Bài viết chỉ mang tính tâm sự, chia sẻ. Mình cảm thấy rất là bế tắc. [Spoil] Tôi quen em lâu rồi, nhưg chỉ bắt đầu có tình cảm và yêu cuối năm cấp 3, khj vào đại học. Khj đấy tôi đến với em như để chữa lành vết thương với người cũ, xa mặt cách lòng, người ấy ở lại ko theo tôi đc như em. Vừa nhờ tình cờ và sắp đặt, tôi và em học chung lớp, ở chung kí túc xá, 2 phòng sát nhau luôn. Quãng thời gian đầu yêu nhau thật êm đềm và ngọt ngào, tình yêu bao h chả thế. Nhưg càng về sau, nhữg cuộc cãi vã, giận dỗi nhau ngày càng nhiều, vì tôi chỉ biết nghĩ đến mình và cái máy tính, dota, tôi quá hờ hững, vô tâm. Bao nhiều lần em bảo ctay, rồi chính em là người lại bảo quay lại, tôi thì chỉ muốn buông tay em ra, cho em đỡ khổ, rồi yêu em quá mà ko kìm lòng đc, mình lại quay lại bên nhau. Rồi đâu lại vào đấy, cãi vã, giận hờn.. Tôi tưởng nhữg thứ ấy là tất yếu trong tình yêu, rồi em cũng chả bỏ qua đc, bản thân mình thì ko thể thay đổi, rồi lại " chia tay ". Em gọi trách móc, như kiểu chửi hẳn vào mặt tôi, ko khó chịu sao đc. Thế rồi sáng hôm sau, em lại nt bảo muốn tôi chở đj chơi lần cuối nhưg cuối cùng cũng chả đi được. Em lại gửi mail [Spoil] em xjn loj neu e laj lam phjen a.nhung thuc su e rat nho a...co le lam nhug djeu ngu ngoc nthe nay e se do truc tjep lam phjen anh.e bjet la moj thu cua anh van on,dung ko a? [/Spoil] Tôi biết em vẫn còn yêu nhiều lắm, và tôi cũng vậy. [Spoil] Ổn àh ? Cuộc sống của anh chả bao h là ổn cả. Hết cái này đến cái kja, mà lúc nào nó chả thế, cuộc sống mà. Mình yêu nhau mà suốt ngày cãi nhau, giận dỗi. Tại anh chỉ thích làm theo ý mình, ghét hoặc ko muốn làm điều mình ko thích, vì mỗi lần như thế đều cảm thấy khó chịu, kiểu trào dâng cảm giác ko muốn đj. Chả biết sao, con người anh nthế, khốn nạn thế. Bn lần em rủ đj chơi, lúc đang dở ván dota ko muốn đj, lúc thì lười.. Em bảo anh vô tâm, chả bao h biết nghĩ cho em cả, anh thì thấy bữa cơm, khj đj ngủ nt hỏi han, chúc ngủ ngoan là đc, hóa ra điều ấy là chưa đủ. Tính tình anh từ bé đã thế, có biết hỏi thăm ai bao h, mẹ đj làm hay bố về mệt cũng chỉ hỏi về rồi àh, ăn cơm chưa rồi hết, biết đến ai đâu. Từ bé đã bị chửi là ích kỉ. Hồi thằng kiệt xuống, phải chia sẻ với nó nhiều thứ, lúc đấy kiểu như khủng hoảng, trong lòng lúc nào cũng khó chịu. Đj đâu cũng bị chê là thấp bé hơn nó, học ngu hơn, xấu xí hơn, ghen ghét nó vô cùng. Sau lớn lên rồi cũng nghĩ khác đj. Anh ghét nhiều thứ, Ghét bị em sai bảo làm tnày tkia, nhiều lúc em như kiểu bắt tội, sao ko làm như này cho tiện, nhanh hơn mà cứ bắt anh phải làm nthế. Ghét bị em suốt ngày trách móc, than vãn, so sánh anh với thằng khác. Ghét nhữg lần cãi nhau em bảo " thôi, lần sau em ko.. nữa " bla blaa Ghét những khj em khen thằng khác đẹp trai, phong độ các kiểu như lần khen thằng Vi ở quán bánh dưới căntin, thằng nào cũng thấy khen đc. Ghét những khj anh thấy sự việc chả có gì mà em cũng soi mói, bới móc ra để giận dỗi, ko thể bỏ qua đc mà cứ phải nhắc đj nhắc lại, để rồi lại trách móc anh. Anh coi nhẹ và dễ bỏ qua mấy thứ nhỏ nhặt. Những lần em cứ cố tỏ ra hòa đồng, nói chuyện với cái bọn cùng lớp, anh khó chịu vì bọn nó chả để ý đến em, còn em thì cố để hòa vào cùng bọn nó. Anh mà, anh ko thích hòa đồng, nên mới thấy thế. Anh cảm thấy mình may mắn vì có được người con gái tốt như Nhung và em, nhưg anh đã làm tổn thương họ nhiều. Anh chỉ biết nghĩ đến mình thôi, anh vô tâm, anh chỉ biết dính đến cái máy tình, dota, vì đó là những thứ duy nhất làm anh cảm thấy thích thú, cảm thấy thích khj làm. Anh chỉ muốn làm điều gì mình thích, khj chơi anh chả muốn đj đâu cả, chả muốn gì làm phiền. Thời gian anh dành cho chúng là quá nhiều, mà sao chả cảm thấy nhiều lắm. Khj nào hứng lên mới rủ em đj ăn, đj chơi. Thấy khó chịu khj những lần em rủ đj chợ cùng, đj mua cái gì đấy vì thấy em đj một mình hoặc đj cùng ai có phải tốt hơn ko. Em cần nhiều mà anh chả cho đc. Bn thứ em dành cho anh, rồi anh gửi lại em đc cái gì, anh chỉ muốn làm gì mình thích thôi. Em muốn anh thay đổi, anh cũng muốn nhưg anh ko làm đc, anh ko làm đc điều làm anh khó chịu, vì cứ ép buộc mình rồi sẽ chả cảm thấy vui. Thế đấy. Thế nên mỗi lần cãi nhau xong, rồi lại cứ thế tiếp diễn. Cách suy nghĩ của em và anh khác nhau. Anh ghét sự gò bó gượng ép, ghét sự sai bảo hay dắt mũi. Anh coi nhẹ mọi việc. Mình ko hợp nhau vậy đấy, em ko chấp nhận được 1 thằng như anh làm người yêu đâu, rồi em sẽ lại đau khổ, anh cũng thế, anh đau lắm vì chả thể thay đổi đc con người mình,chả thể dành cho em nhiều thời gian hơn. Anh xjn lỗi. Ước gì em cũng đam mê dota như anh, để em hiểu và chia sẻ phần nào. Ước gì em thỏa mái hơn, bỏ kiểu sai bảo đáng ghét hay bắt tội. Suy cho cùng đó là những điều làm anh thoải mái hơn, anh ích kỉ, chỉ biết tốt cho mình. Trong trái tim ích kỉ này vẫn yêu mình em, nhiều lần cũng nghĩ đj tán mẹ đứa khác cho nhanh, nhưg anh ko thể. Anh muốn có em và tất cả điều mình muốn, nhưg ko thể dung hòa. Chỉ mong em quên anh 1 cách thoải mái càng nhanh càng tốt. Anh xjn lỗi vì đã làm em đau quá nhiều. Anh ko xứng đáng. [/Spoil] [/Spoil]
Đúng là đang đánh dôta hăng say rất ghét bị ai đó gọi đt, nt này nọ... Nhưng đối với em iu thì phải khác chứ bạn . Hôm nọ mình đang đánh đota với tụi bạn, tình hình là team đang thất thế. Đúng lúc đó thì em iu gọi điện kêu qua chở em đi ăn. Lúc đó đang theo đuổi em nên kô bỏ lỡ cơ hội được đành phải out. Mà mình out thi team thua đến 90%, tại cầm hero chính. Đi ăn với em về xong thì bị tui bạn chửi te tua
9Rảnh vãi! Đến mức chơi game mà bỏ cả người yêu như thế này thì sắm cái lap lên chùa mà chơi! Già rồi mà k có trách nhiệm với cả chính mình! nói được câu này thì kể ra con nhỏ đó nó cũng ngu thiệt, chả hiểu dính vào cậu làm cái éo gì!
Mình thì chơi DotA cũng tầm 5 năm thôi ... Cũng hiểu được cái sướng khi Combat là thế nào, thỏa mãn khi củ hành và sự ức chế khi bị củ hành ngược lại ... Cảm giác của chủ Thớt mình từng trải qua, bắt dừng 1 trận DotA khi đang cao trào thì chả khác gì bảo mình ngừng gãi vào chỗ ngứa ... Nhưng đam mê thì cũng phải có giởi hạn, Game thì cuối cùng vẫn là Game thôi, chỉ là giúp người ta giải trí, dù bạn có quan tâm, đối xử tốt đến nó tới đâu thì nó chả thể làm tương tự với bạn nhưng còn con người thì ngược lại ... Nói câu này thì công nhận chủ Thớt fail quá ...
"Ước gì em cũng đam mê dota như anh, để em hiểu và chia sẻ phần nào". Nặng lắm rồi, thôi lên chùa tu với Dota đi bạn trẻ.
hôm tớ đang ngồi pes thì bé gấu gọi điện bảo lên mạng chat với em, tớ kêu nhà cúp điện ủng hộ giờ trái đất, a ko onl đc, lại tiếp tục cày Pes
chủ thớt cứ sống thờ ơ như thế đi, đến khi mất người yêu sẽ biết thế nào là hối hận khi đó nhớ lên đây tâm sự tiêp nhé
Đang chơi hay mà phải dừng lại thì ai chả khó chịu. Cái chính là làm việc hay chơi bời phải có kế hoạch chứ. Đã hẹn đi đâu với bạn rồi thì nên sắp xếp lịch đi. Còn thì đang chơi gọi thì kêu là đang bận rồi chơi tiếp, có chi mà phải hậm hực đễn nối xích mích thế ?
mình trc cũng ctay vì ghiền trò nfs shift =]] , e ngồi đợi mình , nt các kiểu mình thì mới tậu dc con xe xịn nên lờ luôn vô tư đốt lốp , bác chủ thớt coi bộ bệnh nặng gấp mấy lần mình =]] chuẩn bị tư tưởng ôm dota mà sống đi bạn :->
Tạ bay nhiều quá Sứt đầu rồi tỉnh ra rồi cãi nhau 1 hồi [spoil]Um.cug de hjeu thoj.e la caj j co chu.1 khoag lap cho a luc a vua ct ng cu.gja nhu chj la 1con ac mog.tjh day a van con ben e va chua tug nge nhug loj nthe tu a. hoac gia ma e chj uoc e du manh me tu choj nu hon cua anh.e faj sog tnao. e cug cha bjet nua. E chag trah a danh tjme cho dt nhjeu hon e.e dang noj toj htaj.a da tu bo e vj dtu roj con j. hoa ra e dj chj khjen csong a nhat hon.chang buon chut nao faj ko a?anh a.e mun nge 1lan nua. a co yeu e ko? [/spoil] vỡ đầu chạm dây thần kjnh nên đã tỉnh, mình nhắn lại như này đc ko? [spoil]Ngủ đj. Tỉnh dậy nếu em có thể chấp nhận anh sẽ về bên em. Anh sẽ thay đổi để giữ em ở lại. Phải chọn giữa em và đt anh chọn em. Anh yêu em mà. Nhưg chỉ mong em đừng dập tắt niềm đam mê ấy. Anh dành ít tg cho nó hơn và nhiều tg hơn cho em và nhữg việc khác. Niềm đau anh gây ra anh sẽ bù đắp tất cả, trong khả năg của mình. Cứ suy nghĩ thật kĩ đj, em có thể nén lại nỗi đau anh vừa gây ra để lại ở bên anh ko? [/spoil] [
bạn này mê dota nhưng đở hơn t em họ bạn mình . học 12 mà cúp học dota sáng đêm k bít chán . bà giá nó thấy thế cắt mạng và cấm chơi game thì cậu tuyên bố : con k dc chơi dota con chít cho mẹ coi . bà già sợ wa phải lấp mạng lại và cho nó nghỉ phụ Gd . +1 mình cũng hay đánh dota và trong khi đánh thì đứa nào nt or buzz yh thì kmn nhưng ng iu nt thì quiter game or để afk mà replay thui .
ny cũ cũng biết đánh dota, suốt ngày rủ nhau đj chơi rồi đánh. Lúc nó rủ đj chơi thì " đợi tí anh p xong đã " thì nó " vâg cố lên " . Sướng chấp nhận giảm bớt vì ny thôi. Cũng suy nghĩ nhiều rồi và đấy cũng là điều nên ( phải) làm
Cái này hay đấy, các bé trai lưu lại để tung chiêu khi cần. Nói chung khi nào chơi thì để điện thoại chế độ máy bay, off yahoo cho khỏi cãi vã, hoặc để nhưng đừng nghe lát hồi hết ván liên lạc lại bịa ra anh đi WC, đt để trên lầu bla bla bla . Kinh nghiệm bản thân.Muhahaha. Trường hợp chủ thớt chắc chơi mụ mẫm đầu óc, cay cú tinh thần, đang máu đang vào đang cao trào mà nghe đt rồi ... mà khổ nhất chắc là 20/24 lâm vào trạng thái đấy >>> suy ra điều cần chứng minh.
Thằng cháu của thằng bạn mình, trước đú đòi bà già nó mua xe ga cho nó, kèm theo câu dọa là :ko mua xe ga cho con con nghỉ học ở nhà đi bộ đội, lên biên giới bị bắn chết cho mà coi!" Kết quả là bà già nó ra phường đăng kí cho nó đi nghĩa vụ ngay trong năm luôn! Phải cái thứ con mà đem chết chóc ra dọa ngược bố mẹ thì chỉ có đem bằm ra cho heo ăn thôi, nuôi phí cơm! ------ Còn chủ thớt thì tui không dám chắc, h ông nói thế, đến nước này rồi mà còn bảo ntn được thì con bé nó quay lại cũng dăm bữa nửa tháng là bổn cũ soạn lại thôi! Tui dám cá với ông! :)
ngày xưa 1 ngày ko chơi game thì cũng nhưng 1 ngày ko thở được , bác cứ tưởng tượng 1 ngày tui chơi game trung bình 10 tiếng, cao điểm là 20h 1 ngày (cảy FF), khi nào bệnh hay liệt mới ko chơi nữa. mà đang chơi ai mà làm phiền thì... nhưng vì thấy bố mẹ cực khổ, người yêu thất vọng, và bây giờ sau 1 tháng kìm chế, mình đã không còn chơi game nữa => nếu có ý chí thì không phải không từ bỏ được đâu, nói thẳng ra là bạn giống y hệt mình ngày xưa vậy. thử tưởng tượng ra nếu ny bạn ghện game và bạn thì ko xem sao nhé. dota rất hay, tôi cũng chơi được 3 năm, nhưng khi tôi quyết tâm làm lại cuộc đời, bạn bè có trách móc, rủ rê hay tự lòng mình thôi thúc phải chơi đi nữa thì tôi cũng dẹp, tự nhớ đến khuôn mặt đau buồn của mẹ, của người mình thích khi kết quả học tập của mình quá thấp là tôi chửi thẳng vô mặt những thằng nào rủ tôi. thà mất bạn còn hơn đánh mất chính mình, con người hơn con vật ở chỗ là biết kiềm chế, biết tự kìm hãm ham muốn của mình để đi lên, chứ để nó kiềm chế mình đến mức vứt cả người yêu như chủ thớt, tôi không làm được khuyên chủ thớt thật lòng: đừng chơi dota nữa, nếu nhắm chơi mà không quá ghiền có thể dứt ra lúc nào cũng được thì chơi, chứ đâm đầu vô đến mức đó thì stop ngay đi! đừng có ngụy biện kiểu "cố rồi mà không được" hay "quá ghiền ko bỏ nổi nữa" mà phải tự nói là "mình cũng như 1 con thú chỉ làm theo bản năng chứ éo có lý trí nữa nên mới không bỏ được" (ấy là cách làm của mình chứ ko phải xúc phạm chủ thớt đâu)