Thế giới game online thường bị coi là khô khan do người chơi thường xuyên phải vất vả cày kéo. Tuy vậy tâm hồn game thủ trong trò chơi trực tuyến không hề cứng nhắc chút nào, vẫn có những lúc họ xuất khẩu thành thơ chính câu chuyện cuộc đời mình, hoặc chỉ đơn giản chỉ là để góp vui với bạn bè. "Chín mươi hai máu đi rồi, đã xa..." Nếu như những năm 2000, 2001 khi game online còn chưa cập bến Việt Nam, từ "trực tuyến" còn gắn liền với Counter Strike hay Đế Chế thì đã có những vần thơ đầu tiên: "... Bây giờ còn mỗi mình ta Đấu 3 tê-rốt (terrorist) trong nhà con tin Lúc đầu chúng nó buôn mìn Chín mươi hai máu đi rồi, đã xa Còn 8 máu, thà làm ma Nhất quyết không bị khinh là trẻ con..." hay: "Anh yêu em như yêu đế chế Dáng em gầy như dáng những hươu nai Em biết không mái tóc em dài Anh chỉ ước quân anh nhiều đến thế..." Thì nay mọi chuyện đã khác, những cụm từ như "Võ Lâm", "mạng lag" không còn xa lạ gì với giới trẻ nước nhà, và thế là chúng cũng "chui tuột" vào thơ văn với đầy đủ chất trào phúng mà vẫn rất thực tế: "Ngày xưa mạng lag quá nhiều Giờ đây mạng lag còn nhiều hơn xưa." "Nắng mưa là chuyện của trời Cày đêm là chuyện của đời... Võ Lâm." "Người yêu có ghen, tôi tuyên bố: nhõng nhẽo, tôi cho nghỉ ăn… kem" Dĩ nhiên, 10 chàng đã dính tới game online thì chí ít cũng có tới 9 người lận đận chuyện tình duyên, có điều họ không lấy đó làm buồn mà vẫn tiêu dao tự tại trong thế giới đầy ắp bạn bè, chiến hữu, tất cả được diễn tả thật đẹp đẽ, dẫu có hơi "bạc": "Từ ngày chia tay, không có em Trằn trọc bao đêm, giấc chẳng lành Luyện công, săn boss anh mê mải Vậy mà em cứ mãi “loanh quanh” Từ ngày chia tay, không có em Anh có Game ngày đêm sát cánh Và anh nhận ra một điều rất thật Thì ra là: Game, 'hắn' mạnh hơn em!" hay: "Game là tất cả của đời tôi Chơi sáng chơi đêm vẫn thấy thèm Người yêu có ghen, tôi tuyên bố Nhõng nhẽo, tôi cho nghỉ ăn… kem" Nhưng nói gì thì nói, các "nàng" cũng không thể thiếu khi gamer gác chuột nghỉ ngơi, vì thế: "Em à, xin em đừng 'lấn sân' Em cứ hiền, xinh thế tôi mừng Tôi nguyện ra phường làm công chứng Mê Game, nhưng mà Mãi Yêu Em!!!" "31 giờ qua con không ngủ, thức thâu đêm với cuộc sống online..." Biết "mê game nhưng mà mãi yêu em", nhưng vẫn có không ít nhân sỹ do quá chìm đắm trong thế giới ảo mà quên hẳn những người thân thích, thậm chí sẵn sàng vứt bỏ cả tương lai: "31 giờ qua con không ngủ Thức thâu đêm với cuộc sống online tiếng 32 mưa chợt đổ bên ngoài trong quán net con gục bên bàn phím Tiếng 33 mưa vẫn đổ trên đầu giọng cười nói bỗng làm con tỉnh giấc bên bàn phím mẩu bánh mì khô khốc điếu thuốc tàn và nửa cốc cà phê Bởi cuộc đời bao cám dỗ đam mê không cưỡng được nên thân giờ tàn tạ mắt lờ đờ mặt xanh như tàu lá không bạn bè, ai cũng lìa xa..." Tuy vậy, không có gì là quá muộn nếu biết đứng lên đúng lúc, vòng tay người thân nói riêng và cộng đồng nói chung sẽ luôn nâng đỡ họ bước tiếp trong cuộc sống: "Tiếng 35 giữa phòng trọ tồi tàn nghe hàng xóm mở một bài ca cũ bài ca hát về những người xa xứ con ngậm ngùi thương tiếc cuộc đời con Mẹ ơi! nếu lòng tin ở mẹ vẫn còn thì hãy để 1 lần con làm lại sẽ từ giã thời online mãi mãi dẫu bây giờ kẻ bất hiếu là con Ngước nhìn mẹ con chỉ mong điều ước Con trở về là con mẹ ngày xưa Để đỡ đần giúp mẹ lúc sớm trưa Thế giới Online con bỏ lại Để trở về là con ngày trước Sáng đến trường, chiều dạy gia sư Kiếm vài đồng cho mẹ bớt nắng mưa Và con mãi là con ngoan của mẹ. Trăm vạn lần xin lỗi mẹ... mẹ ơi!" "Tối qua 'em' đã ra đi, chẳng kèn, chẳng trống, chỉ ghi vài lời..." Đau đớn vì xa rời cuộc sống thực tại là thế, nhưng chưa chắc nỗi đau ấy đã lớn hơn cảm giác thẫn thờ khi game đóng cửa, bao nhiêu công sức cày kéo đổ xuống sông xuống biển. Cũng dễ hiểu vì sao cảm giác ấy được truyền tải vào thơ: "Chúng nhân sĩ lũ lượt ra đi Buồn lòng kẻ ở mong chờ Chìm trong hy vọng, giấc mơ hão huyền Sống lay lắt, qua thêm vài tháng Lời oán trách, đăng ngập diễn đàn Dân tình cám cảnh lầm than Cầu xin được 'chết', dẫu vàn yêu thương Tìm nghìn cách, trăm phương hiến kế Dẹp lũ hack đâu dễ chút nào Lòng tin, tâm trí tổn hao Dật dờ, chờ được tiễn vào 'nghĩa trang' Cộng đồng ảo vốn đông là thế Tiền cào thẻ, chẳng thể duy trì Tối qua 'em' đã ra đi Chẳng kèn, chẳng trống, chỉ ghi vài lời Phận em 'mỏng', thu lời lại ít Đếm thời gian, cũng suýt 3 niên Chìm trong nạn hack triền miên Sống chi lay lắt, trĩu phiền chúng nhân..." "Chớ đừng mê mải đêm đêm, chỉ cần biết chút lại thêm bạn bè..." Xót xa trước những hoàn cảnh éo le như vậy, gamer nước nhà bắt đầu tự bảo nhau xây dựng một thế giới ảo lành mạnh. Âu đó cũng là tín hiệu mừng cho giới trẻ Việt Nam: "Anh em nào ghé qua đây Góp thêm tiếng nói vui vầy cùng game Chớ đừng mê mải đêm đêm Chỉ cần biết chút lại thêm bạn bè Thêm môn giải trí hôm hè Chơi cho lành mạnh hết hè học luôn..." hay: "Game gì cũng chẳng bó tay Vào chơi một lúc thấy hay chơi liền Chơi liền nhưng cấm có nghiền Mỗi trò biết chút không nên chơi nhiều Chơi nhiều sẽ hết tiền tiêu Lấy đâu hơi sức... làm nhiều với em " Từ Game kẹ
MU với VLTK hồi đầu sốt lắm nhẩy Bây h MU sever lậu nhìu => buồn mà bỏ Rồi lạ gunbound với tiểy bá vương, còn nhớ hồi cặm cụi reg ID h thì sập tiệm hết
Hồi xưa chơi VLTK có thằng bán đồ toàn rao " Anh nào vợ bỏ vợ chê / Mua quế hoa tửu vợ mê lại liền " , lúc thì rao sang tiên thảo lộ
nhớ lại hồi lúc đầu chơi VLTK quá. lên LDQ mình hổ báo vãi. lúc sau bị bọn nó kéo hội đánh chay tuột quần
Thời VLTK nhớ lúc mới ra, cả bầy toàn 6x, 7x. 2 bên đập nhau kéo lên bao vây nguyên cái hoành sơn phái .
Tiếng súng xa nghe như tiếng 43 Bom từ cổng phụ ném nhà hoa Half-life như vẽ người đang chạy Đang chạy vì lo đạn trúng mình Chơi
Thấy cái tên topic này hí hửng vô coi có mình ko, cũng may là không có, thơ mình đứng chung với ba cái thứ này cho nhục nhã thêm. Ngoại trừ cái bài này ra là thơ thật sự
^ thơ mi nhạt thếch mà công nhận ngày trước chơi VLTK nhiều kỉ niệm. game gắn bó nhất vì có nhiều anh e tốt chơi cùng.. còn nhớ hồi thất tình., lại thêm chút men. lên kênh bang. cứ thế tâm sự. nói tùm lum. chửi nhặng xị,có đứa nào nói mình k spam là bang chủ lại bảo thôi kệ nó đi e.cho nó khuây khỏa . động viên chán chê. có chú chửi mình điên liền bị kick
Sao thơ gì mà nhạt nhẽo thế hả trời Đúng game kẹc. Ai có thơ gì hay hơn post lên coi Hồi mình còn ngồi Hép Lai thì đã biết làm thơ đâu :(