[Nối truyện] Những câu chuyện ở Old Flower

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi Axetylen, 10/4/11.

  1. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Chưa đọc kĩ lắm nhưng cái này cmt trước:
    =====================
    Óe X_X

    Med: :-o
    Froxi: mất nụ hôn đầu tiên rồi :-<
    Med: thấy sao em :-"
    Froxi: Hơi thinh thích :">
    Med: Thế thì qua kia cho đóng nhiều hơn vậy. Đóng phim là vậy mà em :>
     
  2. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,175
    Nơi ở:
    Another Reality
    ^ từ khi nào froxi là ngôi sao điện ảnh thế ? :-".
     
  3. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Từ khi ta viết truyện kia :> Bên đây là vai phụ, cái Haley,TKH cũng thế :D nhưng bên kia đóng vai chính =))
     
  4. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Cái này phim thật chứ tình giả nhé quí vị :)) Froxi bên kia sẽ khác chứ ko phải vậy đâu :-"
    btw, BS có bomb nguyên tử kinh thật :|
     
  5. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Ha ha phải nói là hap viết càng lâu thì càng hay!!!
    Chap này độc đáo thực sự, phá cách toàn bộ cách kể chuyện của tất cả chap trước cho đến giờ
    Điểm 10 cho chết lượng đây
    [​IMG]
    --------
    @Med: có cần phải thanh minh thế không? ai cũng biết Froxi thích Stacy rồi mà :-(
    -------
    Btw, tới mình rồi :-9
     
  6. Kong

    Kong Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    7/4/06
    Bài viết:
    1,393
    Nơi ở:
    Hell
    ý hị hị :-*
     
  7. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    =)) Ai biết được chứ :> .
     
  8. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    vậy, tiếp theo là axe nhỉ? Rồi tới for hay mình?
     
  9. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,175
    Nơi ở:
    Another Reality
    mình thì qua lượt rồi, giờ tới axe rồi cậu :D.
     
  10. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    “Cám ơn nhiều, Tony !”

    Sau khi kết thúc những câu hỏi của mình, Kai tạm biệt Tony rồi kéo ghế đứng dậy vừa đúng lúc hết giờ thăm tù, các cảnh sát trông coi đi đến chỗ Tony kéo hắn đứng dậy và dẫn đi.

    “Khoan đã, Minos, tôi còn chuyện này muốn nói với anh.”-Tony chợt ghì người lại sau khi chỉ mới đi được vài bước.

    Kai nhìn hắn
    “Còn chuyện gì sao?”

    “Làm ơn, hãy ngăn chặn tên Skull lại, đừng để hắn gây thêm bất kỳ một tội ác nào nữa.”

    Tony cầu xin bằng một giọng hết sức thành khẩn khiến Kai hơi bất ngờ, nhưng anh mau chóng nhận ra Tony không phải loại tội phạm mất hết nhân tính như Skull. Dù không biết vì ao hắn đi tù nhưng nếu một tội phạm như hắn cũng còn biết nghĩ đến an nguy của những người khác thì suy cho cùng thế giới này cũng không đến nỗi đen tối như người ta vẫn tưởng.

    “Tôi sẽ làm cố gắng hết sức của mình.”-Kai trả lời rồi quay lưng bước đi, anh chẳng muốn có một màn chia tay cảm động và quyến luyến với Tony một chút nào.

    Sau khi đã ra khỏi khu vực tại giam và ra được bên ngoài, Kai định tìm cô bé ban nãy giúp mình để cám ơn thì được biết cô đã ra về trước. Cô bé đó có nói tên mình là Haley, cô đến đây để phỏng vấn một tên tội phạm nổi tiếng theo lời mời của hắn. Thế là Kai đi theo cô bé này với tư cách là “người quản lý” để lẻn vào trong, rồi nhờ sự giúp đỡ của tên tội phạm kia, Haley đã thuyết phục được cảnh sát dẫn Tony đến cho Haley phỏng vấn, nhưng thực chất là để Kai gặp.

    Đổi lại sự giúp đỡ đó, Kai đã hứa là nếu rảnh sẽ ghé qua trường trung học Jalen để cho cô bé phỏng vấn anh về những việc mà anh đang điều tra, nhưng đó là sau khi mọi chuyện đã thực sự kết thúc.


    Trong buổi trò chuyện với Tony, Kai được biết một số thông tin mới về Skull. Trước hôm hắn bị hành hình 3 ngày, có một gã tự xưng mình là hoạ sĩ của dòng họ Lalonde đến gặp Skull xin phép được vẽ 1 bức tranh chân dung của hắn. Bình sinh gã Skull rất ghét mấy cái thứ nghệ thuật yểu điệu này, nhưng không biết gã hoạ sĩ kia thuyết phục như thế nào mà cuối cùng hắn cũng đã đồng ý ngồi im cho gã kia vẽ.

    Sau khi ngẫm nghĩ về chuyện người chết sống lại cùng những bức tranh chân dung thì Kai chỉ có thể liên tưởng đến một loại tà thuật hắc ám: giam giữ linh hồn bằng khế ước với quỷ. Kẻ lập giao ước sẽ dùng một vật định tính ví dụ như bức tranh chân dung của hắn, dùng máu lập một đàn tế để bán đi quyền lợi linh hồn của mình cho quỷ. Nếu nghi lễ thành công thì linh hồn của kẻ bán sẽ có thể sống lại một lần nữa, nhưng cái giá phải trả là linh hồn đó không còn có thể lên thiên đàng hay xuống địa ngục được nữa, không thể đầu thai, không thể siêu thoát, nó sẽ phải lang thang vật vờ cho đến ngày vũ trụ bị tuyệt diệt.

    Còn những bức tranh mà gã hoạ sĩ kia vẽ là loại tranh phù thuỷ, dùng nó có thể tạo ra một cái xác không hồn hoàn chỉnh của kẻ cho máu. Kết hợp với linh hồn đã bán đi quyền lợi thì sẽ tạo ra một xác chết đội mồ hoàn chỉnh. Nếu những điều đó là đúng thì không còn lạ gì việc Draconis, Skull hay Claus là những kẻ đáng lẽ đã về với địa phủ nay lại tiếp tục hoành hành trên dương thế.


    “....Thành viên cuối cùng của dòng họ Lalonde là Raymond Vault Lalonde, là một bậc thầy kiếm thuật và vẽ tranh. Hắn được nhìn thấy lần cuối khi cảnh sát phát hiện ra vụ thảm sát toàn bộ thành viên của dòng họ này, Raymond sau đó biến mất một cách bí ẩn cùng toàn bộ cơ ngơi của dòng họ Lalonde, bao gồm cả toà lâu đài khổng lồ.”

    Đó là tóm tắt đoạn cuối của những gì Kai đọc được khi ngồi nghiên cứu lại lịch sử một trong các dòng họ lâu đời có mặt ở Old Flower. Raymond trong mắt những người chép sử Old Flower chỉ là một kẻ sát nhân bẩn thỉu và có lòng tham đáng ghê tởm. Tuy vậy có một chi tiết khiến Kai chú ý là nội dung của bức di chúc của người đứng đầu dòng họ Lalonde trước Roymond. Trong di chúc xác định rõ: Raymond sẽ là người thừa kế dòng họ nếu như 2 người con trai cả của ông không quay về, mà ai cũng biết rõ 2 người con trai của ông ta đã qua đời rất lâu trước khi có tờ di chúc đó, chỉ có điều ông không hề được cho biết.

    Điều đó chứng tỏ Raymond sắp có được tất cả mọi thứ, chẳng có lý do gì cho hắn phải ra tay hạ sát toàn bộ người thân trong gia tộc mình để làm gì cả. Theo như một hồ sơ vụ án đóng bụi ghi lại thì trong vụ thảm sát gia tộc Lalonde, cả lâu đài của họ bị nhấn chìm trong bể máu và lửa, điều này cho thấy chân dung một tên sát nhân điên loạn, khát máu hoàn toàn trái ngược với phong cách giết người điềm tĩnh, im lặng và nghệ thuật của kẻ mang biệt danh “sát thủ trong tranh”.

    Xét về mặt logic, thủ phạm giết người bằng phương pháp thủ công, tức là dùng kiếm đâm, nếu thế thì việc giết tất cả thành viên trong 1 gia tộc lớn như thế mà không gây náo động hay để chạy thoát bất kỳ ai là việc “không thể nào” đối với một người bình thường. Thậm chí một sát thủ chuyên nghiệp cũng không thể làm được chuyện đó.

    Thế rút cuộc đã có chuyện gì xảy ra với cả gia tộc Lalonde, và tại sao Raymond lại giết người và cho hồi sinh những kẻ kia?

    Có lẽ Kai nên đích thân đi tìm gặp bá tước Raymond Vault Lalonde và hỏi hắn cho ra lẽ.

    ----------

    Trong một căn phòng sang trọng nhưng rộng và trống trải, đứa trẻ có mái tóc và đôi mắt xám đột ngột tỉnh giấc sau khi bị đánh thức bởi một tiếng động lớn. Nó ngồi dậy và ngơ ngác nhìn xung quanh, nó đang ở đâu đây? Đây không phải là căn phòng trong cô nhi viện. .
    Sau một lúc ngẩn ngơ vì trong đầu không thể hiểu được đã có chuyện gì, thằng bé quyết định đứng dậy và đi tìm hiểu xung quanh, và bước chân nó bỗng dừng lại khi nghe thấy tiếng rên rỉ phát ra ở đâu đó, nghe như là từ một cô gái trẻ.

    Sợ hãi, nó nhảy tọt lên giường lại, rúc mình vào trong tấm chăn mỏng đắp và run rẩy, hai bàn tay nhỏ bé chắp lại cầu nguyện đấng bề trên sẽ không có chuyện gì xảy đến với mình.
    Không gian xung quanh chợt lặng im, tiếng la của cô gái ban nãy cũng không còn nữa, thằng bé cảm thấy có chút ngạc nhiên , nó không cảm thấy nguy hiểm nữa, dù vậy nó cũng chẳng dám ló đầu ra khỏi chăn để nhìn thử xung quanh.

    Rồi bỗng một bàn tay ấm áp và mềm mại khẽ đặt lên lưng thằng bé, vuốt tấm lưng gầy gò, nhỏ bé và lạnh ngắt của nó. Cảm giác an toàn và bình yên tràn ngập thằng bé, nó tự dưng cảm thấy nhớ mẹ, cái cảm giác được mẹ nó vuốt ve nhẹ nhàng mỗi khi nó sợ hãi thứ gì đó như bóng tối hay sấm sét cũng giống như thế này đây. Nỗi nhớ dâng lên, thằng bé chực trào nước mắt, nó kéo mạnh tấm chăn ra để xem coi rút cuộc là bàn tay của ai mà tại sao lại ấm áp như của mẹ nó như thế?

    Và nó thấy một cô gái trẻ xinh đẹp với mái tóc nâu dài, đôi mắt cô cũng thế, cô nhìn nó và đang mỉm cười nhẹ nhàng, nụ cười ấm áp của cô khiến trái tim lạnh giá của nó như tan chảy. Không hiểu sao nó chỉ muốn nhảy vào lòng cô để làm nũng như nó hay làm với mẹ mình ngày xưa thôi.

    Mỉm cười, cô gái tiến đến gần chỗ của Misty và ôm chặt nó vào lòng mình, cô nói nhỏ
    “Đừng lo lắng chuyện gì nữa nhé! Đã có chị ở đây bảo vệ em rồi ! Chị hứa với em chính chị sẽ là người kết thúc tất cả mọi chuyện này ! Rồi sẽ không còn ai phải đau khổ nữa, chỉ mình chị là quá đủ rồi...”

    Misty chợt thấy vai của mình nóng hổi và ươn ướt, nó đoán cô đang khóc, nó chợt ước nó có thể là người lau khô những giọt nước mắt đó cho cô. Nó muốn cùng cô chia sẻ phần nào gánh nặng mà cô đang phải mang trên vai dù thực sự đến giờ nó chẳng biết cô là ai.

    Dù sao thì, đây là lần đầu tiên kể từ sau khi ba mẹ nó mất, trong lòng nó mới cảm thấy bình yên như vậy.





    Khi mở mắt, Froxi mới biết mình là người tỉnh dậy cuối cùng, cô có thể cảm thấy cái cổ mình mỏi nhừ, tuy vậy nó vẫn êm ái hơn là nằm trên đất vì Siegwelt đang dùng cánh tay của hắn đỡ đầu cho Froxi lúc cô ngất.

    “Froxi, cô tỉnh rồi à?”

    Hình ảnh đập vào mắt Froxi đầu tiên khi cô mở mắt là bầu trời xám xịt của Old Flower , mưa, trời đang có mưa, những hạt mưa lạnh ngắt rơi lạnh lùng, chạm vào những chỗ cơ thể trần của Froxi khiến cô nhanh chóng bừng tỉnh và nhận ra họ đang nằm ở một nơi rất rộng lớn với phần nền gạch. Nhìn vào loại gạch lát này Froxi có cảm tưởng như mình đang ở trong một quảng trường lớn phủ đầy sương, cô có thể loáng thoáng trông thấy dường như có một đài phun nước ở đằng xa.

    Ngẩng đầu dậy một cách khó nhọc, cô nhìn quanh quất và bắt gặp thấy hình dáng quen thuộc mà trong lòng cô mong ngóng nhất: vị thanh niên trẻ, mái tóc bạc, mặc complet đen, anh ta đang im lặng đứng quay lưng lại phía cô, có lẽ anh đã biết cô tỉnh rồi nhưng không nói gì mà chỉ nhẹ cười. Dù không nhìn thấy nhưng Froxi biết Bruno đang vui vì ai nấy đều được bình an, ít nhất là cho đến lúc này.

    Froxi không biết mình có nên tỏ ra quá xúc động khi biết mình và Bruno không? Trái tim của cô nhất quyết không để cho cô yên, nó muốn cô phải gọi lớn tên của người ấy lên, để ít nhất cô có thể thấy được cái nhìn quan tâm, lo lắng của Bruno, thứ mà anh ta lúc nào cũng chỉ ích kỷ dành riêng cho Stacy.

    Suỵt !

    Froxi chỉ vừa mới ngồi bật dậy thì Siegwelt đã đưa ngón tay ra dấu im lặng, Froxi tỏ ra ngạc nhiên thì hắn lập tức hướng ánh mắt của mình về phía gã bảo vệ đang cầm cuốn kinh đang chống đầu gối kế bên Bruno.

    “Chúng ta đang ở bên trong 1 kết giới do Julien tạo nên, có lẽ không nên gây ra tiếng động nào lớn thì hơn.”-Siegwelt nói khẽ

    Froxi nhìn Siegwelt rồi gật đầu như hiểu ý, vị bác sĩ mỉm cười rồi đỡ cô đứng dậy, vẻ mặt hắn cố tỏ ra bình thường mặc dù trong lòng hắn đang cố nén đi sự buồn phiền của mình. Hắn có thể nhìn Froxi và nói được và biết được trái tim của cô đang hướng về ai nhiều nhất.

    Ở đằng xa, Bruno và Julien vẫn đang bàn chuyện gì đó với nhau, trông vẻ mặt của cả hai thì biết có vẻ là chuyện nghiêm trọng

    “Cậu có chắc kết giới này có thể che dấu được chúng ta trước đám quái vật đang nổi điên đó, và cả... các đồng nghiệp của cậu nữa?”

    Julien gật đầu, miệng lẩm bẩm
    “Nếu..anh...bắt..tôi ...mở...miệng..ra để...trả lời, nước...mắt thiên sứ...rơi ra...thì..lộ...cả đám...thôi...”

    Bruno hiểu ý, anh quyết định không làm phiền Julien nữa mà quay đi chỗ khác, hắn đang phải ngậm nước mắt thiên sứ để tăng cường thánh phép cho mình, tạo kết giới thần thánh có khả năng bất khả xâm phạm mạnh ngang ngửa với giáo hoàng. Những kẻ ở bên ngoài kết giới đều sẽ không thể thấy, không thể ngửi, không thể nghe, không thể chạm hay cảm nhận thấy sự tồn tại của những người ở bên trong kết giới...

    “Mọi người, chúng ta giờ có thể tiếp tục nói chuyện bình thường.”-Bruno quay lại và nói-”Sẽ chẳng có ai có thể nghe thấy tiếng động phát ra từ chúng ta nữa đâu.”

    Siegwelt và Froxi khẽ gật đầu, rồi cô gái tóc xanh mở lời
    “Đã có chuyện gì xảy ra, anh Bruno?”

    Bruno lắc đầu và đánh lưỡi
    “Mọi chuyện đang xảy ra hỗn loạn đến mức...không thể diễn tả bằng lời được, em có lẽ nên tự mình xem đi...”

    Thoáng chốc ngạc nhiên, nhưng rồi ngay sau đó Froxi hiểu ra ngay điều Bruno muốn nói là gì khi mà cô chợt trông thấy hàng loạt những tia sáng khổng lồ phát ra ở chân trời chạy đi khắp mọi phía xung quanh. Froxi chợt nhận ra đó là một trong những phép thanh tẩy cơ bản của những kẻ bảo vệ.
    Sau đó bỗng xuất hiện một loạt những sinh vật có cánh, chúng bay lướt ngang qua bầu trời, đàn có, đơn lẻ có. Có một con chim to đến nỗi khi nó bay qua đầu nhóm Bruno thì cái bóng của nó che phủ cả khu vực quanh đó trong bóng tối trong vài giây. Rồi đến lượt mặt đất, hàng trăm sinh vật huyền bí đủ mọi chủng loại gầm thét bổ nhào ra từ những con đường khác nhau ở Old Flower, lúc bọn thú chạy ngang qua kết giới của Julien thì cũng là lúc những âm thanh chói tai nổ ra.

    ĐÙNG ! ĐÙNG ! ĐÙNG !

    Tiếng súng tuy vang lên ở xa nhưng vẫn làm hàng loạt những sinh vật huyền bí đang bỏ chạy trong hoảng loạn đổ gục xuống, rồi những xạ thủ đó dần đi ra từ tỏng đám dương mù dày đặc, hình dáng họ ngày một hình thành rõ hơn. Họ mặc những chiếc áo khoác gống nhau có biểu tượng chũ thập trên tay áo và trên tay ai nấy đều lăm lăm những khẩu súng, trên hông họ là một cái vòng đeo nhỏ đặt những viên đạn bạc sáng bóng.

    Sau đợt súng, những sinh vật may mắn không lãnh đạn lập tức bủa đi nhiều hướng khác nhau, tên đi đầu chỉ định 2 người đi sau hướng vào một con đường khác, trong khi hắn và hai tên còn lại đuổi theo đám sinh vật huyền bí chạy trên con đường cũ.

    “Sao lại đông...bọn bảo vệ...cấp B và C...như thế này?”-Julien nói-”Không lẽ bọn chúng...tới từ các..phân khu khác, nhưng...tại sao?”

    “Quan trọng hơn là tại sao bọn họ lại đi săn sinh vật huyền bí thay vì chỉ canh giữ? Không lẽ...có cuộc bạo động lớn nào đó ở Old Flower?”-Bruno nói

    Dù đứng ở hai phe khác nhau nhưng cả Julien lẫn Bruno cũng không hiểu nổi là rút cuộc đã có chuyện gì xảy ra với phe của mình. Tại sao lại thêm một chuyện khó hiểu nữa xảy đến trong khi còn bao nhiêu chuyện khác chưa sáng tỏ như chuyện 3 đứa trẻ, rồi kẻ đeo mặt nạ áo nâu, tên Ren trong thế giới thuyết tương đối....

    Siegwelt bỗng lên tiếng, cắt ngang suy nghĩ của hai người kia
    “Tôi nghĩ chúng ta nên thảo luận những việc quan trọng để giải quyết trước. Và theo ý kiến cá nhân của tôi thì thứ đang diễn ra trước mắt chúng ta cần được ưu tiên hàng đầu lúc này.”

    Ánh nhìn của 3 người kia tập trung về phía Siegwelt.

    “Ban nãy Bruno có nói là anh cảm nhận thấy những xung năng lượng kỳ lạ đang phát ra từ phía trung tâm của Old Flower phải không?”-Siegwelt hỏi

    Bruno gật đầu như xác nhận
    “Phải, tôi không biết nó là loại bùa chú gì, nhưng nó lại mang lại cho tôi cảm giác bồn chồn, lo lắng như sắp sửa có một điều gì đó kinh khủng sắp xảy ra.”

    “Đối với loài quỷ như anh thì nó có thể là loại bùa chú gì đó.”-Siegwelt nói-”Nhưng đối với một nhà khoa học như tôi thì thứ đó lại rất quen thuộc, tôi có thể không còn nghi ngờ gì nữa mà khẳng định thứ đó chính là sóng âm thanh.”

    “Sóng âm thanh?”-Bruno ngạc nhiên

    “Phải, nhưng ở mức hạ âm. Sóng hạ âm được được hình thành một cách tự nhiên bên trong các thiên tai thời tiết loại lớn hoặc khi xuất hiện động đất ở trong lòng đại dương. Bản năng động vật cực kỳ nhạy cảm với loại sóng này vì nó giúp chúng biết trước khi nào sắp có thảm hoạ để có thời gian đi tránh và dự trữ lương thực.”

    “Tôi hiểu ý anh rồi.”-Bruno nói-”Hầu hết tất cả những sinh vật huyền bí đều có nguồn gốc tự nhiên cho nên họ cũng sẽ sở hữu bản năng này, khi sóng hạ âm lan từ trung tâm đến khắp mọi nơi trong Old Flower, các sinh vật huyền bí sẽ trở nên hoảng loạn và bỏ chạy hỗn loạn trông như một cuộc bạo loạn. Lúc này, chỉ cần có ai đó báo cáo sai lệch về tình hình ở Old Flower về cho Nhà Thờ Lớn thì...”

    “Thì một cuộc trấn áp sẽ nổ ra, các bảo vệ sẽ được triệu tập về Old Flower để bắt giữ hoặc tiêu diệt những sinh vật huyền bí có biểu hiện chống đối...Vấn đề ở đây chính là Giáo Hoàng, ông ta là một người sáng suốt, sẽ không phát động một cuộc trấn áp nào nếu như không điều tra rõ tường tận tình hình...”-Julien nhổ viên đá “nước mắt thiên sứ” ra khỏi miệng và nói một hơi

    Thoáng thấy nét mặt lo lắng của Bruno, Julien cười khẩy
    “Đừng lo lắng, với lượng thánh khí còn lại ta vẫn đủ để duy trì vòng bảo vệ này.”

    Siegwelt tiến lên phía trước
    “Biết đâu lệnh trấn áp xuất phát từ cái Hồng Y?”

    “Không thể, lệnh trấn áp là một mật lệnh tối cao, cần phải được thông qua Giáo Hoàng, trừ khi ông ấy chết. Mà nếu Giáo Hoàng chết thì tôi đã được triệu tập về Black Lotus rồi, trừ khi...ông ấy...đã bị...tẩy não...”

    “...”

    Sự hoảng sợ bỗng hiện trên khuôn mặt Julien
    “Ôi trời, nếu đúng như thế thì...số phận của Neige lẫn Thánh thương Longinus sẽ ra sao đây?”

    ----------

    Trời đã xế chiều, tại những khu vực xung quanh quán Satan's Blood bắt đầu lên một cây đèn. Tuy vậy, bản thân quán rượu nổi tiếng kia lại tắt đèn im lìm, không gian xung quanh đó đổ nát và chìm trong sự yên lặng đáng sợ. Lâu lâu lại tiếng quái thú gầm gừ và tiếng súng vang lên cứ đều đều mỗi vài phút trôi quá.
    Bên trong Satan's Blood lúc này mọi thứ đã tan hoang, đó chính là kết quả của một lần càn quân và lục soát của những tên bảo vệ mới được cử đến Old Flower. Rất may mắn cho vị gia chủ vắng nhà và những vị khách không tới quán vì quán đóng cửa, tạm thời thì chẳng ai bị thọp cổ hay bị bắn ở đây cả.

    Khi mà Stacy Ann Ferguson đặt chân đến,cái cô chỉ thấy một đống hoang tàn của cái nơi trước kia chính là quán rượu Satan's Blood trứ danh. Đã hơn 10 ngày rồi không được nhìn thấy hình dáng thân thương của người ấy, giờ lại chứng kiến quán rượu quen thuộc với mình suốt 100 năm, nơi cô coi nó là ngôi nhà thứ hai của cô thành ra thế này, Stacy bỗng thấy tim mình đau nhói.

    Lặng lẽ lấy đi vào trong quán, lấy ra một chai martini vẫn còn nguyên vẹn ở trong đám đổ nát, Stacy rót ra ly tự phục vụ cho mình.

    Đến lúc này thì dường như chẳng còn chuyện gì quan trọng nữa.
    Chẳng còn thứ gì Stacy có thể nghĩ về nhiều như việc được gặp lại Bruno nữa.
    Nếu có 1 điều ước, cô chỉ cầu mong mọi chuyện seẽ có thể trở lại bình thường như mọi ngày, hàng ngày cô được đến quán bar này để uống rượu, trò chuyện với cô hầu bàn tinh nghịch, gã trá hình tóc nâu, tên vô mặt nhiều chuyện và anh chàng quỷ sứ hiền lành, dễ thương đã bao phen cứu nguy cô khỏi đám côn đồ hám gái mặc dù chuyện đó không cần thiết một tí nào.

    Nhưng Stacy lúc này nhớ lại cái cảm giác đó phát điên lên đi được.

    Trong bóng tối đang lan rộng dần khắp mọi nơi, Stacy bỗng trông thấy một ánh sáng nhập nhoà trước mặt mình, để rồi sau đó nó nhanh chóng bùng nổ thành một hình người trắng tinh phát ra ánh sáng rực rỡ.
    Gabriel xuất hiện trước mặt Stacy đẹp tựa như con thiên nga vừa thoát ra được vũng lầy, nó tung đôi cánh trắng hất tung dòng nước lên để rửa sạch đi mọi cặn bã và bùn nhơ.

    Khi những chiếc lông vũ từ đôi cánh trắng nhẹ nhàng rớt xuống và ngừng phát sáng, Gabriel lên tiếng:
    “Ta chưa bao giờ có thể dám đặt niềm tin vào một cô gái đẹp cả, nhưng đối với một cô gái ma cà rồng tuyệt đẹp như cô thì đó lại là chuyện khác.”

    Stacy nâng ly rượu lên nhấp một ngụm, mắt nhìn hắn hững hờ
    “Có gì thì nói thẳng ra luôn đi.”



    “Ta sẽ nói cho cô 3 sự thật mà ta đã giữ ở trong lòng rất lâu rồi.”

    Stacy trầm ngâm
    “Tại sao lại là tôi?”

    “Vì sự thật thứ nhất: cô là cô gái xinh đẹp nhất mà tôi đã từng biết.”

    Stacy chau mày
    “Đây không phải là lúc để đùa đâu, ngài thiên sứ !”

    Không để ý đến phản ứng của Stacy, Gabriel tiếp tục nói
    “Sự thật thứ hai: cô yêu Bruno và hắn ta cũng yêu cô.”

    Stacy chợt đỏ mặt, cô la lớn
    “Tôi...tôi đã bảo anh đây không phải lúc đùa !”

    Nhưng khi dán mắt nhìn chằm chằm Gabriel, Stacy bỗng thấy ánh mắt nghiêm nghị của hắn, ánh mắt mà cô chưa từng thấy hắn biểu hiện trước đây, Gabriel dường như đúng là đang không đùa thật.

    “Sự thật cuối cùng nghe rất hoang đường nhưng vẫn là sự thật: thánh thương Longinus đã chọn cô, Stacy à.”

    Sự ngạc nhiên tột độ hiện lên khuôn mặt Stacy khi Gabriel vừa dứt lời, và còn ngạc nhiên hơn nữa khi hắn bỗng rút ra từ trong cái khăn mang theo một cây thập tự trường thương phát ra ánh sáng trắng đục mờ ảo.

    Hoảng sợ với thánh khí toả ra, Stacy thoáng giật lùi người về phía sau nhưng Gabriel đã ngay lập tức lên tiếng.
    “Yên tâm đi Stacy, thánh khí từ Longinus chỉ xác định thanh tẩy một sinh vật bóng tối dựa vào tâm hồn chứ không phải vẻ ngoài hay thân phận của chúng.”

    Stacy tỏ vẻ bối rối
    “Tất cả mọi chuyện này là sao?”

    Gabriel nhoẻn miệng nở một nụ cười
    “Ta và Longinus đã quyết định chọn cô làm người kết thúc cho tất cả những chuyện này.”

    ...
     
    Chỉnh sửa cuối: 7/6/11
  11. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,175
    Nơi ở:
    Another Reality
    ^ oh yeah, nổi loạn rồi. This is WAR \m/.
    Kagi tiếp theo thì phải :-?.
     
  12. Rytubon87

    Rytubon87 Sonic the Hedgehog Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/6/03
    Bài viết:
    4,656
    Nơi ở:
    Việt Nam
    Luc đã đoán đúng rồi :)) Không cần phải quậy thì thành phố cũng tràn đầy các trận chiến rồi!
    Từ lúc nào cha Gab từng được mệnh danh là Loki lại đi lo nhiều chiện bao đồng dữ vầy nè =))
     
  13. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    -Này, tại sao cô không nhường đường cho chúng tôi và giải quyết chuyện này trong êm thắm nhỉ? Bruno mở miệng nói với cô cái tóc nâu phía trước.

    Ba người hiện tại đang ở một trạng thái rất vi diệu, không ai biết rõ về đối thủ, tất cả những gì mọi người thấy chỉ là một cái mặt nạ trắng cứng đơ. Cô gái nọ mở miệng, tuy không thấy nhưng Julien biết cô ta vừa mỉm cười:

    -Nhường đường cho hai vị thì cũng được thôi, nhưng đứa bé kia thì phải ở lại, như thế nào, tại sao hai người không đồng ý và giải quyết chuyện này trong êm thắm nhỉ?

    Nghe vậy, Julien vẫn im lặng, tuy nhiên từ nãy tới giờ hắn đã súc lực sẵn sàng, còn Bruno thì thở dài:

    -Tôi thật sự không thích đánh nhau chút nào.

    -Tôi cũng thế. Cô gái nọ trả lời.

    Không khí liền im lặng xuống tới, chỉ có ánh trăng vằng vặc tỏa sáng. Rồi, không dấu hiệu, không báo trước, Bruno bỗng xuất hiện bên cạnh cô gái kia, tay tung liền một quyền trời giáng. Cố gái nọ phản ứng cực nhanh, xoay ngang thanh kiếm ra chống đỡ, tuy vậy trước sức mạnh của một con quỷ sống hàng trăm năm, cô liền bị bức lui hai bước, từng vết chân sâu hoẵm in trên nền gạch cứng, đủ để biết uy lực một quyền vừa rồi mạnh thế nào.

    Bruno tiếp tục tung một quyền từ tay trái, cô gái lần này đã có chuẩn bị, xoay sống kiếm ra đỡ, tuy nhiên Bruno rất nhanh quay người, xoạt chân phải ra ngáng chân cô gái, sau đó cuối người xuống, trước mặt cô gái lúc này là một họng súng đen ngòm.

    Đoàng đoàng.

    Hai tiếng súng vang lên, cô gái kia miễn cưỡng thu kiếm về đỡ được, tuy vậy liền bị Bruno tung thêm một quyền, cho dù kịp lấy tay còn lại đỡ nhưng vẫn bị chấn bay vài mét, va vào tòa nhá đối diện làm sụp xuống một mảng tường, khói bụi bốc mù mịt. Julien tiện tay bắn thêm mấy phát súng vào trong, sau đó rút cuốn kinh trong áo khoác ra. Bruno thì bẻ khớp tay mấy cái, sau đó nói:

    -Cô nàng này khá đấy, có lẽ tôi phải chơi thật thôi, cậu cứ ở đây niệm chú chuẩn bị hỗ trợ nhé.

    Julien nghe vậy chỉ gật đầu, ánh sáng bạc bắt đầu tỏa ra từ cuốn kinh, Bruno phóng tới chỗ căn nhà kia. Bỗng dưng từ trong đám khói, một tia sáng màu xanh phóng ra cực nhanh, chẳng mấy chốc đã tới trước mặt Bruno, hắn liền phất tay, một lỗ đen được tạo ra hút tia sáng vào, cách hắn sau lưng mấy mét, một lỗ đen lại xuất hiện, tia sáng lúc nãy bắn thẳng từ đó ra, xuyên thấu mọi vật cản rồi bay lên trời. Cô gái kia bước ra từ trong đám khói, thanh Claim Solais tỏa ra ánh sáng xanh nhè nhẹ.

    Cô ta huy động vũ khí, một lưỡi liềm màu xanh bắn thẳng tới chỗ Bruno, hắn tung quyền đánh tan ngay lập tức, tuy vậy rất nhanh liền có hàng loạt lưỡi liềm khác bắn tới. Bruno liền vất vả vung quyền chống đỡ, cô gái kia thì càng ngày càng tiến tới gần hắn.

    Khi không còn lưỡi liềm nào nữa cũng là lúc hai người đối mặt nhau, lưỡi kiếm của cô gái tỏa ra ánh sáng xanh mạnh mẽ, sau đó cô ta liền chém xuống, khí thế như thiên quân vạn mã. Bruno lách người sang một bên, sau đó tạo một lỗ đen nhỏ hút cả người cô gái lại, sau đó liền biến mất ngay lập tức. Bị thay đổi trạng thái đột ngột, cô gái mất đà, chống một tay xuống đất tung liền hai cước vào người Bruno, nhưng hắn đã kịp tránh sang một bên.

    Lúc này từ chỗ Julien, hàng loạt mũi thập tự kiếm phóng tới kèm theo tiếng hô;

    -Mười hai thánh kiếm của sự trừng phạt.

    Vụt vụt.

    Tiếng xé gió rít lên liên hồi, cô gái lấy đà búng người lên cao né được, tuy nhiên mười hai thanh kiếm ánh sáng liền chuyển hướng lao theo, quyết truy đuổi tới cùng. Cô gái thấy không còn đường trốn liền quay lại vung kiếm chém tan vài mũi kiếm ánh sáng, tuy nhiên Bruno liền xuất hiện bên cạnh tung ra mấy quyền buộc cô phải phân tâm chống đỡ. Rất khó khăn né được vài quyền, cô chém ra mấy phát, phá tan sáu thanh kiếm, dù vậy sáu thanh còn lại vẫn đeo bám sát nút.

    Dưới kia Julien cũng không rảnh tay, từ khi nào dưới đất đã cắm đầy những thanh thập tự kiếm bằng ánh sáng, phải đến gần trăm mũi. Nếu Julien có tóc bạc, bận áo đỏ đồng thời niệm cái gì "i'm the bond of my sword" thì quả thật rất giống rồi. Chỉ thấy hắn không ngừng rút những thanh kiếm lên rồi phóng tới, nhất thời hàng loạt tia sáng bạc lóe lên trên trời trông thật mỹ lệ.

    Tình thế của cô gái nhất thời liền nguy hiểm vô cùng, trước mặt là sáu thanh kiếm truy tới, bên phải là Bruno đang nhăm nhe tung quyền, bên trái là hàng loạt thanh kiếm khác phóng lên. Cô đá một cước, chấn Bruno văng ra vài mét, sau đó quét Claim Solais xuống đất, ánh sáng xanh không ngừng tỏa ra, sáu thanh kiếm trước mặt liền bị đánh tan, sau đó cô thuận thế quét chân vào sống kiếm đấy nó bạt ngang đỡ lại vài mũi kiếm của Julien.

    Tuy vậy Julien vẫn phóng kiếm đều đều, dưới chân hắn từng mũi kiếm vơi đi, lại có một thanh kiếm khác xuất hiện, hắn cứ thể mà phóng. Bruno thì đứng một bên quan sát chờ thời, dù sao xông pha giữa làn mưa kiếm kia cũng không phải ý hay. Trong cơn mưa ánh sáng kia, cô gái không ngừng vung kiếm chống đỡ, trường kiếm quét tới quét lui đánh tan hàng loạt thanh kiếm ánh sáng. Tuy nhiên, không biết từ bao giờ đã có nhiều thanh kiếm cắm vào sân thượng dưới chân cô, và chúng rất xảo diệu bao quanh hai bàn chân. Tới khi cô gái nhận ra tình hình không ổn thì cuốn thanh kinh luôn kè kè bên cạnh Julien đã xuất hiện dưới chân cô, hàng loạt dải lụa ánh sáng phóng ra quấn lấy hai chân cô gái. Cơn mưa kiếm cũng kết thúc, tuy vậy một thứ còn nguy hiểm hơn đã xuất hiện bên cạnh, Bruno tung quyền liên tục, hai bàn tay không ngừng bốc lên khí tức của hắc ám, cứ như trong đó là hàng trăm con quỷ chực chờ nhảy ra cắn nuốt cô gái. Di chuyển bị hạn chế, cô không còn cách nào khác là vung kiếm lên đỡ.

    Oanh oanh oanh.

    Hàng loạt tiếng va chạm dữ dội vang lên, cả căn nhà rung rinh liên tục như muốn đổ xuống, cô gái dần dần bị áp đảo, dù sao lực lượng của Bruno cũng quá lớn, hơn nữa hắn còn vận dụng khả năng tạo lỗ đen của mình rất xảo diệu, bị mất cân đối giữa hút và đẩy, cô gái liên tục mất đà và liền rơi xuống thế hạ phong. Mắt thấy sắp không chống cự nổi, từ trong mặt nạ ánh mắt cô lóe lên một cái, cắm phập thanh kiếm xuống mặt sàn, rất may Julien kịp thu cuốn thánh kinh về trước khi bị đâm nát. Sau lưng cô gái bỗng dưng hiện lên một hư ảnh to lớn, đó là một người chiến sĩ giáp trụ đầy mình, đôi mắt màu xanh cực kì yêu dị, trong tay hắn cũng là một ảo ảnh của Claim Solais, người kia làm cùng động tác với cô gái, hai thanh Claim Solais một ảo một thật cắm xuống, rồi một vòng tròn ma pháp cực lớn được hình thành dưới chân cô gái. Thấy có điềm không lành, Bruno liền bật ra ngoài, quả nhiên chỉ sau một tích tắc, một cột sáng xanh cực lớn bắn thẳng lên trời, cả tòa nhà chẳng mấy chốc đã thành một đống gạch nát, cô gái nọ cũng nhảy xuống đất đối diện với hai người Julien và Bruno. Julien thấy tình hình thay đổi liền nói:

    -Cầm cự cho tôi. Sau đó hắn lấy ra một viên đá nhỏ từ trong áo khoác, khi nó vừa xuất hiện, thanh kiếm trong tay cô gái mơ hồ rung động vài cái, chỉ thấy một khí tức thần thánh trang nghiêm bỗng lan tỏa khắp nơi, và tất nhiên, điều này khiến Bruno, một con quỷ, khá khó chịu.

    Julien cũng biết thế, nên bỏ viên đá vào miệng, sau đó giơ cao cuốn thánh kinh, từ trong hàng loạt tờ giấy với những kí tự kì quái bay ra rồi dán lên người hắn, thánh khí cũng tập trung lại một chỗ. Bruno thấy vậy thì quay lại đối mặt với cô gái, ánh mắt hắn dần chuyển sang màu đỏ, hai tay cũng mọc vuốt, trên người bắt đầu xuất hiện những hoa văn kì bí, sau lưng cũng hiện ra một hư ảnh mặt quỷ bằng khói to lớn, chống chọi với hư ảnh chiến binh của cô gái.

    Cô gái kia biết Julien đang chuẩn bị một ma pháp hoành tráng nào đó, vì vậy liền dồn toàn bộ lực lượng lại, xoay thanh kiếm trên không hai vòng rồi vắt ra sau lưng, hư ảnh chiến binh sau lưng cô cũng làm y hệt, ánh sáng xanh nhất thời liền tỏa ra chói mắt, còn Bruno đưa hai tay lên trời, hắc khí không ngừng tụ tập, hư ảnh mặt quỷ cũng rõ rệt hơn, cả không gian như bị chia cắt bởi hai màu xanh và đen. Chỉ khoảng hơn mười giây, cả hai liền súc lực đầy đủ, ánh mắt cô gái lóe lên một cái, vung trường kiếm chém tới, hư ánh chiến binh cũng theo thế tiến lên, thanh Claim Solais khổng lồ bổ thẳng xuống chỗ Bruno. Bruno đập hai tay xuống đất, gầm lên một tiếng, mặt quỷ phía sau liền gào thét tiến lên. Hai hư ảnh khổng lồ liền va chạm trên không trung, những tia sáng không ngừng lóe lên.

    Hàng loạt vụ nổ xuất hiện trên không ngay chỗ va chạm của hai bóng hình to lớn, nhưng tuyệt nhiên không hề có một âm thanh nào, hai màu xanh đen chỉ hòa vào nhau, sau đó phát nổ mà không gây ra bất cứ tiếng động gì. Hai hư ảnh cũng dần dần suy yếu, chúng bắt đầu có dấu hiệu tan biến, rất nhanh kết quả lần va chạm này sẽ là hòa, tuy vậy Julien đã sắp chuẩn bị xong ma pháp của mình, phần thắng cuối cùng cũng thuộc về phía Bruno, thậm chí hắn còn không cần dùng "thứ đó". Tuy nhiên cô gái không có ý gì là bỏ cuộc, cô gồng mình xoay ngang thanh kiếm lại, chém thêm một cái, một hình bán nguyệt màu xanh cực lớn phóng ra, xuyên qua hai hư ảnh kia rồi lao thẳng tới chỗ Bruno, cả không gian chỉ còn một màu xanh chói mắt.

    Bruno cắn răng rút từ trong áo ra một khối lục giác nhỏ bằng lòng bàn tay rồi quăng tới trước, hô lên:

    -Aegis, ban cho ta sự thủ hộ vĩnh hằng.

    Chỉ thấy khối lục giác kia rung động một cái, sau đó xoay tròn huyễn hóa ra hàng ngàn khối lục giác khác, tất cả bằng một tốc độ cực nhanh sắp xếp thành một tấm lưới lớn, sau đó chồng lên nhau theo một sự sắp xếp kì quái. Từng mảnh lục giác như mang theo một quy tắc huyền bí, kết hợp với nhau tạo thành tấm khiên vững chắc nhất, thần thuẫn Aegis. Luồng bán nguyệt kia vẫn phóng tới, sau đó, cả hai va chạm.

    Không có vụ nổ lớn, không có ánh sáng lóe lên rực rỡ, không có âm thanh tung trời, chỉ đơn giản là luồng ánh sáng chạm tới tấm lưới kia. Sau đó ...

    Cạch cạch cạch ...

    Từng mảnh lục giác liền thay đổi vị trí cho nhau liên tục với một tốc độ không thể theo kịp, chỉ thấy sau mỗi lần thay đổi, luồng bán nguyệt kia liền yếu đi một chút, tấm lưới cũng dần dần thu gọn lại. Cho tới khi tấm lưới thu lại thành khối lục giác ban đầu rồi trở về tay Bruno, trong không gian đã không còn gì cà, luồng sáng kia đã biến mất như nó chưa hề tồn tại.

    Cô gái kia thở dốc mấy hơi, lầm bầm:

    -Thần thuẫn Aegis quả nhiên lợi hại, có cơ hội phải chôm về mới được.

    -Bruno, tránh ra. Julien hô lớn.

    Xung quanh đã xuất hiện mười hai tiểu thiên sứ, mỗi thiên sứ lại chơi một loại nhạc cụ khác nhau và cùng đồng ca, từng âm tiết thánh khiết vang lên mang theo một thứ ma lực kì quá, Bruno nhất thời nhíu mày, lấy ra hai cục bông gòn nhét vào lỗ tai.

    Còn Julien, cả người hắn đã được bao bọc trong một bộ áo giáp màu bạc, gồm những mảnh kim loại ở ngực và hai tay, còn lại là một loại vải kì lạ phát sáng với những kí tự khó hiểu, trông hắn cứ như một tế tự cổ xửa. Hắn giương súng lên, từ thân súng liền mọc ra hai chùm sáng nhỏ uốn cong về hai phía, chẳng mấy chốc đã hình thành một cây cung với những hoa văn thần thánh. Julien chạm nhẹ vào dây cung bằng ánh sáng, sau đó kéo căng ra, một mũi tên ánh sáng liền được hình thành. Chỉ thấy Julien càng ngày càng kéo căng, sau lưng hắn cũng hiện ra hình ảnh một thiên sứ to lớn với đôi cánh giang rộng làm một hành động y hệt, mũi tên ánh sáng xoáy lên và càng lúc càng nhanh. Sau đó, hắn thả dây cung, mũi tên biến mất, sau đó hiện ra cách chỗ cô gái nọ không xa rồi bắn thẳng tới, khí thế như muốn xuyên thấu vạn vật, cô gái nọ liền vận toàn bộ lực lượng còn lại xoay ngang thanh kiếm lên chắn.

    Ầm.

    Một tiếng nổ lớn vang lên, khói bụi bốc lên mù mịt. Cô gái nọ không ngờ vẫn còn sống, trong làn khói ẩn hiện một bóng đen, Julien thấy thế lại tiếp tục lên dây cung, đồng thời hô lớn:

    -Này, cô tốt nhất nên chạy đi trước khi tôi nổi sát tâm.

    Có Nước Mắt Thiên Sứ, lượng thánh khí trong người Julien tăng lên nhiều lần, bây giờ hắn dư sức bắn thêm chục Mũi tên trục xuất cũng như chém thêm chục Lưỡi kiếm thanh tẩy nữa, với điều kiện cơ thể hắn chịu nổi luồn thánh khí cuồn cuộn này. Từ trong đám khói vọng ra tiếng cô gái:

    -Sao hai người không nhìn ra sau lưng mình một chút nhỉ?

    Sắc mặt cả hai đại biến, Misty không biết từ khi nào đã biến mất, còn trong đám khói, bóng đen của cô gái đã vác lên vai một người, sau đó chạy về ngã tư kế bên. Không chần chừ, Julien giải trừ ma pháp, nhổ Nước mắt thiên sứ ra rồi cùng Bruno đuổi theo. Ngoặt qua một chỗ quẹo, cả hai thấy cô gái nọ đứng yên, trên vai nào có Misty, chỉ là một khúc gỗ từ khu xây dựng kế bên mà thôi, lúc này dưới chân cả hai liền xuất hiện một vòng tròn ma pháp hút hai người vào.

    Sau khi Bruno cùng Julien biến mất, sau lưng cô gái gợn sóng một cái, một tên quái gỡ quấn băng đầy mình hiện ra, trên tay chính là Misty còn đang say ngủ.

    ...

    Julien chấm dứt hồi tưởng, hắn hiện tại vẫn không hiểu từ khi nào ở Old Flower lại xuất hiện nhiều tên lợi hại như vậy, không lẽ là do ba đứa trẻ sao? Hắn không biết được.

    -Đang nghĩ gì thế, Julien? Bác sĩ đi song song với hắn hỏi.

    -Không có gì, chỉ đang sắp xếp lại suy nghĩ một chút thôi.

    Cả nhóm hiện tại đang len lỏi trong những con hẻm để đi đến Satan's Blood, đâu đó vẫn vang lên tiếng súng, tiếng gào thét đầy chết chóc, người dân toàn bộ đều tránh ở trong nhà. Froxi đang đi trước dẫn đường, còn Bruno thì đi phía sau chặn hậu. Chỉ mất vài phút cả bọn đã đến Satan's Blood. Quán rượu hiện tại đầy tan hoang, bản hiệu thì vỡ nát, cửa cũng chẳng còn, ai nấy cũng thở dài một hơi rồi bước vào trong.

    Rồi sau đó cả nhóm liền mở to mắt kinh ngạc, ở trong không ngờ lại gặp người quen, không ai khác chính là Stacy, cô nàng Vampire ăn chay, cùng Gabriel, tên mặt trắng đáng ghét. Hai người kia có vẻ cũng rất kinh ngạc khi thấy họ, nhưng chỉ vài cái chớp mắt, Stacy đã lao tới nhảy vào lòng Bruno, cô không nói gì, chỉ đứng đó ôm hắn như vậy. Froxi le lưỡi một cái rồi cùng bác sĩ tiến vào dọn ra vài cái ghế còn ngồi được. Sau đó Julien liền kể lại mọi chuyện cho Gabriel biết. Nghe xong hắn trầm ngâm một lúc rồi gật đầu, nói:

    -Như vậy, Misty rơi vào tay kẻ thù rồi. Chúng ta nhất quyết phải lấy được Raine trước khi quá muộn. Như vậy đi, hai người cùng Julien theo tôi trở về nơi đóng quân của giáo hội. Gabriel chỉ vào bác sĩ và Froxi.

    -Còn Stacy và Bruno mau tới chỗ Raine và đưa cô ta về đây, Raine hiện đang sống ở một căn nhà phía tây thành phố, và nhớ mang Longinus theo, dù sao cô hiện tại cũng là chủ nhân của nó.

    Mọi người không tự chủ được mà quay sang nhìn thánh thương thêm một lần nữa, nó cực kì đơn giản, chỉ là một thanh thập tự thương với vài hoa văn khó hiểu trên thân, tuy nhiên uy áp mà nó tỏa ra là không thể nghi ngờ, giống như có thể bộc phát sức mạnh bất cứ lúc nào. Froxi nghe Bruno và Stacy đi cùng liền nói:

    -Tại sao hai người họ lại đến chỗ Raine, còn chúng tôi phải đi theo ông?

    -Vì cô và tên bác sĩ cùng Julien miễn cưỡng được tính là con người, còn hai người kia không phải, lý do như vậy đã đủ chưa, hơn nữa cho dù Stacy và Bruno có hợp sức thì ta cũng không chắc họ sẽ đấu lại tên bất tử kia đâu, còn cả cô nàng hầu gái đáng sợ nữa.

    Với lý do như vậy, Froxi cũng không còn dị nghị gì được nữa, Julien mới hỏi:

    -Tại sao cần quay về nơi đóng quân của giáo hội?

    -Vì chỗ đó lúc này loạn rồi, phải quay về để đảm bảo sự an toàn của Neige, ta không nghĩ giáo hoàng sẽ có chuyện gì, cho dù ta tới giết hắn đi nữa cũng chưa chắc gì hắn đã chết, chỉ là quay về để đảm bảo hơn thôi. Hơn nữa, cũng phải quay về để làm rõ sự nổi loạn này nữa.

    Cứ như vậy, Stacy và Bruno mang theo thánh thương Longinus tới phía tây thành phố, còn những người còn lại theo Gabriel tới nơi đóng quân ngoài thành của giáo hội.


    Kai lúc này cũng đang cực khổ trốn tránh khỏi sự truy đuổi của bọn bảo vệ, cũng như những sinh vật huyền bí đang nổi điên khắp nơi. Với bản chất sói của mình, anh rất dễ nhận ra đầu mối tới từ khu vực trung tâm thành phố, trên đường đi đã không ít lần Kai phải ra tay đánh gục vài tên sinh vật không có mắt dám tấn công hắn. Tuy vậy hắn còn có việc phải làm nên không thể điều tra rõ việc nổi loạn này mà phải tiến về hướng tây. Hắn vừa đi vừa lẩm bẩm:

    -Hôm nay lại là ngày trăng tròn nữa chứ, cũng may ta hiện tại đã có thể khống chế bản thân lúc hóa sói, hy vọng đủ dùng lúc chiến đấu.

    Ầm.

    Một vụ nổ vang lên trước mặt hắn khá xa, và Kai biết, đó là nơi mình cần đến, vì mũi của hắn đã đánh hơi thấy mùi sáp quen thuộc của những bức tranh.
     
  14. >.O

    >.O Mr & Ms Pac-Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/1/10
    Bài viết:
    116
    Nơi ở:
    anywhere
    xin 1 slot để tiện theo dõi topic :">
     
  15. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,175
    Nơi ở:
    Another Reality
    ^
    ^Julien nên đổi tên thành Archer =)).
     
  16. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    hắc hắc hơi giống 1 tí ấy mà, mà tiếp theo là forguise nhỉ?
     
  17. Kong

    Kong Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    7/4/06
    Bài viết:
    1,393
    Nơi ở:
    Hell
    Chap imba quá, mỗi người 1 summoning X_X Ngẫm lại thấy BS đánh nhau toàn = vật lý nguyên tử khô khan chán gần chết :((
     
  18. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Đọc thì đọc thôi cần gì xin :|
    ----------------------------------

    Phe GOD *Đập bàn* Muốn chiến tranh thì chiến tranh. Bên ta toàn thần binh với diễn viên chính đấy nhá =))
     
  19. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    ^^ ặc cái đó tất nhiên rồi, ngoài BS ra thì toàn bộ nv trong này toàn theo hướng huyền ảo ma pháp cả, tất nhiên phải hoành tráng hơn rồi, hì.
     
  20. Rytubon87

    Rytubon87 Sonic the Hedgehog Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/6/03
    Bài viết:
    4,656
    Nơi ở:
    Việt Nam
    ^Thế sao không mún cho 4 kị sĩ của tớ vào :-w
     

Chia sẻ trang này