Hờ hờ...Albus trong chap mới đã bớt imba rồi nhỉ Phe thiện đang thiếu người, yếu thế...coi bộ khó khăn đây
Hiện giờ Phe Hắc Ám đang thắng thế Quân lực của Phe Ánh Sáng đang giảm dần Liệu tương lại sẽ về tay ai? Mời các độc giả tiếp tục theo dõi :hug:
Chương 62: Kẻ giả dạng Tiếng sáo quen thuộc vang lên. Tôi thấy Bella đang thổi sáo. Lập tức tôi thấy vết thương của mình đang dần dần hồi phục. Isabella vội nói to: - Aumus! Còn chờ gì nữa? Giết con nhỏ Bella đi! Isabella đã để lộ sơ hở. Tôi đứng dậy hô to: - PETRICIFUS TOTALUS! Isabella lập tức bị trói lại bằng những sợi dây trói vô hình. Aumus vung đũa phép lên định tung đòn chết ngươi. Tôi hô ngay lập tức: - Watera! Lập tức Aumus bị bắn thẳng vào tường và bất tỉnh. Tôi chĩa đũa phép vào Bella rồi hô: - Rennervate! Lập tức vết thương của Bella được hồi phục. Tất nhiên là câu thần chú này không thể trị thương hoàn toàn được như pháp thuật của Bella. Isabella phá đứt dây trói và gầm gừ: - Aumus đúng là thằng vô dụng! Thôi được! Một mình tao là đủ để giết hai đứa mày rồi! Một mình tao sẽ lập công! Bella thổi sáo. Lần này là một bài khác. Tôi cảm thấy nội lực pháp thuật của mình đang tăng lên……. Isabella xông tới đấm ngay một cú vào giữa mặt tôi. Nhưng không ăn thua. Bởi vì tôi đã tạo ra một lớp băng dày bảo vệ phần mặt của tôi. Không bỏ lỡ cơ hội, tôi hô: - Crucio! Thật sự tôi chưa bao giờ nghĩ phải dùng đến lời nguyền Độc Đoán. Nhưng lần này thì khác. Tôi nhận ra thuật Giáp Hộ Thân của Isabella dựa vào sức mạnh ý chí. Cho nên lời nguyền Tra Tấn sẽ rất hữu ích lúc này. Isabella đau đớn ngã quỵ xuống. Tôi tạo ra một tảng băng lớn đổ rầm lên cô ta. Isabella đã bị thổ huyết. Tôi đang phân vân có nên bồi thêm một đòn nữa không. Nhưng ánh mắt của Isabella nhìn tôi đã thay đổi. Không phải là cái ánh mắt lạnh lùng lúc trước nữa. Mà nó muốn nói lên rằng “xin hãy tha cho tôi”. Bella vội đứng ra phía trước Isabella và ngăn tôi lại: - Đừng mà, Albus! Thế đủ rồi! Tôi thở hồng hộc: - Ừ! Mình cũng nghĩ vậy! Isabella nói: - Tại sao….mày còn cố bảo vệ tao? Không phải tao định giết mày sao? Bella mỉm cười: - Vì chị là chị của em! Em không nỡ thấy chị phải chết! Isabella cúi mặt xuống và không nói gì. Tôi chợt nhận ra một điều bèn lên tiếng: - Isabella! Cô luôn mồm nói sẽ giết Bella! Nhưng lúc nãy cô chỉ toàn tấn công tôi! Cô thật sự không nỡ ra tay với Bella đúng không? Isabella vẫn cúi mặt và không nói gì. Tôi bèn nói: - Cứ để cô ta ở đây! Chúng ta phải đi giúp cô Stacy thôi! Trước khi rời đi, Bella quay lại nhìn Isabella lần cuối bằng ánh mắt buồn bã……. * * * Stacy, Lulu và Lucario đã chạy xuống hầm ngục. Họ đang tìm văn phòng của Asteria. Nhưng lập tức họ bị chặn lại bởi Eragon và Choi Sang. Lucario thốt lên: - Eragon! Cả cậu nữa ư? Eragon lạnh lùng nói: - Các ngươi phải dừng ở đây thôi! Giáo sư Stacy nói với Lulu và Lucario: - Được rồi! Hai trò sẽ ở lại đối phó với bọn chúng! Hãy cẩn thận nhé! Stacy chạy qua. Eragon và Choi Sang định ngăn cản thì Lulu rút đũa phép ra hô: - Impedimenta! Eragon dùng Bùa Khiên chặn đòn của Lulu lại. Nhưng Stacy đã chạy qua thành công. Lucario nói dứt khoát: - Tôi phải ngăn cậu lại, Eragon! Eragon tấn công Lucario nhưng cậu ta né được. Lập tức Lucario hô to: - Expelliarmus! Đũa phép của Eragon văng ra chỗ khác. Nhưng Lucario lại bị trúng đòn của Choi Sang. Cậu ta hét lên: - Ơ kìa, Lulu! Giúp tớ một tay đi chứ? Lulu lúc này đang mơ màng suy nghĩ gì đó. Cô hỏi Lucario: - Này! Cô Stacy đi một mình thế có ổn không nhỉ? Lucario nói: - Sẽ ổn mà! Nhưng ít nhất chúng ta phải mau chóng đánh bại hai đứa này đã! Rồi mới đi hỗ trợ cô ấy được! Lulu vẫn mơ màng: - Nhưng tại sao giáo sư Asteria lại làm thế? Mình vẫn thắc mắc……. Lucario vội nói: - Suy nghĩ gì để sau đi! Tập trung vào việc trước mắt đã! Và lập tức Lulu bị trúng đòn của Choi Sang ngã văng ra xa. Lucario gào lên: - Thấy chưa? Tôi đã bảo mà! Lulu tỏ ra hối lỗi: - Xin lỗi….mình có cái tật là đang suy nghĩ về vấn đề gì đó thì phải nghĩ xong mới thấy thoải mái….. Lucario trông như muốn nổi điên lên với cô nàng. Còn Eragon và Choi Sang phá ra cười lớn. Choi Sang lắc đầu: - Lulu vẫn luôn là một kẻ khác người! Nhưng cũng phải công nhận cô ta là một bình luận viên giỏi! Lulu đứng dậy nói: - Được rồi! Mình đánh thật sự đây! Lulu và Lucario tổng lực tấn công Eragon và Choi Sang liên tục khiến bọn nó phải thoái lui. Bỗng nhiên Lulu dừng lại. Lucario hỏi: - Lại gì nữa đây? Lulu lại mơ màng: - Hôm nay hình như mình chưa làm bài tập……… Lucario điên tiết: - TRỜI ƠI! ĐÂY LÀ LÚC NGHĨ ĐẾN VIỆC ĐÓ À? UỲNH! Lập tức Lucario và Lulu bị đánh ngã văng vào tường đau điếng. Lucario thì thào: - Lulu….cậu thật làm tôi tức muốn chết……. Sau đó cậu ta gục xuống bất tỉnh. Ánh mắt của Lulu trở nên nghiêm túc: - Các ngươi làm ta tức giận rồi đấy! Eragon và Choi Sang cười lớn: - Thì sao nào? Một mình mày đấu nổi hai người bọn tao không? Lập tức Lulu hét: - Evanesco! Trong không trung xuất hiện rất nhiều những con dao ma thuật ồ ạt tấn công Eragon và Choi Sang. Bọn chúng kêu lên: - Không thể nào! Đây là pháp thuật cấp cao mà! Một tiếng nổ vang lên. Eragon và Choi Sang đã bất tỉnh nhân sự. Tiếng nổ làm Lucario tỉnh lại. Cảnh tượng trước mắt khiến cậu há hốc mồm: - Lulu! Cậu mạnh thật đấy……. Lulu làm vẻ mặt ngầu một cách tức cười: - Chuyện vặt ấy mà! Lucario cố nín cười rồi nói: - Được rồi! Chúng ta đi giúp giáo sư Stacy thôi! Lulu lại mơ màng: - Để mình về phòng sinh hoạt chung kiểm tra xem mình đã làm bài tập về nhà chưa…….. Lucario há hốc mồm ra trông buồn cười hết sức: - Nhưng….để xong việc đã rồi về kiểm tra cũng được mà? Lulu quay gót đi về phía lối ra khỏi hầm ngục: - Nhanh thôi mà! Đợi mình nhé! Lucario lập tức lao đến túm tay cô nàng và lôi đi: - Không đi đâu hết! Việc đó thì kiểm tra lúc nào chẳng được! Lulu ăn vạ: - Nhưng nếu không kiểm tra mình sẽ không thấy thoải mái…… Lucario ngẩng đầu nhìn lên trần hầm ngục và tru lên một cách tuyệt vọng: - Trời ơi là trời! Tại sao tôi lại đi chung với cô ta cơ chứ???? * * * Khi đến văn phòng, Asteria đã đứng ngay ở trước cửa. Stacy gằn giọng: - Cô không thoát nổi đâu, Asteria! Tôi thật không ngờ cô lại làm vậy! Có phải kẻ đã giúp Jerry chạy thoát chính là cô đúng không? Asteria nở nụ cười sắc lạnh: - Đúng! Là ta! Stacy mỉm cười: - Hiện nguyên hình đi! Ngươi không phải Asteria thật đúng không? Asteria nói: - Khá lắm, Stacy! Đúng vậy! Asteria thật hiện giờ đang bị ta trói trong kia! Được rồi! Ta sẽ cho người thấy hình dạng thật sự của ta! * * * Tôi và Bella chạy xuống hầm ngục. Chúng tôi thấy Lucario và Lulu đang chạy ở phía trước bọn tôi. Tôi lên tiếng hỏi: - Cô Stacy đâu rồi? Lucario trả lời: - Cô ấy đến văn phòng của Asteria rồi? Phải mau lên thôi! Mất thời gian vì cái bà chị này quá! Bella ngơ ngác: - Bà chị nào? Lulu mơ màng: - Ừ! Bà chị nào nhỉ………. Lucario gầm lên: - Cậu chứ còn ai nữa! Chả hiểu sao tôi thấy buồn cười, cả Bella cũng vậy. Cuối cùng bọn tôi đã đến chỗ văn phòng của Asteria. Một cảnh tượng khủng khiếp đập vào mắt tôi: Giáo sư Stacy đang nằm trên vũng máu. Và tôi thấy một con quái vật đầu rồng to lớn đang gầm gừ một cách đắc thắng: - Stacy! Ngươi làm sao thắng nổi ta chứ? Lucario hốt hoảng: - Ngươi…..là ai? Tên quái vật dõng dạc nói: - Ta là Brago! Một trong những quái vật mạnh nhất thời cổ đại!
thik chi tiết này nè :P Albus bớt thần thánh như mấy chap trước chứ kiểu như gặp đối thủ rồi xài vài ba cái bùa choáng => ko ăn thua => chuyển qua đóng băng => win thì hơi chán mình nghĩ là phe Ánh sáng sẽ có thêm mấy thành viên trình độ cỡ Har hay Banka mới mong đọ nổi bên kia T,T Rồi, theo tình hình chap mới thì có vẻ kon Lulu còn bệnh hơn mẹ nó hồi xưa (và mạnh mạnh hơn )
Albus imba vậy sao? Nhiều lắm P/s: Chúc tất cả những độc giả của tớ một giáng sinh an lành hạnh phúc ^^
Chương 63: Banka đấu với Brago Tôi thấy trên cơ thể của giáo sư Stacy có những vết thương giống vết chém. Cũng may là cô ấy còn thở. Bella đang thổi sáo để giáo sư Stacy lành vết thương. Nhưng không thể hồi phục hoàn toàn được. Cho nên cô Stacy vẫn chưa tỉnh lại. Tên quái vật có những móng vuốt dài và vẫn còn vết máu. Có lẽ cô Stacy đã bị đả thương bởi móng vuốt của hắn. Tên Brago định xông tới tấn công bọn tôi thì một giọng nói vang lên: - Khoan đã! Đó là anh Banka. Sự xuất hiện của anh ấy khiến tôi thấy nhẹ nhõm. Anh Banka nói: - Để tên này cho anh! Các em đưa Stacy xuống bệnh thất đi! Bella nói: - Em và Lulu sẽ ở lại đấy giúp anh! Anh Banka xua tay: - Không cần đâu! Một mình anh lo được! Tôi cõng cô Stacy ra khỏi hầm ngục. Bella, Lulu và Lucario chạy theo sau tôi. Giáo sư Stacy nhẹ hơn tôi tưởng. Thật khó tin là cô ấy đã 22 tuổi. * * * Brago gầm gừ: - À….thì ra ngươi là Banka. Ekeziel đánh giá ngươi rất cao đấy! Banka làm động tác nhấc gọng kính và nói: - Ồ! Thật sao? Chỉ tiếc là ta chưa đủ mạnh để thắng được hắn! Brago nói tiếp: - Và ngươi cũng chưa đủ mạnh để thắng được ta đâu! Vừa dứt câu, Banka tấn công ngay lập tức: Một ngọn lửa có hình dạng nắm đấm bay thẳng về phía Brago. Brago bị văng vào tường. Chỗ tường đó xuất hiện một số vết nứt. Tên quái vật Brago cười khà khà: - Chỉ thế này thôi sao? Hắn hô biến ra những dải lụa tấn công Banka. Nhưng Banka dùng lửa đốt cháy dải lụa đó. Brago ngạc nhiên: - Ngươi khá thật! Lửa bình thường không đốt được dải lụa của ta đâu! Hắn tạo ra những quả cầu ma thuật màu tím tấn công Banka. Nhưng cậu ta tạo ra một quả cầu lửa bảo vệ xung quanh. Đòn tấn công lập tức bị chặn lại. Liền sau đó, Banka giơ hai tay lên cao. Tám quả cầu lửa xuất hiện trên không trung dộng ầm ầm vào thân xác to lớn của Brago. Brago ngã rầm xuống và thổ huyết. Banka mỉm cười: - Sao nào? Còn dám coi thường ta nữa không? Ta không nghĩ ngươi có thể mạnh bằng Ekeziel. Brago lập tức đứng dậy và lao tới như một con bò tót. Banka dựng một bức tường lửa để chặn hắn lại. Nhưng Brago dùng móng vuốt đâm thủng bức tường đó. Và Banka bị trúng một nhát chém của hắn vào tay. Cậu ta dùng phép trị thương lên vết thương đó. Nhưng không thể hồi phục hoàn toàn. Brago cười đắc chí: - Vết thương do móng vuốt của ta không thể chữa trị được hoàn toàn bằng pháp thuật đâu! Banka bắt đầu lo lắng: - Chết tiệt! Tên này……… Banka tạo ra một quả cầu nham thạch to lớn và ném về phía Brago. Nhưng tên quái vật dùng móng vuốt cắt nó dễ dàng như cắt bơ. Brago cười ha hả: - Ngươi khiến ta thất vọng quá, Banka! Thật sự ta không hiểu tại sao Ekeziel lại đánh giá cao ngươi như thế! Banka nói: - Ta định sẽ sử dụng chiêu này với Ekeziel! Nhưng ngươi buộc ta phải dùng nó ngay bây giờ rồi! Brago thách thức: - Được rồi! Để xem ngươi có gì nào! Banka hô biến. Trên tay phải của cậu xuất hiện một lưỡi hái bằng lửa. Brago xông tới: - Để ta xem lưỡi hái của ngươi bén đến đâu! Bằng một nhát cắt rất ngọt. Banka đã cắt Brago thành hai phần. Tên quái vật sửng sốt: - Không thể nào! Hắn có thể đạt tới trình độ này ư? Banka mỉm cười: - Ngươi thấy sao? Brago gầm gừ: - Khá lắm! Ekeziel quả thật không nhìn nhầm người! Nhưng ngươi nghĩ chiêu thức này có thể đánh thắng được Ekeziel là nhầm to rồi đấy........ Dứt câu, tên quái vật nổ tan xác. Banka nói: - Nếu ta không thể thắng được thì sẽ có người khác thắng được……. * * * Tôi và những người khác đang hướng về phía bệnh thất. Nhưng một bọn áo đen và những tên quái vật dị hợm to lớn xuất hiện chặn bọn tôi lại. Một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên: - Để đó cho chúng tôi! Đó là Yfu Kunaji và Francoise Sazanami. Tôi gật đầu: - Được! Giao cho các cậu đấy! * * * Khi nhóm Albus đi khỏi, Yfu nói với Francoise: - Dọn dẹp bọn chúng thôi! Trên tay phải của Yfu xuất hiện một thanh gươm to lớn. Cô ấy chém một phát. Những tên quái vật bị cắt thành hai phần. Francoise thì tạo ra một dòng nước xoáy đánh văng hết bọn áo đen. Francoise ngáp: - Bọn này yếu quá đi! Không có tên nào mạnh hơn! Yfu gằn giọng: - Đừng chủ quan! Kẻ địch thật sự bây giờ mới xuất hiện nè! Francoise nhận thấy có hai tên nào đó đang đi về phía họ. Đó là lão Isaac và một cô gái đeo mặt nạ. Cô ta mặc áo váy màu tím và có mái tóc màu bạch kim dài tới tận hông. Đôi giày cao gót của cô gái thần bí này cũng màu tím nốt. Yfu lạnh lùng nói: - Là ngươi phải không, Evangeline McDowell? Bỏ mặt nạ ra đi! Cô gái đó lập tức bỏ mặt nạ ra. Đằng sau cái mặt nạ hình đầu lâu ghê rợn đó là khuôn mặt xinh đẹp và trông hiền lành một cách kỳ lạ. Evangeline mỉm cười: - Có vẻ công việc gián điệp không còn phù hợp với ta nữa rồi! Francoise cũng mỉm cười: - Giá như Albus thấy ngươi lúc này! Evangeline nhã nhặn nói: - Albus hả? Cũng nhờ cậu ấy mà ta mới tìm được căn cứ của các ngươi! Yfu nhỏ nhẹ nói: - Chúng ta có rất nhiều căn cứ khác nhau! Việc đó cũng chả có gì lớn lao để ngươi phải khoe đâu! Lão Isaac nói: - Đừng coi thường Evangeline! Cô ấy có thể tìm ra được căn cứ hiện giờ của các ngươi đấy! Hãy chờ xem! Francoise trầm ngâm: - Evangeline! Trông cô không có vẻ gì là người xấu! Tại sao lại theo bọn chúng? Nụ cười của Evangeline hơi héo đi một chút: - Để bảo vệ em gái ta! Ta sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì! Xin thứ lỗi! Yfu nói: - Thật đáng tiếc! Bọn ta sẽ không nương tay đâu! Lão Isaac cười lớn: - Hôm nay sẽ là ngày chấm hết với các ngươi! Francoise giơ ngón tay trỏ lên. Một viên đạn bằng nước bay thẳng về phía Evangeline. Nhưng cô ta né được. Evangeline lẩm nhẩm câu thần chú gì đó. Francoise cảm thấy mặt đất như rung chuyển........ Yfu dùng kiếm tấn công lão Isaac. Lão ta giơ tay phải lên. Trên tay lão cũng xuất hiện một thanh kiếm giống của Yfu. Hai thanh kiếm va vào nhau kêu "KENG" một cái rõ to. Lão Isaac cười khà khà: - Ta cũng thuộc hệ Kim giống ngươi đó, Yfu! Yfu cau mày: - Được rồi! Để xem ai giỏi hơn ai? Bỗng nhiên Yfu nghe thấy tiếng kêu của Francoise. Cô ấy quay lại xem chuyện gì đang xảy ra.........
chà ... càng ngày càng hấp dẫn rồi ... mong được coi trận Yfu với Isaac ! Banka cấp này mạnh lên nhanh nhỉ , chiêu lưỡi hái lửa imba quá ! 1 chát đứt đôi con Brago
lâu lâu dồn 2, 3 chap đọc đã mà nhỏ chị Bella có học võ ko đấy cậu? đọc đoạn này làm mình nhớ tới one piece
Chương 64: Kiếm Thánh Yfu thấy Francoise bị chảy máu ở vai ròng ròng. Lão Isaac xông tới: - Đây không phải là lúc để lo cho người khác đâu! Và hai người đấu gươm dữ dội. Trong khi đó, Evangeline mỉm cười nói với Francoise: - Ta thuộc hệ Thổ! Ngươi không thắng nổi đâu! Hãy đầu hàng đi! Francoise lè lưỡi: - Còn lâu! Evangeline lại lẩm nhẩm câu thần chú nào đó. Mặt đất chỗ Francoise đang đứng bỗng nhiên biến dạng và trở thành những vật thể dài và nhọn như những mũi dao dài. Francoise nhảy tránh. Đồng thời cô tạo ra một cái bong bóng rất lớn. Và cô ấy nhảy lên trên đó. Những mũi dao đó không chọc thủng được cái bong bóng mà Francoise ngồi. Evangeline bực bội: - Chết thật! Francoise tạo ra một dòng nước xoáy đánh văng Evangeline ra xa. Cô ta bị chảy máu ở đầu. Evangeline không còn cười nữa. Cô ta bắt đầu nổi giận. UỲNH! Francoise bị một áp lực nào đó đè xuống đất, cái bong bóng cũng bị vỡ tan. Trông Evangeline lúc này đáng sợ hơn bao giờ hết: - Là ngươi ép ta đấy nhé! Francoise cố hết sức đứng dậy. Đòn vừa rồi làm cô ấy choáng váng. Evangeline nói: - Chịu thua đi! Ngươi không thắng nổi ta đâu! Francoise vẫn mỉm cười: - Thật đáng tiếc! Một người mạnh như cô mà lại theo Hắc Ám. Cho dù lý do của cô là gì thì việc này vẫn là không nên! Evangeline điên tiết: - IM ĐI! ĐỪNG NÓI NỮA! Cô ta lập tức hô biến ra những mũi giáo tấn công Francoise. Đòn này đã trúng đích. Yfu nhìn thấy liền kêu lên: - Francoise! Lão Isaac nhân cơ hội này chém một phát thiệt nhanh vào mặt Yfu. Đòn đó khiến gương mặt xinh đẹp của Yfu bị một vết cắt chảy máu ròng ròng. Trong lúc này, Evangeline lẩm bẩm: - Thuật Phân Thân à? Francoise đứng trước mặt Evangeline tan chảy thành nước. Và một Francoise khác xuất hiện phía sau lưng cô ta. Nhưng Evangeline đã đoán được trước nên tạo ra một bức tường chặn lại. Francoise không dừng lại kịp nên bị đập đầu vào bức tường đó ngã ra sau. Máu chảy xuống từ trán của Francoise. Nhưng cô vẫn đứng dậy và cố làm ra vẻ bình thường: - Không hề gì! Chỉ mấy vết thương ngoài da thôi! Evangeline cười sắc lạnh: - Khẩu khí lắm! Ta có lời khen ngươi đấy! Chỉ trong chớp mắt, Francoise bị một mũi giáo đâm vào tay phải. Cô ấy đau đớn ngã gục xuống. Yfu sửng sốt trước cảnh đó. Lão Isaac xông tới: - Ngươi sẽ phải trả giá vì không tập trung với đối thủ trước mặt mình! Nhưng lão ta bị Yfu dùng Kiếm Khí đánh văng vào tường: - Đừng vội mừng thế, Evangeline! Người thua là ngươi đấy! Evangeline đột ngột thấy mình bị nhốt trong một quả cầu nước to lớn. Francoise đứng dậy và nói: - Cạm bẫy đã hoàn tất! Ngươi thua rồi, Evangeline! Lão Isaac lồm cồm bò dậy: - Không thể nào, con nhỏ đó lợi hại thế ư? Trước khi Evangeline có thể chết vì ngộp thở, Francoise lập tức gỡ cô ta ra khỏi quả cầu nước. Evangeline ho ra nước sặc sụa: - Còn….chờ gì nữa……kết liễu….ta đi………. Francoise bước đến gần Evangeline và mỉm cười: - Không đâu! Vẫn còn có người cần cô bảo vệ đúng không? Tôi sẽ giúp cô cứu người đó! Francoise chìa tay ra: - Chúng ta là bạn nhé? Evangeline sửng sốt không nói lên lời. Nhưng cô ta vẫn giơ tay ra……. Lão Isaac gầm lên: - ĐỒ PHẢN BỘI! Evangeline nói với Francoise: - Được rồi! Tôi sẽ dẫn cô đi! Lão Isaac xông tới: - Các ngươi không được đi đâu hết! Nhưng Yfu chĩa mũi kiếm ra chặn lão ta lại: - Muốn động đến họ thì phải đánh thắng ta đã! Sau đó Francoise và Evangeline rời khỏi Hogwart bằng thuật Teleport của Yfu. Lão Isaac điên tiết: - Tao sẽ giết mày, con nhãi chết tiệt! Lão ta tấn công Yfu liên tục nhưng cô ấy đỡ được hết. Có vẻ như trong lúc tức giận, lão Isaac đã để lộ sơ hở nên bị Yfu chém thành hai phần bằng nhau. Yfu đột ngột nhìn lên trên: - Ông ta cũng biết thuật Phân Thân ư? Và ở phía trên có một lão Isaac khác đang vung kiếm lên và chém một phát về phía Yfu. Từ thanh kiếm của lão ta xuất hiện một cái gì đó giống hình lưỡi liềm màu trắng trong suốt. Nhưng Yfu né được Kiếm Khí của lão ta. Đồng thời lão Isaac bị trúng một nhát Kiếm Khí của Yfu và ngã vào một bộ áo giáp kêu loảng xoảng. Không để lão kịp đứng dậy, Yfu lao tới chém một phát. Mặc dù đỡ được nhưng lão Isaac chưa kịp đứng dậy nên có vẻ rất khó khăn trong việc đỡ sức nặng của thanh kiếm của Yfu. Lão ta gầm gừ: - Đừng vội mừng, nhãi ranh! Lão Isaac há miệng ra. Từ trong miệng lão chui ra một vật gì đó bằng kim loại và sắc bén như dao. Nhưng Yfu tránh kịp. Đòn đó chỉ làm đứt vài sợi tóc của cô ấy. Lão ta từ từ đứng dậy và nhe răng cười một cách nham hiểm: - Ta nghĩ nên dừng cuộc chiến tại đây! Yfu nhíu mày: - Ngươi sợ rồi hả? Lão Isaac nói tiếp: - Ngươi học ở trường Durmstrang đúng không? - Đúng! Thì sao? - Đó là một ngôi trường nổi tiếng về Nghệ Thuật Hắc Ám. Hồi xưa ta từng là hiệu trưởng ở đấy và đồng thời cũng là giáo viên dạy môn Nghệ Thuật Hắc Ám. Ngươi phải gọi ta là giáo sư đấy! - À…..ta đã từng nghe nói về ông! Có gì đáng tự hào nhỉ? Chính ông đã xin rời khỏi Durmstrang vì họ không đồng tình với quan điểm của ông mà! Chúng tôi có thể yêu thích Nghệ Thuật Hắc Ám! Nhưng đó chỉ để làm tăng sức mạnh! Ông chỉ muốn lạm dụng cái đó vào việc hãm hại người khác mà thôi! Đừng đánh đồng bọn tôi với người như ông! - Đúng là tuổi trẻ thiết hiểu biết! Nghệ Thuật Hắc Ám vốn mang tính tà ác. Các ngươi chỉ giỏi biện hộ cho bản thân mình thôi! - Nhưng bọn tôi chỉ sử dụng nó để đối phó với những kẻ như các ông! Chưa kể là trường Durmstrang bây giờ không hề dạy lời nguyền Độc Đoán. - Hừm! Chính xác là ta đã rời khỏi trường đó khi bọn giáo sư ngu ngốc đó thống nhất rằng sẽ bỏ các bài học về Lời Nguyền Độc Đoán ra khỏi giáo án! Cái tinh túy nhất, lợi hại nhất và đáng sợ nhất chính là Lời Nguyền Độc Đoán! Bỏ đi thì còn nghĩa lý gì nữa! Tất nhiên là các học sinh vẫn có thể tự tìm hiểu và học hỏi. Nhưng đâu phải kẻ nào cũng đủ thông minh để tự học lấy cái thứ khó như thế! Ta muốn Lời Nguyền Độc Đoán phải được phổ biến rộng rãi! Ta muốn trường Durmstrang phải là nhất! Đánh bại các trường khác, đặc biệt là Hogwart! Một ngôi trường chú trọng tới Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám! - Ông điên quá rồi! Các trường Durmstrang, Beauxbaton và Hogwart xưa này vẫn có mối giao hảo tốt! Nếu ông không rời đi thì họ cũng sẽ đề nghị với Bộ Pháp Thuật để bãi chức ông thôi! - ………..nhưng trong suốt thời gian đi vòng quanh thế giới ta đã tìm thấy một nơi rất thú vị. Cũng nhờ đó mà ta mới được như bây giờ. Ước mơ làm bá chủ thế giới của ta đã thành sự thực….. - Sao cơ? - Ta đã tìm thấy nơi phong ấn Chúa. Cho nên ta đã kếp hợp với những phù thủy hắc ám khác dùng hết khả năng của mình để phá vỡ phong ấn. - Chúa của các ngươi bị phong ấn ư? - Đúng! Một loại ma thuật cổ xưa! Xuất hiện vào thời mà Bốn Nhà Sáng Lập còn sống! Thực ra chỉ dựa vào bọn ta thì rất khó có thể phá vỡ loại phong ấn đó. Một phần có lẽ do lâu quá rồi nên pháp thuật đó có phần suy yếu, phần nữa là do khao khát sống lại đã giúp Ngài có thêm sức mạnh để thoát ra khỏi chỗ đó! - Ta nghĩ chính Bốn Nhà Sáng lập Vĩ Đại đã phong ấn hắn lại…..mà khoan đã! Không lẽ hắn không phải là người của thời đại này? - Đúng vậy! Ngài sống vào cái thời đó! - Lucy cũng sống vào thời đó…..không lẽ…… - Đúng vậy! Lucy trước đây là cộng sự tốt của Ngài! - Lucy là một cô gái tốt! Ta sẽ không tin những gì ngươi nói đâu! - Ngươi tin hay không thì tùy! Nhưng Ngài vẫn luôn yêu Lucy! Và cô ta cũng vậy! Chỉ tiếc là Lucy đã mất trí nhớ……. - Chúa có nói cho ngươi biết vì sao Lucy lại ra nông nỗi đó không? Không những bị mất trí nhớ mà còn không thể trở lại hình dạng thật sự của mình! - Hình như Ngài biết……nhưng Ngài không muốn nhắc tới chuyện đó nên….ta không dám hỏi………Mỗi khi ta định hỏi thì Ngài có vẻ rất buồn……. - …………… - Yfu! Thực lực của ngươi rất mạnh! Tại sao không đi theo bọn ta? - Ta đã hứa sẽ trung thành với cô Stacy! Ngươi đừng hòng dụ dỗ ta! - Thật đáng tiếc! Dù sao thì cuối cùng bọn ta vẫn chiến thắng thôi! Khi chiến tranh thực sự nổ ra thì cũng là lúc các ngươi cảm thấy hối hận…… - Ngươi nhầm rồi! Bọn ta không sợ chết! Cũng không hối hận vì những quyết định này! Hãy thôi lảm nhảm đi! Lão Isaac lập tức há miệng ra. Từ trong miệng lão bay ra những cái phi tiêu. Yfu dùng kiếm gạt hết nó ra và vung kiếm xông tới. Nhưng lão ta lại khạc ra một cái bánh răng cưa to đùng. Yfu chém đứt đôi nó. Nhưng cái răng cưa đó phát nổ. Yfu ngã văng ra sau họ sặc sụa. Lão Isaac cười đểu: - Rượu mời không uống cứ thích uống rượu phạt! Ta đã hết lời mà ngươi vẫn không chịu đổi ý! Vậy ngươi phải chết thôi, Yfu! Yfu đứng dậy và nói: - Ta không chịu thua dễ vậy đâu! Cô ấy lại xông tới. Lão Isaac khạc ra một cái phi tiêu đâm xuyên qua người Yfu. Nhưng đó chỉ là ảo ảnh. Lão ta bắt đầu lo lắng: - Cái gì? Cả con nhỏ này cũng biết thuật Phân Thân ư? Đằng sau lão xuất hiện một Yfu nữa đang xông tới tấn công. Nhưng bị lão chém đứt làm đôi. Lão Isaac hốt hoảng: - Chết tiệt! Vẫn là ảo ảnh ư? Và lão ta kịp nhận ra Yfu đang ở phía trên. Cô ấy vung kiếm chém một phát thiệt mạnh. Đòn này làm thanh kiếm của lão Isaac bị gãy và bản thân lão cũng bị trúng nhát chém chí mạng chảy máu ròng ròng. Lão Isaac nhăn nhó vì đau: - Không thể tin được! Nó còn nhỏ vậy mà có thể đạt tới đẳng cấp Kiếm Thánh ư? Yfu chém xuống lần nữa. Nhưng trên tay phải lão Isaac xuất hiện một cái khiên sắc đỡ đòn. Bỗng một lưỡi kiếm mọc ra từ lưng Yfu và vươn dài ra theo hình vòng cung. Lưỡi kiếm đó chặt cái khiên của lão Isaac làm đôi. Lão ta cuống quýt nhảy lùi ra sau: - Không ngờ con nhỏ này lợi hại đến vậy! Ta phải rút thôi!
Chap này bạn phanthieugia cho các thuật của ninja vào rồi nhỉ Mà cái thuật Phân Thân đột nhiên chap này cho 2-3 người dùng liên tiếp...thấy hơi nhàm nhàm
Francoise có thể sử dụng được thuật Phân Thân vì cô ấy thuộc Hệ Thủy(Skill này chính xác được gọi là Thủy Hình Nhân chứ không phải Phân Thân Thuật như Evangeline đoán, bởi vì ảo ảnh mà Francoise tạo ra được làm bằng nước chứ không phải ma thuật) Còn Phân Thân Thuật thật sự là một loại Nghệ Thuật Hắc Ám mới Lão Isaac và Yfu đều xuất thân từ trường Durmstrang nên dĩ nhiên là biết sử dụng Nhưng thuật này rất khó, không phải ai cũng có thể lĩnh hội đc
Tức là Francoise lợi dụng sự phản xạ của nước để đánh lừa giác quan chứ không phải là tạo ra thành một bản thể độc lập như Thuật Phân Thân đúng không
Ừ, đúng đấy Có lẽ khi cái ảo ảnh kia tan thành nước thì Evangeline mới nhận ra đấy không phải là Phân Thân Thuật mà lão Isaac sử dụng P/s: Xin giải thích thêm vì sao lão Isaac gọi Yfu là Kiếm Thánh Đây là danh hiệu dành cho những người đã đạt đến cảnh giới cao nhất của hệ Kim