Thì "Muốn ăn thì lăn vào bếp", ko thì đứng ngó thôi Ngó người khác ăn đồ mình thì còn ức nữa Một phần là do ngôn ngữ nữa, chém trong TV thì mình ok, còn này là TA (em nó ko hiểu TV, vì nó sinh bên này, người Nhật nữa) ... Thế thì mình chịu thua thôi, một vài câu xã giao thì còn được Mà bây giờ cũng thật ra ko cần lắm, còn 4 năm nữa cơ mà P/S: Hugo đâu rồi, báo cáo tình hình chiến sự xem
Hugo cho mình ké topic này phát Về cái em ở trên, hôm nay ngồi chat trên fb = mail với thằng kia nữa ... Nó ngồi tự nhiên khi ko tự sướng bảo thằng bạn nó cute quá (chả biết thằng nào ), rồi nó nói mình ko biết thằng đó vì thằng đó đi học trường JPN nó với lại thằng đó là người Nhật nữa :o [Sử dụng chiêu nhử mồi để khai ra, vì nó nói thằng kia cute nhưng ko biết ai, đành nhử vậy, thế là nó cũng tự khai ] Thấy tương lai mình tự biết sao nên lùi sớm, ít ra cũng reply lại một phát Đành vậy, đời còn dài
Ko Chắc chắn em nó sẽ k cho đâu . Ăn cướp thì đc, nhưng nói chung pub ra thì đừng lộ với em ko thì mệt chuyện đó
xin thì cứ xin nhưng đảm bảo ko cho đâu và tuỳ thuộc cách phản đối của pé mà chém vài phát lấy chút điểm cũng đc. Đại loại là "sao lại muốn lấy hình ... làm ava?" thì chém là "dễ thương nên muốn lấy làm ava thôi mà"
giờ ko nhắn tin gì nữa, thấy bé trả lời tớ có vẻ lạnh nhạt wa', chắc lại làm phiền người ta rồi ??? giờ tớ đi ngang lớp bé, nhìn vào, bé chắc cũng thấy mà lơ tớ ... thôi thì ko làm phiền nữa, nếu mai gặp đc ở trường thì hỏi xem 30/4 này đi chơi đc ko :)
ặc, chết tớ rồi cả nhà ơi rồi tới đây thì bé sign out :( tớ thật lòng đâu có đem bé ra để cá :( mọi người giúp tớ với, từ hồi Tết tới giờ rủ đi bao nhiêu lần, lần này mới rủ đi đc mà lại giận =.="
Tiêu rồi bị giận rôì , dỗi rồi Tích cực mà chuộc lỗi đi bạn Không chắc 30/4 này có mời được không , nhưng tớ khuyên cậu nếu có bị từ chối đi chơi 30/4 thì cũng đừng có nài nỉ nhiều , tỏ ra ăn nă hối lỗi một chút , biết đâu bé đổi ý
Có thấy gì gọi là khả quan đâu nhỉ? Cũng toàn vào mùa dưa gang ko đấy các bạn trẻ ợ! Ngày xưa lúc học PT rồi lúc mới đậu ĐH cứ ngỡ là quen em mà mình ngày nào cũng nói chuyện, thế mà hụt, kết quả là người yêu của mình là cô bạn từ học chung quen mặt từ lớp 6-12 mà chưa lần nào nói được 1 câu ra hồn. Đời thật là khó đoán lắm!
Thế mới nói chuyện gì cũng khó đoán đc mà , nhỡ đâu đấy . Cứ thử đi không sau này lại thấy tiếc .
Vậy là phải làm cách nào, chiến thuật "mưa dầm thấm lâu" thấy không có hiệu quả ? Thế còn chiến thuật nào nữa nhỉ ?