nhưng mà ý chí nó lại rất quý và hiếm mình cũng năm cuối sắp ra trường đây , thời gian ngồi máy và thời gian ngủ cũng chiếm hầu hết thời gian trong ngày , thêm thời gian đi học nữa là hết ngày ... ngày ngày chỉ gặp bố mẹ lúc ăn cơm trưa và ngày cuối tuần ... vì tối mình học về muộn ăn 1 mình xong lên gác luôn , chỉ tạt vào chào bố mẹ 1 câu ... hoàn toàn kô có thời gian cho các hoạt động khác như thể dục thể thao các kiểu .. chỉ có cuối tuần thì thi thoảng cafe các kiểu , ngày lễ thì cũng đi chơi với bạn bè , thế thôi dạo này cũng tự thấy mình hơi bàng quang với mọi việc , cũng phải nửa năm rồi mình kô nhìn kỹ gương mặt bố mẹ .... nhiều lúc lại thấy mọi người xung quanh như xa lạ hết vậy ... chỉ có cái laptop là quen thuộc ... cũng như 1 vài bạn , nhiều lần mình đặt ra mục tiêu rồi bao giờ cũng đầu hàng nó trước ... nên giờ muốn thay đổi phải có 1 biện pháp đặc biệt hơn mới đc :(
sắp đến mùa cắt điện bất thình lình rồi đấy , cố gắng mà giảm thời gian đi từ từ thôi kiếm việc mà làm như dọn dẹp nhà cửa ,, lôi quần áo ra hành hạ các kiểu rủ tụi bạn đi bia bọt đôi khi cũng tốt
Xe, hoặc truyền exp qua đây Mình cũng bị bệnh này, đi tập tành, đi học đi làm thêm thì ko sao chứ cứ về nhà là ngồi thiền trước máy, mình nghĩ bệnh này là do quá ít bạn, vì mình nhìn lại thì bạn bè thân thiết gần như là ko còn ai, kể giờ có thằng bạn nào ấy ở gần nhà thì tốt, ngày ngày có việc gì thì gọi nhau đi chung cũng vui, chứ giờ chán quá
^ ra siêu thị sách tìm cuốn "để trở thành nông dân giỏi" nhé hoặc tham gia các khóa huấn luyện phi công do trung tâm văn hóa thể thao thanh thiếu niên ăn chơi liên xô chấm mỹ tổ chức định kì hàng tháng cũng ko hẳn là vậy, do tâm lý ì thôi, ko muốn ra ngoài, ko muốn tiếp xúc, ko có hứng thú làm gì cả cái này có lẽ cần ngoại lực tác động thật mạnh thì may ra =) chẳng hạn ny bạn gái, bạn trai, bạn tình các kiểu
bác này nghiện computer còn hơn nghiện thuốc nữa. Từ từ rồi cũng sẽ hết thôi khi ra ngoài làm việc + có những mối quan hệ . Tối tăm mặt mũi ấy chứ có thời gian ngồi máy . Nhưng bác học chuyên ngành gì thế ?
yêu đi , yêu là phương thuốc tốt nhất để rời xa máy tính , khi mà lấy được cô ả về nhà , ngồi máy tính suốt không đi làm kiếm tiền thì nhịn vợ khổ , ăn cơm với đậu hũ qua ngày , tự thấy thương rồi tự phải lết ra đường mà kiếm tiền về nuôi vợ , chẳng còn thời gian chơi game ngồi máy tính nữa đâu
cắt điện, rút pin đt....nói thì thế chứ Dark cũng bị, kiểu: vào 50 tí giải lao nào, sang văn học câu bài tí thôi, sang tâm sự chơi chút, ko bik 50 có gì hay chưa, vô lại xem sao...........................
Mình học Xây Dựng , còn đang lo vụ liên thông nữa , nói chung là rời cái máy tính ra thì tối mặt , nhưng ngồi trc' máy tính thì Bạn gái thì hồi năm 1 , 2 đi làm nên cũng dư dả , h tiêu tiền các cụ , tiền cafe còn thiếu huống chi là ~.~ , tính để đi làm , tự chủ về tiền bạc dc. rồi thì tính sau , lúc trc' dính vào mới thấy tiền bạc là vấn đề ... không thể thiếu ~.~ , với cả đang thấy thế này tự do hơn , đi đến đâu cũng ghẹo gái dc. Trc' chuyển về dung lg. , dc. 2 tháng hơn 300k tiền net ( vượt trần ) bị la ỏm tỏi , sợ lắm rồi :-SS
Đây là bệnh chung của những chiến sỹ đang trong tình trạng ăn bám bố mẹ. Tật xấu của chiến sỹ, bản thân chiến sỹ biết mà ko tự sửa thì làm gì có ai sửa hộ được nữa. Yên tâm, khi nào các cụ điên tiết, sút ra khỏi nhà, đói rã họng ra thì tự khắc phải kiếm cơm thôi