Từ trước đến nay mọi người đều bảo là mình có đầu óc nhưng mà ham chơi nên kq ngày càng tệ, hồi thi lên cấp 3, mặc dù đã đọc sạch sành sanh phân tích các kiểu, học thuộc hết thơ mà làm văn được có 4 điểm, trượt. Lên lớp 12 thì quá lười, thi BK mà được có 16,75 đ, trượt, phải vào Thăng Long. Sau đó mình định ôn thi lại từ khoảng tháng 12, xin bố cho bảo lưu kq mà bố mình ko cho, thế là mình học tiếp nhưng mà được 1 thời gian mình lại muốn thi lại, thế là bỏ thi các môn ở trường ngồi nhà học, ko báo cho bố biết. Cái tính ham chơi nói chung là nó ăn vào máu rồi. Một ngày mình ngồi học được 9 tiếng thì chỉ được tầm 7 tiếng là học thật sự. Mình vẫn tự tin vào khả năng nên đã đặt nguyện vọng khá cao là được tầm 25d để vào ngoại thương. Trong 3 tháng ôn như thế mình đã tự tin hơn năm ngoái rất nhiều. Nhưng mà vào phòng thi thì .... lại trượt. Và đến hôm nay có điểm thì chỉ được 20, nhục nhã ê chề. Mình đi học thêm môn hóa buổi tối nên bố biết được, sau đấy kể chuyện mình thi lại cho hết họ hàng, cơ quan ... Thi xong ai cũng hỏi thăm ... Vừa chat với thằng bạn
Trời đất, cậu giỏi thế rồi còn gì. Một ngày 9 tiếng học thì tớ học có mỗi cao lắm là 2 tiếng. Với lại ko nhất thiết là phải đậu ĐH ngoại thương cậu à, học ở đâu cũng vậy thôi. Ăn thua là mình ra trường đc kết quả như thế nào kìa. Thật chứ sau 1 năm học 1 trường tương đối cũng tàn tàn thấy nản lên nản xuống rồi. Cũng muốn dứt lắm nhưng nghĩ lại cũng vì tương lai của mình mà tiếp tục cố gắng thôi.
bạn đã vào thăng long rồi thì nên tiếp tục thì hơn, thằng bạn tớ cũng thế, vào được 1 trường (cũng không thể nói là xấu được) rồi, mà nó còn chưa cam, quyết thi lại trường cao, kết quả như bạn, xôi hỏng bỏng không, giờ đang cày cuốc trả nợ lại nên nhớ, ở đời kiếm tiền không phải nhờ bằng cấp, bằng cấp chỉ là cái vỏ thôi, quan trọng là kiến thức, kinh nghiệm sống, làm việc
Thi ĐH trượt mấy lần ta cũng thấy, rồi vào ĐH mà bị đuổi ta cũng thấy, rồi học quá thời hạn ko lãnh nổi cái bằng ta cũng thấy... ta chỉ chưa thấy đứa nào dám chọn đúng con đường mà mình có thể đi thay vì đâm đầu vô những thứ mà mình hoàn toàn ko thích hợp!!!
Ừm đúng. Có 1 người đã trượt y những 7 lần, cuối cùng đậu. Học y xong ra trường, đi làm được gần 5 năm treo cổ tự tử. (Chuyện có thật đấy). Có nhiều người cứ mơ tưởng rằng vào được ĐH xịn thì tương lai mình sẽ tươi sáng. Thồi thì tuổi xuân, tuổi trẻ trôi qua, kết quả nhận được lại là 1 sự thất vọng ê chề... Trường Y là 1 điển hình, đừng tưởng cứ ra trường với tấm bằng Bác Sỹ ĐH Y Dược là sẽ "lên hương". Ko có gia thế, quen biết, thì thất nghiệp là chuyện thường, còn ko thì đi làm mệt nhọc mà lương chỉ đủ nuôi sống 1 mình (ko nuôi nổi gia đình).
đừng buồn để kể câu chuyện của mình cho bạn nghe này: mình và bạn mình học cùng cấp 3 , thi đại học mình đỗ KTQD bạn mình trượt học thăng long Giờ ra trường lương nó 14 triệu lương mình 4 triệu đừng buồn nếu khởi đầu không thuận lợi, vạn sự khởi đầu nan không bao h là muộn cho 1 sự cố gắng , cố lên bạn nhá
nếu VN hội nhập thì sao này bằng cấp chả còn quan trọng nữa, mình biết 2 người bạn 1 anh học trung cấp liên thông lên đại học, 1 anhhọc đại học Anh trung cấp lúc đầu ham chơi nên thi rớt phải xin vào trung cấp, nhưng nhờ biết xấu hổ tự phấn đấu và học trung cấp lâu hơn nên tích lũy kinh nghiệm nhiều nên giờ ra làm việc lương rất cao Anh học đại học 2 năm đầu lo chơi năm cuối mới cày, giờ vẫn đang còn kiếm việc làm đây nè nếu bạn thích 1 môn nào đó nên dồn hết tâm huyết vào học thật giỏi, người ta nhận xét qua cách làm việc chứ không phải bằng cấp P.S bằng đại học VN công ty nước ngoài nó xem như giấy lộn
vì thế e phải ráng vào rmit để học dù điểm đủ vào đh tôn đức thắng và đh kinh tế tphcm T-T . Tưởng thi đh xong là khỏe rồi ai ngờ trách nhiệm lúc này còn nặng hơn lúc thi đại học T-T
Ờ, mình học dốt hơn chủ thớt cả ngày thực học được có 1.5-2 tiếng( ko tính học thêm) nên chỉ được 19.5 thôi. Năm nay mình thi lần đầu nhưng chắc là đỗ rồi!
Có mình nè bạn ,thi lại năm 2 cũng rớt rồi ,cũng hơi buồn 1 tý nhưng mà cố gắng đến nwm sau thi lại lần nữa chứ giờ đi học trường đh dân lập thấy tiếc lắm tại mình chưa cố gắng hết sức mà :)
Em học cũng k nhiều 1 ngày chừng 1.5h chưa tính học thêm, cũng có đầu óc, nhưng kết quả lúc thi thì không bao giờ bằng các bạn cả, Vừa rồi thi Đại Học A 11,5 B 13.5 . Rất buồn nhưng em vẫn phải cố gắng thi một lần nữa năm sau. Chủ thớt có thể mất thời gian 1 năm, 2 năm..nhưng mất đi niềm tin và nghị lực thì khổ lắm
khó biết trước ắm anh chủ thớt ơi , cứ vào 1 trường mà học quan trọng là mai sau xin dc việc là tốt rồi , em thiết nghĩ ấy cái trường cao cao mà ra ko xin dc việc thì thua mấy cái trường tấp mà xin được việc , chả khác gì cái mác , cứ tự tin mà học thôi anh ơi .. em tin anh làm được :)
chào anh . Em cũng trượt vỏ chuối giống anh nè nhưng so với anh thì với em đây là năm đầu tiên cũng buồn anh ạ bởi vì mình học rất tốt nhưng mà kết quả xót lắm so với cả lớp chắc em là thằng chán nhất nhưng mà còn thời gian mà Nếu đã là ngành anh thích thì cố gắng hết mình để vào cho dù mất bao nhiêu thời gian đi chăng nữa em vẫn còn chưa xác định được ngành mình thích đây nè .. và chưa bao giờ cảm thấy thoải mái như trượt đại học đối với em cố lên anh . sau khi trượt đại học em rút ra vài điều quý báu không bao giờ lao đầu vào ngành mình không thích .. và kohong phải lúc nào mọi việc đều tiến triển theo ý muốn hì
Cậu này giống mình,vừa thi hết 3 đợt xong chưa dc xả hơi ông già lại kêu đi học av để vào RMIT,đã thế cái trường học luyện IELTS ấy nó áp lực thấy ghê luôn
chia buồn cùng chủ thớt,cứ giữ niềm tin rồi cố gắng năm sau vậy có điều tớ ghét kiểu nói "có đầu óc mà không chịu học" lắm(nói vậy thôi,chủ thớt đừng giận ^^)
20 điểm thiếu gì trường nguyện vọng 2. Sao phải đề cao cái Ngoại Thương quá thế nhỉ. Ko thì vào cao đẳng ngoại thương rồi liên thông. Thấy 2 thằng bạn 1 thằng học CD, 1 thằng học ĐH mà giáo viên, địa điểm học, giáo trình giống nhau cả. Chắc khác nhau cái bằng sau này.
^: Cao đẳng liên thông lên ĐH chỉ lâu hơn 1 năm , bằng chả khác gì nhau ; đây là một cách rất hay cho các bạn có học lực không cao. Có lẽ bạn phải chịu áp lực quá lớn từ sự kì vọng vào gia đình, họ hàng hoặc có thể bạn quá tự tin vào khả năng của mình. Bạn cũng hơi giống tớ nhưng tớ khác ở chỗ đã biết buông tay , tớ kể lại hy vọng bạn có thể rút ra cái gì đó: Tớ cấp 1 2 3 đều bị ép học trường điểm , và đều là lớp chọn ; 12 năm liền vì "học dốt là làm xấu mặt bố mẹ" nên tớ cũng cố học bằng được . Cũng cố vào đội tuyển bằng được nhưng thật sự trong cái nhóm toàn thành phần đầu to đó tớ thuộc loại làng nhàng nhất . Cả 12 năm chỉ duy nhất một lần được giải học sinh giỏi quận , chưa 1 lần đi thi thành phố và quốc gia thì ối giời ơi xa vời. Nhưng có lẽ vì ở một môi trường như thế nên đâm lâu tớ cũng bị nhiễm cái suy nghĩ mình là thánh , tự tin vô cùng vào cái sức học của mình ... Tớ ở HP , nhà lại neo người nên cũng không thi vào trường trên HN ; thế là tớ đăng kí luôn vào ĐH Y HP đinh ninh thế nào cũng đỗ vì nghĩ là mình vĩ đại lắm . Nhưng đến lúc đi thi thì đc có 21 rưỡi trong khi nó lấy 22 ; lúc đấy hoảng vkl vì chỉ đăng kí có mỗi một trường . May mắn làm sao lúc đấy mẹ tớ lại bắt làm một cái đăng kí ( thời điểm thi xong rồi tất nhiên chả ai nhận nữa nhưng mẹ chạy chọt làm sao lại được ) để vào trường ĐH HP , mình được nhồi vào một cái lớp thuộc diện rẻ rúm nhất trường - lớp Nông Học, lớp này thuộc diện nhét bao nhiêu người vào cũng được miễn là đủ tiền. Đến bây giờ tớ vẫn thấy mẹ sáng suốt làm sao khi bắt tớ vào cái lớp ấy ... Ở HP không như HN , chỉ có 4 trường ĐH : ĐH Y cái này ngon nhất ; rồi đến ĐH Hàng Hải khoa máy lái của nó cho thủy thủ thì bằng đại học có giá trị quốc tế ; kế đến là ĐH Hải Phòng trước là trường sư phạm ; rồi đến ĐH dân lập Hải Phòng - tuy đào tạo có khi hơn ĐH HP nhưng vì tiền học quá vl nên cũng ít người đỡ được, là lựa chọn cuối cùng. Bấy giờ tớ cũng vào được ĐH nhưng đi đâu cũng không dám nói là mình học Nông Học , thậm chí còn không muốn người ta biết mình học ĐH nhưng phải ngồi cái lớp đấy ; lúc đầu tớ thấy rất nhục nhã vì rõ ràng ở thành phố mà lại học cái lớp đấy và nung nấu ý chí thi lại. Nhưng được một năm thì tớ lại thích cái kiểu này , vì đây là một cái lớp thuộc diện chả ai quân tâm nên học hành vô cùng thoải mái; tớ cứ cả năm chơi dài rồi cuối năm dắt cái phao vào đít rồi đi thi ; không đỗ thì chạy tiền dần dà thế nào cũng qua . Cũng trong khoảng thời gian này người khác cắm đầu vào học thì tớ lại đi làm thêm luôn vì không phải học, tớ đi học thêm một cái lớp tại chức buổi tối nữa để lấy thêm một cái bằng quản trị nữa để sau này nếu làm công ty thì tiện cần đến . Tớ năm bây giờ trên trường ĐH chính quy là sang năm thứ 4 ,tại chức là năm thứ 3 và tớ cũng quên béng luôn chuyện thi lại ; trong thời gian này do lăn lộn đi làm nhiều tớ học nhiều kinh nghiệm ra đời mà chẳng trường đại học nào dạy , bây giờ thậm chí nếu không có bằng thì tớ vẫn có việc làm tử tế - tớ nghĩ tình hình tớ bây giờ tốt hơn nhiều so với một số bạn sinh viên cắm đầu vào học để rồi ra trường cầm bằng không xin được việc. Bây giờ cho tớ quay lại năm lớp 12 thì tớ vẫn sẽ lựa chọn như thế này. Đây là kinh nghiệm tớ đúc kết mà bạn có thể tham khảo : - Dù bạn có học ĐH Ngoại Thương hay một cái ĐH cùi bắp nào khác thì trong hồ sơ bạn cũng chỉ ghi là trình độ đại học - Như theo thống kê ở VN 80% sinh viên ra trường làm trái ngành nghề nên bạn chẳng cần quan tâm mình học cái gì mà cần quan tâm ra trường mình chọn làm cái gì ; tất nhiên một số ngành đặc thù như xây dựng thì bạn buộc phải học - Bạn muốn có tấm Đại học Ngoại Thương , bạn có thể học cao đẳng của trường đấy rồi liên thông lên Đại học hoặc đơn giản hơn nữa là học tại chức - cách làm này tốn thời gian hơn 1 2 năm nhưng rất chắc chắn - Bạn cần xác định mình ra trường làm nghề gì để tránh trường hợp phí 4 5 năm học rồi vất cái bằng đi không dùng đến ; trên mạng từng có video clip của một anh đốt bằng ĐH vì không xin được việc . Làm nhà nước thì lương cứng thấp nhưng phấn đầu vài năm thì sẽ có màu nhiều- đây là mới cái giúp ta giàu ; làm tư nhân thì lương cao nhưng màu không có. - Nếu bạn học ở một cái trường mà bằng của nó có giá trị đến mức mà chưa ra trường đã có công ty xin sẵn thì bạn mới tập trung vào học còn không thì đừng học nhiều làm gì mà lo tìm hiểu những cái giúp cho mình ngoài xã hội vì đa phần kiến thức trong trường ra đời đek làm được cái gì