Sáng nay là tổng kết cuối năm lớp 12, cũng là đến thời điểm chia tay bạn bè, thầy cô. Chắc bác nào qua cái thời điểm đấy rồi cũng biết cái cảm giác chia tay:P. Ngoài kia cũng thấy 2 topic của 2 bạn cũng ở hoàn cảnh giống mình. Cái cảm giác chia tay hồi cuối cấp 2 mình cũng qua rồi, cũng biết rồi. Ờ thì lúc chia tay cũng quyến luyến đấy, nhưng mà rồi về sau học hành thi cử vượt cấp, rồi vào môi trường mới, bạn mới... nên cảm giác đấy nó cũng tan dần đi. Về sau chỉ còn liên lạc với mấy đứa thân nhất, mà cũng không thường xuyên lắm, cũng phải tầm vài ba tháng mới nhắn tin qua lại chút. Tự dưng ngẫm ra, cuộc đời nó vậy, dù ai có thân thiết mấy cũng chỉ theo mình được trong một thời gian, một quãng đời thôi, đến lúc thì cũng phải chia tay, mỗi đứa một nơi thôi. Lại nhớ hồi cấp 2, hôm chia tay cũng buồn, cũng hát, rồi mấy thằng con trai đi CS buổi cuối cũng hết mình lắm. Hồi đó cũng thích một bạn, và bạn ấy cũng thích mình, nhưng đã thôi từ lúc đầu lớp 9. Trong năm lớp 9 bận học hành cũng chả để ý gì chuyện đấy lắm. Đến sau khi chia tay, mình mới nhận ra là mình vẫn còn thích bạn ấy, nên cảm giác lúc chia tay nó mới buồn vậy. Khác hẳn cái cảm giác chia tay lớp học thêm trong suốt 1 năm trời nhưng toàn đực rựa. Nhưng hồi cấp 2 thích nhau theo kiểu trẻ con buồn cười lắm. Nó nhát, mình cũng nhát, nên thích nhau mà chả mấy khi nói chuyện cả, chỉ toàn nhìn trộm thôi. Đến về sau chat với nó, thì cùng cười với nhau về cái hồi trẻ con ngốc nghếch đó. Đó cũng là mối tình đầu của mình. Cấp 2 thế đó, đến cấp 3 vào một lớp mình chả quen đứa nào cả, coi như là một sự khởi đầu mới. Đầu năm lớp 10 được phân chỗ, thế là ngồi cạnh một đứa con gái. Thật sự ấn tượng lúc đầu về vẻ bề ngoài chẳng có gì nổi bật lắm, da nó hơi đen vì nó ở quê lên TP học, chiều cao thì ổn, mặt không xấu nhưng gọi là xinh thì chắc nhiêu người không đồng ý. Nhưng ngồi cạnh nó đúng là may mắn cho mình, vì nó dễ gần, dễ nói chuyện, dễ tính, cởi mở, tốt bụng. Suốt 3 năm học, càng ngày càng thân thiết, chả mấy khi cãi nhau, hầu như lúc nào cũng vui vẻ, hợp ý. Có thể nói nó là người bạn nữ thân nhất của mình trong suốt đời học sinh. Nhưng chưa bao giờ mình coi nó là đối tượng của mình; có thể vì nó không xinh nhưng mình mong muốn, mặc dù càng về sau càng thấy vẻ đáng yêu của nó; phần khác là vì mình nghĩ tình yêu học trò nó cũng dễ vỡ lắm, tình cảm học trò chỉ nên giữ là tình bạn, không nên đi xa hơn. Suốt 3 năm học vẫn coi nó là bạn tốt không hơn. Rồi bài vở, học hành dồn dập, bao nhiêu kì thi trong suốt cấp 3, thời gian cứ đi vùn vụt. Bỗng đến mấy ngày cuối, tự nhiên lại có cảm giác rất lạ, cảm giác buồn và tiếc vô cùng khi nghĩ đến ngày không ngồi cạnh nó nữa. Mỗi khi có cảm giác ấy là muốn khóc vô cùng. Tại sao mình luôn coi nó là bạn, nhưng lại có cái cảm giác như vậy? Thậm chí mình còn biết thừa là nó có bạn trai ở ngoài rồi, và nói luôn là chỉ mình biết điều đó vì nó rất kín tiếng, vì mình rất thân nên mới biết. Mình cũng không bao giờ hỏi kĩ về bạn trai nó, vì mình cũng không phải là người tò mò, mà nó thì luôn muốn giấu với mọi người trong lớp. Về phía nó, thực sự nó cũng rất quý mình, nó vẫn coi mình là thằng con trai nó thân nhất trong lớp. Hôm nay buổi cuối, nó vẫn luôn tìm chỗ ngồi cạnh mình lúc ăn liên hoan và lúc đi hát:). Giờ vẫn đang hơi bị emo vì cái cảm giác đó. Không biết là thế nào nữa, tình cảm như thế thuộc bậc nào, tình bạn thì không đến mức có cảm giác như vậy, trong lớp mình cũng chơi với mấy đứa con gái, nhưng chia tay bọn nó cũng nhẹ nhàng thoải mái thôi. Tình cảm khác giới thì mình không chắc, vì suốt 3 năm vẫn không bao giờ coi nó là như vậy. Kết lại, cấp 2 thì mình có được mấy thằng bạn thân, sau này chỉ liên lạc bọn nó là chính. Cấp 3 thì con trai chơi cũng nhiều, nhưng thân thiết chí cốt thì tính ra lại không có, chỉ có một đứa con gái là thân thôi. Giờ cũng là giai đoạn nước rút rồi, từ mai chắc lại cày cuốc bài vở suốt ngày thôi, qua kì thi ĐH đã rồi mới có chút thời gian để ngẫm lại mọi thứ cho thấu đáo hơn. Bao nhiêu điều nghĩ ngợi thì vào đây tâm sự chút cho đỡ thôi, viết ra được thế này cũng thấy nhẹ rồi. Các bác nào cùng hoàn cảnh hay đã qua cái thời đó rồi thì vào comment chém gió tí cho em cho đỡ buồn nào.
Qua rồi nhìn lại rất là tếu: nửa thèm và nửa sợ. Thèm vì muốn có thầy cô bạn bè kiểu cấp 3 hơn là trên đại học, sợ là vì ngẫm lại cái cảnh tụng bài ngày nào cũng đi học. Nhưng thực sự rất đáng nhớ. Cả năm cấp 3 có để ý 1 bạn nhưng không nói, thi thoảng gặp lại vẫn về suy nghĩ vu vơ . Cũng chỉ tóm gọn lại thế thôi. 3 năm cấp 3 thì chỉ có năm 12 đáng thực sự để nhớ, 2 năm 10 và 11 thì mình chả nhớ gì nhiều :)
Thím yên tâm. NĂm sau sẽ có 1 2pic mọc lên và chủ thớt đó chính là em. Hôm nay bỗng dưng nằm mơ cũng thấy phải chia tay để trưởng thành...Lòng cũng nao lắm, vừa nao vừa đau ( chả hỉu) mún khóc lắm... Chỉ mới có mơ thôi mà đã vậy chắc năm sau em phải vượt qua vấn đề tâm lí nhiều lắm nhỡ :(.
hiện tại, tôi là người đã có tuổi, nhiều người đồng lứa nói rằng nhớ mãi thời cấp 2, cấp 3 nhưng với tôi thì khác, tôi vẫn còn cảm giác may mắn vì đã thoát khỏi được cấp 3 !
chắc các bạn có ít kỷ niệm thời cấp 3 nên ko nhớ đến chớ hồi đó tập thể lớp mình rất đoàn kết và chơi với nhau rất vui, có những kỷ niệm rất đáng để nhớ.
Tự nhiên thấy mình cũng may mắn, vì học cấp 2, cấp 3 đều học ở những cái lớp mà bạn bè có nhiều tình cảm, nhiều kỉ niệm. Mỗi người mỗi cảnh thôi, ở trên có 2 bác chắc cấp 3 bị chui vào cái lớp nó chán quá nên mới thế. Hồi lớp 10 cũng đi học thêm 1 lớp Eng, mà mỗi lần đi học chỉ mong đến ngày được chuồn chuồn thôi. Biết là rùi sẽ nhạt dần, giống hồi cấp 2 cũng vậy thôi. Nhưng nếu ko có bạn ngồi cạnh chắc cũng ko emo đến thế, tại vì học trò thì tình cảm nó cũng vô tư lắm, chứ về sau lớn rồi, không biết có kiếm đâu được bạn bè tốt bụng và thật lòng vậy không?
Ôi mình cũng mới làm lễ ra trường xog :) Cơ bản thì mình ko ưa mấy đứa cấp 3 lắm, nhất là đám con gái trong lớp, đc đám con trai chơi thân....Nên cũng ko có gì tiếc hay buồn chán hết....Chỉ buồn 1 chút là có những người bạn thân cấp 2 cũng học chung ở đây, giờ ko đc gặp nữa....Hix Hix !!! Công nhận là những người bạn thời học sinh là tốt bụng và thật lòng nhất, mỗi khi buồn chuyện gì đều có người lắng nghe, tâm sự và chia sẽ nỗi buồn, khi vui thì anh em lại gặp nhau nói chuyện, chém gió, vui phải biết...... Giờ mỗi đứa mỗi nơi, ôn bài như điên, chẳng còn thời gian để gặp nữa....Đợi thi ĐH xog làm 1 quả đi chơi cho thỏa thích, kết quả có sao cũng kệ, cũng chẳng thay đổi đc nữa, cứ trân trọng những giây phút cùng những đứa bạn thân, sau này đi xa, mỗi người 1 nơi, cũng có những kỷ niệm với nhau....Rùi Tết đến, hè đến lại họp lại.....Cứ nghĩ mà lòng buòn thiệt....hix
Haizzz...12 năm đời học sinh, 11 năm đã học ở VN, còn có 1 năm thì...đáng nhẽ ra giờ này mình phải ở VN để còn ctay bọn bạn, để còn trải qua cái thời khắc rũ bỏ cái mác "học sinh", thế mà giờ lại 1 thân 1 mình ở 1 đất khách... Buồn...cấp 2 ctay cũng buồn, nhưng là buồn do ctay với nhóm bạn mình chơi thân, còn nếu xét theo cả lớp thì chả tiếc lắm, vì lớp cấp 2 bị chia bè phái nhiều quá. Tính mình chọn bạn khá kĩ, cả cấp 1 cấp 2 chỉ chơi đc với 1 số đứa trong lớp nhưng cấp 3 thì khác, gần như chơi được với cả lớp, lớp rất hòa đồng, gần như chả có xích mích gì với nhau, 1 tập thể lớp gắn bó, lại thêm chủ nhiệm thuộc hàng độc nữa chứ, thế nên thật sự quý cái lớp này ... Vừa tiếc là chỉ đc học 2 năm cùng với lớp, ko được trải qua năm 12 cùng bọn nó, ko được chia sẻ những cái cảm xúc đấy, nhưng cũng thấy may mà mình đã đi được 1 năm, nếu ko thì chắc mình đã phá hỏng cái câu "men don't cry" rồi...
Mình thì T7 này mới là chia tay lớp. Sắp gặp cái tâm trạng giống bạn chủ topic rồi :) Mà nghĩ cũng buồn, lớp mình từ đầu năm tới giờ toàn chơi lẻ, chỉ có mấy đứa chơi chung và hiểu ý, ko được đoàn kết như mấy lớp khác
Nhớ khoảng thời gian này năm ngoái cũng có vài topic thế này, nhiều cái mình đọc đúng xúc động :) Còn nhiều người nói thoát đc cấp 3 là mừng thì cũng đúng, cấp 3 mình cũng chia bè phái đủ cả, đến nỗi họp lớp mấy năm này vẫn chưa chào hỏi nhau bình thường đc, có điều gặp lại bạn bè xưa vẫn vui lắm vì đây là đám bạn mình chơi chân thành nhất, chứ thử hỏi đi học đh, đi làm sao kiếm đc những ng bạn như thế nữa
Bọn con gái lớp mình cũng chia ra 3 phe : 1 phe có thể tạm gọi là chăm ngoan , 1 phe hơi ăn chơi ( là hơn bt` 1 tý ) , 1 phe nói nhiều , dâm đãng Hồi trước đi chơi chả bao h đi với nhau , nhưng rồi lên 12 thì thấy dần dần hòa đồng hơn và cuối năm 12 này thì hình như ko còn khoảng cách nữa Còn con trai thì hồi mới vô trường cũng đánh nhau tùm lum , lên 11 12 rồi thì hy hữu , chơi với nhau rất vui. Năm 12 có lẽ là vui nhất vì gần như hiểu nhau hết rồi , thỉnh thoảng hôm nào học được trống tiết hay tự ôn bài là bọn nó nói về sex , cả con trai lẫn gái , hô hô , bậy vãi nhưng mà vui. Lớp mình 1 phần vui vì có 1 số đứa chém gió hay , nhất là thằng tên C , nghe nó nói ko cần biết là gì cũng có thể cười , tấu hài vô đối nên thỉnh thoảng là bị cả lớp hội đồng cho 1 trận nhưng được cái đánh nó vẫn cười gọi là đánh mỏi tay rồi phải thôi @@ , thằng này thể dục giỏi , hát hay , nhanh nhẹn chỉ tội cái học kém do lớp mình chả ai chịu học tử tế =.= nên nó lây lan nhau chứ nó rất thông minh , ko học mấy mà nó vẫn làm được 1 số bt , gái cứ phải gọi là chết ngất dù nó chả tán ai , chứ nó tán thì ko biết sao , nhiều lúc cũng ghen tị , muốn được như nó o_0 mỗi tội nhà nó nghèo. Cả lớp chắc chả ai quên được nó , sẽ nhớ lớp lắm.
Thứ 5 này là trường mình bế giảng,chia tay lớp nhưng tháng 7 lại gặp nhau học hè và chuẩn bị tinh thần ôn thi đại học. Mới học hết 2 năm cấp 3 thôi nhưng nói thật nhìn lớp mình bây giờ thấy sao mà chán,từ GVCN đến học sinh,cảm giác lớp mình là 1 tập thể nhưng rời rạc chả có 1 chút kết dính,việc ai người đấy lo,chả biết lên 12 có khác không,nếu theo đà này thì có lẽ 3 năm cấp 3 là 3 năm chán nhất trong cuộc đời đi học của mình. Hồi cấp2 chia tay lớp chính ra cũng lưu luyến,mặc dù ở lớp mình chỉ chơi thân với hội mấy đứa con trai(mà mấy đứa đó và mình là 10 đưa duy nhất trong lớp) nhưng vẫn thấy vui,giờ không thân như xưa nhưng vẫn còn tốt hơn bây giờ nhiều
Mình thì chia tay từ tuần trc rồi, cái khối 12 năm nay trường mình quậy hơn năm ngoái, ngày chia tay đứa nào cũng vui vẻ, chẳng bù với mấy anh chị năm trc, khóc lóc ầm ầm Buồn thì đúng là buồn thật, nhưng đám bạn thân trong lớp thì tối nào cũng tập trung nhà 1 đứa chém gió ăn uống đã đời, chẳng thằng nào thèm học bài thi tốt nghiệp nên cũng thấy vui
mình ra trường đc 1 năm và tronng khoảng thời gian đó ko tìm đc niềm vui như hồi cấp 3, bạn thân còn đúng 2 đứa, mấy đứa kia thì lớn rồi, tính toán cả, ko còn chơi vô tư như ngày xưa