Khi mình viết những dòng chữ này thực sự tôi ko biết mình cảm thấy thế nào nữa. Những gì mình sắp viết ra đúng là quá sức tưởng tưởng với mình. Mọi chuyện như thế sao có thể đổ lên đầu 1 cô gái yếu ớt và đáng thuơng... Mình quen cô ấy đc 2 tháng.Mình và cô ấy trở thành bạn thân và có chuyện gì cô ấy cũng kể cho mình. Nhưng mình chưa bao giờ nghĩ 1 cô gái nhìn có vẻ hồn nhiên yêu đời như thế lại trải qua những tháng ngày khủng khiếp như thế.. Chuyện mới cách đây 1 năm.... Cô ấy mất cha từ bé...Mẹ quá đau buồn rồi ko ngó ngàng gì đên..Sống với bà..ko có tình thuong của cha và sự ấm áp của người mẹ. Mình ko biết có phải như thế mà cô ấy có những sai lầm ko thể sửa chửa ko? Học hết cấp 3 như những đứa trẻ khác...nhưng rồi nhưng thiếu hụt trong tình cảm đã khiến cô ấy buông thả..học 1 trường đại học cở trung. Yêu 1 thằng nào đó. rồi ko giữ đc mình... Cô ấy đã có mang. Nhưng chính lúc ấy điều tồi tệ đã xảy ra.Co ấy phat hiện thằng kia chỉ là 1 tên sở khanh. Cô ấy đã bỏ học..sống biệt lập với tất cả.Và ko ai biết chuyện.. Đến 1 ngày mẹ cô ấy biết và muốn cô ấy phá thai. Dù lúc đó cái thai đã lớn,nếu phá có thể hại tới tính mạng cô ấy nhưng mẹ va cậu ruột cô ấy vẫn ko ngó ngàng tới. LẠi 1 lần nữa cố ấy đã ra đi để quyết tâm giữ đứa bé.. 1 mình..ko tiền..ko người thân... Mình ko tưởng tượng đc ... Tới ngày đó,cách đây gần 1 năm,hình như là 7/02 vì nghĩ tới đứa bé nên cô ấy tìm về với mẹ và cậu mong có 1 sự giúp đỡ và đồng cảm.Nhưng ngày sinh em bé là ngày cô ấy ko bao giờ đc thấy nó nữa."Người ta" đã đưa nó đi...Cho ai hay đi đâu cô ấy chưa 1 lần giám hỏi.. Bây giờ cô ấy làm 1 công việc bình thường,luơng chỉ đủ ăn và sống với mẹ...Và chưa bao giò cô ấy giám hỏi hay tâm sự "1 điều gì" với mẹ..cô ấy ko thể giao tiếp với ai. Cô ấy sống vì quá khứ..Trong sự coi thường của chính người thân.,..Ngày ngày điều cô ấy nghĩ tới đầu tiên là cái chết,là tiếng khóc của trẻ con,là kiếm thật nhiều tiền để đi tìm con.. Cô ấy mới 21 tuổi,cô ấy dễ thương,thông minh,tinh tế và nhân hậu.cô ấy xứng đáng đc hạnh phúc.Mình ko biết có thể làm gì? Mình cũng chẳng thể nói với ai. Mọi người ơi! nếu có ai đó đọc hết những dòng chữ này thì hãy giúp bạn mình và cả mình nữa.Chỉ mong cô ấy lấy lại niềm tin,thấy cuộc đời còn nhiều điều tốt đẹp,mong mẹ cô ấy hiểu,mong cô ấy tìm đc con.Nhưng cô ấy ko biết bắt đầu từ đâu.Đã bao lần cô ấy đã định tự tự,đã định ra đi thật xa.. Có thể mình là 1 thằng con trai đa cảm nhưng nếu thực sự mình đứng ngoài việc này thì mãi mãi mình ko bao giờ thấy thanh thản và cuộc sống thật sự ý nghĩa. Mọi người cho mình lơi khuyên. Ở đây ! Hoặc mail cho mình cũng đc : nguyenthangntu@gmail.com Ps : Con cô ấy là con trai và rất đáng yêu.Cô ấy chỉ kịp thấy thoáng quá khi người ta đưa nó đi.
Thật tình thì chia buồn không biết nói gì hơn. Nhớ lại cái ngày đêm đêm nghe album Veronika Decides To Die của Saturnus. Cảm giác muốn chết thật không d6ẽ chịu gì.
cái gì ngoài tầm tay mình thì hãy cố gắng mà gạt nó ra đi bạn :( . Muốn giúp đỡ một hoàn cảnh nào đó thì phải coi mình đã có được gì đã , huống chi là 1 hoàn cảnh ngặt nghèo như vậy .
giờ người giúp được nhỏ chính là cậu.....cậu giúp được nhỏ cũng là giúp được chính bản thân mình hãy làm hết sức có thể.1 mình cậu không giúp được nhỏ thì cậu có thể kêu gọi thêm những người bạn thân của cậu giúp nhỏ........... tớ cũng không có cách nào cụ thể nhưng tớ tin là nếu cậu mở rộng lòng và giúp đỡ nhỏ thực sự thì sẽ có nhiều cách để giúp nhỏ tìm lại chính mình và thấy được ý nghĩa cuộc sống
đưa mail pé ấy đây để mình còn trợ giúp đc hiệu quả và trực tiếp hơn, đưa mail của cậu thì giúp đc ỳi
cậu có yêu được người ta không ? Nếu không thì làm bạn và chia sẻ thôi chứ biết làm sao nữa . Cái này cần thời gian mới xóa đi được chứ còn thì khuyên bảo chỉ là vô ích sáo rỗng .
Cảm ơn mọi người! Dù chỉ là những lời chia sẽ? Thực sự mình rất muốn có thể làm 1 điều gì đó..chỉ là biết bắt đầu từ đâu? . ___________Auto Merge________________ . Mail : Vidangtinhyeu_882@yahoo.com Cảm ơn bạn nhiều.
bắt đầu từ đâu ? Bạn đã bắt đầu lâu rồi mà , từ lúc quen người đó . Chia sẻ ở đây không phải là sự vỗ về chuyện quá khứ mà làm cho hiện tại vui vẻ hạnh phúc thế là tốt nhất .
nếu 1 chuyện ko vui chưa bao h` kể cho ai nghe kể cả mẹ cô ấy mà lại tâm sự cho bạn bik , vậy cô ấy tin tưởng bạn lắm . Bây h` chỉ có bạn mới thay đổi cách nghĩ cũng như khuyên cho cô ấy thấy cuộc đời này vẫn còn nhìu người quan tâm đến cô ấy chứ cô ấy ko hề cô đơn 1 mình. Cuộc sống còn rất nhìu người có hoàn cảnh bất hạnh hơn cả cô ấy nữa chứ ko riêng gì cô ấy đâu, hãy sống lạc quan lên , và sống vs chính mình. Cây cỏ còn cố gắng vươn lên ko lẽ cô ấy lại chịu thua sao. Ken có đọc đâu có 1 câu như thế này : tại sao con người sinh ra con mắt lại ở phía trước mà ko ở đằng sau hay những nơi khác ? Bạn bik tại sao ko ?
bạn là một người bạn tốt đã ở bên cạnh động viên cô ấy! đối với những người như cô ấy rất cần một người bạn! Bạn đã làm đc việc đó rồi...đó là cách tốt nhất đấy bạn à! cũng đừng lúc nào cũng tội nghiệp cô ấy, chẳng ai muốn mình bị thương hại đâu...hãy cứ cư xử một cách bình thường... thời gian sẽ giúp cô ấy vơi bớt phần nào nỗi buồn! tớ cũng có một người bạn giống thế!Tuy trường hợp của cô ấy ít bi kịch hơn nhưng cũng ghê lắm... bạn cố lên nhé!!:)
Người ta nói , con người có 2 bước ngoặc , thứ nhất là vấn đề học vấn , thứ hai là vấn đề hôn nhân . Giờ để cứu người đó chỉ còn hôn nhân thoai.
Làm tình nguyện và tham gia các nhóm xã hội Đó là 1 giải pháp khá tốt cho 1 người đang rớt xuống "hố đen tuyệt vọng"
WHat a poor girl.. Tớ nghĩ là bạn trước tiên nên xác định xem mình có thực sự muốn giúp bạn ý hay ko rồi hãy tính tiếp. Muốn thực lòng giúp đỡ thỳ.. đj tìm con cho cô ấy. Nói thỳ cgì chả nói đc, làm mới khó. Nhưng nếu bạn có lòng thật thỳ sẽ làm đc thôi. Bọn tớ là người ngoài cuộc chả biết nên khuyên nhủ bạn nên làm gì 1 cách cụ thể đc..
Cuộc đời này vẫn còn nhiều mảnh đời bất hạnh nhỉ Ko ngờ một cô gái thế mà lại bị xã hội và gia đình đối xử bất công Bị lấy đi đứa con trai mà mình mang nặng đẻ đau thì chắc chắn rất đau lòng :( Cố gắng làm một người bạn tốt, an ủi và giúp đỡ những lúc cô ấy cần là những điều bạn nên làm bây giờ ^^
Cảm ơn bạn rất nhiều. Cảm ơn bạn,mình cũng nghĩ là cô ấy tin mình! còn mắt phía trước chắc là để ko đi nhầm đường rồi Mình cũng đã khuyên cô ấy đi tìm con nhưng cô ấy nói đây ko phải là lúc. Cũng có lúc cô ấy rất tin mình. Rồi có lúc cô ấy tuyệt vọng.Mất hết lòng tin vào cuộc đời này.Ko 1 ai cả,ko 1 cái gì.Mục đích sống duy nhất là đứa bé,còn mục tiêu duy nhất là kiếm tiền.Cô ấy nói muốn đưa đứa bé về cần rất nhiều tiền?Mình ko hiểu sao lại phải thế?Cảm onư mọi người rất nhiều.Mình thấy mình và bạn ấy ko cô đơn!
To #11:con người sinh ra 2 mắt ở đằng trước là vì ở một nơi nào đó, thượng đế luôn động viên ta bằng cách đặt 2 mắt ở đằng trước để con người luôn có thể nhìn về phia trước, có thể vượt qua nỗi đau mà đứng lên từ quá khứ, để ta có thể dễ dàng bỏ qua quá khứ nhưng lại luôn nhìn thấy tương lai, để ta còn thấy được tình thương của con người, việc của mỗi người chỉ còn lại là sẽ quyết định tiếp tục nhìn về tương lai hay quay lại với quá khứ vì chỉ cần một cái ngoảnh đâu,ta lại tìm về với quá khứ của mình. Nếu có thể, xin bạn hãy nhìn thật sâu và đôi mắt của người bạn yêu thương, bạn sẽ biết lý do vì sao con người được sinh ra với đôi mắt trên khuôn mặt.