mình thấy nhân vật Bella mang dáng dấp người Á Đông hơn: thổi sáo, sau này lại còn mặc giống ninja nữa
Rose Fan cờ lúp ngay từ đầu nghi nhỏ này roài ! thấy cái kiểu của con stacy có vẻ không bình thường !
Hơ hơ, bị nhận ra mất rồi À há, nhận xét này cũng chuẩn nè Bella Swan trong Chạng Vạng hả? Đọc một mạch từ chiều tới giờ à? Ghê thật!
Chương 19 Tôi giật mình tỉnh giấc và ngồi dậy nhìn xung quanh. Phòng ngủ lúc này rất yên tĩnh và không có dấu hiệu là có người đột nhập. Trống ngực đập thình thịch. Hóa ra là tôi gặp ác mộng! Lucy kêu lên oai oái: - Làm gì mà hất người ta xuống đất thế! Hy vọng đây thực sự là ác mộng chứ không phải là điềm báo trước. Sáng hôm sau, cũng may là tôi có chuyến đi chơi làng Hogsmeade để thư giãn. Dạo này có lẽ tôi bị căng thẳng quá. Tôi cứ lo ngay ngáy Ekeziel có thể xuất hiện bất cứ lúc nào và cho tôi thưởng thức món “avada kedarva”. Nhưng có lẽ tôi lo xa quá rồi. Hắn không dại gì mà lộ mặt sớm thế đâu. Chưa kể là cha tôi có nhờ cô hiệu trưởng để ý bảo vệ tôi nên chắc hắn chẳng có cơ hội mà ra tay. Tôi và Nirvana vô Tiệm Giỡn Zonko để mua Bom Phân, Kẹo Nấc Cục, Xà Bông Nòng Nọc và Tách Uống Trà Cắn Mũi. Và bọn tôi đang đi đến tiệm Ba Cây Chổi Thần thì gặp Scorpius đi cùng với Gargoyle Crabbe – một học sinh năm thứ ba Nhà Slytherin. Gargoyle là một thắng bé to con hung dữ. Trông nó như là vệ sĩ của Scorpius vậy. Scorpius nở nụ cười khinh khỉnh thường lệ: - Chào Nirvana! Hè vừa rồi không làm mày giảm bớt được chút mỡ nào thì phải. Nirvana tức giận: - Cấm mày không được chê tao béo! - Ố ồ, ai cấm được tao nào? - Tao cấm! - Cấm nổi không, thằng béo? - Mày dám….. Nirvana lập tức rút đũa phép ra. Nhưng giọng nói lạnh lùng của giáo sư Draco vang lên: - Ái chà! Định gây rối ở đây sao, ông Nirvana? Nirvana tức tối nói: - Thưa giáo sư, nó gây sự với em trước! - Tôi không cần biết ai gây sự trước, nhưng đấu tay đôi ở đây là vi phạm nội quy, vì vậy trừ Nhà Griffindor 10 điểm. Sau đó ông Draco quay ngoắt bỏ đi cùng với thằng quý tử Scorpius. Nó lúc này đang rất hả hê. Nirvana tức tối lầm bầm: - Đúng là thiên vị mà, ông ta thật xấu tính khó ưa! Lucy cũng dứ dứ nắm đấm về phía cha con Nhà Malfoy. * * * Khi trở về trường từ làng Hogsmeade. Tôi đang chuẩn bị đến lớp Tiên Tri thì thấy tiếng quát tháo của ai đó rất quen. Đó là Rose. Scorpius hình như chôm cái nón bằng lụa của Rose. Cái nón đó là do con thỏ Rabbit biến thành. Rose nói to: - Cậu đùa thế đủ rồi đấy! Có trả lại tôi không thì bảo? Scorpius ném cái nón cho Gargoyle và nói: - Đấy! Giỏi thì ra lấy đi! Rose chạy ra lấy thì thằng Gargoyle lại ném cho Scorpius. Bọn chúng phá ra cười hô hố. Rose tức tối rút đũa phép ra thì bị Max Flynt dùng bùa Giải Giới tước mất. Ba đứa bọn chúng cứ chơi trò chuyền cái nón cho nhau khiến Rose không thể lấy được. Cô ấy lúc này đã tức đến độ phát khóc. Tôi và Nirvana chuẩn bị xống đến thì anh James Potter xuất hiện. Anh ấy hỏi Max Flynt: - Có chuyện gì thế? - Bọn tôi đang vui đùa với nhau ấy mà! Rose nhìn anh James cầu cứu: - Bọn nó lấy cái nón của em! Anh James nghiêm mặt lại: - Thôi cái trò này đi! Và đi về phòng sinh hoạt Nhà Slytherin ngay lập tức! Bọn Scorpius đành trả cái nón cho Rose rồi bỏ đi. Anh James nói với Rose: - Xin lỗi em, anh sẽ quản lý bọn nó chặt hơn. - Không sao đâu ạ! Tôi nghĩ có lẽ anh James sẽ khiến bọn nó bớt hung hăng hơn. Mặc dù anh ấy rất nghịch ngợm và hay trêu chọc tôi nhưng anh ấy quả thật là một người tốt. Trong giờ học Tiên Tri, thằng Aumus giơ tay ý kiến: - Thưa cô! Em thấy bói chỉ tay thực ra đâu có chính xác! Mẹ em vẫn nói môn này thật mê tín dị đoan! Em nghĩ cô nên dạy bọn em cái nào hay hơn đi ạ! Thằng Aumus dám hỗn với giáo sư. Có lẽ vì thấy cô Stacy hiền lành nên nó được thể lấn tới. Nhưng thật ngạc nhiên cô Stacy vẫn mỉm cười: - À, tôi có một thứ này rất hay cho các bạn thấy! Trong giờ học của tôi nếu ai không nghiêm túc thì sẽ được thưởng thức món này! Tin tôi đi! Rất thú vị đấy! Tôi linh cảm có chuyện chẳng lành. Và hình như cả lớp cũng thế. Có mỗi thằng Aumus là vẫn làm vẻ mặt thách thức. Nhanh như chớp, giáo sư Stacy rút đũa phép ra và phóng một câu thần chú gì đó vào Aumus. Thằng đó lập tức bị biến thành một con thỏ. Con thỏ Aumus sợ hãi cứ nhảy tưng tưng khắp phòng học với vẻ mặt cầu cứu. Bọn tôi phá ra cười ầm ĩ. Tôi thấy thật hả hê khi nó bị như vậy. Sau khi trở lại như cũ, thằng Aumus sợ đến nỗi trong giờ ngồi im thin thít. Và giật thót mình khi giáo sư hỏi đến nó. Quả thật cô nàng Stacy này không tầm thường đâu. Hy vọng cô ta không phải là Ekeziel. * * * Trận đấu chung kết Quidditch với đội Slytherin đã đến. Sáng hôm đó, tôi và những người khác trong đội Griffindor bước vào Đại Sảnh Đường trong tiếng vỗ tay hoan hô vang rền. Cả hai Nhà Ravenclaw và Hufflepuff cũng cổ vũ cho chúng tôi. Rose hét: - Cố lên nha, Albus! Lucy cũng hò hét cổ vũ tôi ầm ĩ nhưng tất nhiên là không có ai nghe thấy, ngoại trừ tôi. Tôi đã thắng Rose. Nếu thua thì quả thật chẳng dám nhìn cô ấy nữa. Đám học sinh Nhà Slythein thì rít lên the thé. Anh Fred bỏ cả buổi điểm tâm để khuyên bảo mọi người hãy cố ăn trong khi bản thân anh thì không đụng tới một món nào. Đội tôi bước vào sân đấu trong tiếng hò reo rộ lên như sóng trào. Ba phần tư đám đông vẫy những lá cờ có huy hiệu sư tử Griffindor hay phất những biểu ngữ có ghi những khẩu hiệu như:”Đội Griffindor vô địch!” Giáo sư Draco ngồi ngay hàng ghế đấu ở chỗ học sinh Slytherin. Ông ta vẫn nở nụ cười lạnh lùng thường lệ(Giáo sư Draco bây giờ trông rất giống ông Lucius Malfoy). Lulu Scamander rao lên: - Đây là đội Griffindor! Là đội đã có bước tiến đáng kể từ khi Albus Severus Potter gia nhập làm Thủ Quân. Cậu ta rất xứng đáng với danh hiệu Siêu Thủ Quân. Và kia là đội Slytherin, tôi vẫn thường nghĩ Max Flynt sẽ trông đẹp trai hơn nếu anh ta bị trái Bludger tông vô mặt như hồi hai năm trước….dạ xin lỗi cô…em đùa chút thôi mà….. Đám đông Nhà Slytherin rộ lên la ó. - Vâng! Trận đấu đã bắt đầu! Alice của đội Griffindor cùng với trái Quaffle đang nhắm thẳng đến cột gôn…ôi không được rồi…..Walsh đã cướp bóng…..và anh ta đang lao tới cột gôn Nhà Griffindor…..dĩ nhiên là Albus đã chặn được một cách dễ dàng…..và cậu ta chuyền cho Katherlin Bell……Katherlin làm cú xoay mình né Walsh hết xẩy….nhưng Rouge đã cắt đường chuyền của Katherlin…..anh ta đã chuyền cho Max Flynt…..hai Tấn Thủ Nhà Slytherin là Eric và Bolt cùng lao lên hỗ trợ Flynt…..vuuúúút….họ đánh liền hai trái Bludger về phía Albus…..ôi không…..hai trái Bludger bay cùng với trái Quaffle về phía Albus….đội Slytherin đã ghi bàn mất rồi….cũng phải thôi…..lao ra đỡ thì bể đầu như chơi…..Albus chuyền cho Katherlin….Katherlin chuyền cho Ronald Vane……Ronald lại chuyền cho Alice Spinnet…..cô đang sắp sửa làm bàn…..chơi xấu! Truy Thủ Rouge của đội Slytherin đã cố tình đâm sầm vào Alice khiến cô suýt rơi khỏi chổi…..phạt thẻ đỏ! Đuổi khỏi sân! Dạ! Em nói sự thật mà cô! Đáng lẽ nên thay đổi luật! Chơi như thế phải bị thẻ đỏ ngay! Em nghĩ cô nên xem đá bóng nhiều hơn! Em nói thật mà! Đá bóng thực sự rất hay……Rouge suýt nữa đã giết chết truy thủ Alice của đội Griffindor…..rõ ràng anh ta đã ngăn chặn Alice để cô không thể gỡ hòa…..bây giờ Aice sẽ thực hiện cú phạt đền….ôi không….trượt mất rồi…..cố lên Griffindor! Sắp hết giờ rồi đấy! Ronald hiện giờ đang giữ bóng! Nhưng các cầu thủ Slytherin đã dàn trận theo hình mũi tên và chặn đứng Ronald….vô vọng rồi! Quả thật rất khó để phá thế trận này…..ôi nhìn kìa……Tầm Thủ Fred Weasley của đội Griffindor đã nhìn thấy trái Snitch! Hiện giờ anh đang đua cùng James Potter. Hai Siêu Tầm Thủ đang làm những vòng đua ngoạn mục quanh sân đấu! Ai sẽ bắt được trái Snitch đây? Thật không thể tin được! Fred đã bắt được trái Snitch rồi! ĐỘI GRIFFINDOR ĐOẠT CÚP!! Anh Fred xúc động rõ rệt. Và anh giơ cao trái Snitch đã nằm gọn trong lòng ban tay của ảnh. Các truy thủ đội tôi thì hò reo: - Chúng ta đã đoạt cúp! Chúng ta đã đoạt cúp! Anh Peter cũng hò hét cuồng nhiệt. Anh ấy được công kênh về phía khán đài, nơi cô Mc Gonagall đang đứng đợi với một cái cúp Quidditch vĩ đại. Thế là đội tôi đã giành được cúp lần 2. Thật là hạnh phúc! * * * Nhưng kỳ thi hầu như đã đổ ập xuống tụi tôi. Thành ra thay vì nhong nhong chơi ở ngoài thì bọn tôi phải ở lỳ trong lâu đài để ôn bài. Anh Fred cũng cắm đầu học bài để chuẩn bị cho kỳ thi lấy bằng Phù Thủy Thường Đẳng. Anh Peter thì chuẩn bị cho kỳ sát hạch Kiểm Tra Pháp Thuật Tận Sức, trình độ cao nhất ở trường Hogwart. Anh Peter cũng có tham vọng như bác Percy – bố của anh. Anh hy vọng được tuyển vào Bộ Pháp Thuật. Rose cũng hết sức căng thẳng. Tôi nghĩ cô ấy lo chuyện học hành còn hơn cả anh Peter nữa. Người nhàn nhã nhất không ai khác là Lucy. Sao tôi thấy ghen tị quá!
Chương 20 Và kỳ thi đã tới. Trong giờ Biến Hình, bọn tôi phải biến một con chuột thành bao thuốc lá. Bao thuốc nào còn râu thì bị loại. Giờ thi Bùa Chú thì dễ hơn tôi tưởng, bọn tôi chia cặp ra để làm bùa Hưng Phấn. Bài thi áp cuối là môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám. Giáo sư Neville đã ra một đề thi đặc biệt: một dạng chạy đua vượt chướng ngại vật ở ngoài trời. Tôi phải lội qua những ao sâu nước tù đọng chứa đầy những con thủy quái Grindylow, rồi băng qua một loạt những hố sâu đầy Chỏm Đỏ, rồi bì bõm vươn qua một bãi lầy, bất kể sự chỉ hướng trật lất của những con ma đầm lầy Hinkypunk. Môn thi cuối là Tiên Tri. Giờ thi Tiên Tri thì dễ chưa từng thấy. Xem tướng tay là môn tôi rất khoái nên tôi đã qua trót lọt. Cho nên điều tôi lo lắng nhất trong buổi thi Tiên Tri đó là khi giáo sư Stacy nói với tôi bằng vẻ mặt nghiêm trọng. - Albus nè, dạo này tôi có linh cảm rất xấu. Có thể bạn không tin…..nhưng tôi cảm thấy rằng một Chúa Tể Hắc Ám mới sắp xuất hiện. Có lẽ hòa bình ở Thế Giới Pháp Thuật sẽ bị đe dọa lần nữa. Hắn dường như đang chiêu binh mãi mã để chuẩn bị cho chiến tranh. Nhưng tôi không tài nào…đoán được hắn là ai……..và tôi có dự cảm rằng hắn và kẻ thù của bạn là một, tôi nó đúng không? Tôi ngạc nhiên: - Sao giáo sư lại nói điều đó cho em biết? Giáo sư nên nói với cô hiệu trưởng chứ? - Tôi không biết nữa…tôi cảm thấy phải nói cho bạn biết…..bạn biết đấy….tôi thường làm mọi việc theo linh cảm của mình mà….đôi khi tôi không hiểu tại sao tôi lại làm thế nữa….với lại tôi cảm thấy bạn có gì đó giống tôi….. - Giống cái gì cơ? - Không biết nữa…có thể là….tôi cảm thấy….bạn cũng có…khả năng Tiên Tri. Chẳng lẽ người mà giáo sư Stacy nghi ngờ là sỡ hữu khả năng Tiên Tri chính tôi? Có lẽ cô ấy nói đúng! Hai năm vừa rồi tôi đã vô tình bộc phát thứ năng lực kỳ lạ ấy. Tôi thật không nghĩ mình sẽ trở thành một nhà tiên tri. Với lại năng lực của tôi chỉ bộc phát tùy hứng. Giáo sư Stacy ngạc nhiên: - Hình như bạn đã biết chuyện này rồi thì phải? Trông bạn chẳng tỏ ra bất ngờ gì cả! - À....giáo sư chỉ cần đến gặp cô hiệu trưởng là hiểu ngay. Cô Mc Gonagall sẽ giải thích cho giáo sư mọi chuyện. Tôi ra về trước sự ngơ ngác của cô Stacy. * * * Tối nay tôi an tâm đi ngủ vì không còn phải lo lắng về kỳ thi nữa. Sau những ngày ôn thi mệt mỏi và căng thẳng, tôi lập tức chìm ngay vào giấc ngủ say. Tôi thấy một kẻ lạ mặt mặc áo choàng đen đang đi tản bộ trong rừng. Hắn không ai khác chính là Ekeziel. Ekeziel vừa đi tản bộ vừa nói một mình: - Thế nào là chính nghĩa? Kẻ mạnh mới là chính nghĩa! Bạn bè ư? Chỉ cần có Chúa ở bên ta là đủ! Hỡi những kẻ luôn tin vào cái gọi là tình bạn! Các ngươi chỉ là những kẻ ngây thơ đáng tội nghiệp! Chúa sẽ phù hộ cho ta và giúp ta có quyền lực trong tay! Chúa sẽ dẫn ta đi đúng hướng! Ta sẽ luôn trung thành với Chúa! Bất kể có cả hy sinh tính mạng này! Ta luôn luôn tin vào Chúa! Ekeziel đột ngột đi chậm hẳn rồi dừng lại. Hắn ta quỳ xuống và giơ hai tay lên trời. Lòng bàn tay phải của hắn có săm hình ngôi sao năm cánh màu đỏ như máu. Trong rừng bỗng nhiên nổi gió rít rất mạnh, sấm chớp đùng đùng. Giọng nói của hắn bỗng nhiên thay đổi. Nghe rất dễ sợ. Cứ như là giọng nói của ác quỷ chứ không phải của con người nữa(Khá giống Xà Ngữ, chỉ khác là nghe rất ma quái): - Hỡi binh đoàn địa ngục! Hãy tới đây và giúp ta tiêu diệt Albus Severus Potter! Tôi tỉnh giấc ngay lúc đó. Và ngoài trời lúc này cũng đang có sấm chớp đùng đùng, mây đen kéo đến ùn ùn. Tôi thật sự lo sợ trước cảnh tượng này. Rốt cục Ekeziel đang giở trò gì vậy? Lucy bị tôi làm tỉnh giấc nên cũng đang xem cảnh tượng này. Nhưng chỉ một lúc sau đám mây đen tan dần, sấm chớp cũng không còn. Hay là vừa rồi tôi chỉ gặp ác mông? Chứ đến giờ này vẫn chưa có chuyện gì xảy ra cả! Thôi cứ đi ngủ rồi mai tính sau! Nhưng tối hôm đó tôi cứ thao thức mãi đến gần sáng. Thành ra sáng hôm sau, Nirvana hỏi tôi: - Sao trông cậu có vẻ mệt mỏi vậy? - Ừ, không hiểu sao tối hôm qua tớ bị mất ngủ - Chắc tại vẫn còn lo về kỳ thi nên cậu khó ngủ đấy - Ừ…chắc thế…. Sáng hôm nay có gì đó không bình thường. Giác quan thứ sau của tôi luôn nhạy hơn những người khác. Bầu không khí ở phòng ngủ Nhà Griffindor có gì đó căng thẳng và kỳ lạ. Thằng Aumus và Bean cứ nhìn tôi trừng trừng. Nirvana bảo tôi: - Kệ mấy thằng hâm ấy, chắc bọn nó định kiếm cớ gây sự với cậu ấy mà! Trên hành lang đến Đại Sảnh Đường tôi gặp em Lily. Em ấy có gì đó rất không ổn. Lily ngày thường lúc nào trông cũng vui tươi nhí nhảnh. Bây giờ lại đang nhìn tôi một cách lạnh lùng. Có gì đó ở ánh mắt Lily khiến tôi rợn người. Tôi liền hỏi: - Lily này….em không khỏe à? - À….em nghĩ mình hơi….đau đầu….không sao đâu…anh đừng lo…. Khi vào Đại Sảnh Đường để dùng điểm tâm. Tôi cảm thấy các học sinh cứ liếc trộm tôi mỗi khi tôi nhìn đi chỗ khác. Nhưng có lẽ là do tôi tưởng tượng. Đại Sảnh Đường hôm nay không ồn ào như mọi khi. Mọi lần trong Đại Sảnh Đường lúc nào cũng ồn ào bởi tiếng cười nói. Nhưng hôm nay có vẻ ít hơn. Lại là một sự tưởng tượng của tôi nữa chăng? Có lẽ do tối qua tôi bị mất ngủ nên bây giờ đầu óc hơi bị….. Gargoyle Crabbe và Max Flynt nhìn tôi bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy. Không lẽ vì tôi đã đánh thắng họ trong trận Quidditch? Lucy thì nói với tôi: - Hình như ở đây có chuyện gì đó không ổn, Albus! Nirvana có lẽ bắt đầu cảm thấy gì đó: - Này! Không biết có phải do tớ tưởng tượng không? Nhưng không khí ở đây có gì đó hơi lạ! Sau khi ăn xong, tôi một mình ra ngoài sân trường cho đỡ ngột ngạt. Có ai đó đang đi theo tôi. Có lẽ là Nirvana. Tôi quay lại và giật thót mình một cái khi nhận ra đó là Lily. Em ấy nhìn tôi chằm chằm. - Có chuyện gì vậy, Lily? Anh nghĩ em nên đến bệnh thất xem sao? Trông em có vẻ không được khỏe….. - Anh đừng lo…..bây giờ anh đi theo em đến chỗ này được không? Em muốn cho anh xem cái này! - Chỗ nào? - Cứ đi theo em! Rốt cục em ấy định dẫn tôi đi đâu? Xem cái gì? Sao em ấy lại tỏ ra bí ẩn thế? Rốt cục là chuyện gì đang xảy ra đây?
hay phết,tốt cho những ai vẫn còn mong nhớ HP chưa muốn kết thúc về sau chắc còn kể đến cháu 8 tám đời nhà thằng HP mất
Chương 21 Em Lily dẫn tôi đến rừng Cấm. Tôi bắt đầu linh cảm có chuyện chẳng lành. Lucy thì bảo tôi dừng lại. Nhưng tôi muốn xem Lily dẫn tôi vào đây làm gì? Một lúc sau, chúng tôi đến một khoảng đất trống trong rừng. Sao Lily lại biết đường tới đây? Đây chính là nơi mà tôi mơ thấy Ekeziel vào tối hôm qua. - Lily! Em dẫn anh vào đây làm gì vậy? Mà sao em lại vào rừng Cấm! Điều này là vi phạm nội quy mà! Với lại trong rừng Cấm nguy hiểm lắm đấy! Lily không trả lời tôi. Em ấy đang nhìn cái gì đó. Tôi quay lại nhìn thì thấy một đám học sinh ở trường Hogwart đang tiến về chỗ chúng tôi. Tôi nhận ra trong đám đó có: Hugo Weasley, Bean Thomas, Aumus Finnigan, Eragon Macmilan, Anna Abbot, Mandy Brocklehurst, Gargoyle Crabbe .v.v. Ngoài ra còn có một số học sinh Nhà Ravenclaw và toàn bộ cầu thủ Quiddith của tất cả các nhà(Trừ anh James, anh Fred và Rose). Bọn họ nhìn tôi bằng những ánh mắt giống nhau: Lạnh lùng và ghê rợn. Chuyện gì đang xảy ra đây? Sao họ lại tập trung ở đây? Không lẽ là..... Lily chỉ vào tôi và nói: - Tôi đã dẫn nó đến đây rồi! - Lily! Sao lại gọi anh thế? - Im đi! Ta không phải em gái của ngươi! - Em…… Lily đang nhìn tôi bằng ánh mắt rất dữ tợn. Người đang đứng trước mặt tôi là ai thế này? Và các học sinh bao vây tôi lại. Lily nói tiếp bằng giọng lạnh lùng đến ghê sợ: - Ôi Potter! Ngươi rơi vào bẫy của ta rồi! - Lily! Em nói gì vậy? Anh chẳng hiểu…… - Đồ ngu! Thế này mà vẫn chưa hiểu à? Ngươi chuẩn bị chết rồi đó! - Cái…..cái gì….. Đầu óc tôi đang rối loạn lên đây! Chuyện này không lẽ lại là do Ekeziel? Nhưng em gái tôi không thể là tay sai của hắn chứ? Lucy bỗng nhiên bị Lily chụp lấy. Cô ấy vùng vẫy một cách vô vọng. Lily nói: - Đây là Lucy phải không? Ta đã được lệnh phải bắt sống cô ta. Nhưng ngươi phải chết, Potter! Xác ngươi sẽ được đem đến làm bữa ăn cho Chúa. Cái gì? Sao Lily lại có thể thấy Lucy? Nhưng những lời nói đáng sợ ấy lại phát ra từ miệng em gái khiến tôi đau lòng. Tôi thật sự không thể tin rằng em Lily và những người ở đây lại là thuộc hạ của Ekeziel. Và không chỉ có Lily. Dường như tất cả bọn chúng đều thấy Lucy. Lily nói to: - Bây giờ….chúng ta sẽ giết Albus Severus Potter và đem xác hắn ta đến làm vật tế cho Chúa vĩ đại. Nào các bạn! Hãy cùng hô theo tôi! GOD IS ONE! GOD IS ONE! GOD IS ONE! Tất cả bọn nó cùng hô to: - GOD IS ONE! - GOD IS ONE! - GOD IS ONE! - GOD IS ONE! .......................... Tôi đang không biết phải làm sao. Bọn nó đã bao vây xung quanh tôi. Lucy thì bị Lily tóm gọn. Bỗng nhiên có giọng nói quen thuộc vang lên. Đó là Nirvana. - Có chuyện gì thế này, Albus? Cậu ấy đi cùng Rose Weasley và Bella Monroe. Lily chỉ về phía Nirvana rồi nói to: - GIẾT BỌN NÓ ĐI! Đám đông bao vây tôi tách ra làm hai phần. Một phần xông đến chỗ Nirvana. Phần còn lại thì cố giết tôi. Tôi vừa chạy vừa bắn thần chú liên tục. Nhưng bọn nó cứ bị đốn ngã là lập tức đứng dậy ngay. Dường như thần chú không thể đánh gục được bọn nó. Rất may là bọn đó không dùng đũa phép. Lily hét to: - KHÔNG ĐƯỢC ĐỂ THẰNG NHÃI ALBUS CHẠY THOÁT! GIẾT HẾT TẤT CẢ BỌN NÓ ĐI! Rouge nhào tới túm lấy chân tôi. Khiến tôi té ngã. Tôi phải dùng thần chú stupefy để đáng văng nó ra. Gargoyle lao tới túm được cổ họng tôi và bắt đầu siết mạnh. Tôi định giơ đũa phép lên để đánh ngã nó thì Max Flynt túm chặt tay tôi và bẻ mạnh. Rắc! Tay cầm đũa phép của tôi đã gãy. Bọn nó là quái vật hay sao mà khỏe vậy? Đúng lúc tôi bị thằng Gargoyle siết cổ đến mức gần như không thở nổi nữa thì Bella đột ngột xuất hiện. Cô ấy dùng thần chú đánh văng hai thằng đó ra. Tôi ho sặc sụa khi thoát khỏi tay thằng Gargoyle. Bella đang chảy máu mồm rong ròng như thể bị ai đó đấm vậy. Chưa kịp cảm ơn thì mấy thằng to con nhà Slytherin đứng dậy và chuẩn bị tấn công lần hai. Tôi và Bella chạy ngay như bay. Bella thở hổn hển: - Chuyện này là sao vậy, Albus? - Thật sự….tớ cũng không hiểu hơn bạn là bao..... - Lối ra rừng Cấm ở đâu nhỉ? - Không biết nữa, có lẽ chúng ta lạc rồi! Mà tại sao bạn lại biết mình ở đây hả, Bella? - Mình thấy bạn đi vào rừng Cấm cùng với Lily nên đã tò mò đi theo. Vô tình nhập bọn với Nirvana và Rose. Tôi phải chạy vất vả với cái tay phải bị gãy. Không biết giờ này những người khác ra sao? Rose Weasely dùng thần chú đánh văng mấy đứa Nhà Ravenclaw. Bỗng cô bị thằng Eragon Macmilan dùng khúc cây nện vào chân. Rose kêu lên đau đớn. Nirvana xông tới hô to: - Stupefy! Thằng Eragon bị đánh văng ra. Nirvana đến dìu Rose đứng dậy. Bây giờ cô ấy đi cà nhắc. Cái chân bị đánh sưng ù lên chảy máu. Bỗng nhiên một cục đá ở đâu bay đập trúng đầu Nirvana. Cậu ấy té ngã nhưng vẫn cố đỡ Rose. Máu chảy xuống trên đầu Nirvana. Hòn đá đó do Anna Abbot ném. Cô ta nở nụ cười đắc chí: - Chịu thua đi, lũ ngu ngốc kia! Nirvana dùng hết sức đứng dậy và hét to: - Không bao giờ! Cho dù có phải chết! Cậu ta dùng thần chú đánh ngã Anna rồi dìu Rose đi thật nhanh. Rose nói: - Bạn cứ kệ mình, mau chạy đi! Bọn chúng nguy hiểm lắm! - Không! Nếu bỏ chạy thì mình là đồ hèn nhát! Cha đã luôn dạy là đàn ông thì phải dũng cảm, không được chạy trốn. Chưa kể đã là đàn ông thì phải bảo vệ con gái! Rose nói bằng giọng run run vì cảm động: - Ôi…Nirvana….. Ở đằng sau bọn Eragon với Anna vẫn chưa buông tha hai đứa. Bọn nó vẫn điên cuồng đuổi theo. Nhưng thằng Mandy Brocklehurst Nhà Ravenclaw xuất hiện chặn đầu hai đứa. Vì bị bất ngờ nên Nirvana đã không né được cú đấm cực mạnh vào giữa mặt. Cậu ta ngã lăn ra chảy máu mũi. Rose dùng thần chú cực mạnh đánh ngã Mandy. Nhưng từ phía sau Anna lập tức xuất hiện khóa chặt hai tay của Rose. Và Nirvana cũng bị thằng Eragon khống chế. Họ đã bị bắt giữ và đem về chỗ Lily. Hiện giờ tôi và Bella vẫn chưa tìm được đường ra. Tôi chỉ mong giáo sư nào đó xuất hiện cứu bọn tôi. Nhưng cứ chờ mãi trong vô vọng. Bọn tôi đang nấp trong một lùm cỏ. Cánh tay bị gãy vẫn đau nhức nhối. Bọn Max Flynt không tìm thấy bọn tôi nên bỏ đi chỗ khác. Nhưng chưa kịp thở phào thì Walsh đã phát hiện ra chỗ bọn tôi nấp. Hắn kêu to: - BỌN NÓ Ở ĐÂY NÈ! Ngay lập tức Bella dùng phép đẩy lùi Walsh. Và bọn Max Flynt đuổi theo từ đằng sau. Nhưng hai gã Eric và Bolt đã chặn bọn tôi lại phía trước. Phía sau thì bọn Max Flynt đang xông tới. Tôi cầm đũa phép bằng tay trái nên bắn chệch thằng Eric. Bella thì đánh ngã Bolt. Nhưng gã Eric đã nện cho Bella một cú đấm cực mạnh vào bụng rồi khống chế cô ấy. Tôi thì lập tức bị Max Flynt khóa tay lại. Max Flynt gầm gừ: - Đồ nhãi ranh! Hãy ngoan ngoãn đi theo bọn ta nào! Thế là hết. Bọn tôi đã bị bắt. Không biết tình hình Nirvana và Rose thế nào rồi. Hy vọng họ đã chạy thoát. Khi bọn Max Flynt giải bọn tôi về chỗ Lily thì tôi thấy cả Nirvana và Rose cũng ở đó. Họ cũng bị bắt. Tôi bắt đầu thấy tuyệt vọng rồi. Vậy là sẽ không ai biết chúng tôi ở đây. Bọn tôi sẽ bị giết thôi..... Lily nói bằng giọng điên tiết: - BỌN MÀY MÀ ĐÒI CHẠY THOÁT Ư? BỌN MÀY NGHĨ MÌNH LÀ AI CHỨ? Lucy vẫn vùng vẫy một cách tuyệt vọng trong lòng bàn tay Lily. Tức mình, Lily siết mạnh khiến Luc kêu lên đau đớn. Ngoài tôi ra thì có lẽ Bella, Nirvana và Rose không thấy được cái mà Lily nắm trong tay. Bọn họ ngơ ngác. Tôi hét to: - ĐỪNG LÀM ĐAU CÔ ẤY! - IM ĐI POTTER! MÀY KHÔNG CÓ QUYỀN NÓI Ở ĐÂY! Lily đột nhiên xông tới vả vào mặt tôi một cái thiệt mạnh. Không ngờ bàn tay nhỏ bé đó lại có thể ra đòn đau tới vậy. Tôi cảm thấy miệng mình tanh mùi máu. Thật không ngờ tôi lại bị đứa em gái mà tôi yêu quý hết mực tát đau vậy..... Lily hét: - BỌN MÀY CHUẨN BỊ CHẾT ĐI! Bỗng nhiên một giọng nói vang lên: - Ta không nghĩ vậy đâu! Đó là ông Hagrid. May quá! Có lẽ ông Hagrid thường xuyên vô rừng Cấm nên đã thấy chỗ này. Ông Hagrid tức giận: - Rút cục chuyên gì xảy ra vậy? Lily! Cháu làm gì vậy? Tất cả các trò nữa! Làm gì ở đây vậy? Lily cắt ngang lời ông Hagrid bằng một cái chỉ tay vào mặt ông: - IM NGAY! NGƯƠI CŨNG PHẢI CHẾT VÌ DÁM CHÕ MŨI VÀO VIỆC NÀY! Ông Hagrid khổng lồ bước lên và nói: - Sao? Các ngươi định làm gì ta? Thấy thần hình đồ sộ của ông Hagrid bọn nó có vẻ ngán và lùi lại. Nhưng Lily bước tới trước mặt ông Hagrid và nói: - CÁC NGƯƠI LÙI LẠI! ĐỂ TA! Thật không thể tin được! Lily giơ tay lên và ông Hagrid bỗng nhiên bị nhấc bổng lên cao bằng sức mạnh vô hình nào đó. Ông ấy giẫy dụa trong không trung một cách tuyệt vọng. Bọn nó bắt đầu hết sợ và bước tới trước. Dường như bọn nó biến ông Hagrid thành bao cát. Bọn nó chọi đá và gậy gộc vào thân hình to xác của ông Hagrid. Ông đã bị chảy máu đầu và mặt. Ông gầm lên: - ĐỒ KHỐN! CÓ GIỎI THÌ THẢ TA XUỐNG! Bọn nó phá ra cười ầm. Nirvana phẫn nộ hét to: - ĐỂ CHO ÔNG ẤY YÊN! Lập tức thằng Eragon cầm khúc cây nện ngay đầu Nirvana khiến cậu ngã vật xuống bất tỉnh. Rose hét lên. Tôi và Bella vùng vẫy một cách tuyệt vọng. Tôi lúc này đã sôi máu. Chưa bao giờ tôi cảm thấy tức giận tới vậy. Nhưng bọn chúng quá khỏe. Tôi không thể làm gì được. Lily cười một cách rợn tóc gáy: - Thế là hôm nay có tất cả năm người phải chết. Bọn mày đều sẽ trở thành bữa ăn cho Ngài. Ái chà! Lão Hagrid này sẽ khiến Ngài hài lòng đây! Hahahahahaha! Có lẽ lần này thật sự là chấm hết. Ông Hagrid cũng không đánh nổi bọn chúng. Có lẽ không ai biết mà đến cứu nổi chúng tôi đâu. Các giáo sư thì đang ở trường. Đúng lúc tôi đã gần như tuyệt vọng thì giọng giáo sư Stacy vang lên: - Quả thật không sai! Linh cảm mách bảo tôi là các bạn đang gặp nguy hiểm mà! Ôi! Tôi đã quên mất Stacy! Có lẽ dự cảm của Stacy rất tốt cho những tình huống như thế này. Hy vọng cô có cách khắc chế bọn nó. Lily cười to: - Lại thêm một kẻ tự dẫn xác tới. Hay lắm! Stacy nói: - Đừng khinh địch như vậy. Thần chú bình thường không thể đánh gục bọn bay! Có lẽ phải xài tới thứ này. Expecto patronum! Đó là thần chú Thần Hộ Mệnh. Một con cú to tướng xuất hiện lao tới tấn công bọn chúng. Bọn nó sợ hãi lùi lại. Nhưng Lily thì có vẻ không ảnh hưởng nhiều lắm. Nó cố gắng xông tới tấn công giáo sư Stacy: - Chỉ thế này thôi mà đòi tiêu diệt bọn ta hả? Đồ kém cỏi! - Vậy thì thêm ta nữa chắc là đủ! Đó là giáo sư Flitwick Ông cũng hô to: - Expecto patronum! Một con hổ màu trắng lao tới hỗ trợ con cú của giáo sư Stacy. Lily dường như sợ hãi ra mặt và lùi lại ngay. Chỉ một lúc sau tất cả bọn nó ngã gục và bất tỉnh. Những cái bóng đen thoát ra khỏi cơ thể tụi nó. Và nổ tung thành bụm khói. Bọn tôi đã không còn bị kềm cặp nữa. Lucy lao đến xem vết thương ở cánh tay tôi. Giáo sư Stacy nói: - Ổn rồi! Bây giờ bọn tôi sẽ đưa các bạn đến bệnh thất. Giáo sư Flitwick làm phép tạo ra những cái cáng cho bọn tôi. Đứa nào đứa nấy đều bị te tua. Thật là một trận chiến khốc liệt. Mà đối thủ của bọn tôi lại là các học sinh ở Hogwart chứ! Tôi thật đáng trách vì lúc này đã nghi ngờ em Lily. Hóa ra cô em gái của tôi cùng với những người khác bị ám bằng ma thuật hắc ám nào đó. Giáo sư Flitwick bảo rằng nó loại ma thuật hắc ám này còn mạnh hơn cả Lời Nguyền Độc Đoán. * * * Khi bọn tôi rời bệnh thất. Những đứa bị ám bây giờ không còn nhớ chuyện gì đã xảy ra cả. Cô hiệu trưởng chỉ kể toàn bộ mọi chuyện cho Rose và Bella. Ngoài tôi và Nỉvana ra vậy là đã có thêm hai người biết mọi chuyện về tên tín đồ Ekeziel. Tôi đang phân vân không biết có nên kể mọi chuyện cho Lily và anh James không? Nhưng Rose bảo với tôi rằng sẽ không kể mọi chuyện cho Hugo. Theo ý cô hiệu trưởng thì càng ít người biết càng tốt. Và ngày về nhà đã tới. Lưỡi hái tử thần đã lại chém trượt tôi. Tôi luôn nghĩ mình thật may mắn. Và cũng nhờ giáo sư Stacy mà tôi mới có thể còn sống và về nhà đây! Thật đáng trách khi tôi đã từng nghi ngờ Stacy. Lucy bây giờ cũng rất kính nể Stacy. Và sau vụ việc vừa rồi cô hiệu trưởng đã không còn nghi ngờ Rose nữa. Đúng vậy! Bây giờ chỉ còn nghi phạm cuối cùng. Và đó cũng là kẻ có tỷ lệ bị nghi ngờ lớn nhất. Đó chính là Scorpius....
Hơ, sao đoán chuẩn thế? Vậy là đã hết ba phần và thân phận thật sự của Ekeziel vẫn chưa bị bại lộ. Hắn rốt cục là ai? Mời các bạn chuẩn bị đón đọc phần 4 :-*
Neville là giáo sư môn Thảo dược học bạn ạ Biết là bạn thích sáng tạo nhưng cũng nên tôn trọng nguyên tác 1 chút.