Tầng 2 cao khoảng 4 - 4,5 m gì đấy , đống cát cao khoảng ~ 1m . Phi tốt mà , sỏi còn may chán , nó hốt hết cát mà chả cho cái gì vào thì ..... Cơ bản là tâm lý bùng tiết nên bà giáo quay lên là trèo ra cửa sổ , bà ý quay lần 2 là nhảy , quen chân mà .
Hum bữa chạy xe băng qua đường ẩu nghe xe taxi thắng két sau lưng, có lẽ cũng hên Sẵn kễ chuyện luôn. Từng quen 1 người 3 lần gặp nạn ko chết Lần 1: Rớt từ tầng 3 (15m) xuống đất, ko bị trầy xước gì cả, lồm cồm ngồi dậy được ngay Lần 2: Đi Đà Lạt xe bay xuống vực chết hết mình bả sống, bị thương tích nhưng ko nặng Lần 3: Bị xe tải tông nằm lọt thỏm dưới gầm
Bạn đã bao h suýt chết chưa à ??? Rồi ! Năm tôi học mẫu giáo , 1 lần bị rơi từ cầu thang xuống bể cá vàng bên dưới ( Hòn non bộ , núi đá tùm lum ... ) ... Nhưng khá may là ko hề hấn gì ... Năm lớp 9 , sau khi thi tốt nghiệp xong tôi hí hửng mừng rỡ đạp xe lạng 1 vòng 90 độ ra giữa đường Võ Văn Tần ( Con đường mà ngày nào cũng đông đúc xe ) nhưng hoàn toàn ko sao ... Năm lớp 10 , trong lúc đạp xe từ nhà bạn đến trường , tôi hứng thú tăng túc và .... lại lạng 1 vòng 90 độ ở con đường Hồ Xuân Hương .. đúng lúc 1 chiếc taxi chẹt ngang qua ... Bánh xe đạp của tôi dường như chạm vào bánh chiếc taxi trong lúc tôi đang lạng ... Năm lớp 11 , lại 1 pha tăng tốc đột ngột + thắng ko ăn và xe đạp của tôi đụng vào chiếc ô tô đang đỗ đèn đỏ đằng trước và ... bay lên trời 1 khoảng ... Thật may tôi tiếp đất ko sao ... Năm 1 đại học ... Tôi phóng xe máy chở người anh từ HN vào chơi về nơi ở .. mải mê nói chuyên ko để ý 1 chiếc taxi đang quay đầu hết cả con đường .. khi tới gần tôi mới để ý và theo phản xạ ... quay xe 180 độ vừa kịp lúc ... Thật may mắn ... Năm 2 đại học ... Sau khi dừng đèn đỏ , tôi rồ ga và phóng xe máy quẹo trái mà ko để ý 1 chiếc ô tô màu đen đi ngược chiều đang lao tới ( Lúc đó khoảng 7h tối ) ... Lúc tôi vừa đi qua chỗ đó khoảng 1s cũng là lúc chiếc ô tô ở vị trí đó ....
năm lớp 7 1 đêm cúp điện mò đi mua bánh hot dog chạy bộ trong đường hẻm tối thui thì linh tính mách bảo nép sát vào tường thì 1 chiếc xe máy lao ngược lại hok bật đèn năm lớp 8 ngồi trên ngọn 1 cây dừa đã bị xệ mà nó cũng cách đất cỡ 1m5 , ông anh ở sau nhún như phi ngựa mình tuộc tay rớt xuống đất , mà đập cái lưng xuống trước , lúc hok thở được cứ nghĩ ngáp rồi , nín vài s sau thì thở lại được năm thứ 1 chạy với speed 80km/h thì vấp ổ voi bay như chim té xuống thì 1 chiếc honda chạy ngang qua deck hiểu sao nó lại cán qua vai mình chứ hok phải là đầu vai bị tét 3 đường máu chảy ròng luôn
Quay thế quái nào đc 180 độ p/s: 3 tuổi ngồi xem ông anh bắn bi bị quả dừa rơi hs xong ngã xuống giếng. Lúc tỉnh dậy thì đang nằm trong nhà
mình bị y như ông chủ topic có điều đc anh gần nhà hàng xóm kéo thằng kia ra. thằng bạn thân 13 năm giờ vẫn còn chơi. :'>......
mình đi nha trang hay vũng tàu gì đấy , mém ngỏm . Đang đi cái có hố cát lún , trồi lên ngộp xuống mãi thì có bà nước ngoài đang lội magt61 đà húc mình 1 cái => bay lên bờ
Mình thường xuyên nằm mơ rơi từ trên cầu Cổng Vàng, tháp Eiffel, trên núi xuống với tốc độ chóng mặt :( Cuối cùng chạm đất và thấy mình dưới chân giường, sợ vãi
Năm ngoái, sáng ngủ dậy mắt mở không lên, mình đi cắm sạc cho cái PSP rồi đi đánh răng. Khoảng nửa tiếng sau mình kiểm tra thì thấy đèn sạc không sáng (PSP khi sạc sẽ có cái đèn màu cam), tưởng bị lỏng nên cố nhận vô bắng 1 tay, còn tay kia thõng xuống đất. Tự nhiên có cái cảm như bị ai đó dùng kim đâm thật mạnh vô mu bàn tay làm mình hết hồn nhảy dựng ra phía sau. Sau kiểm tra lại thì thấy cái phích cắm của cục sạc chỉ cắm có 1 chân, còn chân kia ở bên ngoài, là cái mà mu bàn tay mình chạm vào trước đó và bị điện giật. Lúc đó mới biết cảm giác bị điện 220 Volt giật ra sao: không phải kiểu như "Điện giật tê tê chết từ từ" như mấy bài thơ thư giãn miểu tả, mà như bị kim châm lụi cho 1 phát. Giờ nghĩ lại như nhiên thở phào nhẹ nhõm. Nếu lúc đó tay mình ướt, hay người nhà (nhất là mấy đứa cháu nhỏ) vô tình chạm phải thì không lường được hậu quả sẽ ra sao. Hồi đó mình là đứa bi quan, cứ suy nghĩ là "Sống không được thì chết, vậy thôi", và không ít lần nghĩ đến cái chết. Nhưng sau vụ điện giật đó, mình mới biết thế nào là "suýt chết", và cảm thấy quý sự sống hơn. Những ý nghĩ về cái chết giờ cứ mai một dần và giờ gần như mất hẳn.
đồng ý với TKH, hồi đó cũng nghĩ như cậu nhưng từ khí mém chết đuối mới thấy nó ghê ghê và quý mạng sống
Nghe ông bô kể lại là hồi trước mình uống cái oxy già, lúc đó bụng đỏ lét lên, phải vào bệnh viện xúc ruột Cũng hên là uống lại ko màu chứ ko phải màu xanh dương
Cái chuyện này của tớ thì cũng khó tin nhưng có thật Cách đây mấy tháng lúc đi tập quân sự cơ quan có phát cho 3 viên đạn AK. Vốn là dân FPS nên tớ khoái lắm-mà cái lòng...tự tôn của dân FPS nên quyết lấy ít nhất 25 điểm bắn bia.Thế là xin thầy cho bắn lượt cuối để quan sát cách bắn cho tốt Đang ngồi ngắm nghía mông một em trong cơ quan.lơ đãng nhìn sang phải thì thấy một thằng cầm AK chĩa về phía mình. Thường ngày tớ rỗi rãi ban đêm không ngủ được thường suy nghĩ vẩn vơ về súng ống và giả định như mình đang tham gia trận đánh thật nên luyện phản xạ ra sao,quay về phía nào,núp ở đâu(Cái này chắc nhiều anh em bị-MÀ LẠ CÁI LÀ MÌNH CHỈ SUY NGHĨ VÀ XEM CÁCH QUAY TRÊN PHIM CHƯA TẬP QUAY SÚNG NGÀY NÀO MÀ KHI CẦM CON REVOLER CỦA ÔNG BẢO VỆ MÌNH QUAY CHẢ KHÁC COWBOY LÀM CẢ ĐÁM LÁC MẮT) Đúng lúc đó chả hiểu ma xui quỷ khiến hay cái phản xạ(tưởng tượng) của một cựu binh như tớ.Tớ lộn một vòng đúng chuẩn(cũng chả lộn lần nào) rồi tháo chốt an toàn,lên đạn đánh cạch và lấy đường ngắm ngay ngực nó.Cả đám nghe động quay lại thì thấy nó chĩa súng vào mình mình thì quỳ một chân chĩa súng vào nó.tay hườm sẳn trên cò Ông thầy hét lên một tiếng mình mới tỉnh(mà nói dại lở lúc đó giật mình bóp cò thì....) Kết quả thì chắc không phải kể