Đã qua bao nhiêu thời gian, trải qua bao thăng trầm, qua biết bao cuộc tình, cuối cùng đã đúc kết cho bản thân mình 1 học thuyết... High school love: Học sinh mới lớn, thường hễ thấy xinh xinh, đẹp trai, đẹp gái thì thích lẫn nhau, cuộc tình học sinh thường ko kéo dài lâu, thông thường chỉ kéo dài đến hết một cấp lớp, sau đó lại chia tay, có trường hợp cá biệt kéo dài 2,3 lớp nếu học chung trường, tuy nhiên sẽ kết thúc sau ngày tôt nghiệp trung học. University/College love: Nam nữ trưởng thành, trong quá trình học tập, nảy sinh tình cảm, cao trào có thể cặp kè, đi xem film, dạo phố, ăn kem… Hoặc phần nhiều còn rụt rè, e ngại, đến lớp gặp mặt là vui rồi… Nhưng phần lớn trường hợp ko thể tiến xa được, ko thể tiến đến hôn nhân, và sẽ kết thúc ngay sau khi ra trường. Nếu tình cảm sâu đậm có thể sẽ quyến luyến 1 thời gian, nhưng rồi sẽ sớm trở thành những kỷ niệm đẹp… Colleague love: Nam nữ đã trở nên trưởng thành, chính chắn hơn, trong quá trình làm việc, học hỏi, giúp đỡ lẫn nhau, ko khỏi phát sinh tình cảm, trong môi trường đồng nghiệp, quá trình gắn bó làm việc lâu dài. Trong một thế giới thu nhỏ như vậy, tuy có ít sự lựa chọn hơn, nhưng đây mới chính là điều kiện thực sự để tiến đến hôn nhân và tình cảm vững bền hơn bao giờ hết. Kết luận: Đối với trường hợp 1 và 2, dẫu biết sớm kết quả, nhưng vẫn cứ cố lao vào, có phải đó là bản năng của con người chăng? chỉ muốn thoả mãn cái tôi của mình . Trường hợp 3 cho thấy, trong tình cảm, tình yêu cũng có sự may rủi, có duyên phận, nếu chỉ có duyên mà không phận thì cũng đành chịu thôi… Vậy hỏi các bạn học thuyết của mình là đúng hay sai vậy các bạn ? Nhất là sau khi 1 bạn gái mình đang quan tâm, và có "dấu hiệu" dường như cũng quan tâm lại mình, vô tình đọc được bài này trên blog mình . ___________Auto Merge________________ . À quên, bạn gái đó và mình đang học lớp hoàn thiện bậc đại học vào buổi tối
Nghe học thuyết bên ngoài có vẻ hoành tá tràng như vậy, vào trong thấy vẫn là yêu với đương Bác có rút ra được cái kinh nghiệm sống gì ngoài mấy cái yêu đương này ko
Kinh nghiệm sống thì dĩ nhiên rồi từng trải qua nhiều thứ quá, biết nhiều thứ quá đâm ra lại khổ, biết chuyện này sẽ ko đén đâu cả, viết bài này đăng lên blog với ước mong bạn ấy sẽ đọc được, và bạn ấy đã đọc, đã đạt được mục đích rồi, nhưng sao lòng vẫn cảm thấy ray rứt... Cứ sống vô tư, đến khi chia tay rồi quyến luyến nhau qua cả trăm tin nhắn, cảm giác thật là khó chịu, mình đã trải qua rồi, rồi thì ai cũng bận rôn với công việc của riêng mình, đến khi gặp lại tình cảm liệu có còn như xưa? Dù hơn 8 tháng nữa mới chia tay, nhưng chuẩn bị trước tinh thần vẫn hơn Tâm trạng bây giờ thật là khó tả…
Thật ra có đc tình yêu rất là dễ , cái khó là ta phải giữ đc tình yêu như thế nào . Hôn nhân chỉ đến khi ta có sự nghiệp , mà khoảng đời 25+ trở lên sự nghiệp mới gọi tạm ổn định . Thế nên khoảng thời gian từ lúc bắt đầu yêu đến khi ta có sự nghiệp ổn định là khoảng thời gian giữ gìn tình yêu . Ko giữ đc thì break up rồi kiếm người khác rời giữ tiếp . Thế thôi
GIữ gìn thì cũng có nghĩ đến, nhưng 1 tuần chỉ gặp mặt được 3 ngày Yahoo hay tin nhắn cũng thường rất ít, vì không muốn làm phiền lẫn nhau, trong giờ làm việc bạn ấy thường rất bận, thỉnh thoảng quên cả trả lời Ấy thế mà mỗi khi vào lớp lại luôn ngồi gần nhau Tuy chưa đi chơi với nhau lần nào, nhưng chắc sẽ sắp có, nhưng mà.... Già dặn ít ra cũng còn đỡ hơn còn non nớt "già" quen với trẻ, thì đỡ hơn cả 2 có đầu óc trẻ con >> có thể thấy được tình hình, đánh giá được có khả thi hay ko, để biết mà đầu tư ko bị lỗ vốn
Mình yêu ny mình từ năm nhất, đến nay ra trường đi làm 1 năm rồi. Bây giờ đang có trục trăc , ko bít có thế tiệp tục ko. Mình vẫn còn yêu cô ấy rất nhiêu nên ko mun kết thúc và để cô ấy suy nghĩ :(. Đây có lẽ là lúc mình và ny quyết định có tiếp tục hay kết thúc. Đang lo lắng lắm :(
Đọc thêm cuốn Influencing Human Behavior của Harry A.Overstreet (Tạm dịch là "nghệ thuật dẫn dắt hành vi của loài người" ) rồi sau đó rút ra "Học thuyết" cũng được mà
Quen với GF từ High School, giờ là năm 3 ĐH rồi vẫn còn rất là say đắm với nhau đây. Ai bảo ko kéo đc dài. Chẳng qua là có lòng mà giữ tình cảm cho nhau, hay là [anh bận ...], [anh còn phải ...], [em bận ...], [em còn phải ...] Yêu thật lòng, what will be will be.
Cần công nhận mới là học thuyết à, mình coi đó là học thuyết của mình, bạn có công nhận hay ko thì cũng đâu liên hệ gì tới mình
Có giảng dạy cho ai chưa mà gọi là học thuyết, đã được chứng minh chưa mà đòi là học thuyết. Mà cái kiểu chữ anh chữ việt cùng chung trong 1 bài văn thì chưa vươn tới cái chuẩn mực về ngôn ngữ của học thuyết đâu nhé !