3 năm trước, nó còn là SV năm nhất Tôn Đức Thắng. 3 năm trước, nó còn là 1 thằng nhây, đến độ bạn bè đặt tên nó là thằng down . Lần đầu tiên nó được 1 người con gái chủ động làm quen, từ 1 lớp học thêm Tiếng Anh. Lúc đó, lần đầu tiên nó biết cảm giác hồi hộp chờ đợi những tin nhắn, cảm giác "nhớ" là như thế nào. 3 năm trước, lần đầu nó dự sinh nhật của "bạn gái" nó. Lần đầu biết làm 1 món hand-made, nhưng tiếc lại là 1 ngày buồn của nó khi biết nhiều chuyện không hay xung quanh "bạn gái" nó. Đêm đó lần đầu tiên nó biết mùi vị của Ken là như thế nào. Cũng là khoảng thời gian mà nó bỏ ra để đi chơi nhiều,nhiều hơn trước. Nó quyết định thi lại ĐH. Hơn 2 năm trước, nó vẫn còn là 1 thằng nhây, đi đâu nó cũng khoe với bạn bè "bạn gái" nó, ai cũng không tin . "Sức mày mà quen đc nhỏ này à?", "haha, sao lại không" , "mày cũng coi chừng đấy" , "việc gì?" , "rồi mày sẽ biết". 2 năm trước, nó cũng nhận ra được sự thay đổi gì đó, ừ thì như nhiều người nói "xa mặt cách lòng" ; nó thì lo cho việc học.bạn gái thì lo đi làm, nhưng nó tin là nếu cố gắng hơn, mọi chuyện sẽ thay đổi. Hơn 1 năm trước, nó "dũng cảm" dẫn bạn gái về ra mắt ba mẹ. Đợt hè nó cũng ra Thanh Hóa, gọi là "ra mắt" nhưng cũng chỉ là ra chơi thôi. Nó hi vọng rất nhiều. Nó đậu vào ĐH Mở . Cảm giác khó chịu trong những lần hẹn xuất hiện, nó không biết diễn tả như thế nào, nhưng cách cư xử của bạn gái nó làm nó rất khó chịu; tin nhắn, cuộc gọi xuất hiện quá nhiều. Khó chịu >.<Dần dà, chỉ còn là những cuộc liên lạc 1 chiều, mà bắt đầu từ nó. 14-2 năm ngoái ( ngay mùng 1). một mình nó đi ra ngoài Thanh Hóa, để tạo 1 sự bất ngờ. Và đúng là bất ngờ thiệt, bạn gái nó không tỏ vẻ j là mừng cả. Mùng 3 nó về lại SG. Cái gì tới nó cũng tới, bạn gái nó được nhận đóng clip ca nhạc. Được đóng những vai phụ, nhỏ. Nó không liên lạc được nữa. (....bla bla....này nọ,an ủi....) Lúc đó, nó không còn là thằng nhây nữa, không còn là thằng down nữa. .... ..... Đồng Hành Cùng Thí Sinh 2010 .... .... 1 lần nữa, nó lại đặt hi vọng. ... ... 30-9, ngày sinh nhật nó, nó ngồi 1 mình trong cafe Piano. Khóc. Chỉ vì bị từ chối. Ừ đúng, hi vọng làm gì để rồi thất vọng. Lúc đó, nó tự hứa với bản thân, không bao giờ, không bao giờ cho phép bản thân mình đau khổ vì bất cứ ai nữa. ... ... Không ngờ,nó lại phá vỡ lời hứa của nó lúc đó rồi. Thôi thì...ừ, cái gì đến nó sẽ đến. Như lời e đã nói với a, "chuột nhỏ" à. Bạn bè bảo : "mày đừng đặt nặng tình cảm quá". "Ừ thì tao biết, nhưng trước giờ tao là như vậy.. chân thành với người khác, chỉ cần người khác hiểu" "mày còn khờ lắm". "Ừ, tao khờ.." I hate the way you break my heart. But my broken heart doesn't hate you, It hates me
Ko giữ lại được thì buông.Con người ai ko có lúc đặt nhiều tình cảm vào một người. Cũng không có gì phải buồn ,cũng ko cần phải buông thả bản thân ,có lúc sẽ quên được. Duyên phận tự nó đến,tự đến rồi tự đi,cứ bt như ngày nào .
Khi 1 cánh cửa ko còn phù hợp với mình, thì mình phải dũng cảm đóng nó lại bởi vì sau đó sẽ có nhìu cánh cửa khác xuất hiện.............
chỉ đàn ông mới đem lại hạnh phúc cho nhau hãy quên lũ con gái bạc bẽo ấy đi trở lại với tình yêu chân chính của đàn ông với đàn ông vẻ đẹp cơ bắp sẽ làm lu mờ nét ủy mị của lũ con gái
Box50 cũng có nhiều người tâm lý thật. Chẳng qua suy nghĩ của mình từ trước giờ :"Cứ chân thành với họ, ít ra, họ cũng hiểu được mà đối xử với mình".
chỉ có đàn ông...... mà thôi nhạt quá không nói nữa Hãy hướng về tình yêu 2 đê thuần khiết :(, chỉ có JAV với hentai mới mang lại hạnh phúc thật sự :)