“Diễm xưa” của Trịnh Công Sơn lần đầu tiên xuất hiện

Thảo luận trong 'Thư Giãn Express - Bản Tin Cuối Ngày' bắt đầu bởi Mainboard, 16/3/10.

  1. nvidialegolas

    nvidialegolas Donkey Kong Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    2/2/05
    Bài viết:
    366
    Nơi ở:
    Boulevard Of Broken Dream
  2. Triệu Mẫn

    Triệu Mẫn iu con gái của ba nhất...

    Tham gia ngày:
    22/1/02
    Bài viết:
    6,622
    [​IMG]
    Tặng quý vị muốn nghe Diễm Xưa nè
     
  3. samactinhyeu

    samactinhyeu Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    26/2/07
    Bài viết:
    278
    Nơi ở:
    Ánh Trăng
    Nhạc sĩ trước kia thì thích nhất là TCS, Nhật Trường, Trúc Phương, Ngô thụy Miên. Ca sĩ có tứ trụ đã bài danh rồi, Còn tứ trụ của Nhạc sĩ theo tôi thì gồm 4 ông trên :D
     
  4. DARK ARAGORN

    DARK ARAGORN Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    2/8/04
    Bài viết:
    1,493
    Nơi ở:
    ...với cô gái Hà Lan
    10 bài không tên cũng đỉnh, toàn là tỉnh cả tiêu chuẩn. Mình o thik Ý Lan, Tuấn Ngọc hát Trịnh mà hát 10 bài o tên hơn.
    Thik nhất là 2, ,4, 6, 8 :x

    Hay như Lam Phương cũng có nhiều bài tình ca rất hay.
     
  5. ThanhQuynh

    ThanhQuynh TLong Đệ Nhất Thiện Nhân

    Tham gia ngày:
    7/8/05
    Bài viết:
    3,586
    Nơi ở:
    Elven Village
    Nhắc tới Lam Phương phải nhớ ngay tới: Thành Phố Buồn.

    Minh lại thích Trần Thi THơ hơn. Nhạc của ông có vẻ đồng quê và tươi sáng hơn hẳn.
     
  6. Ankarus

    Ankarus Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    13/1/06
    Bài viết:
    1,489
  7. bdt_td

    bdt_td C O N T R A

    Tham gia ngày:
    30/4/07
    Bài viết:
    1,980
    mình chỉ biết mỗi 1 bài của ông trịnh công sơn làm nhạc phim trong phim "nụ hôn thần chết "thôi
    tuyệt vời
     
  8. lequochuy_tv123

    lequochuy_tv123 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    24/8/08
    Bài viết:
    562
    Hoàn cảnh sáng tác
    Sông Hương ở Huế

    * Nguyên mẫu của bài hát là người con gái tên Ngô Thị Bích Diễm [2]
    * Trịnh Công Sơn đã kể lại:

    Thuở ấy có một người con gái rất mong manh, đi qua những hàng cây long não lá li ti xanh mướt để đến Trường Đại học Văn khoa ở Huế.
    Nhiều ngày, nhiều tháng của thuở ấy, người con gái ấy vẫn đi qua dưới những vòm cây long não. Có rất nhiều mùa nắng và mùa mưa cũng theo qua. Những mùa nắng, ve râm ran mở ra khúc hát mùa hè trong lá. Mùa mưa Huế, người con gái ấy đi qua nhạt nhòa trong mưa giữa hai hàng cây long não mờ mịt...
    Nhà cô ấy ở bên kia sông, mỗi ngày phải băng qua một cây cầu rồi mới gặp hàng long não để đến trường.
    Từ ban công nhà tôi nhìn xuống, cái bóng dáng ấy đi đi về về mỗi ngày bốn bận. Thời buổi ấy những người con gái Huế chưa hề dùng đến phương tiện có máy nổ và có tốc độ chóng mặt như bây giờ. Trừ những người ở quá xa phải đi xe đạp, còn lại đa số cứ đến trường bằng những bước đi thong thả hoàng cung. Đi để được ngắm nhìn, để cảm thấy âm thầm trong lòng, mình là một nhan sắc. Nhan sắc cho nhiều người hoặc chỉ cho một người thì có quan trọng gì đâu. Những bước chân ấy từ mọi phía đổ về những ngôi trường với những cái tên quen thuộc, đôi khi lại quá cũ kỹ.
    Đi để được những con mắt chung quanh nhìn ngắm nhưng đồng thời cũng tự mình có thì giờ nhìn ngắm trời đất, sông nước và hoa lá thiên nhiên. Long não, bàng, phượng đỏ, muối, mù u và một dòng sông Hương chảy quanh thành phố đã phả vào tâm hồn thời con gái một lớp sương khói lãng mạn thanh khiết. Huế nhờ vậy không bao giờ cạn nguồn thi hứng. Thành cổ, đền đài, lăng tẩm khiến con người dễ có một hoài niệm man mác về quá khứ hơn và một phần nào cũng cứu rỗi cho con người ta khỏi vành đai tục lụy. Và từ đó Huế đã hình thành cho riêng mình một không gian riêng, một thế giới riêng. Từ đó con người bỗng đâm ra mơ mộng và ước mơ những cõi trời đất như không có thực.
    Nhưng thật sự thực và mơ là gì? Thật ra, nói cho cùng, cái này chỉ là ảo ảnh của điều kia. Và với những ảo ảnh đó đã có một thời, khá dài lâu, những con người lớn lên trong thành phố nhỏ nhắn đó đã dệt gấm thiêu hoa những giấc mơ, giấc mộng của mình. Đó cũng là thời gian mà mỗi sớm tinh mơ, mỗi chiều, mỗi tối, tiếng chuông Linh Mụ vang xa trong không gian, chuyền đi trên dòng sông để đến với từng căn nhà khép hờ hay đang đóng kín cửa.
    Thời gian trôi đi ở đây lặng lẽ quá. Lặng lẽ đến độ người không còn cảm giác về thời gian. Một thứ thời gian không bóng hình, không màu sắc. Chỉ có cái chết của những người già, vào mùa đông giá rét, mới làm sực tỉnh và bổng chốc nhận ra tiếng nói thì thầm của lăng miếu, bia mộ ở những vùng đồi núi chung quanh.
    Trong không gian tĩnh mịch và mơ màng đó, thêm chìm đắm vào một khí hậu loáng thoáng liêu trai, người con gái ấy vẫn đi qua đều đặn mỗi ngày dưới hai hàng cây long não để đến trường. Đi đến trường mà đôi lúc dường như đi đến một nơi vô định. Định hướng mà không định hướng bởi vì những bước chân ngày nào ấy dường như đang phiêu bồng trên một đám mây hoang lạc của giấc mơ.
    Người con gái ấy đã đi qua một cây cầu bắc qua một dòng sông, qua những hàng long não, qua những mùa mưa nắng khắc nghiệt, để cuối cùng đến một nơi hò hẹn. Hò hẹn nhưng không hứa hẹn một điều gì. Bởi vì trong không gian liêu trai ấy hứa hẹn chỉ là một điều hoang đường. Giấc mơ liêu trai nào cũng sẽ không có thực và sẽ biến mất đi.
    Người con gái đi qua những hàng cây long não bây giờ đã ở một nơi xa, đã có một đời sống khác. Tất cả chỉ còn là kỷ niệm. Kỷ niệm nào cũng đáng nhớ nhưng cứ phải quên. Người con gái ấy là "Diễm của những ngày xưa".

    * Nguyễn Đắc Xuân tả Diễm của Trịnh[3]:

    Khoảng năm 1962, gia đình Trịnh Công Sơn gặp khó khăn kinh tế, gian phố lớn ở đường Phan Bội Châu (Ngã Giữa) phải sang cho người khác và qua thuê một căn hộ ở tầng một dãy lầu mới xây ở đầu cầu Phủ Cam (Nhà số 11/3 Nguyễn Trường Tộ, hiện nay là nhà của anh chị Hoàng Phủ Ngọc Tường - Lâm Thị Mỹ Dạ).
    Hằng ngày Trịnh Công Sơn đứng trên lầu ngắm các cô nữ sinh đi qua cầu Phủ Cam, đi dọc theo đường Nguyễn Trường Tộ đến trường Đồng Khánh. Trong đám xuân xanh ấy có cô Ngô Thị Bích Diễm - con gái thầy Ngô Đốc Kh.- người Hà Nội, dạy Pháp văn tại trường Đồng Khánh và trường Quốc Học Huế. Bích Diễm giống bố, người dong dõng cao, nét mặt thanh tú, bước đi thong thả nhẹ nhàng. Con người của Diễm rất hợp với cái tên Diễm và cũng thích hợp với tâm hồn bén nhạy của Trịnh Công Sơn.
    Anh yêu Diễm mê mệt. Những ngày không thấy Diễm đi qua anh đau khổ vô cùng. Anh trông thấy con đường trước nhà “dài hun hút cho mắt thêm sâu”. Nhưng anh cũng biết gặp Diễm để nói lên nỗi đau ấy không phải là chuyện dễ.
    Thầy Ngô Đốc Kh. - thân sinh của Diễm, là một ông giáo rất nghiêm. Ông không thể chấp nhận một anh chàng chưa có bằng Đại học, tóc dài, cằm lún phún râu chuyện trò với các cô con gái đài các của ông. May sao lúc ấy họa sĩ Đinh Cường thuê nhà ở gần nhà Diễm để làm xưởng vẽ. Hai bạn canh chừng những khi thầy giáo có giờ dạy, mà Diễm đang ngồi ở nhà học bài thì hai bạn liền “liều” mình qua thăm. Những lần liều đầy mình ấy, có khi Diễm tiếp, có khi Diễm để cho người nhà tiếp và cũng có khi đang có bố ở nhà, Diễm tránh để cho khách ngồi chơi xơi nước rồi tự ý ra về. Khác với Ph.Th. (em ruột của ca sĩ Hà Thanh), Diễm biết Trịnh Công Sơn yêu mình và trái tim cô nhiều khi cũng rung động. Nhưng lúc ấy Diễm không thể vượt qua được sự nghiêm khắc của gia đình để nói cho tác giả Ướt Mi biết điều đó.
    Trịnh Công Sơn trút hết nỗi lòng yêu Diễm vào bài Diễm Xưa như sau nầy Sơn đã kể lại nhiều lần. Có một điều lúc ấy Sơn không để ý: Những lúc Trịnh Công Sơn đến nhà Diễm, thì Dao A. - em gái của Diễm còn là một cô bé, nhỏ hơn Diễm đến bốn năm tuổi, chạy loăng quăng theo chị. Không ngờ chỉ mấy năm sau Dao A. trở thành một thiếu nữ xinh đẹp với khuôn mặt bầu bĩnh, dễ thương khác thường. Với cái cầu đã bắc từ hồi yêu Bích Diễm, nay Bích Diễm đã vào học Đại học ở Sài Gòn, tâm hồn của Sơn qua cây cầu cũ, nói như Đinh Cường “Sơn lại da diết với cái dáng vẻ khoan thai, áo lụa vàng của Dao A. để rồi thất vọng, để rồi...”.
    Khác với những lần yêu trước, thất vọng về Dao A., Trịnh Công Sơn không bắt nhạc của anh phải mang cái gánh thất tình của anh. Không ngờ hai mươi năm sau, trải qua bao nhiêu dâu bể, từ bên Mỹ, Dao A. trở về Việt Nam tìm Trịnh Công Sơn. Không rõ Dao A. nói gì với Sơn, và còn gì nữa không, mà anh đã rất hài lòng với thực tại “Hai mươi năm xin trả nợ dài, Trả nợ một đời em đã phụ tôi” (Xin Trả Nợ Người). Trong hai mươi năm ấy, Dao A. đã có gia đình, đã hiểu rõ cuộc đời, nên “hết phụ” tình Trịnh Công Sơn. Như Đinh Cường đã viết: “Tháng cuối cùng trước khi Sơn mất, Dao A. về thăm, suốt tuần sáng nào A. cũng đến ngồi trên chiếc xe lăn của Sơn, chỉ còn biết nhìn Sơn, cho đến chiều tối mới về nhà.” Trịnh Công Sơn yêu Dao A. phải trải qua hai mươi năm mới “nhận” được lời đáp. Tuy đã quá muộn, nhưng trên cõi đời nầy có mấy ai được yêu và được nhận có một khoảng cách dài lâu đến thế đâu!

    Dạ lý hương

    * Hồi ức của Hoàng Tá Thích, em rể của Trịnh[4]:

    ...ngày ngày người con gái mang tên Diễm trong chiếc áo lụa trắng của trường Đồng Khánh, vẫn thường đi ngang, băng qua cầu, rẽ tay mặt về nhà. Hình ảnh người con gái thùy mị mang nét kín cổng cao tường rất cổ điển đó đã làm cho anh không ngày nào không nhìn xuống đường chờ đợi:

    Lụa áo em qua phủ mặt đường
    Gót nhỏ xanh xao tựa khói sương

    Diễm mang đến cho anh một mối tình nhẹ nhàng và lãng mạn như hai chữ Diễm xưa. Có hôm thức dậy muộn, nhìn thấy bên cửa sổ có cài một nhành dạ lý hương, anh biết người đẹp đã đi qua nhà mình. Và mỗi lần thức dậy anh đều mong nhìn thấy cành hoa cài trên cửa: "Chiều nay còn mưa, sao em không lại, nhớ mãi trong cơn đau vùi, làm sao có nhau, hằn lên nỗi đau, bước chân em xin về mau".

    * Nhà văn hóa Huế, giáo sư Bửu Ý, đã kể lại một câu chuyện tình về Sơn và Diễm[2]

    Ngày xưa, cây cầu Phủ Cam tuy ngắn nhưng đầy duyên nợ. Trịnh Công Sơn ở căn gác tầng 2, số nhà 11/03 đường Nguyễn Trường Tộ. Hàng ngày, chàng cứ đứng lấp ló sau cây cột, lén nhìn một người đẹp. Nàng đi bộ từ bên kia sông, qua cầu Phủ Cam, dạo gót hồng dưới hàng long não, ngang qua chỗ Sơn ở là chàng cứ sướng ran cả người. Một tình yêu “hương hoa” kéo dài cho đến cuối đời chàng. Sau này, mỗi một mối tình tiếp theo của Sơn đều có hình ảnh cô gái đó. Tên cô là Diễm, người đã tạo cảm xúc cho Sơn sáng tác vô số bản tình ca bất hủ.
     
  9. bdt_td

    bdt_td C O N T R A

    Tham gia ngày:
    30/4/07
    Bài viết:
    1,980
    mình chỉ biết mỗi 1 bài của ông trịnh công sơn làm nhạc phim trong phim "nụ hôn thần chết "thôi
    tuyệt vời
     
  10. 7juve7

    7juve7 Mega Man

    Tham gia ngày:
    10/7/08
    Bài viết:
    3,465
    Lam Phương thì mình thích nhất 3 bài Thành phố buồn ,Bài tango cho em và Tình nghĩa đôi ta chỉ thế thôi =((
     
  11. smeee

    smeee Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    1/7/09
    Bài viết:
    265
    Về nhạc VŨ THÀNH AN thì các bác nghe sẽ thấy lời hát cực kì đơn giản mà lại đúng vô cùng !! Dễ hiểu hơn nhạc trịnh nhiều lắm !

    Nhắc tới Vũ Thành An phải nhắc tới " ĐỜI ĐÁ VÀNG " Bài hát đã thành huyền thoại , đi với thành ngữ :" biết đá biết vàng " ...

    Cả bài hát than phiền về cuộc đời lắm cạm bẫy khổ đau ,cuộc đời có đá có vàng lẫn lộn ...Tuy nhiên cuối bài hát lại là một lời cảm ơn " Hãy cảm tạ biết ơn ...có được đời đá vàng ... " . Có lẽ vậy... có đá ,có vàng người ta mới lớn lên được.

    ĐỜI ĐÁ VÀNG ( chính VŨ THÀNH AN hát )

    http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=jxKR8zMW3R
    (ai tìm dc clip bài này post giùm smee ha ! thank ^_^)
     
    Chỉnh sửa cuối: 17/3/10
  12. smeee

    smeee Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    1/7/09
    Bài viết:
    265
    Sao các bạn ko lấy topic này giới thiệu những bài hát xưa hay mà ít - người - biết nhỉ?

    Trịnh Công Sơn ko chỉ có nhạc trữ tình mà còn có những "ca khúc da vàng " huyền thoại...
    Ngày dài trên quê hương ( cực hay!)
    http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=UPAOSGjNVH
    Những bài hát trữ tình khác thì nhiều ca sĩ kể cả ca sĩ trẻ bây giò như Nhung ,Dũng ... hát đựoc . Còn những bài "da vàng " này thì nói thật đường như viết riêng cho khánh ly hát - Mà mấy nhạc sĩ hạng như TCS có thể viết những bài chỉ dành riêng cho một chất giọng nào đó -điển hình là khánh ly )
    (bwt ..đang nghe bài này tự dưng hàng xóm bật cái bài nhạc thị trường "cảm giác nào cho em "...@.@ thấy tầm thường quá...)

    * Nhạc trịnh "có thể" làm ngừoi ta mất hết ý chí ...
     
    Chỉnh sửa cuối: 17/3/10
  13. DARK ARAGORN

    DARK ARAGORN Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    2/8/04
    Bài viết:
    1,493
    Nơi ở:
    ...với cô gái Hà Lan
    Trịnh Công Sơn còn bài này mình cũng rất thik, về sự kiện Mậu Thân, khoan hãy nói đến chuyện đúng hay sai, về cảm nhận thì bài này quả thật rất hay: Bài ca dành cho những Xác người.

    Những Con Đường Trắng & Bài Ca Dành Cho Những Xác Người (Quang Lê - Khánh Ly)
    http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=_a_KyH-zyU
     
  14. BILL_HIP

    BILL_HIP T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    13/6/07
    Bài viết:
    547
    Nơi ở:
    pháo hạng nặng
    mình ko thích nhạc Trịnh vì nó cứ buồn man mác , trong khi đời còn trẻ đang biết bao việc phấn đấu mà nghe nhạc Trịnh xong khéo lại giống thằng trưởng phòng :))
    suốt ngày nghe nhạc Trịng rồi 1 hôm biết tin vợ cầm tiền theo zai trốn vào nam , chán đời lên khu nam thăng long nhảy nhưng ko chết :))
    giờ thành huyền thoại ở seabank luôn =))

    mình toàn nghe nhạc quê hương , nhất là nhạc của Phó Đức Phương , bài về quê hay như bài Sao em nỡ vội lấy chồng của Trần Tiến :))
    rất khoái nhạc anh em Trần Tiến Trần Hiếu nhưng bài nào con Hà Trần nó hát là tắt mịa ngay =))

    còn nhạc Trịnh thì thú thật tớ nghe cứ thấy nhạc điệu nó chậm chạp muốn cầm súng bắn cho vỡ đầu những lúc cãi nhau với bồ hay công việc ì ạch lắm :-s
    nên ko dám nghe :))
     
  15. DARK ARAGORN

    DARK ARAGORN Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    2/8/04
    Bài viết:
    1,493
    Nơi ở:
    ...với cô gái Hà Lan
    Hà Trần mình đánh giá là một trong những giọng nữ tốt nhất Việt Nam hiện nay đấy :|
     
  16. Dragoness

    Dragoness T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    26/4/05
    Bài viết:
    633
    Nơi ở:
    Cefiro
    ^
    Đúng đúng, nhưng tự nhiên lại bỏ qua Mỹ giờ về chìm hẳn. Mình tìm cái bài gốc "Lời chưa nói" phát trên phim "Phía trước là bầu trời" mãi không có, chỉ có bản remix mới đau :((

    Trời ơi, sao mà nó đối lập nhau chan chát thế hả bác :| Em thấy nhạc Trịnh nó còn vui tươi sáng sủa hơn cái bài "Về quê", nhất là nghe giọng anh Quang Lý nữa thì ảo não thôi rồi -.-

    Thực ra Trịnh Công Sơn sáng tác thiếu gì bài nhộn nhịp, có điều những bài buồn (và nhất là qua giọng Khánh Ly) thì được nhiều người thích thôi. Còn "Tuổi đời mênh mông", "Nối vòng tay lớn", "Người con gái Việt Nam da vàng",... hay cả "Em là hoa hồng nhỏ", "Mẹ đi vắng" nữa =)) toàn là vui vẻ rộn ràng không đấy chứ :)
     
  17. White_Falcon

    White_Falcon Mayor of SimCity

    Tham gia ngày:
    18/8/03
    Bài viết:
    4,013
    Nơi ở:
    Valley of the Wind
    Tuổi đá buồn cũng rất hay, mình thích bài đấy
    hôm qua vào cái thread này rồi nghe Trịnh emo cả đêm :P
     
  18. BILL_HIP

    BILL_HIP T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    13/6/07
    Bài viết:
    547
    Nơi ở:
    pháo hạng nặng
    oh no [-X
    bài về quê mình toàn nghe nhạc ko lời :))
    về nhà 1 cái là mình lại cởi hết quần áo công sở , cứ đúng 5h là nhạc đấy nó lại nổi lên ở cái đầu đĩa hẹn giờ nhà mình :))
    cầm 1 chai cô ca mặc 1 cái quần đùi mỏng tang đứng uống nước bên cạnh cửa sổ nghe bài Về Quê và nhìn phố phường , dòng người lộn xộn bon chen đua nhau về nhà .
    ôi thôi còn j hay bằng :))
    ngày nào chả nghe :-"
    chỉ ghét nhất là đang nghe : Anh ơi , mặc quần áo xuống đổ rác hộ em x-(
     
  19. White_Falcon

    White_Falcon Mayor of SimCity

    Tham gia ngày:
    18/8/03
    Bài viết:
    4,013
    Nơi ở:
    Valley of the Wind
    Mek cái Diễm xưa 2009, chỉ muốn đập chết thằng đánh trống! đang cảm nhạc thì nó gõ bục bục như đấm vào tai 0_o.
    Nghe KLy già hát Diễm Xưa nó ... khang khác :x
     
  20. BILL_HIP

    BILL_HIP T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    13/6/07
    Bài viết:
    547
    Nơi ở:
    pháo hạng nặng
    =))
    ông già mình cũng bảo thế =))
     

Chia sẻ trang này