Hị hị, đề tài Ly Khách thì trước ta cũng có làm một bài thể loại này đây Tây thành tửu biệt Xin nán lại cuộc vui thêm một chốc Trăng vừa tròn cho kịp hội đêm nay Này nhịp phách cung đàn, này hoa cỏ nước mây Nâng chén cạn hết say rồi lại tỉnh Mỹ tửu sênh ca không tịch mịch Giai nhân chi phấn tận thê lương Sớm mai ra rũ áo lại lên đường Chinh bào cũ gió sương đà nhuốm gội Thế sự nan lường, nhân tâm biến đổi Chốn phong trần vạn lối bước về đâu Cứ ê a ngâm ngợi một đôi câu Ai đi ở ngày sau rồi sẽ biết Ngã thướng cô châu, Tây thành cách biệt Ngẩng đầu trông bóng nguyệt đã tà Nhìn quanh còn lại mình ta Mỹ tửu sênh ca không tịch mịch. Giai nhân chi phấn tận thê lương: Rượu ngon lại có sênh ca thì không còn tịch mịch. Có người đẹp má hồng hết cả cô quạnh. Ngã thướng cô châu Tây thành cách biệt: Ta lên thuyền đơn, xa cách Tây thành (Sài Gòn)
Haha... nội lực của lão thâm hậu thật, đang chiến bên kia mà vẫn sang đây uống rượu ngâm thơ được :'>
Rượu Đổ nước luộc gạo chén cơm ngon Ủ với chất men được chất cồn Cứ lẽ càng nhiều thì càng tốt Nên ta với rượu mối tình son! Uống rượu được lợi cả sơn hà Cái lợi lớn nhất từ mồm ta Một chén rượu vào lời ngây dại Kéo đủ cuồng phong đến nhà ta! Uống rượu đã lợi lại càng nhanh Cuộc đời xuống dốc cứ không phanh Một gan hai ruột thi nhau nát Ba thận đã hỏng súng sao lành?! Nhanh, lợi, uống rượu thật tiện thay Cơm củi cần chi cứ thân gầy Nhà cửa gió bay thời thông thống Vợ con nheo nhóc mặc ai hay! Uống rượu cái thú thật tốt sao, Men quỷ, thần say đâu cứ vào Mặc kệ chuyện đời đầy ly biệt Dương thế, âm ty khác gì nhau?! Bài trên viết phỏng lại cho 1 bài thơ khác, cấu trúc cũng tương tự. Trình độ kém cỏi, mọi người cứ cười chê :P Độc Hành Tửu Một bình một rượu thật vui sao Lãng du thời thế biết thế nào Cô khách phiêu du thân điểm tuyết Uống rượu độc hành hưởng tiêu dao
Chia sẻ với Zainor Dean một bầu rượu nhé Bài thơ này tớ viết theo thể cổ phong ------------- Mời rượu Anh chẳng thấy Đời người như bèo nổi Thả cùng con nước trôi Trăm khổ nghìn sầu đều tự chuốc Tỉnh say một giấc một bầu không Sông dài cuồn cuộn thuyền rời bến Khua mái chèo lan lái ngược dòng Cuộc vui ngắn, cứ uống đi Cất chén lên, hạ bút nào Ở đời như mộng cầu gì nữa? Sao chẳng say rồi lại hát ngao Bạn hữu ơi, bạn hữu ơi! Núi Thú khô cằn, sông Dĩnh cạn Hãy ngâm Quy Khứ, vứt Ly Tao Thầy Khổng Khâu Thầy Mạnh Tử Nay thành gò đống ngủ bên hào Thánh hiền tự trước như còn mãi Thánh hiền hôm nay ở chốn nao? Cười ngông lên, khóc cuồng lên Mối sầu thiên cổ khó mà quên Thơ túi rượu bầu lòng một mối Sóng lênh đênh Trăng bạc nấp, sáo ngọc thổi Cảnh tình say khướt ở cung tiên Nửa đêm gác mái hoa rơi mộng Ngủ mạn thuyền Chuông đề canh lậu càn khôn biệt Yến vũ oanh ca Nghìn non bóng chim lẻ Đâu là nhà... Cổ Dã Tử SG 2-3-09
Chiến bên kia chán quá, chẳng có gì vui, cơ bản đối phương đuối quá. Mà Hàn, Phong là ai thế lão? Bài này trước tôi cũng định hỏi?
Trăng (kỳ II) Trăng ở trên trời để mà chi? Sáng mãi bao năm có được gì? Hay đã theo chân người lữ khách? Có còn soi biệt kẻ phân ly? Ai vẫn ôm trăng mộng ả Hằng Gối hồn lên mộng bụi trần giăng Bao lâu một giấc phù sinh nhỉ, Tỉnh dậy nhìn xem có phải rằm? Có ánh trăng nào chẳng khuyết đi Như người gặp gỡ phải chia ly Đêm nay ai biết trăng mờ tỏ, Trăng có như ai nghĩ ngợi gì? Trăng ơi! Trăng sáng cho ai đấy? Có phải cho người mộng chửa tan? Cổ Dã Tử SG 1-7-09
Nguyệt lệ Ta đi đi mãi dưới Trăng khuya Trăng mãi theo ta chẳng chịu lìa Cảm mến tình Trăng ta đứng lại Gởi vào trong gió nụ hôn kia. Thẹn thùng Trăng bỗng trốn sau mây Ta cũng vờ như chẳng thấy ngay Hé mắt Trăng nhòm ta đắm đuối Tự đâu sương thấm ướt vai gầy. Nếm thử giọt sương vừa mới rớt Sương sao mặn nóng lại cay nồng? A ha! ta biết rồi! Trăng khóc! Có phải nàng đang hạnh phúc không?
"Cõi Riêng hôm nay chỉ là của chúng mình Đêm tháng Sáu, trời cao, trong, xanh biếc Miệng anh cười dịu hiền, mắt em nhìn lúng liếng Cõi Riêng đêm nay, in dấu chuyện chúng mình." * Người ta yêu nhau rồi chia tay Đôi khi, chẳng vì những điều gì cụ thể Chỉ là, những lý lẽ sáo mòn của trái tim. * Cõi Riêng em, giờ còn lại một mình Vẫn lặng lẽ dạo những khúc đàn buồn tẻ Không anh, không tình yêu, không nỗi nhớ Cõi Riêng nhạt nhòa, lẫn vào những đắng nghét cafe. Đôi người đến rồi đôi người đi Người khách quen ở chiếc bàn đối diện Lặng lẽ nhìn, lặng lẽ thở dài, rồi lặng lẽ quay đi Cafe nguội ngắt. Chẳng ai chờ. Cõi Riêng ạ, Nỗi nhớ như dao đâm, tình yêu như thuốc độc Bỏ bùa nhau bằng những hứa hẹn, đợi chờ Hợp rồi tan Người là chứng nhân sao chẳng nói đôi lời? Người đàn bà em quen đang ngồi khóc Rũ rượi, u hoài, đau đớn bởi tình yêu Ừ khóc đi, cho đôi lần bớt dại Tình yêu chẳng là tất cả (nhưng lại là tất cả), thật đấy. Đêm tháng Sáu cuối cùng, người nhớ cho Cõi Riêng giờ chẳng phải của riêng người Tình yêu chết, người chết, ta vẫn còn Cô đơn chẳng phải liều thuốc độc. (Chỉ là đợi chờ, nhân thêm nữa mà thôi) Cafe' Cõi Riêng, một ngày cuối cùng quay quắt giữa nắng mưa bất thường của tháng Sáu.
Đời Người bảo ta say, ta chẳng say Ta cười, ta khóc, hóa ta hay Thằng đấm thằng xoa, nào vì nghĩa Cũng vị nhau thôi, lụy chữ tiền. Ngậm ngùi nốc cạn chén tiêu dao Tri kỉ ngàn năm được mấy người? Biển nhân gian sáu tỉ, mấy vạn người Sao ta vẫn cô đơn?
Ai nhờ đêm đưa cơn mơ vàng Hồn nào lang thang sầu chưa tan Có phải lạc bước cõi tục niệm Riêng trăng đê mê bên cung đàn đặt trước cục gạch, khi nào có hứng sẽ viết tiếp
Ai nhờ đêm đưa cơn mơ vàng Hồn nào lang thang sầu chưa tan Có phải lạc bước cõi tục niệm Riêng trăng đê mê bên cung đàn Há phải sầu thương trăng giăng lên Nhuốm tiếng tơ vương nặng tiếng đàn Phiêu diêu hồn phách người lữ khách Tỉnh giấc du miên phất nét trần. Tỳ bà một tiếng thơ ai oán Nuột nà như thả câu than Mây ngừng đi, nước ngừng đi Tuổi trăng đọng lại nơi "Lầu Nghinh Xuân" == Hy vọng ko làm đứt đoạn ý thơ
Mình thì khoái làm kiểu thất ngôn tứ tuyệt nhưng có ít bài đúng theo Đường luật lắm vì rất khó. Còn mình chủ yếu làm thơ để giải tỏ nỗi lòng thôi. Tiêu sầu - Lãng Tử Khách - Buồn đời mượn rượu vứt chua cay Đêm trắng canh tàn khói thuốc bay. Ngây ngất cơn mê Hằng đến rước Ngà ngà lúc tỉnh Cuội tìm say. Cười đời sao lắm tình ai oán? Ngấn lệ thương nhiều phận xót đau. Dốc cạn tâm tư bình hết rượu Ly bôi cạn chén giải tiêu sầu ./.
Cô đơn - Lãng Tử Khách - Tôi về đây nơi gác vắng đìu hiu Không người thân, không bạn bè chiến hữu.. Nghe cô đơn ôm lấy hồn hiu quạnh Thoáng đượm buồn tôi thấu sự cô liêu. Ở nơi đây không tách trà ấm bụng Không cà fê đượm sầu khói thuốc bay. Không tiếng nhạc cho vơi buồn ta thán Tôi lặng im chìm giữa mộng tiêu diêu. Ôi xa rồi phố xá người đông đúc Bao buồn vui chìm cùng rượu men say. Thôi xa rồi tình đầu còn day dứt Ở nơi này sao vẫn còn chưa nguôi ?/. Đêm buồn trong căn phòng cô quạnh.
Xỉn quá rồi, thả hồn theo nàng thơ thôi: Túy Ca Đêm khuya ngắm ánh trăng già Nghĩ đời phiêu bạt, bôn ba cũng nhiều Ô sao chỉ vẫn túp lều Một ao muống nhỏ, lìu xìu nương khoai Đói no đủ tạm qua ngày Tuy lâu cũng có chén cay giải sầu Uống một mình, bạn có đâu Ai thèm rượu nhạt, muống sâu, khoai sùng Bạn chi với kẻ khốn cùng Bạn chi mấy kẻ khùng khùng điên điên. Khi say ta trở thành tiên Khi say ta thấy cõi thiên cũng gần Này người dưới thế thấy chăng Ta đi một bước cũng gần trăm năm. Đêm nay trăng đã qua rằm Ta say ta lại lăn nằm dưới trăng. ----- Trong mơ ta thấy ả Hằng Dìu ta lạc bước tới gần Nguyệt cung ????
Hay! Đã say ngất ngư rồi thì ngủ đủ 24 tiếng tới khuya mai tỉnh rượu thì nỗi cô đơn lại tràn về. Lại mưa đêm nữa chứ. Buồn quá: Mưa đêm nhà em. Lối nhỏ nhà em phố vắng teo Đường đêm lạnh lẽo mảnh trăng treo. Đơn côi gối chiếc người cô quạnh Hoang lạc loan phòng kẻ vui theo. Mưa khóc buồn than tình nhân thế Gió cười sầu khổ kiếp con người. Bâng khuâng chốn cũ xa tầm mắt Thương nhớ từ nay vĩnh biệt ngươi./.
Cả ngày hôm nay mệt mỏi, đọc bài lúc chiều rồi mà chưa có tâm trạng để reply. Bây giờ ăn no ngủ đủ rồi nên trả lời bài các bạn tí, hihi. @jimmyjckhoa: Ý bạn nói là thể Đường Luật Thất Ngôn Bát Cú phải không? Vì bài bên dưới của bạn là viết theo thể đó (dù còn hơi sai vài chỗ), còn Thất Ngôn Tứ Tuyệt chỉ có 4 câu thôi (tứ tuyệt mà). @nammannamman: Bài thơ của bạn nửa đoạn trên giản dị bình phàm còn nửa đoạn dưới ý tình phóng khoáng thanh nhàn, đọc thích thật. P/s: Cái ava hình như là chữ "ta là ai?" thì phải, bây giờ mới lưu ý. Hình hơi bé nên nhìn không rõ lắm.
Cố bằng hữu Ăn Cà Rốt có còn nhớ Dark Aragorn này o? Góp 1 bài thơ, tuy o xuất sắc lắm, nhưng mình rất thích, hợp với suy nghĩ và tính cách của mình Tôi nghĩ tình yêu như một chuyến đi đường Khi dừng lại có nghĩa là chấm hết Bởi cái được luôn luôn là cái mất Như cuộc đời năm tháng khác gì đâu Hạnh phúc là những gì đã trao được cho nhau Sao chúng ta không hiểu những điều đơn giản ấy Tình yêu muốn trao đi mà còn ngần ngại Để chuyến xe phải dừng lại giữa đường Những ai đang yêu và sẽ yêu Xin hãy nghe một lời tôi nói lại Đừng đến với người yêu mang theo lòng tự ái Đừng tính toán để rồi ân hận xót xa Con sóng trôi đi có trở lại cùng ta? Tình yêu ra đi có xem là vĩnh viễn Bát nước đổ khó đong cho đầy miệng Sự hối hận muộn màng nào có ích gì đâu Vết thương trên cánh tay trời trở rét thì đau Vết thương lòng chẳng định kỳ như vậy Bởi trong ta trái tim của tuổi trẻ Và ngoài kia con gió vẫn thổi vào Khi nẻo đường không bước được bên nhau Khi từ giã tuổi thanh xuân nồng nhiệt Khi trống trải trong lòng ta sẽ tiếc Những chuyến xe không đi đến tận cùng.