Tớ cảm thấy không thuyết phục. Có lẽ bạn ít gặp Deja Vu. Deja Vu không phải là là ký ức ảo giác về việc gặp gỡ những bộ não khác con người khác mà đôi khi chỉ là một hình ảnh phong cảnh, một ngôi nhà, một con phố. Deja Vu xuất hiện rất nhanh chỉ trong tích tắc mà thôi, nó giống như một phản xạ tự nhiên về việc nhận biết của bộ não. Tớ nghĩ Deja Vu là một hiên tượng bình thường chứ không phải "siêu nhiên" theo cách bạn giải thích bằng "lý thuyết" hệ thống não bộ. Cách bạn nói về hệ thống não bộ na ná như một thứ định mệnh gì đó, giống như việc hệ thống não bộ quyết định số mệnh của toàn não bộ. Vậy "não bộ" nào quyết định số mệnh của "những não bộ". Điều này không hợp lí và nghiêng về duy tâm, thay cái từ "hệ thống não bộ" trong Rep của bạn bằng từ "Chúa" chắc cũng hợp. Về việc mà bạn gọi là "Kiểm soát 100%" thì đây là việc....quá đỗi bình thường và dễ hiểu. Tớ cảm thấy buồn cười khi bạn đưa dẫn chứng đó ra, vậy ở những sinh vật không có "hệ thống não bộ" thì những sinh vật đó luôn hành động với độ chính xác 100% ???? Về tổng quát "lý thuyết" bạn đưa ra rất mơ hồ và không thuyết phục chút nào.
hình như mình đã hình dung ra bạn 85footballplayer là người thế nào, hình như bạn sống rất tự kỉ và lúc nói chuyện với ng` khác toàn những thử trên trời dưới đất, lúc giao tiếp bạn ko thể hòa nhập đc với mọi ng`, xin lỗi nếu mình nói sai
MO ời nhìn vào cái bài ấy là ta dejavu rồi khỏi cần đọc ......toàn là chữ....ko chấm ko phẩy ko xuống hàng......
mình ráng nhìn vào và đọc nhưng ko hiểu sao nó cứ như bức tường phản damage dội mặt mình ra chỗ khác......đừng quote lại nữa các tình iu...kẻo tớ loạn não....
Mình cũng có khả năng xem đc tương lai trc 1 tháng mình tư dưng nhìn thấy đề thi ....1 tháng sau ra đúng cái đó........ lâu lâu lại lặp lại 1 số trường hợp tương tự.....chỉ nhìn thấy qua....nhưng giống ý hệt
Tôi gặp hiện tượng này vài lần rồi. Một số lần thì tôi chợt cảm thấy, một số lần thì tôi chắc chắn là đã từng mơ như thế. Hình ảnh những ngôi nhà, những con đường là sự phối hợp thông tin do nhiều cá thể người có được. Con đường, ngôi nhà phải có thật đúng không bạn? Thậm chí ngôi nhà có thể còn chưa được xây nên nữa, nhưng hình ảnh của chúng đều đã tồn tại đâu đó trong hệ thống não bộ. Đã có ai đó nghĩ đến việc xây một ngôi nhà trông tựa như thế. Và khi điều kiên đến, bạn thấy được ngôi nhà thậm chí còn chưa được xây. Bạn đừng vội kết luận là định mệnh. Định mệnh là cái được cố định sẵn từ trước, không bao giờ thay đổi. Còn hệ thống não bộ của tôi lại khác, nó có tính động, nó thay đổi thường xuyên tùy theo môi trường (bạn quên môi trường), do đó bạn chỉ thỉnh thoảng mới thấy deja vu. Nếu hệ thống não bộ quyết định 100% và mọi thời điểm thì deja vu sẽ thường xuyên xảy ra. Việc trao đổi thông tin giữa các bộ não liên tục diễn ra, chỉ thỉnh thoảng những kế hoạch của hệ thống mới thể hiện cho một số người trong hệ thống thấy được (ngãu nhiên) và cũng chỉ có rất ít trong số kế hoạch đó thực hiện được. Trong ngày, rất nhiều hình ảnh trôi qua trong đầu bạn, nhưng không phải tất cả đều diễn ra đúng như những gì bạn thấy. Tôi nhìn sinh vật như thế, ngay cả một cá thể thực ra cũng là một hệ thống của những cá thể khác nhỏ hơn cấu thành, đó là những tế bào. Khi hệ thần kinh được hợp thành từ những tế bào thần kinh thì tại sao não bộ của một loài không thể? Bạn cho rằng không có hệ thống não bộ thì sẽ hành động chính xác 100%? Thực ra tôi không hề nói thế. Bởi sự không chính xác là bản chát của vật chất, đã được nguyên lý bất định trong vật lý khẳng định. Sự phát triển của sinh vật đều theo hướng như thế, từ những nguyên liệu nhỏ hơn kết hợp lại thành một tập hợp phức tạp, tập hợp này sẽ dần hoàn thiện rồi phối hợp với tập hợp khác thành một tập hợp lớn hơn. Ví dụ: Sự phát triển từ chất vô cơ lên hữu cơ, từ hữu cơ lên dạng sống đầu tiên, dạng sống đầu tiên hoàn thiện dần thành tế bào, nhiều tế bào hợp thành sinh vật đa bào... Hệ thần kinh cũng bắt đầu từ dạng phân tán nhiều trung tâm (ở những loài cổ xưa) phát triển thành dạng ít trung tâm hơn (những loài hiện nay). Tất cả những gì tôi nói đều diễn ra trong không gian 3 chiều. Nhưng ở không gian 4 chiều thì khác, con người hiện nay không thể hình dung ra được không gian 4 chiều là thế nào. Để thấy được không gian 4 chiệu rõ như thấy không gian 3 chiều, bạn phải phối hợp nhiều cái 3 chiều lại. Đó là lúc con người kết nối, kiểm soát quá trình trao đổi thông tin vẫn diễn ra hằng ngày từ trước đến nay mà không phụ thuộc hoàn toàn như bây giờ. Muốn làm được điều đó, họ phải giảm bớt tải cho não bộ, não hiện nay phải chịu tải khá nặng do thực hiện chức năng định vị. Quy luật rút ra là "cái tôi càng nhỏ, tầm nhìn càng lớn". Tại sao ta phải biết không gian 4 chiều là thế nào? Thực ra ta không cần phải hiểu được không gian 4 chiều là thế nào nếu ta không có nhu cầu tồn tại lâu dài, chỉ cần sống hết tuổi thọ, hưởng thụ lạc thú trên đời. Nhu cầu hiểu biết chỉ xuất hiện khi loài người đối mặt với thách thức của sự sinh tồn và muốn sinh tồn. Như các bạn đã biết, những gì thuộc không gian nhiều chiều hơn thì những đối tượng chỉ tồn tại trong không gian ít chiều hơn khó tác động đến, nhưng đối tượng tồn tại ở không gian nhiều chiều hơn lại dễ dàng tác động đến đối tượng chỉ tồn tại ở không gian ít chiều hơn. Ví dụ như một nhân vật hoạt hình, một đối tượng chỉ tồn tại trong không gian 2 chiều, chỉ tồn tại trên một tờ giấy, một màn hình... thì luôn phụ thuộc vào con người, một đối tượng thuộc không gian 3 chiều. Ta thử hình dung một đối tượng nào đó ở không gian 4 chiều có thể quyết định số phận của con người, chỉ tồn tại ở không gian 3 chiều. Mọi quy luật, định luật vật lý, những hằng số vật lý... ở không gian 3 chiều đều do thế giới 4 chiều quyết định. Do đó, con người cứ mãi tìm hiểu về lỗ đen mà không thể chạy thoát khi nó tiến đến. Với các vị Phật, họ đã lên đến không gian vô số chiều, do đó họ đồng hóa với Tư Nhiên, thực thể duy nhất tồn tại ở không gian này, không còn chịu tác động của bất cứ đối tượng nào khác nữa, vì trên Tự Nhiên không có gì nữa. Tư tưởng này giống với "Vạn vật nhất thể", mọi sự vật, hiện tượng đều chỉ là một phần của cái gì đó to lớn. Các bạn không hiểu cũng không sao, các bạn không đồng ý với tôi cũng chẳng sao, vì điều đó phụ thuộc vào sự vận động của vật chất. Hệ thống não bộ, môi trường, không gian nhiều chiều... và chính các bạn (thể hiện tính "không thể kiểm soát" của sinh vật) sẽ quyết định các bạn có đồng ý hay không. Tôi nói không phải là chính xác, vì ngôn ngữ có giới hạn, trong số tư tưởng tôi phát biểu, chỉ có sự kết nối là thực sự do tôi nghĩ ra, còn những cái khác thì những người đi trước đã nói cả rồi. Lý thuyết của tôi mơ hồ là đúng vì nó liên quan đến không gian 4 chiều, không ai tưởng tượng được nó là thế nào. Không thể có bất cứ một thí nghiệm nào có sự tham gia của máy móc do con người tạo ra mà có thể kiểm chứng được. Con người buộc phải sử dụng não của mình, đó là thiết bị duy nhất. Vì sao? Vì não sử dụng chính không gian 4 chiều để gửi thông tin. Đúng thế! Thông tin trao đổi giữa hệ thống não bộ không truyền trong không gian 3 chiều, mà tồn tại trong không gian 4 chiều. Ta không thể chặn được tư tưởng dù có dùng bất cứ loại vật liệu nào. Bạn nhốt một người vào căn phòng đặc biệt, họ vẫn suy nghĩ, bạn chộp lên đầu họ một cái mũ, họ vẫn suy nghĩ. Bạn chỉ khiến họ hết tư duy khi tác động trực tiếp vào não, đó chẳng qua là sự phá hủy cơ sở vật chất của tư duy, còn thông tin vẫn tồn tại, và sẽ xuất hiện trở lại trong tương lai, ở một cá nhân khác.
cái dejavu mình gặp rất nhiều lần rồi, từ bé đến h ( hồi bé nhiều hơn bây h ) ban đầu khá hãi và tưởng mình có khả năng gì đó nhưng sau đó thì phát hiện ra ai cũng bị, trên phim, ảnh nói rất nhiều vê hiện tượng này google cũng thấy
Tớ khá hiểu về Deja Vu vì tớ gặp rất nhiều lần, hầu như tuần nào cũng gặp. Theo kinh nghiệm của tớ Deja Vu luôn xuất hiện khi: -Sức khỏe (có thể đi du lịch, trên một chiếc ô tô đi đường dài, đi cắm trại...blah blah, nói chung là mệt). -Hình ảnh (là những hình ảnh gần giống với những hình ảnh trong miền ký ức của não bộ). -Tâm lí (Deja Vu thường đến khi chúng ta đang suy tư về một điều gì đó, VD: nếu như bạn đi du lịch một mình đi ngắm cảnh, chỉ chăm chú ngắm cảnh thì Deja Vu không đến. Nhưng nếu bạn đi cùng một nhóm đang bàn tán gì đấy không quan tâm lắm đến cảnh vật, bỗng nhiên một hình ảnh lọt vào mắt bạn thì Deja Vu có khả năng đến).
Riêng cái này tớ thấy đúng....vị tớ hay bị dính lúc 2 bác ngồi chửi mình còn mình thì nhìn chỗ khác và bị dính.....còn 2 cái trên k thấy ảnh hưởng lắm