Ta thà lên núi Thái Sơn Còn hơn yêu phải quái nhơn đua đòi. Số là cái kiếp của ta Sắp lên 9 quả lại ra khỏi chùa Cũng vì cứ thích xem "rùa" Sư ông bắt gặp dán bùa vào ...im Tính ta hok thích đua đòi Chữ dâm nghĩ cũng đủ lòi cái hay
Ngâm thơ ta vốn hok ham Chỉ vì thiên hạ ai ai cũng làm Hôm nay nếu cứ hok màng E rằng trên dưới cả làng cười chê
Đá bèo đá hết buổi chiều Vì bèo hờ hững nên hoài không ra. Hay là chê ngắm tầm chân Tay đây ta móc xin mời bèo ra (Hoàn toàn mang tính chất thư giãn, không dung tục. Ai nghĩ tục thì về cắt đầu giục đê)
Năm mươi đi kèm với hai Post thơ rõ dài giờ hại cái thân Biết vậy nghỉ làm thơ vần Quay sang con cóc dễ mần cùng sư Mà sư sao lại mê "rùa" Nam có rùa nữ có bùa dưới chân Mê "rùa" có lẽ loạn dâm Hay gay đích thực...ôi quỷ thần ơi
Ta nào có phải loạn dâm Âu thì cái số chữ tâm chưa tròn. Sân si, tình ái vẫn còn Đường đi Tây trúc mỏi mòn chờ mong Cũng vì mấy cái đường cong Bao nhiêu đạo hạnh đành lòng vứt đi. Thôi thì tiếc nuối làm chi Ta giờ đắc đạo ù ù kinh kinh
để ta làm 1 phát hoàn chỉnh nào Trời đã sinh em - Lại sinh tôi Duyên ta đã chẳng được thành đôi Sao phận cứ bắt ta gặp gỡ Tưởng thắm rồi lại bạc như vôi. Có em rồi sao còn có tôi Để gặp nhau rồi.lại chia phôi Tình yêu như thể cơn gió nhẹ Lướt qua chốc lát...rồi lại thôi. Nếu trên đời chỉ có mình tôi Cả cuộc đời chẳng phải đơn côi Đâu còn mong ngóng,đâu chờ đợi Chả nhớ ,chả mong,chả đứng ngồi. Có lúc nào em nhớ đến tôi Nhớ hôm nào mấp máy làn môi Ngỡ như đã xong..lời hò hẹn Bây giờ là một cõi xa xôi. Xin em đừng bỏ lại mình tôi Để từng đêm vắng,lạnh chăn gối Sống ích chi ,chỉ là đêm tối Nếu mai này còn lại mình tôi...
Mấy bác làm thơ cũng rất hay Thơ ngắn thơ dài chẳng kể tay Cho dù đó là sáng hay ngày Cũng nguyện phiêu thơ trọn kiếp nay...
thôi để ta tặng mọi người 1 bài nghiêm túc, ai thấy hay thì rep nhé. Bài thơ mang tên, gửi em chút HUế: em vào Nam xa rồi sông Hương đó, Nhớ không em, chiều xuống nước đỏ màu? Chiều tan học, ai chờ em trước cửa, Khẽ thẹn thùng trao vội lá thư con. Em đi rồi, em ơi em còn nhớ Huế quê mình, mưa thấm đất mỗi đông, Thương mạ, cha sáng còng lưng dậy sớm, Gánh bún bò nuôi lớn ước mơ con. Em đi đi, nhưng hãy quay trở lại, Dù chỉ là trong phút cuối cuộc đời, Để được sống là mình thời thơ ấu Để nhớ là mình người Huế nghe em.
^ Thơ bác buồn lắm chẳng Rep đâu Ngẫm đi ngẫm lại toàn nỗi sầu Tình yêu là thế ko vương vấn Đừng để nỗi buồn càng thêm sâu...
HUế đang đông bây h trời buồn lắm, Cả ngày nay chỉ trắng xóa màu mưa/ Nằm trong chăn ta còn nghe hơi lạnh, Ở ngoài kia, rét biết thế nào? Ôi thương lắm những kiếp người tảo tần sớm tối
Quảng Bình h này lạnh lắm thay. Ta ngồi ta nhớ cánh bướm bay Nhớ người em gái xa xưa đó Giờ ở xứ Huế nhớ ta chăng?
Ôi ta sống 20 năm có lẻ Vẫn chẳng cầm đc chiếc AB Hai túi ta móc ra tờ 5 chục Biết khi nào mới đủ 2mil???