Lạnh đâu ? Nóng thí mồ hà Nóng . nóng . nóng . Thèm gió ở dốc sương mù . Thèm coffee biển . Thèm .... ngửa mặt phiêu . Thèm quan tâm . Thèm tá lả . Sao mình nghèo dữ . Gì cũng thèm . Chết chết . Thôi đi ngủ thượng sách Xin lỗi . Xin lỗi . Xin lỗi . Xin lỗi mà :( [/COLOR]
Lâu rồi mới đi bộ... Tèo rồi... Mệt qué đi mất là mệt... Mai đi off hok ta... Suy nghĩ suy nghĩ suy nghĩ... Đuối như cá chuối... Tập cho cố rồi tối vẫn ăn cánh gà chiên nước mắm
Trong màn đêm,vẫn mình anh lê bước Tim giá lạnh,một nỗi nhớ về em Anh vẫn biết..vì anh...vì anh cả Em đi rồi,để lại một mình anh Vẫn cứ sống,trên thế gian đơn độc Là niềm đau,là nỗi nhớ không nguôi Mãi yêu em đến khi tim ngừng đập Mãi yêu em dù hạnh phúc không thành!!! Không nhớ là chép đc ở đâu bài này???????????
Nói thế thôi mà cũng giận Hạnh phúc quá mỏng manh....... Buồn thật,mà chẳng biết buồn vì điều gì nữa,giống thằng điên quá....... Mong ước chỉ có vậy.........nắm tay nhau đi thế này....... Thích được cõng đấy..... Đã ngéo ngón út hứa rồi nhé.......... Đi học bài đây,yêu nhiều lắm đó:PXin lỗi !!!
Cái topic Y học - Sức khỏe tâm huyết của bao nhiêu người trong suốt ngần ấy thời gian...nói lock là lock.Chán thật Quản lý cái kiểu ko quản được thì ta cấm.Madness !!! This is VietNam
- Hi vọng sẽ có nhiều nước khác ngộ được chân lí này. Còn ở VN thì phải tuận theo luật VN. Quốc có giá quốc pháp, diễn đàn có diễn đàn quy mà . ---------------------------------------------- - Lại một ngày cắt cỏ không công, hao phí sức khỏe, bào mòn tinh thần, chẳng được cắc nào. Nhưng hãy cứ đợi đấy vì "không có gì tồn tại vĩnh viễn cả". Phải biết nhịn nhục để tiến lên .............
Hôm qua là một ngày vui. Được gặp nhỏ. Được nói câu "I.L.Y! I.M.Y" Ngày mai cũng là một ngày vui. Lại tiếp tục được gặp nhỏ. Và cái chính là nhỏ sẽ đến xem mình tập Kendo. Hôm nay là ngày buồn. :(
Em cũng muốn đc anh yêu thương, em cũng muốn đc anh nt hỏi han, qan tâm. Đơn jản chỉ là ăn cơm chưa hoặc đang làm j`. Đã lâu lắm r em ko còn đc... Em thường tự nghĩ là anh ko sai, ko có lỗi j`, chỉ là anh hay qên. Ko 1 ai hiểu và an ủi em, kể cả anh.Và em toàn fải tự an ủi mìng. Có nhiều lúc buồn, muốn nói, tâm sự và chia sẻ với anh. Nhưng mấy lần anh nói là em chỉ toàn làm anh mệt, chỉ toàn tạo áp lực cho anh nên lại thôi ko dám nói j`, và cứ 1 mìng...Em thường xuyên hỏi han anh về em ming, bảo anh ở nhà ăn cơm với em. Mẹ nữa... hầu như tuần nào mẹ cũng hỏi thăm anh mấy lần.N hưng anh thì...Ngoài hôm sinh nhật anh nhắn tin chúc mừng... Còn thì chưa 1 lần anh hỏi thăm mẹ. Đơn jản chỉ là mẹ có khoẻ ko. Gần đây em ko đc thức khuya chat với anh nữa, anh thì lại về muộn. 1 chút thời jan ít ỏi buổi tối với em, thật sự ko đủ để cảm thấy gần anh hơn.Nhưng mà... Em fải chia sẻ nó ra, em fải chia 1 fần cho ảo jác, chia 1 fần cho anh chơi game với kai còn lại... Em chỉ đủ để nói yêu anh. Đã mấy ngày em chưa thể hỏi anh đc là anh đi parkour vui ko có bị làm sao ko, chưa thể hỏi anh đi LBQ có vui ko. Chưa thể qan tâm anh đc. Vậy là em thành ng` có lỗi !~ Em có lỗi khi để anh nghĩ rằng em ko qan tâm ko yêu thương anh như xưa. Nhiều chuyện chỉ muốn anh thôi, chẳng cần ai hiểu. Nhưng mà... ko dám nói vì đã hứa với anh, ko làm anh mệt mỏi, ko tạo áp lực. Tất cả để anh vui, ko dám nói...
thương lắm í! tình yêu xa cách, em và anh 2 vùng trời, cách xa nhau hơn nghìn cây số... Thời gian của anh là gì? là lúc anh phải làm việc, là lúc em gọi cho anh và nghe anh nói chuyện toàn bằng tiếng Trung, em thấy mình thật tệ, chẳng sánh kịp vs anh. Chẳng ai so sánh giàu nghèo, cũng đừng bao h nói nhà em nh` cái này hơn nhà anh. chỉ cần em còn cảm thấy bản thân em thua kém anh, em còn thấy buồn ... nhớ ... h...u...m nhớ ....h.h.....m .... ước gì em có thể hôn anh, không phải qua điện thoại
Ko tài nào ngủ đc,onl pằng đt ^o^. Nhớ người ta gê,mà wái lạ thật,tại sao lại nhớ nhỉ?wen cũg đâu có lâu đâu.haha.Người ta đang giận,chắc mặt người ta giận dễ thươg lắm.Mún đc ôm,mún đc cõng,mún đc nắm tay người ta wá,mún xóa sạch kí ức kia cho người ta ko bùn nữa.haha.Biết là sẽ khó nhưng sẽ cố gắng làm.Ta làm được mà,ta là siu nhưn ngỐx mà.haha. Yêu lắm đó người ơi!
Nói yêu thương nhau, sao dễ dàng đến thế ... Nhưng khi có chuyện lại chẳng thấy san sẻ hay tâm sự gì ... Hay ta tạm chấp nhận sự riêng tư của mỗi người nhỉ ? Dù gì ta cũng chẳng có quyền xen vào cuộc sống của từng người ... Nhưng ta ghét cái cách im im, chẳng nói chẳng rằng ... vì ta lo, vì ta buồn, ta hay suy nghĩ ... Ngươi ko hiểu, hay nhiều lúc cố tình ko hiểu, ta ko cần biết, chỉ biết, ngươi đang làm ta, lâu rồi, mới phải suy nghĩ, phải có cảm giác khó chịu, phải có cảm giác mình bị lơ đi, bị ra rìa ... Ta ko dám oán trách ngươi, vì ngươi có quyền của ngươi, ta cũng có quyền của ta, ai cũng cần có những khoảng lặng trong cuộc sống của mình ... vậy nếu có một ngày, ta bỗng dưng biến mất, ko tin tức, ko message, ko cả sự sống, ngươi cũng đừng trách ta tại sao ko nói với ngươi ... Hãy hiểu cái cảm giác của ta hiện tại, hiểu được sự tức giận giằng xé trong con người ta ... Những ngày cuối tuần u ám, hy vọng sẽ nhường chỗ cho sự tốt đẹp hơn khi đầu tuần ...