rồi biết tin em đã bỏ chồng trời ơi xem mặt tí được không? xong rồi xin lỗi cho anh hỏi: "xấu thế mà sao dám bỏ chồng???"
Đú theo 1 bài Thẩm du tai tế sóng long trường Tích xuân chiêu giá thú ngàn sương Tình dong nha thức vô cùng tận Bác đại giá phong sương thủng tuyền Sưu tầm
Bài này lúc trước post rồi, post lại cho ai chưa đọc Con thuyền xa bến lênh đênh Xa em anh lạc giữa chông chênh cuộc đời Trải bao trăng gió gọi mời Lòng anh vẫn giữ một thời chúng ta Nhớ từng kỷ niệm đã xa Nhớ bông hoa rụng bay sà xuống sân Hoa rơi cạnh một bãi phân Anh cầm lên phủi ân cần trao em Anh cầm dính c ứt tèm lem Em lấy khăn giấy em đem chùi chùi Nhưng tay anh vẫn bốc mùi Mùi hoa, mùi c ứt hay mùi tình em
Đây là bài thơ của tác giả Nguyễn Văn Vĩnh cùng trào với Thế Lữ . Xin nói trước pót bài này không nhằm mục đích chế giễu ,đả kích ,chỉ là thấy hay thì pót lên thôi ; Sư tử về già Sư tử trên rừng ai cũng sợ : Lúc tuổi già ngồi nhớ oai xưa Khóc than thân phận già nua Vì chưng ta yếu bây giờ chúng khinh Con ngựa đến đá mình một móng Chó rừng vào hả họng cắn chơi Con bò đến húc ,trời ơi Muốn gầm một tiếng ,hết hơi mất rồi . Sư rầu rĩ đành ngồi thúc thủ Thôi cũng đành đợi số cho xong Thân tàn chết cũng cam lòng Con lừa đâu cũng vô trong hang mình , Sư thấy thế làm thinh chẳng được , Than : Thế này đã nhuốc hay chưa ! Sống mà chịu tủi vì lừa , Chết đi chết lại cũng như khác gì .
:-*:-*:-* Đời trai nay đã thôi rồi Tin mày (sắp) có vợ rụng rời lòng tao Ngày xưa bay nhảy thế nào Tự nhiên mày lại vướng vào vợ con Vợ con là cái lồng son Đường vào thì có, chẳng còn đường ra Vợ mày là con người ta Nghĩ mày với nó - chẳng bà con chi Vợ con là cái quái gì Mà mày ngu dại mày đi vào tròng Thuyền quyên là bẫy anh hùng Bao người đã chết mày không thấy à Ngày xưa mày vẫn ba hoa: "Thằng ngu thì mới chịu sa lưới tình" Bây giờ cáo đã thành tinh Thấy bẫy sắp sập còn xin được vào Độc thân thật sướng biết bao Bao nhiêu con gái đua nhau lôi mời Bây giờ đã có vợ rồi Đi về bẩm báo, chạy trời khỏi mưa Tiền lương tháng tháng phải đưa Tiền xài mua sắm phải thưa với bà Làm trai rửa bát quét nhà Vợ gọi thì dạ, còn ra nỗi gì Bạn bè rủ nhậu chẳng đi Sợ về ngủ thảm tối thì hết hơi Ôi ôi ôi, hỡi mày ơi Kể như tao khóc cho đời bạn tao siu tập.
Đời trai nay đã thôi rồi Tin mày (sắp) có vợ rụng rời lòng tao Ngày xưa bay nhảy thế nào Tự nhiên mày lại vướng vào vợ con Vợ con là cái lồng son Đường vào thì có, chẳng còn đường ra Vợ mày là con người ta Nghĩ mày với nó - chẳng bà con chi Vợ con là cái quái gì Mà mày ngu dại mày đi vào tròng Thuyền quyên là bẫy anh hùng Bao người đã chết mày không thấy à Ngày xưa mày vẫn ba hoa: "Thằng ngu thì mới chịu sa lưới tình" Bây giờ cáo đã thành tinh Thấy bẫy sắp sập còn xin được vào Độc thân thật sướng biết bao Bao nhiêu con gái đua nhau lôi mời Bây giờ đã có vợ rồi Đi về bẩm báo, chạy trời khỏi mưa Tiền lương tháng tháng phải đưa Tiền xài mua sắm phải thưa với bà Làm trai rửa bát quét nhà Vợ gọi thì dạ, còn ra nỗi gì Bạn bè rủ nhậu chẳng đi Sợ về ngủ thảm tối thì hết hơi Ôi ôi ôi, hỡi mày ơi Kể như tao khóc cho đời bạn tao
Bước tới Lầu Xanh nứng quá chừng Tú bà nghiêng ngả, tú ông la Xuân hồng thu cúc ... tươi phơi phới Lon ton dắt khách, chạy lên lầu Lữ khách hoảng hồn, kêu éc éc Rùng mình đứng dậy tính chạy đi Ả đào túm lại: "ngồi đây đã" Chưa trả tiền ta, cấm có chuồn
Hận dời cắt tóc đi tu. Nghĩ đi nghĩ nghĩ lại ... đi tù sướng hơn. Trong tù làm chủ giang sơn, Một căn phòng đá với dăm ba thằng. Thằng nào cũng có khiếu năng, Thằng thì giỏi hoạ thằng thì làm thơ. Có thằng lại đứng ngẩn ngơ. Vì sao ta lại trở vô nhà tù??
Cô hàng xóm Nguyễn Bính Nhà nàng ở cạnh nhà tôi, Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn. Hai người sống giữa cô đơn, buom Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi. Giá đừng có dậu mùng tơi, Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng. Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng... Có con bướm trắng thường sang bên này. Bướm ơi! Bướm hãy vào đây! Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi... Chả bao giờ thấy nàng cười, Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên. Mắt nàng đăm đắm trông lên... Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi! Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi, Tôi buồn tự hỏi: "Hay tôi yêu nàng?" ... và ver1 Nhà nàng ở cạnh nhà tui Cách nhau cái dậu mùng tơi phơi wuần 2 người sống giữa cô đơn Nàng như cũng có cái wuần giống tui Rồi chìu hôm ấy mưa rơi Hình như nàng lấy của tui cái wuần…. Tui chiêm bao rứt nhẹ nhàng “Liệu người bên ấy “( có trả wuần cho tui??) Giá ko có dậu mùng tơi Thế nào tui cũng sang chơi… đòi wuần ver 2 Nhà nàng ở cạnh nhà tôi Cách nhau cái cọc để phơi áo quần Hai người nhầm lẫn tứ tung Nàng như cũng có cái quần giống tôi Ðể rồi có một lần phơi Thế nào tôi lấy nhầm ngay của nàng ... Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng Thấy nàng hé cửa gọi sang thế này "Ấy ơi ấy hãy vào đây, Cho tui đổi lại cái này chút coi" Lần đầu tiên thấy nàng cười Nàng che một tấm vải dày ngang hông (?) "Cái quần duy nhất của em, Hôm qua anh lấy về bên ấy rồi ..."