Fantastic Beasts and Where to Find Them Mã: http://www.mediafire.com/?4yortmzyzyz Quidditch Through the Age Mã: http://www.mediafire.com/?mztmn50ng1y The Tales of Beedle the Bard Mã: http://www.mediafire.com/?fzm0wmqznui Chapter 0 - Harry Potter Prequel Mã: http://www.mediafire.com/?rztykhnytwy
Trời có cả Ebook mấy quyển sách đó hả . Ta phải đọc The Tales of Beedle the Bard coi truyện cổ tích của bọn phù thủy ra sao mới được .
Chương 17 Sau giờ học, tôi quyết định đi hỏi thẳng giáo sư Stacy. Để xem phản ứng của cô ấy thế nào. Nhưng Stacy tỉnh bơ: - À….tôi có khả năng dự cảm rất tốt. Tôi thấy bạn có vẻ luôn luôn ở trong tầm theo dõi của…kẻ thù. Còn đó là ai thì tôi chịu! Chỉ là tôi có linh cảm bạn sẽ…gặp nguy hiểm thôi. Nhưng đừng lo! Dự cảm của tôi không phải lúc nào cũng đúng đâu! Luôn luôn ở trong tầm theo dõi của kẻ thù là sao? Hắn đang theo dõi tôi ư? Nhưng Lucy đâu có phát hiện ra kẻ nào đang theo dõi mình đâu? Hy vọng là dự cảm của Stacy lần này là sai. Lucy thì nói với tôi bằng giọng nghiêm túc: - Cậu phải cảnh giác với cô nàng Stacy này! Tôi cảm thấy cô ta không đơn giản đâu! Tôi chợt có ý nghĩ rằng Stacy chính là gián điệp của Ekeziel cử đến trường này để theo dõi tôi.. Hoặc cô ấy chính là Ekeziel. Phải chăng đó chính là lý do cô ấy rất hay để ý đến tôi trong giờ học? Hôm nay trong giờ học Biến Hình. Cô Mc Gonagall giảng về Animagi – Những phù thủy có khả năng biến thành thú vật theo ý muốn. Và cô tự biến thành một con mèo mướp còn dấu mắt kính quanh mắt. Cả lớp làm một tràng pháo tay trước sự biến hình thú vị này. Tôi đang nghĩ là sau khi học được phép này mình sẽ chọn con gì để biến thành đây. Nhưng tôi chưa có ý tưởng gì trong đầu cả. Thôi để nghĩ sau vậy! Tiếp theo là môn Giả Kim Bí Thuật, môn mà bọn tôi mong chờ nhất. Nhưng môn này hóa ra khó hơn bọn tôi tưởng. Anh Teddy nói: - Giả Kim Bí Thuật là môn rất khó. Cô hiệu trưởng đã thống nhất rằng năm nay sẽ không phải thi môn này. Tôi và các học sinh khác hò reo. Anh Teddy nói tiếp một cách nghiêm túc: - Không thi nhưng vẫn phải kiểm tra. Nói chung đây là một môn học rất mới mẻ do ông Harry Potter sáng lập. Năm nay để xem các em tiếp thu như thế nào. Tôi nghĩ các trò nên tập trung học môn này cho tốt. Vì môn này rất có ích, giống như môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám Hay Bùa Chú vậy. Nếu thành thạo rồi thì các trò sẽ thấy nó dễ dàng thôi. Bây giờ các trò hãy lấy bút ra và ghi nào…. -……Đầu tiên tôi sẽ nói về nội lực. Bất kỳ ai cũng có nội lực pháp thuật trong người. Nhưng mạnh hay yếu là do quá trình tu luyện. Để sử dụng được Giả Kim Bí Thuật thì phải có nội lực mạnh vì đây là pháp thuật cao cấp. Đáng lẽ môn này nên chỉ dành cho lớp trên. Nhưng các trò cần có quá trình tìm hiểu và tu luyện ngay từ bây giờ để đến lớp lớn sẽ học nhanh hơn. Có những người lớn khi tự luyện môn này do chủ quan và vội vàng nên đã bị tẩu hỏa nhập ma. Nghe đến đây, đứa nào đứa nấy đều tỏ ra lo lắng. -…..không phải lo, nếu trải qua một quá trình học nghiêm túc và từ từ thì sẽ làm quen với nó một cách an toàn thôi. Đầu tiên các em sẽ phải học phương phá luyện tâm và luyện thở. Luyện tâm có nghĩa là gạt bỏ mọi suy nghĩ làm cho đầu óc trống rỗng, nói tóm lại là tĩnh tâm. Luyện thở là cách nạp khí – vận khí – xả khí. Bây giờ tôi sẽ nói về cách luyện thở.: + Nạp khí: Hít khí trời thẳng vào bụng dưới. Tất nhiên là bụng dưới sẽ căng lên. + Vận khí: Nín thở, dồn hơi vào Đan Điền. + Xả khí: Thở hết ra, thót bụng lại, từ từ nhẹ nhàng cho hơi ra hết. Một vòng thở đủ ba nhịp như thế gọi là phép thở ba thì. Lưu ý cả ba phải: Êm, nhẹ, đều đặn Thở bằng bụng quả thật không phải là dễ. Ai ai cũng quen thở bằng ngực rồi. Theo như anh Teddy nói nếu luyện thở kiểu này thường xuyên thì nội lực pháp thuật sẽ tăng lên nhanh hơn. Nhưng có lẽ đa số học sinh không đủ kiên nhẫn với thứ này lắm. Tôi không nghĩ vậy! Tôi sẽ dành thời gian rảnh rỗi ra để tập luyện thường xuyên. Tôi rất muốn sử dụng được Giả Kim Bí Thuật như cha. Thằng Aumus lại càu nhàu: - Cứ tưởng môn này thú vị lắm, ai dè chán òm! Nhưng anh Teddy đã làm không khí học trở nên thú vị hơn bằng cách tạo ra lửa từ lòng bàn tay trước sự kinh ngạc của học sinh. Bọn chúng vỗ tay rào rào. Giờ học Độc Dược thì lại không được vui bằng. Tôi và Scorpius đều chế thành công món độc dược Co Rút. Vậy mà chỉ có mỗi thằng Scorpius là được giáo sư Draco thưởng điểm. Thật là thiên vị! Tiếp theo là môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám. Giáo sư Neville giảng cho chúng tôi về Chỏm Đỏ. Một sinh vật giống như quỷ lùn rất ư kinh hãi, chuyên rình rập ở những nơi có đổ máu, trong những hầm ngục của các lâu đài hoang, chờ có ai đi lạc vô thì nện cho một dùi cui. Khi học xong các môn học thì tôi trở về phòng sinh hoạt chung Nhà Griffindor. Tôi thấy Rose đang đội một cái nón bằng lụa rất đẹp. Cái nón đó chính là do Rabbit – con thỏ của Rose biến thành. Tôi cũng rất thích xem màn nhảy dây đuôi của Jerry – con chuột của Nirvana. Cậu ta rất vui mừng khi giáo sư Stacy khen: “Jerry dễ thương quá!”. Tối hôm đó, khi tôi lên giường chuẩn bị đi ngủ thì phát hiện ra dưới chăn có dòng chữ màu đỏ như máu: TA LÀ EKEZIEL ĐÂY! Dòng chữ máu khiến tôi giật mình nhảy lùi lại. Chưa kể là lúc đó còn có tiếng sấm đùng đùng phụ họa nữa chứ. Dòng chữ đó bỗng nhiên tan biến dần dần. Tôi không thể tin được Ekeziel có thể vô đây. Chẳng lẽ hắn thực sự là một học sinh Nhà Griffindor. Hắn đang khủng bố tinh thần tôi ư? Tôi sẽ không sợ đâu! Lucy lo lắng nói: - Rốt cuộc hắn là ai chứ? * * * Thế là đã đến cuối tuần, tôi thấy nhẹ nhõm hơn khi không có chuyện kỳ dị gì xảy ra nữa. Bọn tôi được đến làng Hogsmeade. Tiệm Công Tước Mật chật kín người. Giữa hàng hàng dãy dãy kệ chất đầy những khúc kẹo nu-ga kem, những viên kẹo mật mập ú, rồi hàng trăm loại sôcôla khác nhau. Có cả một thùng tô nô đựng đầy các viên Kẹo Dẻo Đủ Vị. Bày dọc một bức tường khác là kẹo Hiệu Quả Đặc Biệt như Kẹo Cao Su Thổi Tuyệt Nhứt(Những cái kẹo này làm cho căn phòng đầy ắp những cái bong bóng màu xanh hoa chuông không chịu nổ nhiều ngày rồi), kẹo Dây Xỉa Răng Bạc Hà, Bé Hạt Tiêu Tí Nị(Thở ra lửa dùm bạn), Chuột Băng(Nghe tiếng răng của mình đánh bọ cạp và rít lên), kem bạc hà có hình dạng như những con cóc(Bọn chúng nhảy lóc chóc trong bao tử của tôi), những cây viết lông ngỗng làm bằng đường xay và những viên kẹo nổ lụp bụp. Cảnh Hogsmeade trông giống hệt như cảnh trong thiệp giáng sinh: những mái nhà và tiệm quán đều phủ kín dưới một lớp tuyết dày xốp, trên các cánh cửa treo những vòng hoa thánh và giăng mắc khắp các vòm cây là những cây nến đã được phù phép. Trời rất lanh. Cho nên tôi, Nirvana và Rose vào tiệm Ba Cây Chổi để uống Bia Bơ. Cái quán này cực kỳ đông đúc, ấm áp, ồn ào và đầy khói. Tôi rất thích uống Bia Bơ. Thứ này dường như hâm nóng từng lóng xương thớ thịt trong người tôi lên. Và tôi suýt nữa bị sặc món Bia Bơ khi thấy cha tôi ngồi ở một cái bàn cách đây khá xa. Lucy dường như cũng thấy ông ấy. Cô ấy ghé vào tai tôi rồi nói: - Bây giờ tôi sẽ cho cậu xem năng lực đặc biệt này. Tôi sẽ là đôi tai thứ hai của cậu. Đôi tai thứ hai của tôi là sao cơ? Và thắc mắc của tôi được giải đáp khi Lucy bay đến chỗ cha tôi nghe lỏm cuộc nói chuyện. Tôi nghe thấy tiếng của cha rất rõ ràng, mặc dù ông ấy ở khá xa. Bây giờ tôi đã hiểu rõ năng lực của Lucy. Dường như những gì cô ấy nghe được thì tôi cũng có thể nghe thấy được. Tôi quan sát kỹ thì thấy cha tôi không ngồi một mình. Ông ấy đang ngồi với….cô hiệu trưởng Mc Gonagall và ông Bộ Trưởng Bộ Pháp Thuật Kingsley Shacklebolt. Ông Kingsley nói: - Tôi đã cử một con rồng đến canh giữ nhà tù Azkaban. Tôi tin rằng dù bọn chúng là loại yêu quái gì thì cũng rất khó để vượt qua được một con rồng. Harry Potter lên tiếng: - Tôi nghĩ bọn chúng là những quái vật thời cổ đại. Cô Mc Gonagall ngạc nhiên: - Không thể thế được! Thời xưa Bốn Nhà Sáng Lập vĩ đại đã tiêu diệt hết bọn chúng rồi mà! - Tôi biết! Nhưng tôi đã nhờ một yêu tinh ở đó vẽ lại hình dáng bọn chúng. Và tôi thấy bọn chúng khá giống những con quái vật ở trong sách Những sinh vật huyền bí thời cổ đại. Ông Kingsley sửng sốt: - Nhưng tạo sao bọn chúng lại bỗng dưng xuất hiện ở thời đại này chứ? - Tôi nghĩ những việc này có liên quan đến kẻ có tên là Ekeziel. Ông đã điều tra về tên này chưa, Kingsley? - Có một vài người tên là Ekeziel nhưng suốt thời gian theo dõi bọn họ vừa rồi thì không có gì khả nghi cả. Tôi nghĩ Ekeziel chỉ là một cái tên giả. - Ừm, tôi cũng đoán vậy. Năm ngoái tôi đã có dịp tiếp xúc với hắn. Có lẽ hắn là một tín đồ. Hắn tin rằng Chúa sẽ giúp hắn trở nên hùng manh….hừm….hắn còn tự tin rằng mình sẽ mạnh hơn cả Voldemort nữa. Cô Mc Gonagall bụm miệng. Ông Kingsley đặt cái cốc Bia Bơ xuống mặt bàn hơi mạnh quá mức cần thiết. Ông Harry Potter vẫn bình tĩnh nói tiếp: - Chúa ư? Thật sự Chúa của hắn là kẻ như thế nào? Có quyền lực ra sao? À, cô hiệu trưởng! Tôi nghi ngờ rằng Ekeziel là một học sinh ở Hogwart. - Tôi cũng nghĩ vậy….nhưng thật sư chưa thể nghĩ ra học sinh nào lại xuất chúng thế! Học sinh sáng giá nhất ở trường Hogwart bây giờ chính là Rose. Trò này học giỏi hầu hết các môn. Ngoài trò ấy ra thì tôi vẫn chưa nghĩ ra ai khác. - Rose không thể là Ekeziel được. Tôi không tin con gái của Ron Weasley lại có thể là Chúa Tể Hắc Ám Tương Lai. Tôi nghĩ mình sẽ rất sốc nếu Rose lại là cái kẻ đã bắt cóc Lily, định giết Albus, âm mưu tìm lại những Bảo Bối Tử Thần và muốn làm Bá Chủ Thế Giới. Chắc chắn phải có ai khác mà ta chưa nghĩ ra thôi. - Ừ…… Ông Kingsley làm ngụm Bia Bơ rồi liên tiếng: - Tôi rất lo cho Albus đấy, Potter! Ekeziel có lẽ sẽ không bỏ qua cho nó đâu! - Tôi cũng vậy…. mong rằng nó không đâm đầu vào nguy hiểm nào đó…. hy vọng cô hiệu trưởng chịu khó để mắt tới nó. Cô Mc Gonagall tằng hắng: - Albus rất giống cậu ngày xưa đấy, Potter! * * * Tối hôm đó ở phòng ngủ Nhà Griffindor. Cuộc nói chuyện đó đã làm tôi suy nghĩ nhiều đến nỗi khó ngủ. Mặc dù cô hiệu trưởng đã nói khả năng Rose là Ekeziel chỉ tới 10%. Nhưng ngoài Rose ra thì không còn ai khác đang nghi cả. Lucy thì nghi ngờ Ekeziel chính là Stacy. Tôi quả thật cũng không dám tin đó là Stacy. Nirvana mà biết tôi nghi ngờ Stacy thì chắc cậu ấy sẽ nổi giận đùng đùng cho mà xem. Nhưng nếu so với Rose thì Stacy có lẽ còn đáng nghi hơn. Liệu tôi có thiên vị cho Rose quá không? Không! Tôi tin rằng Rose là người tốt. Có thể là tôi hơi thiên vị nhưng nếu cho rằng cô ấy là Ekeziel thì thật là điên rồ hết chỗ nói! Khoan đã! Chỉ có học sinh Nhà Griffindor mới biết mật khẩu để vô phòng ngủ. Cho nên khả năng Rose là Ekeziel là 0%. Vậy chẳng lẽ Ekeziel là Aumus. Tôi rất mong hắn chính là thằng Aumus đáng ghét ấy. Nhưng....thằng Aumus mà giỏi vậy sao. Thực lực của Ekeziel phải cỡ phù thủy chuyên nghiệp. Thật sự chuyện này càng lúc càng rối rắm!
Vì đang có nhiều vấn đề cần nói đến trước nên tớ chưa cho Bella xuất hiện Bella thuộc favorite character của tớ ^^ Chắc bạn cũng thích Bella hả?
tất nhiên, mình thích Bella hơn cả Rose. Đơn giản vì cô ấy có chiều sâu Albus hiện đang có quá nhiều việc đến tạm thời quên cả Bella rồi
Bạn nên thay Đan Điền bằng bụng đi bạn, minh nghĩ đừng nên cho mấy chi tiết của võ hiệp vô đây thì kỳ lắm, nên thuần âu đi :)
Ừ, lạ nhỉ? Sao chưa thấy anhtu07 xuất hiện nhỉ? Chương 18 Sáng hôm sau, Rose hỏi tôi: - Dạo này bạn sao vậy? Hình như bạn đang có chuyện gì đó lo lắng phải không? Tôi làm ra vẻ tự nhiên: - Có gì đâu! Chắc tối qua mình hơi khó ngủ ấy mà! Hừm! Thật là nực cười khi nghĩ rằng người đứng trước mặt tôi là Ekeziel. Với lại hắn cao hơn Rose nhiều mà. Chưa kể giọng nói của Ekeziel là nam. Nhưng cha tôi từng nói có một loại ma thuật hắc ám mới cho phép người sử dụng thay đổi chiều cao và giọng nói. Dù sao thì tôi tin tỷ lệ Rose là Ekeziel là 0%. Chắc chắn vậy! Stacy đến chỗ tôi và nở nụ cười tươi thường lệ: - Hôm qua bạn đi chơi làng Hogsmease vui chứ? - Ừ….à quên…vâng! Hôm qua em đi chơi vui lắm! Nhìn thấy vẻ mặt vô tư của Stacy thì tôi không nghĩ rằng cô ấy lại có thể là Ekeziel. Cái gã có kiểu cười điên cuồng ấy. Được rồi! Đành nghe lời Lucy vậy! Khả năng Stacy là Ekeziel là…60%. Hình như tỷ lệ này lớn quá….. Tôi đã kể với Nirvana mọi chuyện. Tất nhiên là trừ chuyện tôi có ý nghi ngờ Stacy. Cậu ấy thì chĩa mũi dùi tới Scorpius. Tôi không ưa Scorpius cho lắm, mặc dù tôi ghét thằng Aumus hơn nhiều. Chưa kể là cách nói của Scorpius và Ekeziel khá giống nhau. Scorpius đã từng bảo tôi rằng “Cậu ngây thơ quá, Albus. Trên đời này không hề có tốt xấu, chỉ có người mạnh kẻ yếu mà thôi”. Hừm! Tư tưởng của Scorpius có vẻ giống với Ekeziel. Cả hai đều cho rằng sức mạnh và quyền lực là quan trọng nhất. Tỷ lệ Scorpius bị tình nghi đã lên tới 80%. Nhưng năm ngoái Scorpius đã giúp tôi và Bella chống lại Eragon cùng bạn bè hắn. Điều này có lẽ đã làm tôi do dự khi tỏ ý nghi ngờ Scorpius. Nhưng đến giờ thì nó là người bị tình nghi lớn nhất. Trước khi về bàn ăn Nhà Hufflepuff, Rose nháy mắt với tôi một cách tự tin: - Trận Quidditch tới, đội bạn sẽ không thể thắng được đâu! Sắp tới đội tôi sẽ đấu với đội Hufflepuff. Không hiểu vì sao mà cô ấy tự tin thế. Nhưng tôi quyết không thua đâu! Khi ăn xong, anh Fred hẹn tôi ra sân Quidditch để tập luyện chuẩn bị cho trận đấu sắp tới. Anh ấy nói Rose dường như đã luyện được tuyệt chiêu gì đó. Thì ra đó là lý do Rose tự tin đến vậy. Anh Fred rất lo lắng. Tôi cũng vậy. Rose là một tay ném bóng nhanh. Năm ngoái tôi đã thua Rose. Năm nay không thể lại thua nữa chứ! Lucy ngỏ ý sẽ giúp tôi. Nhưng tôi cho rằng thắng đường đường chính chính thì tốt hơn. Với lại cô Hooch có thể thấy điều kỳ lạ gì đó và kết luận tôi chơi gian lận trong trận đấu. Thôi thì cứ cố hết sức vậy! Trên đường ra sân tập Quidditch. Tôi thấy Bella đang đứng ở bên hồ với vẻ mặt buồn bã. Tôi liền đến hỏi: - Có chuyện gì vậy, Bella? - Con Golf nhà mình mất rồi…. - Con Golf? - Đó là con chó nhà mình nuôi, nó đã già quá rồi, mình rất lo là nó sẽ chết, và điều đó đã tới….. Bella bắt đầu ràn rụa nước mắt. Tôi rất sợ thấy con gái khóc. Tôi không giỏi lắm về vấn đề an ủi con gái hay gì gì đó. Nhưng không thể để thế này được…có lẽ ta phải làm gì đó…. Tôi đành hỏi bâng quơ: - Bella này! Bạn thích xem Quidditch lắm đúng không? - Ừ….mình rất thích được bay lên không trung và ngắm bầu trời. - Ngắm bầu trời? - Ừ! Mình rất thích được bay bằng chổi nhưng môn cưỡi chổi khó quá. - Mình thấy....môn này cũng đâu khó lắm - Cũng có thể...nhưng có lẽ tại mình ngốc quá nên..... Để xem nào! Cô ấy rất thích được bay nhưng lại không có khả năng. Một ý tưởng nảy ra trong đầu tôi. Tôi trèo lên chổi và nói: - Lên đây đi! Bella ngơ ngác trông ngộ nghĩnh hết sức: - Lên….đâu cơ? - Ngồi phía sau mình nè! Chúng ta sẽ đi dạo một vòng nhé! - Ơ….hình như bạn phải đi tập Quidditch mà? - Ồ….không sao đâu! Mình đến muộn một chút cũng được mà! Nào nhanh lên! Sau đó cô ấy trèo lên chổi và ngồi phía sau tôi. Đạp chân xuống đất một cái và chúng tôi bay lên không trung. Bella thét lên một tiếng rồi vòng tay ôm chặt ngang hông tôi. Điều đó khiến tôi đỏ mặt. Tôi mong cô ấy đừng ôm chặt tôi thế. Hy vọng không ai thấy chúng tôi. Vì chỉ được phép cưỡi chổi trong phạm vi sân Quidditch. Nhưng….cứ liều xem sao! Bella rất vui và phấn khích. Có lẽ việc này sẽ làm cô ấy nguôi ngoai nỗi buồn về cái chết của chú chó Golf. Chúng tôi đã bay lòng vòng quanh trường Hogwart, quanh con sông và khu rừng Cấm. Và tôi tránh bay về phía sân Quidditch kẻo anh Fred nhìn thấy. Bella hò hét: - Hay quá, Albus! Làm thêm vài vòng nữa nhé? Một lúc sau, tôi đáp xuống gần rừng Cấm vì ở đó vắng vẻ. Trước khi về lâu đài, Bella quay lại nhìn tôi và nở nụ cười hạnh phúc: - Cám ơn bạn nhiều lắm, Albus. Nhờ bạn mà mình đã thấy đỡ buồn rồi. Bạn thật sự là người bạn tốt nhất mà mình từng có. Trông cô ấy vui như thế thì tôi cũng cảm thấy an tâm rồi. Không hiểu sao tôi cũng cảm thấy rất vui khi bay cùng Bella. Nhưng bây giờ không phải lúc nghĩ ngợi. Tôi phải đến sân Quiddtich ngay! Trễ giờ rồi! Và tôi chạy như bay tới sân Quidditch. Lucy dường như cũng tỏ ra rất vui: - Cậu thật là người tuyệt với đấy, Albus. * * * Trận đấu Quiddtich đã tới. Tôi đi ra sân đấu giữa những tiếng vỗ tay rần trời. Rose nhìn tôi mỉm cười. Bà Hooch nói nhanh: - Trèo lên chổi…..chờ tiếng còi của tôi…..ba…hai…một…bắt đầu! Tôi phóng vọt lên không trung và lao về phía cột gôn trong tư thế chuẩn bị sẵn sàng. Lulu Scamander bình luận: - Đội Griffindor đang lấn sân. Katherlin Bell của đội Griffindor đang nhắm tới khung thành. Ồ không! Một trái Bludger đã làm cô ấy rơi bóng. Và trái Quaffle rơi vào tay đội trưởng của Hufflepuff là David. Anh ta đã làm cú lộn mèo ngoạn mục khi né trái Bluder của Michael Jordan. Và anh ta đã chuyền cho Rose Weasley. Cô ấy đang dẫn bóng về phía Albus. Nghe đồn Rose đã luyện được một tuyệt chiêu rất lợi hại. Bây giờ chúng ta hãy chở xem! Tôi đang căng thẳng chờ Rose đến. Nhưng Rose đã ném trượt bóng. Bóng Quaffle không bay về phía cột gôn đội tôi mà chệch ra ngoài. Nhưng tôi đã nhầm. Bóng bỗng nhiên đổi hướng và lọt qua cột gôn. - 10-0! Nghiêng về Huflepuff! Có lẽ đó chính là độc chiêu của Rose. Và tiện thế tôi xin cung cấp một chút thông tin nền về nhân vật này. Rose có rất nhiều người hâm mộ. Và cô ấy có hẳn cả một Fan Club. Nhưng cô hiệu trưởng đã dẹp nó đi không thương tiếc chỉ vì cô cho rằng câu lạc bộ đó thật nhảm nhí…. Cô hiệu trưởng quát: - Lulu! Em làm ơn thuật cho chúng tôi biết chuyện gì đang xảy ra trong trận đấu đi chứ! - Dạ, xin vâng lời cô……bây giờ truy thủ Rose của đội Huflepuff đang chuẩn bị tung tuyệt chiêu của mình lần hai, liệu Albus đã có phương án đối phó? Tuyệt chiêu của Rose có lẽ là làm bóng đổi hướng. Nếu thế thì cũng không khó chặn lắm. Đúng thật! Bóng lại đổi hướng về phía cột gôn. Tôi giơ tay ra chặn thì bóng đột nhiên trườn qua tay tôi rồi vào gôn. Chuyện quái gì lạ vậy? Khán giả Griffindor cũng ngạc nhiên sửng sốt trước tuyệt chiêu này. Lulu cũng há hốc mồm một lúc rồi nói tiếp: - Vâng! Tuyệt chiêu của Rose quả thật rất lợi hại. Hy vọng Tầm Thủ Fred của đội Griffondor bắt được trái Snitch sớm…… Tôi thật sư bất ngờ trước tuyệt chiêu của Rose. Cô ấy quả thật lợi hại. Và bây giờ tôi vẫn chưa nghĩ ra cách đối phó với tuyệt chiêu này. Lucy nói trên đầu tôi: - Đường bóng này thật quái lạ! Có cần tôi giúp không? - Không cần đâu! Tôi tin rằng mình sẽ phá giải được tuyệt chiêu này. Nói cứng thế thôi chứ tôi cũng không tự tin lắm. Cũng may là các truy thủ của đội tôi đã ghi liên tiếp hai bàn nên tôi có nhiều thời gian suy nghĩ hơn. Hai đội đang hòa nhau. Thời gian cũng sắp hết. Lần này không thể để bị ghi bàn nữa. Lucy lại lên tiếng: - Tôi nghĩ rằng cậu….không thể chặn được đường bóng này đâu. Rose quả thật vô cùng lợi hại. Ngay cả thủ quân đẳng cấp quốc tế chưa chắc đã đỡ được tuyệt chiêu của cô ta Đúng thật! Nếu cứ tìm cách phá giải tuyệt chiêu của Rose quả thật là vô ích. Và tôi bỗng dưng nảy ra một ý tưởng trong đầu. - Đúng vậy! Đúng là tôi không thể chặn được! - Vậy cậu định làm gì? Bỏ cuộc hả? - Đâu nhất thiết là phải phòng thủ! Tôi đã phát hiện ra đội Hufflepuff thực ra chỉ hoàn toàn dựa vào sức tấn công của Rose. Tôi đã nghĩ ra cách rồi. Alice chuyền cho Ronald. Nhưng David đã chặn đường chuyền này. Và anh ta chuyền bóng cho Rose. Đây là cơ hội của tôi! - Thật không thể tin được! Albus đã lao tới bất ngờ cắt đường chuyền của David. Bóng hiện giờ đang nằm trong tay Siêu Thủ Quân của đội Griffindor. Chưa bao giờ tôi thấy trận đấu nào mà Thủ Quân dâng lên cao như vậy. Nhưng thời gian đã sắp hết. Để xem Albus sẽ làm gì. A! Cậu ta đã chuyền cho Katherlin Bell. Dường như cả đội Hufflepuff vẫn chưa hết bất ngờ. Đúng vậy! ĐỘI GRIFFINDOR GHI BÀN! Phù! Vậy là kế hoạch của tôi đã thành công! Chứ nếu thất bại thì đội của tôi thua chắc. - Hết giờ! Tỷ số là 30-20 nghiêng về đội Griffindor! ĐỘI GRIFFINDOR ĐÃ CHIẾN THẮNG! Đột ngột tôi bị cả đội ôm chầm, siết mạnh đến nổi suýt bị rơi khỏi chổi. Anh Fred hò hét: - Làm tốt lắm, Albus! Khi tôi đáp xuống mặt đất, một rừng cổ động viên Griffindor đang rần rần chạy qua sân đấu, dẫn đầu là Nirvana. Trước khi tôi kịp phản ứng thì đã bị nhấn chìm dưới sự hồ hởi phấn khởi của đám đông. Ông Hagrid xuất hiện nói: - Chiến thuật xuất sắc lắm, Albus! Anh Fred nói: - Được rồi! Trở về phòng sinh hoạt chung mở yến tiệc nào, các bạn! * * * Cứ như là đã giành được cúp vậy, đám Nhà Griffindor kéo dài bữa tiệc cho đến tận khuy. Cuộc liên hoan chỉ chịu kết thúc khi cô hiệu trưởng xuất hiện để nhấn mạnh rằng bọn tôi phải đi ngủ. Quá sức mệt mỏi, tôi chui vô giường và chìm vào giấc ngủ say. Bỗng nhiên tôi bị tỉnh giấc bởi một tiếng động gì đó. Có ai đó đang bước đến giường ngủ của tôi. Dụi mắt nhìn kỹ thì tôi nhận ra đó là…..Stacy. Tôi hoảng hốt hỏi: - Giáo sư…..làm gì ở đây vậy? Stacy lạnh lùng nói: - Ta đến đây để giết cậu. Trước khi có thể kịp rút đũa phép thì cô ta đã chĩa đũa phép vào ngực tôi. Thế là xong rồi! Chả lẽ tôi sẽ chết trước khi giành được cúp sao? Lucy đâu rồi? Giúp tôi với! Tại sao Stacy lại có thể vô phòng sinh hoạt chung Nhà Griffindor được chứ? Phải hét to lên để báo động cho các bạn biết mới được! Stacy nở nụ cười đáng sợ: - Thôi…vĩnh biệt nhé Albus….avada kedarva!