Khuya lắm, hôm qua em onl khuya để chờ anh, nhưng em lại không chờ nổi, 2~3h sáng anh mới onl, em khá mệt mỏi rồi, biết bao nhiêu msg, biết bao nhiêu tin offine, biết bao nhiêu comment, biết bao nhiêu lời em nhắn nhủ, anh không hề reply cho em dù chỉ 1 câu, :anh chào em"... Anh coi em là gì..? 1 con bé ngốc..? Hay anh cộc lốc với em chỉ vì anh biết em yêu anh..? Em biết anh không phải người như vậy.. em nhìn ra được con người của anh... Mỗi lần tìm được 1 tấm hình của anh, anh cất giấu trên mạng quá kĩ, em lại mỗi lần khó thở, nhìn anh em có 1 cảm giác rất nghẹn, không hiểu sao em lại như vậy nữa... Anh à, em sẽ chờ đến khi anh send offine cho em, hay gì cũng được, em sẽ chờ, em mệt mỏi lắm rồi, em sẽ không send cho anh 1 cái gì nữa, chuyện gia đình, việc làm, bạn bè đủ làm em muốn tự tử rồi, anh đừng làm em như thế nữa... YÊu anh, con Ó đáng yêu của em...:-*
Bạn gì ở trên ơi ...... SỐng thì ko nên vì 1 ai làm hại hay suy kiệt bản thân mình ...... ko nên đâu. Lớn hết rồi , nói nhiêu đó chắc bạn hiểu !
1 con bé ngốc..? 1 con bé ngốc ! Đừng giận tớ :) Con trai thường có cách suy nghĩ và tư duy giống nhau *** One more day. Càng ngày càng gần đến kì thi. Chả muốn học hành gì. Việc nhà bừa bộn. Việc tình cảm lôi thôi... Cứ giận. Rồi lại yêu... Rồi lại giận... Thật là chả ra làm sao... Đêm qua lại đi đến gần 11 giờ mới về... Lại tắm khuya. lại thức đêm. Sao em cứ như thế ? Cứ phá hoại bản thân và phá cả những điều anh quan tâm ? Em không còn nghe anh nữa. Không còn ngoan nữa rồi. Không còn nói với anh " Đấy. Ai mà có người yêu ngoan thế. Suốt ngày nghe lời người yêu" ... Anh... nhớ... Em của ngày xưa....
Có người để mà yêu, để mà giận. Đối với tớ, thế là cả một hạnh phúc rồi. Anh chỉ có thể yêu, có thể giận em trong mơ thôi. Dạo này anh hay mơ thấy em quá, những giấc mơ thật đẹp. Để rồi mỗi sáng thức dậy, lại thấy lòng hụt hẫng vô bờ.
Tớ cũng chỉ có thể giận trong mơ... Cũng chỉ có thể nắm tay em trong mộng... Chứ có hơn gì cậu ! Người yêu cách xa ngàn dặm... Mỗi đứa mỗi phương trời biết đâu là bến bờ ! Gần đây... Nứt rồi... Rạn rồi... Và sắp...
Hôm nay , thật là hạnh phúc ,thật là vui , mọi mệt mỏi dường như tan biết hết , mọi ưu tư , mọi lòng căm thù đều biến mất hêt ... tất cả đều lắng đi để thay thế cho niềm hạnh phúc dâng trào . Dẫu biết rằng có 1 sẽ mât 10 mười , nhưng em vẫn có thể làm anh mỉm cười một lần nữa .
1 ng khóc vì mình 1 ng giận vì ko nhận đc ty từ mình 1 ng buồn vì tình yêu ko thật 1 ng mình yêu thì chẳng thể hiện ... rối
-1 ngày trôi wa, e đi làm về nhà là đã thấy đang cầm đt nói chuyện với bf rùi ^^ Pó tay thật. -E đang có rắc rối với môn computer science, 99% là B rồi, mình đang cố để e đc A. Yên tâm đi e, a sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ e trong mọi chuyện. A ko bít cách làm cho e vui vẻ nhưng a sẽ cố hết sức để giúp e vượt wa mọi khó khăn, ưu tư, phiền muộn. -Mới đây mà nhanh thật, còn 2 tuần nữa là kết thúc mùa Spring rồi, bắt đầu đến tuần test rồi đây. Thôi ko coi film nữa, tập trung test cuối nào ^^
đã bao lần ta tự nhủ rằng sẽ quên em , quên đi thứ tình cảm hão huyền đó, đã bao lần ta quyết định , nhưng rồi lại 1 phút xiêu lòng :( ty là 1 thứ tình cảm quá xa xỉ , nó như 1 trò chơi , chơi...ham chơi mãi rồi tới lúc nhận ra thì quá muộn :(
anh quyết định chờ đến ngày đó cái ngày của tháng 11 và bụng anh có 8 múi đồng thời anh sẽ nói yêu em
Nằm trong phòng mà lòng trống rỗng chẳng nghĩ được điều gì sẽ đến... Hơn 1 tuần kể từ khi anh nói anh mời em đi ăn nhưng rốt cục vẫn không có chuyến đi đó. Từ hôm đó đến bây giờ đã 9 ngày rồi, 9 ngày, không quá dài và cũng không quá ngắn. Em biết, sắp tới anh sẽ rất bận, việc học, việc làm, việc tình nguyện, anh nói anh có nhiều việc muốn làm, em thích anh vì anh rất năng nổ, nhưng chính vì vậy anh ko có thời gian dành cho em, dù chỉ là 1 phút. Anh hỏi em em có nghĩ anh thích em ko?... Em lúng túng ko biết trả lời, anh thì biết em rất thích anh, nhưng anh dường như ko để ý đến 1 con bé vừa khùng vừa ngốc như em nhỉ..? Vì anh giỏi, anh quá tốt, thật sự quá tốt... Em không thể nghĩ được ở anh có điểm gì xấu cả mặc cho có người nói anh là người như thế nào... Hàng ngày đều vào blog anh, vào diễn đàn của anh, xem anh đang làm gì... riết rồi em chỉ có thể đứng đằng sau mà nghĩ về anh... em lụy rồi. Riết rồi em ko còn là em nữa. Nhưng thời gian sắp đến em ko còn thời gian nghĩ mấy chuyện vớ vẩn này nữa vì em có công việc và việc học của mình, quá mệt để em nghĩ về anh. Em muốn mình thật bận rộn để ko nghĩ nhiều về anh nữa, em sụt hơn 2kg vì mất ngủ 3 ngày và ăn uống ko điều độ trong 1 tuần mà anh có biết đâu, em ko lo mình bị gì vì những chuyện em làm ko ý nghĩa như anh... anh biết anh đang làm gì và nó có ý nghĩa như thế nào. Em thật sự muốn nói nhiều thứ với anh và muốn anh kể với em thật nhiều... nhưng không thể rồi. Em phải học vài vì thứ 2 test thử việc rồi, đêm nay em lại thức khuya cùng anh, mặc dù mỗi đứa mỗi chủ đích khác nhau, anh đừng thức khuya quá, em lo lắm, lo cho sức khỏe của anh... Em yêu anh lắm Ó con đang yêu của em... :-*
Uống ca trưa...Ngấm thuốc.Đầu óc quay cuồng, ko vực nổi.Vội mò lên lầu fịch xuống cái gối. Thật là kinh khủng cái tác dụng fụ T^T Phải gắng gượng dậy làm cho hết vì có hẹn...Fải cancel lại.Nốc tiếp Upsa C (type sai òi thì fải), tỉnh táo đc chút đỉnh. Cuối tuần mà sao đuối quá, ko có chút sức lực cũng như động lực chuẩn bị cho cái tuần địa ngục sắp tới.Nghĩ tới là muốn uống thuốc cho ngủ luôn Lập cái topic ngu ngốc bây giờ để chuốc lấy vài vấn đề phát sinh chả lấy gì làm hay ho. Vậy cũg vị nể, ko control được.Nhảm quá. Nóng trong người. Từ cái dạo hôm ấy, việc j cũng ko suôn sẻ hỉ? Riết cũng cố mà quen với cái nếp sống xui-tận-cùng. Nốc tiếp cà-fê.Hy vọng mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn:)
Em biết ko. Anh nhớ em. Nhưng anh sẽ ko làm phiền em. Chúc em may mắn và thành công . Anh sẽ mãi mãi là 1 thằng ngu như em nói .
Cái cũ đóng lại , cái mới mở ra .... Nó sẽ đi bước nữa đc ko ? Liệu nó có đau hay hạnh phúc nữa ko? Hay là ko có cảm giác gì nó sẽ tốt hơn ? Nhắm mắt là lại thấy quá nhiều cái .... Làm sao đây ?