2 đứa mình yêu nhau được 4 năm. Lúc mới bắt đầu là cả 2 đang lớp 10, bắt đầu cấp 3 :P. Cũng ko thể tin được đó là yêu và cũng ko tin rằng nó sẽ kéo dài lâu đến thế. Nhưng có lẽ qua thời gian hai người bên nhau, tinh cảm được nuôi dưỡng lớn dần lên từ thích đã thành yêu thật sự rồi, và cũng ko biết từ bao h mình cảm thấy cô ấy là một nửa mà mình đã tìm thấy. Nhưng mà chỉ tới khi lên đại học, có lẽ cấp 3 cả hai đều là trẻ con, và thế giới sinh viên thì nó quá...người lớn Mình đi du học, còn cô ấy đỗ vào ngoại thương với điểm số khá cao. Ngày cô ấy đỗ cũng là lúc 2 đứa chính thức thông báo với gia đình (bởi vì mình có giấy nhập học bên kia từ tháng 5 cơ). Phụ huynh hai bên chung là ko có vấn đề gì nhưng cũng ko nói gì cả (có lẽ bất ngờ), còn riêng bác gái bên ấy ủng hộ 2 đứa ra mặt. Rồi cả hai vào đại học, lúc này khoảng cách địa lý tăng đột biến à tình cảm cũng bắt đầu giãn ra. Trái múi giờ đã là một chuyện, cô ấy cũng bận bịu quay cuồng với học hành, rồi clb này tình nguyện nọ. Chưa kể mình bây h hoàn toàn ko xuất hiện trong bất cứ sự kiện nào quanh cô ấy nên chả biết gì hết, vậy nên những lần chat hiếm hoi càng ngày càng nhạt dần. Quan trọng hơn nữa là bây giờ mình mới hiểu ra thế nào là đánh đồn có địch Cô ấy thật thà kể cho mình có mấy ng trong khoa đang theo đuổi. Em họ cố ấy (bằng tuổi 2 đứa mình, gián điệp của mình :P) cũng bật mí rằng có vài anh tết nhất hay kiếm cớ đến chơi, rồi tình cũ từ cấp 2 ko rủ cũng lò mò vác xác tới.... Chung là vua đi đánh giặc thế là địch móc lốp hoàng hậu ở nhà Rồi một ngày tháng 4 ảm đạm như bao ngày tháng 4 khác ở cái xứ mưa tuyết chết đâm này, nàng gọi điện cho mình và khóc. Nàng bảo là gần đây khi đối diện với một vệ tinh, nàng cảm thấy khang khác, nhưng nàng rất yêu mình và nàng đang ko biết phải làm sao.... Haizzzz, bây h tỉnh táo nhìn lại, mình mới thấy nàng thật dũng cảm khi dám nói ra những điều như thế cho bạn trai. Ngẫm ra thì khối ng có gia đình vẫn "say nắng" một tý là chuyện bt. Nhưng mình thì ko...lúc ấy cục tự ái của mình to cũng ngang tượng nữ thần tự do, cho là nàng "xỏ mũi" mình, và "thằng kia" đã chiến thằng, đã cướp người yêu mình,bla bla.... bằng những suy nghĩ ngốc nghếch và một loạt hành động dại dột sau đó, mình đẩy nàng đi càng xa hơn, để rốt cuộc một cơn say nắng bình thường đã hại chết bệnh nhân. Hai đứa chia tay.... Và mình, tiếp tục ngu dốt và dại dột, tỏ là một thằng đàn ông có bản lĩnh, liên tục nói cứng và chê trách những đứa bạn cũ tìm đến an ủi mình với một mớ lý thuyết suông như dù gì cũng là kỷ niệm đẹp, tìm một nửa đâu dễ..vân vân và vân vân.... và nàng đã tìm đến mình, 3 lần, nói rằng quyết định chia tay kia là ngu ngốc và nàng thật sự rất yêu mình, mình đáp lại rằng "mọi chuyện đã qua, em hãy học cách mở lòng mình với mọi người nhé, cho thế giới thêm một cơ hội nữa đi :)" (h nghĩ lại chỉ muốn tự mình vả mình gãy răng ) Và tất nhiên với sự "động viên cổ vũ" của mình, nàng đã cho anh chàng may mắn kia 1 cơ hội, và 6 tháng sau họ đã thành 1 đôi. Còn sự thật thì mình đau lắm. Tình yêu ấy ngọt ngào làm sao, và đến lúc tan vỡ thì thật đắng..... mồm thì nói cứng còn sau đó thì rượu bia be bét để quên...nhưng cứ thế, tự ti và tự ái, ngu ngốc và dại dột, mình ko còn cơ hội nào để nói lời xin lỗi và nói rằng mình yêu nàng lắm lắm lắm. Mình đâm đầu vào học hành, xin tăng giờ làm thêm để trong đầu mình kín hết ko còn một giây nào để nghĩ về nàng.... Nhưng mỗi khi rảnh mình lại ko kìm đc. Mình lên mạng mỗi khi có thể để đọc blog nàng, đọc FB hoặc xem nàng có onl ko, nhưng ko bao h dám chủ động bắt chuyên. Ko hiểu sao mình lại làm thế. Mình lập một blog bí mật, mỗi lần buồn lại lên tâm sự một mình....cũng được vài chục bài rồi. Và cũng ko hiểu sao mình lại làm thế. Mỗi lần nhìn cô gái nào mình cũng thầm so sánh với nàng. Con gái quanh mình đánh giá mình "friendly, but he seems like not really interested in serious relationship". Tất nhiên, đầu nghĩ về một người nên cái mồm cũng chả tán phét đc, làm cho cuộc nói chuyện cứ nhạt rồi chìm xuồng thôi. Gần đây, nàng viết một blog "Nguyện đi với anh suốt đường đời" và xóa luôn, mình bấm vào thấy ko còn gì cả. Nhưng chỉ đọc tên thôi mình cũng đã ko chịu được, cảm xúc cứ như vỡ òa, buồn vô hạn....8 tháng rồi, nhưng nỗi đau vẫn còn nguyên đây (hai đứa chia tay đùng 18-4-2009) Nhưng ai đã đọc đến đây, xin cảm ơn các bạn, bài viết rất dài, vì đó là tâm sự của mình, viết ra mình nhẹ nhõm phần nào, vì mình ko thể nói với bạn bè đc vì sợ nàng biết sẽ suy nghĩ, và trên này thì chả ai biết ngoài đời mình là ai :P nhưng dù nó là ảo, nhưng sự chia sẻ của mọi ng là thật, xin cảm ơn lần nữa :)
Để cái sĩ diện đàn ông nó lấn át cả trái tim Nếu em là ông bạn thân của bác thì e sẽ đấm bác 1 cái cho nó tỉnh ra Yêu nhau 4 năm mà chia tay dễ dàng là thế :(
bạn dại dột quá, nàng đã tôn trọng bạn và nói với bạn, lúc đó mình nghĩ là nàng vẫn dành cho bạn rất nhiều tình cảm ... cơ hội đã qua đi sẽ ko bao giờ lấy lại dc ... ...đã từng có cái cảm giác đọc blog của người đó viết về người khác và thấy ko thể nào chịu nổi, buồn vô hạn ... cái gì đến sẽ đến...có những cái sai ko bao giờ sửa dc bạn ạ ... cũng đừng cố quên làm gì ... chia buồn ...
Một phút dại dột rồi để hối hận, ko ít người mắc phải :( Thật là buồn cho một mối tình thế này. Đúng là "Xa mặt cách lòng" ... Dù sao thì bác cũng còn bên gia đình nàng và em họ nàng ủng hộ mà, anh kia cũng chưa chắc lâu dài như bác đâu. Nhưng nàng chắc chắn là vẫn còn cảm tình với bác, và anh bf mới chỉ là "vật thế thân" thôi Mốt có cơ hội về VN rồi thử xem có nối lại dc ko :) ................ P/S: Mình cũng hay ngại đọc bài dài nhưng ai mà tâm sự thì cố gắng mà đọc cho hết :P
Ôi... nản vãi cả đạn! T___T... Đến thế rồi mà vẫn... Đúng là có lớn mà chưa có khôn, khôn 3 năm dại 1 đời... haizzz Chấp nhận đau thương để cảm thấy bình thường thôi! Cái lý do chia tay nó đã hơi nhảm nhí, giờ mà mở mồm van xin lại nhảm nhí hơn...
Nhất cự ly, nhì tốc độ. Tốt nhất đừng cho bọn cơ hội có cơ hội tiếp cận người phụ nữ của ta nhân lúc ta đi vắng
Uhm. Thế gian này qúy nhất ko phải những thứ ko có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc đang nắm giữ. Có thể lúc này 1 em nào đó đang nghĩ đến ông. Ko sao. Nâu vấn đề. Đừng nghĩ đến quá khứ nữa, 4 năm là quá đủ. Mối tình đầu mà lâu sẽ trở thành mối tình đầu lâu. Ko hối tiếc. Chúc ông bạn thành công trong cuộc sống và kiếm được 1 em xinh tươi. Ps: chơi game ít thôy.
chủ topic cố tình viết 1 giọng văn khác để che đậy sự đau khổ đây mà đọc mà cảm thấy chướng......sao không viết bằng những suy nghĩ thật lòng ra nói chung đọc xong tâm sự của bạn mình cũng xúc động.....và thấy tiếc cho bạn đã để mất đi 1 người con gái yêu bạn thật lòng những gì mà ta đang có khi mất đi ta mới cảm thấy quý trọng
Buồn 8 tháng, chưa lâu đâu nhưng mà bạn du học thì chẳng có lí do gì để có thể nối lại nữa ----------------------------------------------------------
Ý ngồi làm bài tý quay lại đã thấy 1 đống reply, anh em ts nhiệt tình quá, cảm ơn mọi ng lần nữa nhé :) Ha ha lúc đó có người đấm mình 1 cái thì chắc h đã khác thật rồi :P Ý hay, có lẽ lần này mình nên sắm vai "người đánh đồn" chứ ko phải "địch giữ đồn" nữa nhỉ Ko van xin đâu, có thì tấn công lại thôi Uh có lẽ cũng đến lúc mình phải đi tìm hạnh phúc cho mình rồi Mà cái p/s chuẩn quá đấy, giật cả mình ^^ Ko sao, tự giễu mình 1 tý cho nó bớt đau, chứ viết tràng giang những dòng than trách ai oán thì cũng chẳng khá hơn đc mấy, nhỉ :) Ko phải có bồ đâu, rất lâu sau hai người họ mới thực sự thành 1 cặp.
Quay lại được không? :( Dù đã chia tay nhưng mình nghĩ bạn vẫn nên nói chuyện như một người bạn, thậm chí là chuyện về người mới của cô ấy. Nếu 2 người thực sự yêu nhau thì rồi cũng có ngày trở lại thôi (hy vọng thế )
Chú kiếm cái host nhạc việt, search bài Anh ko thể tha thứ mình của Ưng Đại Vệ send cho em nó. Tôi thề là em nó vẫn còn 1 chút nhớ đến chú. Nghe bài này ý nghĩa lắm. Sẽ có hồi âm trong 1 ngày. Lúc đó tùy câu trả lời của nàng mà ông quyết định quay lại hay dứt áo ra đi. Chứ trường hợp nàng tự lừa dối mình là yêu thằng kia thì phí lắm. Btw: tôi kém ông 1 năm, 19 năm trời chưa yêu ai. Nhưng tán gái nhiều lắm. Khi nào gặp 1 em biết tán giai thì chắc hợp với mình.
Thôi cảm ơn, cô ấy là người hay suy nghĩ, lại phải cái tính mình thì ko bao h muốn phá chuyện người khác. Hơn nữa cô ấy vẫn áy náy rằng 2 đứa chia tay làm ảnh hưởng tới việc học của mình bên này (bác gái mẹ cô ấy bảo mình thế :P). Mình thì ko phải là mạnh mẽ gì nhưng riêng chuyện học tập khá là tập trung ko có vấn đề gì, nhưng sợ cô ấy ko nghĩ thế mà lại đồng ý quay lại chỉ vì thương hại, thế thì ai cũng khổ :(
trời!!! Không nói lại về cái sai lầm nữa !!!!!!!!! NHƯNG QUAY LẠI ĐI !!!!!!!!!! Mình đâu có phá ,mình chỉ lấy lại cái thuộc về mình mà Đồng chí quay lại đi . !! Dám chắc khả năng thành công cao hơn thất bại