Tôi có 1 cái tánh là không biết nên vui hay buồn: nhớ " dai ". Có thể lấy ví dụ về cái nhớ dai này như hiện giờ tôi đang học năm 3 đại học nhưng tôi vẫn nhớ như in từng đứa bạn tôi ngồi ở chỗ nào mới ngày đầu vào học năm 1, rồi cái lần đầu chúng nó nói chuyện với tôi mặc đồ gì , nói những câu gì. Thật sự mà nói thì cái tánh nhớ dai này giúp ích cho tôi khá nhiều, từ việc học hành,làm việc, đến việc....chơi game, nói chung là hầu như trong mọi "lĩnh vực".Có lẽ nhờ vậy mà tôi thuộc loại học khá trong lớp. Nhưng cũng chính vì tánh này mà tôi cũng nhiều lần phải khổ. Nhiều lúc đang ngồi học hành, chơi game, làm việc này nọ thì những chuyện không vui lại hiện về mà tôi muốn quên thì không quên được ( tại nhớ dai mà ), mà mỗi lần chúng hiện lại trong kí ức tôi thì tôi khổ lắm, suy nghĩ lan man lung tung, không còn tâm trí học hành chơi game gì ráo. Phải bình tĩnh, và ngồi 5-10 phút mới dứt nó đi được, không thì cứ bị nó ám mãi. Biết làm sao đây???
Luyện tập thử xem. Còn phương pháp thì có nhiều trên mạng đó. Biết đâu lại kiếm công việc nhờ năng khiếu nhớ dai. Nhưng mà cái bạn kể thì theo tui nghĩ nó là ấn tượng sâu đậm. Tui trí nhớ phải nói là rất kém, nhưng vẫn nhớ cái đoạn đầu tiên trong cuốn anh văn lớp 7 tui học năm 1997 (mặc dù anh văn tui rất kém) Peter. Yes. It's seven o'clock, It's time to get up or .. be later for school. Alright mother thank you .... Đây là đoạn mà tui vẫn còn nhớ. Hoặc 1 số tình huống mà lâu lâu nó lại nổi lên trong đầu. Bây giờ muốn thủ trí nhớ thử nhìn số Pi, rồi viết khoảng 10 hay 20 số đầu tiên trong dãy đó. Nhớ được là khá rồi.
Quay tay là bí kíp gia truyền của những ai đang trên đường tu luyên cảnh giới tối cao của việc mất trí nhớ
Người ta nói nhớ dai là biểu hiện đầu tiên của sự thông minh, nhưng thông minhko đồng nghĩa với học giỏi Nhữnng người này có năng khiếu đặc biệt về ngoại ngữ
phét,thế câu nói đầu tiên khi đến lớp trước ngày nghỉ hè của ông là gì?? ko biết thì ko nói còn bốc phét là sét đanh nhé
tôi thì thường hay bị tự nhiên gợi lại những chuyện đáng xấu hổ, tôi thường mất 10s để tĩnh tâm thỉnh thoảng tôi nghĩ đến cái chết, những lúc đó nỗi sợ hãi bao trùm khiến người tôi nhũn ra ko làm chủ được bản thân, tôi đau buồn và đau khổ, thường phải mất 5-15 phút để tĩnh tâm
không thấy tôi ghi chỉ là ví dụ thôi à...........tôi có nói tôi có nhớ cái đó đâu mà phét với chả phét..........lol còn ông kia chỗ tôi tâm sự mà vào nói bù nói xéo tôi thế này thì tôi cũng không cần tiếp........