sau này lập nên nghiệp lớn thì thật may cho thiên hạ. Kính đề thư này, xin bái yết sau.

    Rồi Huyền Ðức từ biệt ra về , tới cỗng gặp ông già cỡi Dream lùn, ngồi sau là một thằng bé mũi dãi lòng thòng.
    Lưu Bị tưởng là Ngọa Long, té ra là Huỳnh Thừa Ngạn, cha vợ Ngọa Long tới thăm con rễ vay ít tiền đánh lô.
    Thi lễ rồi Huyền Ðức lại ra về .
    Lúc ấy bụi tung trắng xóa thật đẹp, đâu đó văng vẳng tiếng nói chuyện của mấy con cá sấu mới tan trường. Huyền Ðức ngoái nhìn phong cảnh Ngọa Long Cang mà xúc động bồi hồi.

    Nhắc lại Huyền Ðức sau hai phen đi cầu Khổng Minh mà không được, hôm ấy lại sửa soạn đi nữa.
    Quan Vân Trường can rằng:
    - Anh đã đến tận nhà 2 lần, tốn bao nhiêu xăng rồi. Giá xăng lại vừa lên 900d/lít nữa chứ. Có lẽ Gia Cát Lượng không có thực học, cũng phải học lại thi lại như điên, nên mới sợ mà trốn tránh. Sao anh cứ phí tiền thuốc nước vào chuyện đấy nhỉ?

    Huyền Ðức nói:
    - Chú chẳng biết cái gì cả. Đúng là ngày xưa đúp cả lớp 3 cũng phải. Bây giờ có như xưa đâu. "Người khôn của khó" đâu dễ làm ăn. Qua 1 đêm mọi sự đã khác lắm rồi đâu có thể như mình suy tính. Như C1 đêm qua ấy. Qua 1 đêm đã mất đương kim vô địch Barca. Inter vẫy vùng nơi Serie A cũng "nằm" trước Valen, Lyon hừng hực cũng bị hất cẳng bởi Roma. Còn Mu nữa đấy! Chẳng biết thế nào được. Nghe nói thằng Lê Anh với thằng Tùng xìu nghe lời Ngọa Long thả mỗi Hy Lạp ở Euro 2004 mà thừa tiền đập phá cả năm trời. Mình mà có hắn lo gì chả có ngày ăn đứt tay Tháo râu.
    Trương Phi nói:
    - Ðại ca luận như thế không đúng. Sá gì một gã sinh viên Bk mà đại ca gọi là đại hiền? Hắn cũng chỉ mới có bằng lái xe chứ có cái cóc gì hơn. Lần này đại ca chẳng cần phải đi làm gì cho mệt. Nếu hắn không chịu đến thì em sẽ chỉ đem một sợi giây thừng đi trói cổ hắn, lôi về đây cho đại ca.
    Huyền Ðức nạt lớn:
    - Ðừng nói bậy! Bây giờ thị trường chứng khoán đang rất hot. Sau 1 đêm là có thể phất lớn hoặc trắng tay. Nếu chú làm thế hắn chỉ cần xỏ chút là mình chết sặc. Có chút tiền bán đất, đâu phải là to lớn gì. Lần này em không cần đi nữa, để ta với Vân Trường đi cũng xong, kẹp 3 mãi mệt lắm. Dạo này CSGT đứng nhiều quá.
    Trương Phi nói:
    - Hai anh đã ra đi, nỡ nào bắt em phải ở nhà?
    Huyền Ðức nói:
    - Nếu em muốn đi thì tối nay đừng có ăn món sườn đấy.
    Trương Phi đành phải vâng lời. Rồi ba anh em lên con Sờ_hờ lên đường thẳng đến Ngọa long cương.
    Khi còn cách thảo lư độ chục mét đường, Huyền Ðức xuống ngựa đi bộ.
    Ðang đi bỗng gặp Gia Cát Quân, Huyền Ðức vội thi lễ, rồi hỏi:
    - Lệnh huynh hôm nay có ở nhà không?
    Quân thưa:
    - Thưa có. Mới đi Hải Phòng đánh bạc về chiều hôm qua. Bác có thể vào gặp anh em.
    Dứt lời, bắt xe ôm đi thẳng.

    Ba người đến trước trang viện gọi cửa. Cậu nhóc hôm nọ ra mở cửa.
    Huyền Ðức nói:
    - Cu con vào báo: "Có Lưu Bị xin bái kiến tiên sinh" nhé!
    Tiểu đồng nói:
    - Hôm nay tiên sinh có ở nhà, song hôm qua xem trận Liv-Barca ngủ muộn nên chưa dậy.
    Huyền Ðức nói:
    - Nếu thế thì em hãy thong thả, đừng thông báo vội.
    Dứt lời sai Quan, Trương ra ngoài cửa đứng chắn đường, còn mình thì rón rén bước vào.
    Vừa qua khỏi ngưỡng cửa, Huyền Ðức đã thấy Khổng Minh đang cởi trần nằm ngửa trên giường ngáy pho pho.
    Huyền Ðức chẳng có việc gì làm đành ra thềm rút quyển Conan mới mua ra đọc tạm.
    Đọc hết cả truyện mà Khổng Minh vẫn chưa dậy.
    Quan, Trương đứng chờ ngoài cửa đã lâu, không thấy động tĩnh gì cả, thèm thuốc quá liền rón rén vào xem thì thấy Huyền Ðức đứng chơi rắn săn mồi.
    Trương Phi đùng đùng nổi giận, bảo Quan Vân Trường:
    - Lão này thật khi dễ chúng ta quá, lão thấy đại ca đứng thềm, lại ngửa mặt lên cao giả đò ngủ không chịu dậy. Mà cũng chẳng thèm mời chúng ta chén rượu điếu thuốc. Thôi, để em ra sau nổi lửa đốt chòi, xem lão có thức dậy hay không?
    Vân Trường cản ngăn lắm Trương Phi mới thôi.
    Huyền Ðức nghe tiếng xì xào, quay lại thấy vậy vội sai hai người hãy lui ra ngoài mà chờ.
    Bỗng Khổng Minh trở mình một cái như sắp trở dậy, Huyền Ðức đã mừng...

    Nhưng rồi Khổng Minh lại quay mặt vào vách ngủ nữa.
    Thằng bé thấy đã lâu quá, toan bước đến đánh thức, nhưng Huyền Ðức ngăn lại:
    - Ấy, cứ thong thả... đừng làm kinh động!
    Rồi lại tìm cách phá kỉ lục trong máy... Chờ mãi, qua suốt một canh giờ nữa, Khổng Minh mới tỉnh giấc.
    Vừa mở mắt đã ngâm mấy câu rằng:
    Mộng lớn ai người sớm tỉnh ra?
    Bình sinh ta vẫn biết mình ta.
    Lều tranh no giấc, bừng con mắt!
    Bóng ác ngoài song đã xế tà...
    Ngâm dứt, quay mình lại hỏi thằng Oshin:
    - Có bọn quê mùa nào đến nhà chăng?
    Tiểu đồng thưa:
    - Có Lưu Hoàng thúc đến đây đứng chờ thầy đã lâu.
    Khổng Minh vội ngồi dậy quở thằng bé:
    - Sao ngươi không đánh thức ta? Ðể ta còn vào mặc áo đã.
    Dứt lời, vội đi thẳng vào nhà trong.

    Ðộ nửa giờ sau, Khổng Minh mới chỉnh tề khăn áo bước ra đón Huyền Ðức.
    Huyền Ðức thấy Khổng Minh mình cao mét 7, mặt đẹp như Kaka, mắt sáng như Baggio, mái tóc dài bồng bềnh phiêu lãng như Maldini, mình khoác chiếc áo kỉ niệm 50 năm thành lập trường BK, khắp người toát ra cái nét thần bí của người đã từng học đi học lại.

    Huyền Ðức vội thi lễ mà rằng:
    -Tôi nhàở Hàng Chiếu,nghe tiếng tiên sinh đã từ lâu như sấm vang tai, vừa đây đã hai lần đến đây bái yết mà vẫn chưa được gặp, nên có nhắn tin và gửi lại lá thư. Chẳng hay tiên sinh đoái nhìn chưa?
    Khổng Minh nghiêng mình đáp lễ, nói:
    - Mạng Vina mấy hôm nay lởm quá nên đến sáng nay mới nhận được tin nhắn. Tôi cùng lắm cũng chỉ là tay kĩ sư quèn. Ngày xưa thi lại xác suất nhiều quá nên có chút khả năng tính toán lô đề, đâu có gì đáng kể.
    Thi lễ xong, Khổng Minh mời Huyền Ðức chia ngôi chủ khách mà ngồi đàm đạo.

    Lát sau, thằng đầy tớ bưng lên 2 cốc Lipton , hai người dùng qua vài chung, rồi Khổng Minh nói:
    - Tôi xem ỵ thư hôm nọ, thấy đại ý của anh muốn tạo thanh thế, kết bè kết đảng, hùng cứ 1 phương. Song tiếc rằng Lượng này ít tuổi, vô tài chẳng giúp gì được cho ông đâu.
    Huyền Ðức ân cần nói:
    - Lời của Lê Anh với Tùng xìu há nói sai sao? Xin tiên sinh chớ chê Bị này bỉ tiện mà dạy bảo cho...
    Khổng Minh lắc đầu:
    - Lê Anh với Tùng xìu mới là những bậc mưu mô trên đời, còn Lượng chỉ là một gã nông phu có bằng BK tài cán chi mà bàn việc thiên hạ?

    Huyền Ðức nghiêng đầu tha thiết nói:
    - Dân chơi phải nổi danh giang hồ cớ sao lại ăn chơi mấy vùng miệt vườn cho phí đi? Xin tiên sinh hãy thương lấy sinh linh thiên hạ, mà dạy bảo mở mang cái trí ngu cho Bị.
    Khổng Minh khẽ mỉm cười, hỏi:
    - Ông muốn gì?
    Huyền Ðức bèn ngồi ngay ngắn lên, trịnh trọng đáp:
    - Nay dân chơi đất Bắc suy tàn. Tay Tháo râu đứng lên kết bè cánh, lũng đoạn cả chính quyền, bảo kê nơi vũ trường, sòng bạc. Tôn Quyền cầm đầu đám chân tay hiếu chiến cầm trịch Lâm Gia Trang. Chúng tuy tiền nhiều đệ lắm nhưng chỉ có tôi mới chính gốc Hà Nội. Lại là trai phố cổ, há có thể để chúng chiếm mất chợ Đồng Xuân.

    Khổng Minh trầm tư một lúc, rồi nói:
    - Từ khi các đại ca xộ khám. Tào Tháo chỉ là cò con mà lên đại ca như ngày nay đó không phải chỉ nhờ số trời mà cũng nhờ mưu người đó. Nay Tào Tháo đã nắm đuợc thiên cơ. Như thế, thật khó tranh giành lại được. Tôn Quyền chiếm Lâm Gia Trang nối nghiệp đã ba đời, dân vừa bán đất nên rửng mỡ. Vậy cũng chỉ nên kết làm ngoại viện, chứ không thể mưu chiến. Còn Cầu Giấy phía Bắc có sông Hồng, sông Tô Lịch; nguồn lợi phía Nam đến tận Đống Đa ; mặt Ðông liền với Ba Đình; phía Tây thì thông với đường Láng ra Thanh Xuân, chính là đất dụng võ. Nếu chẳng phải chân chúa thì khó mà giữ được. Ông muốn dựng nghiệp thì phía Nam phải nhường cho Tào Tháo chiếm thiên thời. Phía Tây nhượng cho Tôn Quyền chiếm lấy địa lợi. Còn ông phải chiếm lấy nhân hòa. Vậy trước phải lấy Cầu Giấy làm nhà, sau lấy Thanh Xuân mà khai cơ nghiệp, tạo thành cái thế chân vạc rồi sau mới mưu đồ đến cái đất Thăng Long.

    Huyền Ðức nghe nói, đứng dậy cung kính xá một cái và tạ rằng:
    -Lưu Cảnh Thăng và Lưu Quỵ Ngọc đều đang cho tôi vay ít tiền đánh bạc. Nhỡ ra, họ tung tin lên mạng thì có phải mất hết uy danh?
    Khổng Minh nói:
    - Ðêm qua, tôi xem thiên tượng thấy Lưu Biểu đã bị ung thư giai đoạn cuối, còn Lưu Chương không có máu đại bàng đầu gấu gì đâu, cơ nghiệp này ngày sau ắt cũng về tay ông.
    Huyền Ðức cúi đầu bái tạ.

    Thế là chỉ qua một câu chuyện ngắn ngủi ấy, đủ thấy Khổng Minh chưa ra lăn lộn giang hồ mà đã dư biết "Thiên hạ chia ba" sau này. Thật là bật kỳ tài quán thế, vạn cổ chỉ có một không hai vậy.

    Huyền Ðức ngỏ lời mời Khổng Minh làm cố vấn cho mình, luơng tháng tính bằng vé, ăn uống nuôi luôn.
    Khổng Minh từ tạ:
    - Lượng này quen thư nhàn, ngày ngày viết blog, bàn luận con đề, trận bóng, đêm đêm thức khuya down phim chờ bóng đá. Đi làm ngại bỏ cha.
    Huyền Ðức ngẹn ngào năn nỉ:
    - Nếu tiên sinh không ra giúp thì biết đến khi nào tôi mới có tiền mà nên nghiệp lớn. Về làm cho tôi ông tha hồ chơi cổ phiếu, hàng ngày đi ăn đặc sản, hứng thì sang Lâm Gia Trang.
    Dứt lời, lệ tuôn ướt đầm cả tay áo.
    Khổng Minh thấy lòng của Huyền Ðức quả thật chân thành, lại vừa theo học 1 tour về chứng khoán đang định cắm sổ đỏ để chơi mà chưa xong bèn nhận lời:
    - Thế cũng được nhưng phải ứng trước cho tôi tiền mua con Laptop với cái LX cho nó tao nhã.
    Lưu Bị cả mừng liền rút thẻ ATM đưa luôn cho Long. Thế rồi Huyền Ðức cùng mọi người ngủ lại một đêm.

    Có Khổng Minh, Lưu Bị như cá nằm trên thớt...à nhầm..như cá gặp nước. Đập lô, phang bóng ko còn phải ngợi. Chỉ số Vnindex ko ngừng tăng cao. Tiền đổ vào túi Lưu Bị như vào túi thủng. Từ đây, cuộc tranh đoạt quyền lực giữa Lưu, Tào, Tôn bắt đầu

    -= Truyện vui em copy bên forum của VTC, cũng k rõ nguồn gốc. mong ai biết chỉ giáo cho :'> =-
     
  2. helloyou

    helloyou Persian Prince

    Tham gia ngày:
    31/12/06
    Bài viết:
    3,839
    Nơi ở:
    ác nhân cốc
    gì vậy trời:-/:-/:-/:-/:-/:-/:-/:-/:-/
     
  3. Titan42

    Titan42 Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    15/5/08
    Bài viết:
    744
    Nơi ở:
    Da Nang, Vietnam
    Mù chữ......................:-/
     
  4. helloyou

    helloyou Persian Prince

    Tham gia ngày:
    31/12/06
    Bài viết:
    3,839
    Nơi ở:
    ác nhân cốc
    thằng nào mới viết lịch sử gì đó bị mod chém lẹ quá=))
     
  5. empireatwar

    empireatwar Sora, Wielder of Keyblades

    Tham gia ngày:
    20/7/08
    Bài viết:
    12,163
    dài quá thật lười đọc muốn chết:'>
     
  6. xucxich305

    xucxich305 Guest

    Tham gia ngày:
    28/2/06
    Bài viết:
    1,170
    Nơi ở:
    Viện Dưỡng Lão
    Hoa hết cả mắt nhưng mà cũng ko thấy buồn cười lắm :'>
     
  7. -=Wjz=-

    -=Wjz=- Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    11/10/07
    Bài viết:
    192
    hic. 3 reply toàn buông lời cay đắng thế này thỳ ai còn muốn đọc nữa :|
     
  8. chimsuntit

    chimsuntit The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    14/4/07
    Bài viết:
    2,498
    Nơi ở:
    Long Hổ Môn
    Bài này cũng được,nhưng mà nhiều sạn quá.
    Chưa thống nhất về tên gọi xưng hô từ đầu đến cuối. Nhiều đoạn vẫn bê nguyên xi TQ vào và modify rất ít.
     
  9. process

    process Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    14/3/09
    Bài viết:
    88
    hơi nhí nhố 1 tí nhưng mà hay.em ủng hộ:'>
     
  10. xucxich305

    xucxich305 Guest

    Tham gia ngày:
    28/2/06
    Bài viết:
    1,170
    Nơi ở:
    Viện Dưỡng Lão
    Không thực ra ý của tớ là bạn nên sửa cái size chữ và cỡ chữ cho dễ nhìn thôi :(
     
  11. WaveZX

    WaveZX Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    31/3/06
    Bài viết:
    376
    Nơi ở:
    Nga tuyết trắng
    dài quá, đọc reply trc, thấy chán, chả buồn đọc nữa.
     
  12. An Sat Truy Hinh

    An Sat Truy Hinh Mega Man

    Tham gia ngày:
    14/7/03
    Bài viết:
    3,075
    Hay, có điều các bác ko biết, nhân vật trong truyện là có thật đó.
    Long già, là một truyền thuyết ở KTX BK đó, anh ấy nghe nói 10 năm chưa ra trường, đại cao thủ lô, đề, bóng bánh chắn cạ ba cây các kiểu.
    Hồi tui còn học anh Long già vẫn còn ở KTX. 3 năm đã qua đi, ko biết hiện tại thế nào.
     
  13. empireatwar

    empireatwar Sora, Wielder of Keyblades

    Tham gia ngày:
    20/7/08
    Bài viết:
    12,163
    6 năm nó tống ra đảo rồi 10 năm chắc ông này xin làm bảo vệ KTX đấy:lol:
     
  14. Thiên Vân

    Thiên Vân Mario & Luigi Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    19/1/08
    Bài viết:
    759
    Nơi ở:
    vinh city
    Thiệt là vẫn còn mà nhưng pác này hình như năm ngoái thôi học rồi thì phải,đâu đến 10 năm mới 7-8 năm là cùng thôi
     
  15. longub2211

    longub2211 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    29/8/08
    Bài viết:
    623
    Nơi ở:
    Uông Bí - Quảng Ninh
    :o hình như chuyện này nv là có thực :-/
     
  16. chippi87

    chippi87 Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    19/1/09
    Bài viết:
    203
    cũng được :'>
     
  17. enragon_hl

    enragon_hl Fire in the hole!

    Tham gia ngày:
    16/4/05
    Bài viết:
    2,655
    định bỏ qua mỏi mắt quá

    nhưng lại nghe nói có a long già học bk 10 năm chưa ra trường thật là kích thích trí tò mò của tại hạ.

    sau 10' ngồi nghiền ngẫm tại hạ thấy cũng được.

    coi như để giải trí lúc chờ cái mạng lv nó thông.
     
  18. Squall_170193

    Squall_170193 Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    1/4/09
    Bài viết:
    13
    Đọc xong quả này chắc chết quá, dài quá chừng, nhưng đem cái này vô blog chắc đắt khách ta :D:D
     
  19. An Sat Truy Hinh

    An Sat Truy Hinh Mega Man

    Tham gia ngày:
    14/7/03
    Bài viết:
    3,075
    Ông này, học 1 năm xong bảo lưu, bảo lưu đc 2 năm đó, sau lại học 1 năm, ở lại 1 năm này, bảo lưu này. Chưa kể còn miền núi vùng sâu con thương binh các kiểu,.......
    Nói chung học 10 năm cũng ko phải là ko có.

    Còn nói cho ông nhá, học BK đc học 7 năm đó.( chế độ cũ từ k51 trở về trước).
     

Chia sẻ trang này