[Fanfic] Hậu Harry Potter

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi phanthieugia, 9/9/09.

  1. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Tớ muốn hỏi ý kiến của các độc giả trong này
    Bởi vì tớ định đặt bối cảnh chiến tranh ở ngoài trường Hogwart, các bạn thấy sao? :D
     
  2. JakeSatan

    JakeSatan -=Devils' King=- Moderator

    Tham gia ngày:
    4/9/04
    Bài viết:
    8,047
    Nơi ở:
    Địa Ngục^.^
    Có vấn đề gì đâu nhỉ :-? Miễn sao hợp lí là okie ;;)
     
  3. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Được rồi, thanks :>

    Chương 65: Albus và Bella, sự kết hợp hoàn mỹ!


    Trong lúc này, tôi cùng các bạn đặt cô Stacy xuống giường. Ở các giường bên cạnh là Nirvana, Rose, Alessa, Hugo và Anna đang nằm trên đó. Trông họ giống như đang ngủ vậy. Nhưng thật ra họ không bao giờ có thể tỉnh lại được nữa. Dù vậy, tôi vẫn tin là sẽ phải có một cách nào đó…….

    Lulu trầm ngâm:
    - Không biết Yfu và Francoise có chặn nổi bọn quái vật đó không?

    Bella mỉm cười:
    - Đừng lo! Thực lực của hai người đó mạnh lắm!

    Lucario thì nói:
    - Giáo sư Stacy đã từng mời mình vô Hội. Mình đang cân nhắc điều đó đây………

    Tôi nói:
    - Nói chung bọn mình cũng không muốn bắt ép! Nếu bạn thấy thoải mái thì hẵng đồng ý, được chứ?

    Ở trong này quá xa so với Tiền Sảnh nên bọn tôi chẳng thể nghe được động tĩnh gì. Cứ ở một chỗ thế này khiến tôi thấy sốt ruột làm sao.

    Bỗng nhiên Lucario kêu lên:
    - Lulu! Cô ta đi đâu rồi?

    Bella gãi đầu:
    - Hình như bạn ấy nói có vài việc muốn kiểm tra…….

    Lucario cúi mặt xuống lẩm bẩm:
    - Trời ạ…..cô ta lại thế nữa rồi……

    Nhưng chỉ trong tỉnh tắc, Lucario tỉnh hồn:
    - Khoan đã! Nhưng cô ta đi đâu chứ? Giờ này đi một mình thì nguy hiểm lắm!

    Bella nói:
    - Ồ bạn ấy không có đi ra Tiền Sảnh đâu! Cô ấy….ờ…..chỉ hơi khác thường chứ không hề ngu ngốc!

    Dường như Lucario không đồng tình với cái câu “cô ấy không hề ngu ngốc”. Thật ra tôi cũng hơi đồng ý với cậu ta. Sự khác thường của Lulu chắc chắn sẽ khiến bất kỳ ai cũng phải nghi ngờ điều đó. Nghĩ đến đây tôi thấy hơi buồn cười……..

    Tôi chợt thấy giáo sư Stacy mở mắt ra. Cô ấy từ từ ngồi dậy và hỏi:
    - Mọi chuyện sao rồi? Cái tên Brago đó…….

    Tôi vội nói:
    - Anh Banka đang đấu với hắn!

    Giáo sư Stacy mỉm cười:
    - À….nếu là Banka thì không vấn đề gì……thế Lulu đâu rồi?

    Dường như nhận ra vẻ mặt cau có đến tức cười của Lucario cho nên cô ấy phì cười:
    - À….tôi hiểu rồi….đúng là Lulu có khác!

    Bella lên tiếng:
    - Giáo sư đã thấy đỡ chưa ạ? Bọn em sẽ bảo vệ cho cô!

    Cô Stacy bước ra khỏi giường và mỉm cười:
    - Cám ơn các trò đã đến đúng lúc! Tôi nợ các trò một mạng sống đấy!

    Tôi nói:
    - Nhưng cô đã nhiều lần cứu em và trường Hogwart này! Việc này đã là gì ạ?

    Giáo sư Stacy nói:
    - Việc này để khi khác nói tiếp vậy! Bây giờ chúng ta phải ra ngoài và giúp những người khác! Yfu và Francoise đã đến đây chưa?

    Bella trả lời:
    - Họ đến rồi ạ! Chúng ta sẽ ra giúp họ thôi!

    Lucy thì lúc này vẫn ở yên trong túi áo tôi. Cũng may cú đá cực mạnh của Isabella không trúng cô ấy.

    Trên hàng lang dẫn tới Tiền Sảnh, chúng tôi gặp những tên yêu quái đỏ rực to lớn có đôi cánh dơi. Bọn chúng giống hệt những tên quái vật trong giấc mơ của tôi về tương lai.

    Giáo sư Stacy nói bằng giọng ngạc nhiên:
    - Không thể nào! Bọn chúng không phải quái vật ở Thế Giới này!

    Tôi hỏi:
    - Thế….không lẽ bọn chúng đến từ…..

    Cô Stacy gật đầu:
    - Đúng vậy! Bọn chúng đến từ Thế Giới của Banka! Chính xác thì chúng là thuộc hạ của Diablo!

    Bella bụm miệng:
    - Em….tưởng Diablo đã bị tiêu diệt rồi mà!

    Cô Stacy nói tiếp:
    - Đúng là tên trùm đã bị giết! Nhưng những tên thuộc hạ vẫn còn sống sót! Bọn chúng lẩn trốn kỹ lắm! Nhưng không thể hiểu tại sao chúng lại đến được Thế Giới này……..

    Những tên yêu quái đó phóng những quả cầu lửa về phía chúng tôi. Tất cả chúng tôi đều tạo ra Bùa Khiên đỡ đòn của bọn chúng. Sau đó những Bùa Choáng được phóng ra đồng loạt. Bọn chúng bị hạ gục dần dần.

    Nhưng không hiểu sao những tên đó cứ bị đánh nổ tan xác thì lập tức hồi sinh lại ngay. Tôi chợt nhận ra phía sau bọn chúng có một tên yêu quái khác đang niệm thần chú. Hắn trông khá giống tên yêu quái Zabura mà tôi và Aless đã tiêu diệt hồi năm ngoái, chỉ khác bộ giáp của hắn màu đỏ . Có lẽ chính tên đó đang làm phép hồi sinh cho đồng bọn. Thế này thì đánh đến bao giờ? Phải ưu tiên tiêu diệt hắn trước đã!

    Tôi hóa phép đóng băng tên yêu quái đó lại rồi dùng bùa Watera đánh tan thành nhiều mảnh. Lập tức những tên yêu quái khác không thể hồi sinh được nữa.

    Nhưng có vẻ chúng tôi sẽ không được nghỉ ngơi. Bởi bỗng nhiên từ đâu ùa ra một đống những con Thằn Lằn Sấm quái dị.

    Bella đặt ống sáo lên miệng và nói với tôi:
    - Để mình thử phép thuật này xem!

    Tôi chưa hiểu chuyện gì thì Bella bỗng nhiên phát sáng và biến thành một quả cầu năng lượng màu trắng bạc rất lớn. Quả cầu đó tự động chui vào bên trong tôi.

    Hiện tượng kỳ dị đó khiến tôi phát hoảng:
    - Bella! Bạn đâu rồi? Chuyện gì xảy ra thế này?

    Giọng nói của Bella vang lên trong đầu tôi:
    - Bây giờ chúng ta là một! Đây là năng lực đặc biệt của mình! Nếu sóng linh hồn của bạn và mình đồng bộ thì mới có thể làm được loại pháp thuật này!

    Tôi thốt lên:
    - Không lẽ…..bạn đã đạt tới cảnh giới cao nhất của hệ Support!

    Tôi thấy tiếng cười của Bella vang lên trong đầu tôi:
    - Đúng vậy! Đó là sức mạnh của một Supporter! Điều này không những giúp sức mạnh của cậu tăng lên gấp nhiều lần và còn đánh thức được sức mạnh tiềm ẩn đang ngủ say bên trong bạn!

    Mặc dù không biết là Bella nói có đúng không. Nhưng tôi cảm thấy cơ thể tôi dồi dào sức mạnh hơn bình thường. Được rồi! Để thử xem nào!

    Tôi vung tay một cái. Những quả cầu băng to lớn đánh văng lũ Thằn Lằn Sấm.

    Thật không thể tin được! Tại sao bạn không làm thế này ngay từ đầu hả Bella?

    Giọng nói của Bella lại vang lên trong đầu tôi:
    - Vì mình mới chỉ đang thử nghiệm! Mình rất sợ là sẽ có nguy hiểm gì đó xảy ra!

    Tôi nghĩ là Bella hơi lo xa quá rồi. Tôi thấy mình bây giờ mạnh hơn bao giờ hết.

    Lucario trố mắt trước sức mạnh của tôi. Giáo sư Stacy thì mỉm cười:
    - Chà chà! Một Supporter chỉ phát huy hết sức mạnh khi tìm thấy Cộng Sự Phù Hợp. Tôi thấy bước sóng linh hồn của hai em đồng bộ đến mức hoàn hảo! Có lẽ hai em được sinh ra là để cho nhau!

    Chẳng mấy chốc bọn tôi đã dọn dẹp được hết lũ Thằn Lằn. Thật sự sức mạnh này khiến tôi thấy rất tự tin.

    Nhưng khí thế bỗng nhiên chùng xuống khi từ xa xuất hiện thêm bốn tên yêu quái nữa. Bọn chúng có vẻ ngoài kỳ dị và khắp cơ thể toàn đinh sắt. Cả bốn tên đều giống hết nhau như đúc.

    Tôi giơ đũa phép lên định tấn công thì một tên trong bọn chúng thình lình lao tới đánh văng đũa phép của tôi. Bản thân tôi cũng bị hắn đẩy một cái ngã về phía sau.

    Lucario hô to:
    - Hãy xem đây!

    Từ bàn tay phải của cậu ta xuất hiện một thanh gươm sấm sét. Thì ra cậu ta thuộc hệ Lôi.

    Lucario chém đứt dọc cái tên vừa tấn công tôi khiến hắn nổ tan xác. Nhưng một tên khác lại lao tới dùng đôi tay to lớn của hắn khống chế cậu ta.

    Giáo sư Stacy nói:
    - Đã đến lúc phải dùng hết sức mạnh rồi!

    Cô ấy giơ tay phải lên cao và hô:
    - Kyta! Hãy đến đây giúp tôi!

    Trên tay phải của cô Stacy xuất hiện một tấm thẻ màu xanh nước biển. Trên tấm thẻ có hình của một cô gái nào đó mà tôi không nhìn rõ.

    Giáo sư Stacy phi tấm thẻ xuống đất kêu “phập” một cái và một tiếng nổ vang lên như pháo hoa. Tấm thẻ biến thành một cô gái mặc áo choàng màu đen. Cô gái này khoảng chừng 22 tuổi với khuôn mặt đẹp như búp bê. Không lẽ đây là Kyta?

    Giáo sư Stacy mỉm cười:
    - Chào Kyta! Lâu lắm rồi chúng ta mới gặp nhau nhỉ?

    Cô gái tên Kyta cũng mỉm cười lại với cô Stacy:
    - Chào Stacy! Ừ, cũng hơn ba năm rồi, kể từ cái lần bạn Triệu Hồi tôi đấy nhỉ? Bạn còn nhớ không? Cái lần chúng ta đánh bại Diablo ấy?
     
  4. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Chương 66: Albus đấu với Ekeziel


    Giáo sư Stacy gật đầu:
    - Tất nhiên là nhớ chứ! Lần này bạn có việc rồi đấy!

    Kyta nhìn về phía ba tên quái vật đang gầm gừ và nói:
    - Ái chà! Bọn chúng có vẻ mạnh nhỉ?

    Thì ra cô gái có cái tên Kyta này đã cùng với giáo sư Stacy, Yfu và anh Banka chiến đấu với Diablo. Nhưng mối quan hệ giữa hai người này là gì? Chẳng lẽ giáo sư Stacy thuộc hệ Summon ư?

    Lucario và lũ quái vật trông cũng ngạc nhiên chẳng kém gì tôi. Giọng nói của Bella vang lên trong đầu tôi:
    - Thật không thể tin được! Cô ấy có thể Triệu Hồi được một phù thủy khác ư?

    Một tên quái vật khác xông tới tấn công Kyta. Cô ấy lôi ra trong áo choàng một thanh gươm nạm ngọc đẹp chả kém gì thanh gươm Gordic Griffindor.

    Kyta hô:
    - Stupefy!

    Rồi cô ấy chém văng tên quái vật. Hắn ta đứng dậy và gầm gừ:
    - Không thể nào! Đó chỉ là một thanh kiếm bình thường không hơn không kém! Tại sao nó lại có uy lực mạnh như thế?

    Giáo sư Stacy lên tiếng:
    - Kyta là một Thuật Binh!
    - Thuật Binh?
    - Thuật Binh tức là Chiến Binh sử dụng được Phép Thuật!
    - Đồ nói láo! Dòng dõi Thuật Binh đã bị tuyệt chủng rồi cơ mà?
    - Đúng thế! Nhưng thật may mắn cô ấy đã trở thành Fayt của ta trước khi chết!
    - Fayt? Đó là gì?
    - Ta thuộc hệ Summon. Và ta chỉ Triệu Hồi được ai đã trở thành Fayt của ta!

    Một tên yêu quái thứ nhất đang khống chế Lucario. Hai tên còn lại xông tới tấn công Kyta.

    Cô Stacy bước tới bên cạnh Kyta và nói:
    - Chúng ta cùng làm chứ?

    Kyta gật đầu.

    Giáo sư Stacy rút đũa phép ra và chĩa vào thanh gươm của Kyta:
    - Sectusempra!

    Thanh gươm dường như hấp thụ lời nguyền hắc ám này. Ngay lập tức Kyta chém một phát khiến hai tên đó nổ tan thành bụm khói.

    Tên yêu quái đang khóa chặt hai tay của Lucario lập tức điên lên bẻ gãy tay của cậu. Lucario kêu lên đau đớn rồi ngã gục xuống. Hắn ta giận dữ:
    - Các ngươi sẽ phải trả giá đắt vì giết các bạn của ta!

    Tôi lập tức phóng một mũi tên bằng băng cắm phập vào người hắn. Nhưng tên yêu quái đó cười ha hả:
    - Trò con nít gì thế? Ta không thể bị tiêu diệt bằng đòn phép vớ vẩn này đâu!

    Nhưng chỉ một tích tắc sau, hắn không cười nổi nữa. Tên yêu quái đang dần dần bị đóng thành băng. Kyta ngay lập tức chém hắn làm đôi. Tên đó nổ tan xác.

    Kyta quay lại nhìn tôi rồi mỉm cười:
    - Ồ! Khá thật! Em tên gì vậy? Chị là Kyta!

    Giáo sư Stacy nói:
    - Đó là Albus Severus Potter!

    Kyta nhìn tôi một cách thích thú:
    - Thì ra em là Người Được Chọn mà Stacy vẫn hay nhắc tới!

    Điều đó khiến tôi hơi xấu hổ. Tôi nghĩ mình chưa xứng đáng với danh hiệu ấy. Giáo sư Stacy nói tiếp bằng giọng buồn buồn:
    - Kyta vốn là bạn học của tôi hồi trước! Một căn bệnh nan y đã cướp mất mạng sống của cô ấy…..

    Kyta mỉm cười an ủi Stacy:
    - Thôi! Đừng nhắc đến chuyện buồn đấy nữa! Bây giờ chúng ta phải xem còn tên quái vật nào nữa trong Hogwart không?

    Đầu tiên chúng tôi đưa Lucario vào bệnh thất sau đó chạy ra ngoài Tiền Sảnh để giúp Yfu với Francoise.

    Nhưng lúc này ở Tiền Sảnh chỉ có Yfu. Cô ấy đang đấu với Ekeziel. Cảm giác lo sợ trỗi dậy trong bọn tôi…..

    Ekeziel ném một quả năng lượng màu đen to lớn vào Yfu. Trên lưng cô ấy xuất hiện một lưỡi gươm dài và cong kết hợp với thanh gươm to lớn trên tay Yfu chém đứt quả cầu đó làm ba phần.

    Ekeziel nở nụ cười sắc lạnh:
    - Khá thật! Thảo nào mà Isaac bị ngươi làm cho thê thảm vậy! Được rồi! Xem tuyệt chiêu mới của ta đây!

    Bỗng nhiên nền đất dưới chân bọn tôi bị bao trùm bởi một lớp ma thuật hắc ám màu đen. Ekeziel giang hai tay ra nói một cách hào hứng:
    - Chào mừng các ngươi đến với Lãnh Địa Bóng Tối của ta!

    Vừa dứt câu Ekeziel lao tới đánh Yfu một chưởng khiến cô ấy ngã văng ra xa. Yfu lập tức đứng dậy dùng gươm tấn công hắn liên tục nhưng đều không trúng. Ekeziel cười tự đắc:
    - Trong Lãnh Địa này thì các ngươi không theo kịp nổi tốc độ của ta đâu!

    Yfu lại bị trúng một chưởng nữa văng vào tường và bất tỉnh.

    Stacy chĩa đũa phép vào gươm của Kyta và hô:
    - Watera!

    Sau đó Kyta chém vào không khí. Từ thanh gươm bay ra những quả cầu năng lượng màu xanh nước biển. Tất nhiên Ekeziel tránh được hết. Những những quả cầu này bám theo hắn vào một cách kiên trì.

    Ekeziel ngạc nhiên thấy rõ:
    - Loại phép thuật gì thế này?

    Hắn bị trúng đòn và ngã gục xuống. Kyta mỉm cười:
    - Ngươi là Chúa Tể Hắc Ám Ekeziel phải không? Xem ra ngươi nhỉnh hơn so với Diablo đấy!

    Ekeziel lập tức đứng dậy và đeo đôi găng tay vào:
    - Đừng tưởng thế này là đánh bại được ta!

    Kyta lại chém ra những quả cầu năng lượng màu xanh nước biển tấn công hắn. Nhưng phép thuật bị đôi tay của Ekeziel hút hết vào trong. Kyta thốt lên:
    - Hắn có thể làm được thế ư?

    Rất nhanh cả chị Kyta và giáo sư Stacy đều bị trúng chưởng lực của hắn ngã văng ra xa và bất tỉnh.

    Bây giờ chỉ còn mỗi mình tôi trên chiến trường. Tôi hóa phép đóng băng hắn lại. Nhưng Ekizel hóa giải được ngay lập tức.

    Hắn nói bằng giọng khinh bỉ:
    - Ôi Albus! Sức mạnh của Người Được Chọn chỉ thế này thôi sao? Bọn chúng đánh còn tốt hơn mày!

    Hắn làm tôi sôi máu. Dường như Bella cũng vậy. Cô ấy nói:
    - Hãy sử dụng phép Đóng Băng Thời Gian đi, Albus! Cho hắn hết dám coi thường chúng ta luôn!

    Tôi gật đầu:
    - Được rồi!

    Ekeziel xông tới. Nhưng hắn di chuyện chậm lại một cách bất thường. Tôi rút đũa phép ra hô:
    - Watera!

    Hắn bị đánh văng vào tường. Ekeziel đứng dậy và sửng sốt hết sức:
    - Có lẽ tao đã quá coi thường mày! Không ngờ mày tiến bộ nhanh thật! Nhưng phép của mày chỉ có tác trong một thời gian ngắn thôi đúng không? Thế làm sao mà thắng nổi tao chứ?

    Ekeziel lại xông tới với tốc độ rất nhanh. Quả thật phép Đóng Băng Thời Gian đã hết hiệu lực. Thật may là tôi chợt nghĩ ra một cách………

    Nền đất vốn bị bao phủ bởi ma thuật bóng đêm của Ekeziel bị tôi biến thành sân băng khiến hắn trượt ngã đập mặt vào một bộ giáp. Tôi cười ha hả:
    - Chạy nhanh cũng có nhược điểm đó, Ekeziel!

    Không ngờ tôi có thể đấu được với hắn tới mức này. Tôi thật sự ngạc nhiên về khả năng của mình lúc này. Tôi hy vọng rằng mình có thể đánh thắng hắn ngay bây giờ.

    Ekeziel đứng dậy. Tôi thấy đầu hắn bị chảy máu. Hắn không cười nữa mà trông cực kỳ giận dữ:
    - Thằng nhãi! Hôm nay tao sẽ giết chết mày và đem Lucy về!

    Bỗng nhiên tôi thấy trên ngực mình xuất hiện một cái vòng thái cực. Cái gì thế này?

    Ekeziel giơ tay phải lên và hướng lòng bàn tay về phía tôi. Tôi chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một tiếng nổ vang lên.

    Chính xác là cái vòng thái cực trên ngực tôi phát nổ. Tôi ngã sấp xuống và thấy khó thở vô cùng……..

    Tôi nghe thấy Bella cũng kêu lên một cách đau đớn. Lucy đột ngột chui ra khỏi từ áo tôi và nức nở:
    - Đừng giết cậu ấy, Ekeziel!

    Tôi thấy hoa mắt chóng mắt và khó thở nhưng vẫn nhìn thấy Ekeziel đang từ từ bước tới chỗ tôi. Giọng nói của hắn nghe ghê rợn hơn bao giờ hết. Đó là giọng nói của ác quỷ chứ không phải của con người nữa:
    - Nó càng lúc càng nguy hiểm hơn! Ta phải giết nó thôi!

    Tôi không thể nào đứng dậy được. Sức lực của tôi đã cạn kiệt. Thế là hết! Tôi và Bella lần này không thể thoát được rồi! Tôi đã hy vọng có thể đánh thắng hắn nhưng……….

    Bỗng nhiên tôi nghe một giọng quát vang lên:
    - DỪNG TAY LẠI!

    Đó là anh Banka. Và đúng lúc đó tôi thấy Yfu, giáo sư Stacy và chị Kyta đã tỉnh lại.

    Một giọng nói quen thuộc nữa vang lên:
    - Ngươi đã bị thương rồi! Một mình ngươi không thắng nổi tất cả bọn ta đâu!

    Đó là giọng nói của Francoise. Cô ấy đi cùng với Evangeline. Tại sao Evangeline lại ở đây? Và bên cạnh Evangeline là một cô bé nào đó khoảng tám tuổi.

    Lúc này các giáo sư và học sinh ở Hogwart cùng ùa ra Đại Sảnh Đường. Có vẻ Kết Giới đã bị vô hiệu hóa.

    Ekeziel phá ra một tràng cười sởn tóc gáy:
    - Được! Được lắm! Không sao! Đem Lucy về là ta cũng hoàn thành nhiệm vụ rồi! Còn bọn mày thì tao giết lúc nào chẳng được! Hãy đợi đấy! Sắp tới bọn ta sẽ dốc toàn lực để tiêu diệt tất cả bọn mày! Trường Hogwart sẽ là của bọn ta! Hahahahaha!

    Hắn chụp lấy Lucy rồi biến mất. Trước khi họ biến mất hoàn toàn tôi vẫn nghe giọng Lucy vang lên:
    - Tạm biệt nhé, Albus……..

    Tôi hét lên:
    - KHÔNGGGGG!!!!

    Lucy đã bị đem đi trước mắt tôi một cách đột ngột. Thế là hết rồi……tôi đã hứa sẽ bảo vệ Lucy…..tôi thật sự là một thằng vô dụng……tôi thấy mắt mình cay cay……..Lucy ơi! Tôi xin lỗi……..
     
    Chỉnh sửa cuối: 13/1/10
  5. anhtu07

    anhtu07 T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    22/11/08
    Bài viết:
    654
    đã xuất hiện Love Power ;))
    mà thằng albus hệ băng là đóng băng thời gian được nữa hả? :|
     
  6. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Albus có thể Đóng Băng Thời Gian được thực ra một phần là do khả năng của Bella
     
    Chỉnh sửa cuối: 13/1/10
  7. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Các chap sau hứa hẹn sẽ khá phức tạp, thân thế của các nhân vật sau đây sẽ dần dần được hé mở ^^
    - Lucifer(God)
    - Lucy(God's best friend)
    - Albus Severus Potter(The protagonist)
    - Stacy Ferguson(High Summoner)
    ......................
     
  8. anhtu07

    anhtu07 T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    22/11/08
    Bài viết:
    654
    Nếu god là Lucifer zậy super god là phanthieugia =))
     
  9. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Chương 67: Takaramono



    Tôi mở mắt ra và thấy mình đang ở trong một căn phòng khách nào đó lạ hoắc. Trước mặt tôi là một người phụ nữ trông rất hiền hậu. Cô ấy mỉm cười với tôi:
    - Chào cháu, cô là Osaka!

    Tôi thấy mình đang nằm trên ghế sofa liền ngồi dậy và nói:
    - Chào cô.....cháu là Albus…..ở đây là đâu ạ?

    Cô Osaka nói:
    - Đây là nhà của cô! Con gái của cô đã thấy cháu đang ngất xỉu ngoài bờ biển. Nó bảo đầu cháu chảy máu dữ lắm…..

    Tôi sờ lên tóc và thấy đầu mình đã được băng bó cẩn thận. Nhưng tôi vẫn còn thấy hơi đau.

    Cô ấy nói tiếp:
    - Cháu nằm nghỉ đi! À….cháu từ đâu đến nhỉ? Hình như cháu không phải người ở đây……….

    Tôi không muốn nằm nghỉ! Tôi có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi ngay bây giờ. Đây không phải là Hogwart, cũng không phải ở nhà tôi. Thật sự đây là đâu? Chuyện gì đã xảy ra? Tôi không nhớ gì cả?

    Tôi lúng túng:
    - Cháu cũng….không nhớ nữa ạ…..

    Cô Osaka lắc đầu lo lắng. Có lẽ cô ấy nghĩ tôi bị mất trí nhớ. Nhưng có lẽ cô ấy đã đúng một phần…….

    Tôi vội hỏi:
    - Bạn ấy ở đâu ạ? Cháu muốn gặp để cám ơn cô ấy!

    Cô Osaka tươi cười:
    - Chắc giờ này nó đang ở bãi biển, cháu ra ngoài tìm nó xem! Có biển chỉ đường đấy! Nếu có gì thì cháu hãy thông cảm cho nó, con gái của cô tính khí hơi khó chịu……..

    Tôi chào cô ấy rồi đi ra ngoài. Ở đó có hai con đường. Con đường bên trái có biển chỉ ra phố Sander. Con đường bên phải thì tôi thấy ngay bãi biển ở trước mặt.

    Tôi chạy ra và quả thật thấy một cô gái trạc tuổi tôi đang đứng thổi sáo ở đó. Cái dáng vẻ đó….sao mà thấy thân thương quá…….

    Tôi đến gần và thấy giai điệu này Bella vẫn thường thổi cho tôi nghe. Nhưng cô gái trông không giống Bella lắm. Cô ấy có mái tóc màu hồng, mặc áo sơ mi kẻ sọc đen trắng, váy ngắn màu đỏ và đôi bốt cũng màu đỏ nốt. Mái tóc của cô gái này mặc dù hơi rối nhưng lại tạo nên vẻ quyến rũ lạ thường. Cơn gió càng khiến tóc cô ấy bồng bềnh đẹp hơn bao giờ hết.

    Cô ấy chợt nhận ra sự có mặt của tôi và quay lại. Tôi trố mắt ra khi thấy khuôn mặt cô gái này giống hệt Bella. Từ đôi mắt to và đẹp cho đến làn da hơi xanh xao. Nhưng khác với cái lần mà tôi bắt gặp Bella đang thổi sáo hồi năm thứ hai. Khi đó cô ấy đã tỏ ra ngượng nghịu một cách đáng yêu. Nhưng cô gái này lại nhìn tôi một cách cau có như thế sự có mặt của tôi khiến cô ấy khó chịu:
    - Bạn….đã tỉnh lại rồi hả?

    Tôi nói:
    - Cám ơn bạn đã cứu mình! Mình tên là Albus, còn bạn?

    Cô ấy nhìn ra biển rồi nói ngắn gọn:
    - Takaramono! Gọi mình là Takara cũng được!

    Tôi nói tiếp:
    - Ừ, vậy mình sẽ gọi bạn là Takara nhé! Mình muốn hỏi một vài điều……..

    Takara vẫn nói mà không nhìn tôi:
    - Như thường lệ, buổi sáng mình vẫn hay ra đây. Và hôm nay mình thấy bạn nằm trên bãi biển này với cái đầu đầy máu. Mình cứ tưởng bạn đã chết rồi……….

    Có vẻ cô ấy biết trước tôi sẽ hỏi những điều này nên trả lời luôn…….

    - Thế….bạn có biết tại sao mình lại ở đây không?
    - Ai mà biết được chứ!
    - Xin lỗi….mình không nhớ gì cả…..
    - Bạn mất trí nhớ thật hay giả vờ đấy? Mình cứu bạn nhưng không nghĩa sẽ cho bạn ở nhà mình đâu đấy!
    - Ồ không! Mình thật sự không nhớ tại sao mình ở đây cả! Và mình không hề có ý muốn làm phiền gia đình bạn!

    Thái độ này là sao? Bộ trông tôi đáng ghét lắm hả? Nhưng thật sự tôi không biết sẽ đi đâu nữa! À khoan đã! Phố Sander à? Tôi và anh Banka hình như đã từng đi qua nơi đó. Không lẽ…..đây là thế giới của anh Banka? Tại sao tôi lại ở đây chứ? Không lẽ là do Yfu hoặc giáo sư Stacy đã đưa tôi đến đây? Nhưng tại sao họ lại làm vậy chứ? Đầu tôi lúc này như muốn nổ tung lên vì những sự khó hiểu này……..

    Takara nhìn tôi một cách lo lắng:
    - Có vẻ bạn không nhớ gì thật…..thôi được rồi….

    Ồ! Cô ấy tin tôi rồi ư?

    Trông khuôn mặt và ngoại hình Takara rất giống Bella nhưng tích cách thì không giống lắm.

    Tôi nói:
    - Trước đây mình cũng có quen một người…..cô ấy vẫn thường thổi sao cho mình nghe……

    Takara nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ lạ rồi lại nhìn ra chỗ khác:
    - À…..ra là vậy……đúng là số mệnh đã sắp đặt…….

    Tôi hỏi lại:
    - Số mệnh đã sắp đặt cái gì cơ?

    Takara lạnh lùng nói:
    - Không có gì….bạn đừng quan tâm………

    Cô gái này kỳ lạ thiệt. Tôi cứ hy vọng cô ấy biết chuyện gì đó nhưng vô vọng rồi. Ở đây chẳng có một ai có thể giải thích cho tôi mọi chuyện. À đúng rồi! Hay là Bella vẫn còn ở bên trong tôi? Nhưng nếu thế thì cô ấy phải lên tiếng từ nãy giờ rồi chứ?

    Tôi thử gọi nhỏ:
    - Bella! Bella!

    Nhưng không thấy cô ấy hồi âm lại. Đúng là Bella đã không còn bên trong tôi nữa. Vậy cô ấy ở đâu? Hiện giờ tôi chỉ nhớ được tới chi tiết Lucy đã bị Ekeziel bắt đi. Chuyện gì sau đó tôi không nhớ lắm……các ký ức cứ bập bùng sao ấy…….

    Takara cau mày:
    - Bạn đang lẩm bẩm gì vây? Bộ chấn thương đã làm đầu của bạn có vấn đề rồi hả?

    Đầu của bạn có vấn đề thì có! Ai mới là người lẩm bẩm một mình trước nhỉ? Cô gái này thật là……….

    Như chưa từng nói gì, Takara lại đặt ống sáo lên miệng và bắt đầu thổi. Tại sao……..giai điệu này làm tôi thấy rất ấm áp. Mặc dù cô gái này không phải Bella nhưng cảm xúc tại sao lại giống nhau đến vậy? Lúc này nhìn Takara tôi thấy rất thân thuộc! Tại sao? Tại sao lại có người giống Bella như vậy chứ? Nhưng trớ trêu là tính cách cô ấy hoàn toàn trái ngược với Bella. Nói chính xác là tính khí cô ấy hơi khó chịu đúng như mẹ cô ấy đã nói. Sao hai mẹ con tính tình lại khác nhau thế chứ…….

    Tôi nhận thấy Takara đã đứng cách xa mình ra. Có lẽ cô ấy không muốn bị mất tập trung chăng?

    Một bàn tay nhỏ nhắn của ai đó bất thình lình đặt lên vai tôi. Điều đó khiến tôi giật mình. Đó là một cô gái. Cô ấy trông rất xinh xắn với mái tóc đen tuyền xõa dài quá lưng. Cô gái giơ tay ra:
    - Chào bạn! Mình là Saruwatari! Cứ gọi mình là Saru! Cho mình làm quen nhé?

    Tôi bắt tay cô ấy rồi nói:
    - Ừ, mình rất vui được làm quen với bạn! Còn mình là Albus!

    Saru nhìn Takara rồi nói với tôi:
    - Nhỏ đó tính tình khó chịu lắm! Ở đây không ai thích chơi với nó hết! Bạn nên nhập bọn với tụi mình!

    Tôi gãi đầu:
    - Nhưng Takara đã cứu mình. Mình nghĩ cô ấy là một người tốt!

    Saru nhìn vết băng bó trên đầu tôi rồi trầm ngâm:
    - À quên mất, bạn từ đâu đến vậy? Chuyện gì với cái đầu của bạn vậy?

    Tôi lúng túng:
    - Thành thật là mình không nhớ gì cả……..

    Saru nhìn tôi một cách lo lắng:
    - Ôi, bạn bị mất trí nhớ à? Thật đáng thương…..nếu bạn muốn thì có thể đến ở nhà mình lúc nào cũng được!
    - Thật….thật hả?

    Tôi thốt lên. Không ngờ Saruwatari lại tốt tới vậy. Mặc dù Takara hơi khó chịu nhưng dù sao cô ấy vẫn là người đã cứu sống tôi. Nếu tôi chuyển đến ở nhà của Saru thì vô ơn quá. Nhưng Takara có vẻ không muốn giữ tôi ở nhà……..có lẽ tôi sẽ gây bất tiện cho gia đình Takara…….

    Nhưng ý tưởng ở nhà của một cô gái cũng khiến tôi hơi ngượng. Bộ ở đây không có ai là con trai sao?

    Tôi nói với Saru:
    - Ừ, thành thật cám ơn bạn! Mình sẽ suy nghĩ về việc đó!

    Tôi chợt nhận ra trên tay Saruwatari là một cuốn sách. Trên bìa sách có hình anh Banka……

    - Cho mình hỏi…..quyển sách này…….
    - À! Quyển này hả? Anh Banka là người hùng của Thế Giới này! Bốn năm trước anh ấy đã tiêu diệt Diablo! Anh ấy thật sự rất vĩ đại!

    Vẻ mặt của Saruwatari ửng hồng lên. Có lẽ cô ấy thích anh Banka. Nhưng hình như anh Banka thích Yfu. Không biết bây giờ họ thế nào rồi……….

    Khoan đã! Bốn năm là sao? Anh Banka tiêu diệt Diablo khi tôi học năm thứ tư. Năm nay tôi đang học năm thứ bảy, tính ra phải là ba năm chứ? Không lẽ…….

    Tôi hỏi:
    - Này Saru! Năm nay là năm bao nhiêu vậy?

    Saru ngạc nhiên:
    - Ồ…..bạn còn quên cả cái này nữa hả? Năm nay là năm 2032!

    Sao cơ? Vậy là đã một năm trôi qua rồi ư? Tôi năm nay đã mười tám tuổi rồi ư? Rốt cuộc trong suốt thời gian qua chuyện gì đã xảy ra? Tôi không thể nào nhớ rồi…..
     
    Chỉnh sửa cuối: 28/1/10
  10. noalana1

    noalana1 C O N T R A

    Tham gia ngày:
    27/1/08
    Bài viết:
    1,529
    :-O , in sách bán luôn đi thu dc đống lợi nhuận :-O
     
    phanthieugia thích bài này.
  11. Keth

    Keth Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    26/3/05
    Bài viết:
    275
    Nơi ở:
    Rozen Maiden
    Fic hay quá, công nhận bạn viết khá thật, càng ngày càng lên tay nghề :D
    Bạn là người viết fic lần đầu tiên khiến mình đọc 1 lèo hết 67 chương trong một buổi sáng hôm nay đấy :)) Cố gắng lên nhá ^^

    P/S : Takara có vẻ là người Châu Á mà sao lại có mái tóc màu hồng nhỉ :| (ko lẽ đi nhuộm à) ??? Truyện này nhân vật nữ nhiều thật, số thằng Albus vậy mà đào hoa hơn cha nó 8-| đi đến đâu là quen được thêm 1 em mới mà em nào cũng đóng vai trò quan trọng bất kể tốt hay xấu :|

    Quả là phong cách phiêu lưu RPG :"> Mong chờ chương tiếp theo của bạn ^^
     
    phanthieugia thích bài này.
  12. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Dạo này mình đang bận thi cử nên chưa up chap mới
    Nghe bạn nói thế mình thấy vui lắm ^^
    Nói chung là Takara và Bella đều có dáng dấp của người châu á
    Còn về mái tóc màu hồng thì có thể nhuộm đc mà :>
    Cô Tonk vợ thầy Lupin cũng từng để tóc màu hồng đấy thôi(Nhưng là do khả năng biến hình bẩm sinh của cô chứ không phải nhuộm ^^)
     
  13. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Chương 68: Gặp lại Alessa​



    Tối hôm đó, tôi ngủ ở nhà của Takara. Tất nhiên là ngủ ở ngoài phòng khách rồi. Tôi vẫn nhớ cô Osaka nói đùa rằng:
    - Hay là hai đứa ngủ chung phòng nhé?

    Tôi thề rằng đã nhìn thấy khuôn mặt của Takara đổi sang màu hồng. Cô ấy kêu lên:
    - Má nói gì kỳ vậy?

    Lúc đó tôi đã phải cố nín cười. Trông Takara lúc đó buồn cười hết sức. Và khoảng khắc đó cô ấy trông thật dễ thương........

    Tôi lúc này đang đi dạo ngoài bờ biển vì không ngủ được. Trong đầu tôi có bao nhiêu điều cần phải suy nghĩ. Những câu hỏi "tại sao" cứ liên tục xuất hiện trong đầu tôi. Ngoài ra tôi rất nhớ Bella. Không biết cô ấy sao rồi............

    Bỗng nhiên tôi nghe thấy có bóng đen nào đó đi vào trong rừng. Tôi liền bám theo vì tò mò. Kẻ đó là ai? Saru ư? Hay là ai đó khác?

    Tôi bám theo kẻ đó khá lâu. Cho đến khi hắn đứng lẫn vào những kẻ mặc áo đen khác. Tôi liền nấp sau một gốc cây. Bọn chúng là ai vậy?

    Những kẻ mặc áo đen đó đang tụ tập lắng nghe ai đó nói. Tôi nhìn kỹ thì nhận ra Ekeziel đang diễn thuyết cho bọn chúng về điều gì đó mà tôi không nghe rõ. Nhưng.....tại sao Ekeziel lại ở đây? Hắn đã đến đây rồi ư?

    Nguy to rồi! Sự hòa bình của Thế Giới này sẽ bị hắn phá hỏng mất! Tôi phải làm gì bây giờ? Không còn nghi ngờ gì nữa! Phe Hắc Ám đã đến Thế Giới này. Và bọn chúng đang lên kế hoạch gì đó. Để tôi cố gắng lắng nghe xem nào.........

    Cuối cùng tôi đã nghe thấy Ekeziel đang nói gì. Nhưng cái hắn vừa nói khiến tôi giật bắn:
    - Có kẻ nào đó đang nghe trộm ở đằng kia! Hãy bắt nó cho ta!

    Tôi chạy bán sống bán chết. Lúc này mà đối đầu với bọn chúng không phải ý hay. Tôi phải báo động cho ai đó biết. Ekeziel mà đến đây thật là một đại họa..........

    Nhưng tôi đã bị lạc đường. Cũng may là bọn chúng không đuổi theo nữa. Chết tiệt! Làm sao ra khỏi khu rừng này đây?

    Bỗng nhiên tôi nghe thấy tiếng bước chân của ai đó đang lại gần. Tôi rút đũa phép ra và hô:
    - Lumos!

    Đũa phép của tôi phát sáng. Và tôi nhận ra đó là anh Teddy Lupin. Thật không thể ngờ tôi lại gặp anh ấy ở đây! Khoan đã! Có gì đó không ổn.........

    Tôi thấy đôi mắt của anh Teddy rất vô hồn. Tôi lên tiếng hỏi:
    - Anh Teddy! Có phải anh đó không?

    Anh Teddy giơ tay phải lên. Năm đầu ngón tay của anh ấy bốc lửa:
    - Chết đi, Albus!

    Anh ấy phóng ra năm ngọn lửa từ năm đầu ngón tay về phía tôi. May mà đòn này không trúng nhưng cũng đã làm cháy sém tay áo của tôi.

    Chuyện quái gì đang xảy ra thế này? Tại sao anh ấy lại tấn công mình? Anh ấy bị trúng tà rồi sao? Tôi thật sự không muốn đấu với anh ấy!

    Tôi đành bỏ chạy. Và lửa phóng tới ầm ầm từ phía sau tôi. Tôi dựng một bức tường băng lên để chặn đường anh ấy lại.

    Cuối cùng tôi đã chạy thoát. Tôi dừng lại để thở. Tim tôi đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

    Bỗng nhiên tôi thấy có tiếng động gì đó phía sau lưng. Thế là tôi lại phải tiếp tục di chuyển...........

    *
    * *​

    Albus bỏ chạy lúc đó là hợp lý bởi lúc đó mấy tên áo đen, Teddy Lupin và Victoire Weasley đã đuổi kịp Albus. Đáng ra cậu ấy đã không thể chạy kịp. Nhưng có ai đó đang giúp Albus. Một tên áo đen trong số đó bị trúng câu thần chú từ đâu đó và đổ gục xuống bất tỉnh. Những kẻ khác quay ngang quay dọc xem là kẻ nào. Nhưng có vẻ người đó ẩn nấp rất kỹ. Victoire Weasley liền nấp sau một cái cây. Nhưng câu thần chú cực mạnh của ai đó đánh xuyên qua thân cây và làm cô ta bất tỉnh.

    Teddy Lupin gầm lên:
    - Đồ hèn! Có giỏi thì ra đây!

    Mấy tên áo đen khác liền bỏ chạy. Nhưng một tên khác lại trúng một đòn vào chân và ngã sóng xoài. Teddy có vẻ phát hiện ra chỗ ẩn nấp của người đánh lén. Năm đầu ngón tay của cậu ta bắt đầu bốc lửa. Nhưng người đó đã nhanh tay hơn:
    - Sectusempra!

    Teddy trúng đòn chí mạng và ngã gục xuống đất. Người đó đến gần chỗ Teddy nằm. Đó chính là Takara. Cô ấy lẩm bẩm:
    - May cho cậu đó, Albus!

    *
    * *​

    Chạy được một lúc thì tôi đâm sầm vào một ai đó. Tôi hốt hoảng chĩa đũa phép về người đó. Đó là một cô gái trông rất quen. Tôi hỏi bằng giọng run run:
    - Alessa! Có phải bạn đấy không?

    Cô gái đó lao tới ôm chầm lấy tôi. Điều đó khiến tôi hơi ngượng. Cô ấy đúng là Alessa rồi!

    Alessa nói bằng giọng hồ hởi hết sức:
    - Thật mừng vì được gặp bạn! Mình thật sự không nhớ vì sao mình lại ở đây!

    Tôi cũng mừng rỡ:
    - Mình đã lo rằng bạn sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa!

    Alessa mỉm cười:
    - Bây giờ thì mình ổn rồi.....thế tại sao bạn lại ở đây?

    Tôi nói:
    - Mình cũng không biết nữa....tất cả những chuyện này.......thật sự mình không hiểu gì cả.........

    *
    * *​

    Takara lúc này đang đi tìm Albus. Cô bỗng nhìn thấy Saru bị tấn công bởi hai tên ma cà rồng. Saru hạ được tên thứ nhất thì bị tên còn lại đánh văng đũa phép. Takara lập tức can thiệp ngay. Với câu thần chú cực mạnh, tên ma cà rồng đó bị hạ gục ngay.

    Saru nhìn xem ai đã cứu mình. Cô ấy ngạc nhiên hết sức:
    - Là bạn ư, Takara? Thành thật cám ơn bạn!

    Takara đi tiếp và nói:
    - Không có gì......theo tôi!

    *
    * *​

    Tôi và Alessa lúc này đang bị một ai đó chặn đường. Tôi nhận ra đó là.....Yfu Kunaji. Nhưng đôi mắt cô ấy vô hồn không khác gì anh Teddy. Không thể nào! Cả cô ấy cũng bị rồi ư?

    Trên tay phải Yfu xuất hiện một thanh gươm to lớn quen thuộc. Cô ấy nói:
    - Hai ngươi hãy chết đi!

    Với khả năng rút đũa phép thần tốc, Alessa đánh văng thanh gươm trên tay Yfu. Nhưng trên lưng cô ấy xuất hiện một lưỡi gươm sắc bén vươn dài ra tấn công Alessa. Tôi hô biến ra một bức tường băng chặn đòn đó lại.

    Đột nhiên Yfu xuất hiện ở phía sau lưng tôi từ lúc nào. Thuật Phân Thân ư?

    Yfu tạo ra một thanh gươm khác và đâm tôi. Quá bất ngờ nên tôi không thể nào phản ứng kịp.

    Nhưng mũi gươm của Yfu bị đâm chệch đi do Alessa nhanh tay dùng thần chú cứu tôi.

    Tôi liền tạo ra một quả cầu băng đánh văng Yfu vào một cái cây. Alessa và tôi lo lắng chạy tới để xem cô ấy có sao không. Cũng may cô ấy chỉ bị bất tỉnh thôi.

    Tôi chán nản nói:
    - Lúc trước là anh Teddy, bây giờ lại là anh Yfu. Mình thật sự không muốn đấu với họ...........

    Alessa nói dứt khoát:
    - Nhưng chúng ta cũng không thể để bị chết được, đúng không nào? Bạn đừng có do dự nữa. Suýt chút nữa cô ta giết chết bạn rồi đấy!

    Tôi vội nói:
    - Nhưng đó không phải là lỗi của cô ấy!

    Alessa gạt phắt đi:
    - Mình biết! Nhưng lần sau chưa chắc bạn đã may mắn được như vậy đâu! Mình chỉ muốn bạn hiểu rằng dù đối thủ là ai thì bạn nên dốc hết sức ra chiến đấu!

    Tôi gãi đầu:
    - Ừ....bạn nói đúng! Cám ơn bạn đã cứu mình!

    Alessa mỉm cười:
    - Không có gì! Chúng ta là bạn bè mà!

    *
    * *​

    Saru và Takara đang đi tìm Albus.

    Saru nói:
    - Mình bám theo một kẻ áo đen ở trong khu rừng này. Nhưng bị bọn chúng phát hiện. Tại sao bạn lại ở đây?

    Takara nói:
    - Mình thấy Albus đi vào trong này. Lúc đó mình đã có linh cảm chẳng lành.

    Saru lém lỉnh hỏi:
    - Bạn có vẻ rất quan tâm đến cậu ấy nhỉ?

    Takara đỏ mặt:
    - Thôi nói nhảm đi, Saru!

    Saru hỏi tiếp:
    - Rốt cuộc bọn chúng là ai? Bọn chúng có âm mưu gì?

    Takara nói bằng giọng lo lắng rõ rệt:
    - Bọn chúng là một thế lực hắc ám có mạnh hơn nhiều so với Diablo! Và bọn họ đến từ một Thế Giới khác! Kẻ đứng đầu là Ekeziel và cũng là anh trai của Albus! À không! Ekeziel cũng không hẳn là kẻ đứng đầu...........

    Nhưng điều Takara vừa nói khiến Saru bất ngờ:
    - Một Thế Giới khác? Anh trai của Albus? Bạn nói thật không vậy? Tại sao bạn lại biết những chuyện này? Rốt cuộc....bạn là ai?

    Takara nói mà không nhìn Saru:
    - Tôi là Bella Monroe! Nhưng hiện giờ hãy gọi tôi là Takara! Còn lý do tại sao thì tôi sẽ giải thích sau!
     
    Chỉnh sửa cuối: 31/1/10
  14. JakeSatan

    JakeSatan -=Devils' King=- Moderator

    Tham gia ngày:
    4/9/04
    Bài viết:
    8,047
    Nơi ở:
    Địa Ngục^.^
    Oh, chap này có nhiều điều bất ngờ phết đấy \m/
    Thực sự truyện càng ngày càng hay...tỉ lệ nghịch với tốc độ viết :))
     
  15. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Tớ muốn thăm dò ý kiến độc giả 1 chút
    Mấy chap tới sẽ có một số người phải chết, các bạn thấy sao? :)
     
  16. JakeSatan

    JakeSatan -=Devils' King=- Moderator

    Tham gia ngày:
    4/9/04
    Bài viết:
    8,047
    Nơi ở:
    Địa Ngục^.^
    Ai? Albus hả? =))
    HP gốc cũng có đầy người chết ra đấy thôi...thế nó mứoi có sức hút chứ bên chính nghĩa toàn thắng, chả mống nào die thì hơi chán :>
     
  17. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Albus? Cũng có thể lắm ;))
    Được rồi, cứ thế nhé :>
     
  18. Arisato Minato

    Arisato Minato Sith Lord Revan

    Tham gia ngày:
    22/1/09
    Bài viết:
    10,568
    Nơi ở:
    Tawi Tawi Base
    Albus chết rồi đội mồ sống lại, đồi bại gấp trăm lần \m/

    Đùa chứ, tớ ứng cử cho Harry với Ginny chết hết đi :x
     
  19. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Thực ra tớ đã lên 1 list những ai phải chết rồi ;))
    Harry với Ginny ở bộ gốc là nhân vật chính nhưng sang bộ này thì chỉ là nhân vật phụ thôi, có chết cũng không có gì lạ nhể? :))
     
  20. Keth

    Keth Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    26/3/05
    Bài viết:
    275
    Nơi ở:
    Rozen Maiden
    Đừng để Yfu chết nha =(( mình thích mấy chiêu kiếm của cô ta nhất đó, nữ kiếm sĩ áo trắng :x
    Lucy thì càng ko thể vì cô ta là chìa khóa của các bí ẩn liên quan đến trùm cuối :">
     

Chia sẻ trang này