[Sáng tác] Phụ việc của quỉ sứ

Thảo luận trong 'Văn Học' bắt đầu bởi medassin, 13/4/11.

  1. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,157
    Nơi ở:
    Another Reality
    ^ mình ko nói gì về Ren và Rena, nhưng mình vẫn chẳng biết tại sao Stacy lại chót bảng =)).
     
  2. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Hôm nay mói vit 1 chap full house nhò ý tkh (headless knight) :D rep dc nua thì ta se rep tip \m/
     
  3. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    NGÔI TRƯỜNG MA ÁM(5): LẠC LỐI


    [spoil]


    Salin dẫn tôi qua trái qua phải. Chúng tôi len lỏi trong con đường gần hai mét. Đôi lúc tưởng chừng như đường cụt thì Salin lại kéo tôi đi qua một bức vách hẹp để ra con đường khác. Tuy vậy nhưng tôi nhận ra chúng tôi chỉ mãi đi vòng vòng và không có lối ra.

    -Salin. Tôi khẽ gọi.

    Salin quay lại. Gương mặt cô bé lo lắng và hoảng sợ như sắp khóc.
    -Em không hiểu nữa chị Froxi. Em đi như mọi lần và ra được mà. Sao bây giờ lại ?

    -Có thật không em ? Tôi hỏi kĩ.

    -Đúng vậy mà chị. Salin gật đầu.

    -Chúng ta bị dính phép thuật rồi. Tôi bình tĩnh nói.

    -Ý chị là sao ? Salin ngơ ngác.

    -Hoặc là chúng ta bị ảo ảnh, mơ ngủ hay gì đó hoặc là cái mê cung này đã kì quặc rồi em à. Tôi suy đoán.

    -Chị có nghĩ là do con ma đó không ? Salin lo lắng.

    -Chị không lại trừ trường hợp đó. Tôi nói.

    Cái bóng trắng lướt qua cuối con đường. Tôi lao thao nhanh như chớp. Salin cuống quít đuổi theo nhưng cô lại vấp chân và té ngã. Khi Salin nhỏm dậy, Froxi và con ma đã biến mất. Trước mặt cô là bức tường dây leo chằng chịt.

    -Chị Froxi. Salin kêu lớn và chỉ có không gian tĩnh mịch đáp lại.

    Hoảng hốt cô đứng dậy và chạy vội đến vị trí Froxi và con ma biến mất. Và cô điếng người nhận ra đây chỉ là ngõ cụt. Xung quanh cô chỉ là tường cây. Salin nhìn xung quanh, cô chỉ còn một mình. Màn đêm bủa vây. Cô đã trơ trọi, chỉ có một mình, cô độc trong bóng tối. Froxi không còn ở bên cô, cảm giác đáng sợ này là sao.

    Salin hoảng sợ và bỏ chạy. Lá khô rào rạc vỡ ra dưới chân cô. Cô chạy mải miết, chỉ có bức tường cây câm nín lặng lẽ theo cô. Gió thổi làm khu trường vang lên tiếng u u. Đâu đó tiếng chim kêu quang quác. Salin run rẩy. Cô muốn hét lên nhưng không thể nào la lên nổi.

    Salin chạy liên tục. Dù chân mỏi nhừ, dù tức ngực và hơi thở gấp rút, cô vẫn phải chạy. Chạy để thoát khỏi cái mê cũng quái quỉ, chạy để tìm một lối ra, chạy khỏi sự sợ hãi đang dần lớn lên trong cô.

    -Á!
    -Ui da!

    Salin va phải một hình bóng và té bật ngửa. Vật cản cũng té ngửa như cô. Vừa lấy tay xoa cục u mới nổi trên trán, Salin định thần nhìn lại vật mình vừa va vào. Dĩ nhiên không là đồ vật. Đồ vật thì không lên tiếng. Dĩ nhiên không là ma. Nếu là ma cô đã xuyên nó rồi. Đằng này cô lại có cảm giác đụng vào da thịt. Vật cản là con người. Nhưng là người nào.

    Salin thấy rõ vật cản đang lôm cồm vừa bò trên đất vừa nhặt nhạnh những món đồ rơi vãi. Trong ánh sáng lờ mờ, Salin nhận ra đó là một cô gái nhỏ.

    Cô bé có một thân hình thấp bé nhỏ con độ 16t, mái tóc đen dài đến hông và thắt một bím tóc nhỏ với vài lọn tóc bên trái. Đặc biệt hơn nữa là đôi mắt cô bé, một bên có màu lục còn bên kia màu lam. Cô bé mặt một chiếc áo sơ mi trắng ngắn tay với áo khoác ngoài đen, váy caro, chân đi tất đen cùng đôi giày bốt nhỏ xinh.

    Cô bé đang lồm cồm nhặt những thứ rơi trên đất. Salin thấy đó là mấy cây bút xanh đỏ, dạ quang, một cái máy chụp hình nhỏ gọn cùng mấy cuộn phim, cây đèn pin. Salin cũng bắt đầu nhặt giúp cô bé vài món. Dù sao cô bé cũng là người. Tất nhiên sẽ không đáng sợ bằng những con ma.

    Salin nhặt nhanh thứ gần mình nhất. Một quyển sổ tay. Không biết vô tình hay tò mò mà Salin mở ra ngay trang đầu cuốn sổ và thốt lên khi thấy dòng chữ nằm ở trang bìa:

    -Haley ?

    Salin tròn mắt nhìn cô bé. Cô bé Haley cũng ngước nhìn cô. Salin nói tiếp, không giấu vẻ ngạc nhiên.

    -Em là Haley Hayden, người viết bài “Tâm sự trăng non” trên số báo trường Jalen vừa rồi ?

    -Chị biết bài đó ? Haley nhìn Salin ngờ vực.

    -Chị rất thích bài đó. Em miêu tả cảm giác người hóa sói rất tuyệt. Cứ như em đã từng là người sói vậy. Salin vui thích nói. Cô đã quên mất mình đang ở đâu.

    -Cám ơn chị. Chị là… Haley vui vẻ nói.

    -Chị là Salin. Rất vui được biết em. Salin vui vẻ nói.

    -Salin ? Salin Sazaro ? Một trong 12 viên ngọc Old Flower ? Haley tròn mắt nhìn Salin.

    12 viên ngọc Old Flower. Từ lâu Salin đã quên mất danh hiệu đó. Ở Old Flower này có 12 đại gia giàu sụ mà gia tộc Sazaro là một trong 12 người đó. Họ giàu có và do đó chi phối một phần Old Flower. Người dân Old Flower đã ưu ái gọi 12 vị tiểu thư của 12 gia đình đó là những viên ngọc Old Flower bởi sự xinh đẹp, duyên dáng thông mình và giàu có của 12 cô gái. Và nếu Salin nhớ không lầm thì gia tộc Hayden cũng là một trong số đó. Vậy có gì mà Haley lại nhớ đến thế.

    -Ừ, chị là Salin Sazaro. Salin cười buồn. Danh vị đó đã làm cô cô độc cả thời gian dài.

    Haley đột nhiên thấy mở cờ trong bụng. 12 viên ngọc Old Flower từ lâu đã là một đề tài đáng tò mò đối với cô. Nhưng phần đông các viên ngọc đều nằm trong trường Prim Mary và chỉ có vài người lẻ tẻ ở ngoài. Mặc dù bản thân mình cũng là một viên ngọc nhưng Haley thật không có cách nào tiếp xúc với họ để trò chuyện hay chính xác hơn là làm một cuộc phỏng vấn nho nhỏ. 12 gia đình tuy có mối quan hệ kinh doanh với nhau nhưng đa phần đều giữ con mình như báu vật. Haley thật sự bó tay trước dàn bảo vệ và phòng thủ của mỗi nhà. Nhưng giờ đây nếu làm bạn được với Salin thì đây sẽ là một cơ hội có một không hai. Tuy vậy vẻ vui mừng của Haley không lộ rõ ra mặt, cô bé hỏi tự nhiên:

    -Chị đi đâu giờ này vậy Salin ?

    -Câu đó chị phải hỏi em mới đúng. Đây là trường chị mà. Salin nói.

    -À, sáng nay em đến giao lưu với câu lạc bộ báo chí trường chị. Rồi khi ra về, em thấy khu vườn đẹp nên vào chơi. Mãi ngủ quên cho đến giờ luôn. Haley đáp trôi chảy.

    Salin cảm thấy cô bé đang nói dối. Lý do trỏn tru thế này làm cô thấy nghi ngờ. Đặc biệt là hành trang cô bé có cây đèn pin. Cô bé đã chuẩn bị cho đêm nay.

    -Em nói thật đi. Em muốn viết bài về ma ảh ? Salin nghiêm mặt.

    -Đâu có. Em ngủ quên mà. Haley kêu lên.

    -Giấc ngủ hơn 12h sao ?

    -Không. Em có đi chơi một lát. Ăn trưa này. Viết bài này. Haley viện lý do.

    -Vậy em chỉ cho chị phòng báo chí ở đâu xem ? Salin hỏi.

    -LC10. Chị thử em à ? Haley cười.

    -Không. Phòng báo chí dời sang khu E rồi, Haley. Salin bật cười;
    -Có bảng thông báo ở cửa mà. Giờ nó là EC05.

    -Phải rồi. Em quên mất. Haley vỗ trán;
    -Sáng nay em thấy mà quên mất. Cứ nhớ tên phòng cũ. Chị biết giấc ngủ nhiều hại cho đầu óc mà.

    Salin bật cười to. Dù trong hoàn cảnh này cô vẫn không thể nào không nhịn cười được.
    -Chị đùa em đấy. Phòng báo chí vẫn là LC10.

    -Chị… Haley sững người. Cô bé không ngờ mình bị gạt như thế. Mặc dù ánh sáng lờ mờ nhưng Salin vẫn thấy cố bé đang ngượng.

    -Sao ? Em đến vì mấy con ma đúng không ? Salin hếch mũi tự đắc vì bẫy được Haley.

    -Vâng chị Salin. Haley đáp ỉu xìu.

    -Thế có thấy gì không ? Salin hạ giọng.

    -Khi em tỉnh dậy, em không thể ra khỏi khu vườn này chị ạ. Nó ma quái quá. Haley thở dài.

    -Người đó cũng bảo thế àm chị không nghe. Salin cũng thở dài.

    -Ai vậy chị ? Haley thắc mắc.

    -Bạn đồng hành của chị. Người ấy vào cùng chị đêm nay. Salin đáp.

    -Có phải là người kia không ? Haley đột nhiên chỉ tay về đằng sau cô.

    Salin mừng rở ngoảnh lại rồi cả người cô như bị nhún vào nước đá. Nếu là Froxi thì cho dù Froxi có lạnh lẽo thì Salin cũng không cảm thấy thế. Người đứng ở đó là một cô gái nhỏ.

    ******

    Tiếng chân người đuổi vang lên gấp rút trong mê cung Prim Mary. Chẳng ai biết được điều gì đang xảy ra bên trong bức tường dây leo. Nhưng nếu ai đó ở gần nó, họ sẽ biết được một điều rằng nó rất lạnh. Không khí giá lạnh lan ra từ mê cung đến nỗi cây lá cũng đọng nước và băng mỏng.

    Và cái cội nguồn của sự băng giá kia không ai khác hơn là cô gái có mái tóc xanh dương mặt đồng phục Prim Mary. Cô ấy đang bực mình vì trò chơi đuổi bắt. Cô ấy không bực vì mình là người bị đuổi. Cô chưa từng phải chạy trốn ai, năng lực và sức mạnh của cô làm cho cô luôn ỏ thế trên. Cô luôn đóng vai trò là kẻ rượt đuổi. Và nếu đây là cuộc rượt đuổi như thường lệ thì cô đã hào hứng tham gia. Đằng này kẻ bị đuổi lại chơi đủ trò gian manh khiến cô thêm bực mình. Đó là lý do cô giận và làm hơi lạnh toát đi tứ phía. Vậy kẻ đang bị rượt ở đây là người như thế nào. Chính xác hơn nó không phải người. Nó là một con ma. Một con ma thật chứ không phải trò ảo ảnh hoa dạng lừa người.

    Mà với ma thì ai cũng biết. Chúng không tồn tại, gần như là vô hình. Chẳng ai chạm vào chúng được nếu không có dụng cụ. Do đó chúng gần như không bị chướng ngại. Mỗi khi cô gái chạy gần đến nó, nó lại bật cưới hí hửng rồi chui tọt qua bức tường dây leo ngay cạnh. Cô gái phải chạy đến góc rẽ để nhìn thấy nó đang đứng đó vẫy tay cười cợt. Thử hỏi như vậy ai mà không tức.

    Cô chỉ muốn nói chuyện. Và nếu nó đã muốn quậy phá thì cô buộc lòng phải xử lý mạnh tay để đem lại sự yên bình cho ngôi trường.

    Cô gái từ từ tiến lại chỗ con ma. Nắm tay cô thả lỏng ra với một sợi dây chuyền có mặt hình thánh giá bạc.

    Con ma biến sắc lùi lại. Nó sợ. Đó là thứ có thể tiêu diệt nó, làm nó tiêu biến vĩnh viễn. Một dụng cụ thần thánh, được những lời nguyện cầu và chúc phúc để bảo vệ người đeo nó thoát khỏi ma quỉ, thanh tẩy tất cả những gì không thuộc về ánh sáng. Nó là một con ma và nó ở phe đối lập với ánh sáng. Nó sẽ chết và vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này nếu để cây thánh giá chạm vào người.

    Con ma mở miệng sợ hãi:
    -Đừng giết em, chị Froxi.

    -Chị không hề có ý đó. Tôi mỉm cười và cất cây thánh giá để chứng tỏ thiện chí của mình cho nó thấy.

    -Chị không tới để bắt, đuổi hay giết em sao ? Con ma sợ sệt nói.

    -Không. Chị chỉ muốn nói chuyện. Tôi trấn an nó. Dù nó là một con ma và có năng lực điều khiển vật, nó vẫn là một cô bé gái.

    Con bé ma nhìn tôi cân nhắc rồi nó nói:
    -Chị theo em.

    Đoạn nó lướt đi về một hướng và tôi chậm rãi đi theo mà không ngần ngại. Tôi không nghĩ cô bé sẽ lừa mình và tôi muốn chứng tỏ cho nó thấy, tôi không lừa gạt với nó.

    Con ma dẫn tôi đi đến một khu vườn đá. Nó là một khoảng sân vuông. Đó là khoảng sân vuông rộng rãi có hai lối đi với rất nhiều hòn đá tròn nhẵn cao thấp ngổn ngang nằm rải rác. Nơi này trông bề bộn nhưng nó thật ra là một sự sắp đặt của người tạo ra khu vườn này. Tôi phải thán phục người xây mê cung này.

    Con ma ngồi xuống làm tôi thắc mắc không biết nó ngồi hay đang bay. Tôi cũng ngồi kế hòn đá gần nó. Con ma nhìn tôi rồi hỏi:
    -Chị Froxi không học trường này đúng không ?

    -Phải. Em nói đúng. Tôi gật đầu.

    -Vậy sao chị vào đây ? Con ma hỏi tiếp.

    -Cô gái đi cùng chị học trường này. Và cô ấy muốn chị tìm hiểu xem việc gì đang diễn ra ở đây. Tôi cười thân thiện.

    -Không phải do em ? Con ma lắc đầu.

    -Vậy thì do ai ? Tôi hỏi;
    -À, mà em tên gì nhỉ ?

    -Celine. Con bé ma thầm thì.

    -Vậy Celine cho chị biết chuyện gì đang xảy ra ở đây được không ? Tôi cười.

    Celine rụt rè đưa tôi con dao nó đã nhặt khi tôi đá văng nó khỏi con ma người phụ nữ. Nó cầm mũi dao và đưa cán về phía tôi. Tôi nhẹ nhàng đón lấy. Celine đang cố tạo thành ý và tôi sẽ nhận nó. Mặc dù tôi nghĩ giả như con bé đâm tôi thật thì tôi chẳng hề hấn gì.

    -Chị xem đi. Con bé nói.

    Tôi ngắm nghía con dao. Nó làm bằng kim loại thông thường cán gỗ, không gì đặc biệt. Đây là loại dao làm bếp, được sắm cho phòng nữ công gia chánh. Nhưng sao con bé muốn tôi xem.

    Rối tôi chú ý thấy con dao được dán băng keo. Loại băng keo đen để buộc cho chắc, có vẻ như cán dao sắp bị sút khỏi lưỡi và người giữ dụng cụ đã dán nó lại để xài được lâu hơn. Tôi gỡ lớp băng keo và thấy cán dao được bọc lại bởi một tờ giấy màu vàng. Tôi lấy tờ giấy và mở ra xem.

    Tờ giấy hình chữ nhật được nhuộm vàng khá chắc. Một mặt vẽ hình người phụ nữ còn mặt kia là một khung chữ nhật với những chữ hoặc kí hiệu kì quái. Tất cả đều được vẽ bằng mực đen và rất khó phai.

    Celine ra hiệu tôi đưa cho cô bé tờ giấy. Tôi đưa cho cô bé và Celine liền dán nó vào một khúc cây cô bé vừa nhặt lên đoạn cô bé ném khúc cây ra xa.

    Mất vài mươi giây sau, tôi kinh ngạc nhìn thấy người phụ nữ cổ vẹo lúc nãy hiện ra. Tay bà ta cầm khúc gỗ chứ không phải con dao. Vừa xuất hiện, bà ta đã vung khúc gỗ tấn công tôi.

    Tôi chưa kịp ra tay thì Celine đã đưa tay ra. Mảnh giấy vàng tuột khỏi khúc gỗ làm người đàn bà biến mất và khúc gỗ rơi xuống đất.

    -Chị thấy đó. Chúng mới là thủ phạm. Celine nói và đón lấy mảnh giấy bay về rồi cô bé đưa nó cho tôi.

    Tôi đón lấy kinh ngạc:
    -Đây là gì vậy Celine ?

    -1 lá bùa chị ạ. Một phép thuật được ếm lên mảnh giấy thì gọi là bùa. Có khi là đồ vật hay bất cứ thứ gì khác. Bùa phép được ếm lên thông qua hình vẽ, chữ viết hay bùa chú. Nó là phép thuật cao cấp nên ngọc mắt mèo của chị chẳng làm gì được đâu. Cô bé ma nhìn tôi cười.

    Tôi lúng túng sờ tay lên mái tóc chỗ giấu bông tai của Milo.
    -Làm sao em biết là ngọc mắt mèo ?

    -Em là ma mà chị. Cảm nhận em khác người lắm. Celine cười thích chí.

    Tôi nắm mảng giấy trong tay ngẫm nghĩ. Thứ này ắt hắn do phù thủy hay thầy pháp tạo nên. Chúng không dễ có được và đi vào trường thế này. Ắt hẳn có người mang chúng vào.

    Tôi giật mình:
    -Khoan đã! Lúc này em nói “chúng”. Vậy không chỉ có một lá này phải không ?

    -Đúng đó chị Froxi. Nếu không sao gọi là trường ma được ? Celine đùa cợt.

    -Em còn giỡn được sao ? Người bạn chị đang gặp nguy hiểm.

    Bây giờ tôi mới nhận ra Salin không ở bên mình. Tôi thật háo thắng, quá vội vàng. Nếu Salin xảy ra chuyện thì tôi sẽ không tha thứ cho mình đâu. Trời ơi, tôi đúng là con ngốc.

    -Người đó sẽ không sao đâu chị Froxi. Celine nói;
    -Nhưng chị nói đúng, có những chuyện còn nguy hiểm hơn ma quỉ nhiều.

    Celine giơ ngón tay chỉ một hướng:
    -Đi lối này. Chị sẽ gặp lại người đó.

    -Cám ơn em Celine. Tôi phóng mình chạy đi. Salin, đừng gặp chuyện gì nhé em.

    [/spoil]​
     
  4. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Nghi vấn kỳ này: Ai là kẻ đem những lá bùa vào trường?

    [spoil]
    Thật sốc khi thủ phạm là............Haley
    Trong truyện này thì cô bé đóng vai phản diện và là khắc tinh của Froxi =))
    [/spoil]
     
  5. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Mọi người nghĩ khi viết một nhân vật mà mình xem nhân vật đó như diễn vai quần chúng làm nền thôi thì có bị xem là dìm nhân vật người khác không :( Ở đây med nói thẳng luôn là nhân vật người vô hình của tkh. Vì ko nghĩ ra vụ riêng nên cứ viết vào chơi thôi :( tkh có bảo là nhân vật vô hình của med chỉ làm kiểng thôi thì med chả biết làm sao :(
    PS: med xin ý kiến thôi chứ ko phàn nàn gì về cậu nhé tkh :D
     
  6. lehuutri123

    lehuutri123 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    5/3/07
    Bài viết:
    1,350
    chà celano quả nhiên k làm mình thất vọng, biểu hiện rất tốt. Loại bùa chú này giống loại bùa chú phương đông quá nhỉ, Shikigami ấy, hay còn gọi là thức thần thì phải.
     
  7. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Bây giờ đầy tác phẩm viết kiểu như vậy mà, không phải là dìm nv gì đâu
    Không nghĩ ra vụ riêng thì đành chịu thôi chứ biết làm sao =))
     
  8. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    8-] Độc giả thật lắm ý tưởng :)) Sao ko nghĩ là con ma Celine ;))

    Nó là bùa phương Đông ấy. Mấy lá dán trên lũ cương thi =))
     
  9. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,157
    Nơi ở:
    Another Reality
    Dấu hiệu cho một con boss \m/.
    Hai chị em Salin/Haley đúng là có duyên có phận =)). Mà chắc bài viết về hoá sói là cái giá phải trả của Kai trong nối truyện thì phải :">
     
  10. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    :)) Đã bảo là trao đổi cùng axe mà :>
    Còn về bài viết thì ném đá chơi thôi :-" Chỉ lấy nhân vật và địa danh từ cái kia thôi :>
     
  11. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,658
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    ^Hơ, bữa trc ta chỉ nói Vô Hình trong Phụ việc làm kiểng là chính. Thế thôi mà ngươi nghĩ ta trách ngươi cái gì à. Còn nếu muốn bàn luận thì có thể làm qua Profile hay Yahoo cả mà :))

    Quay trở lại chap mới này, cái bùa mà tên med chế ra khá sáng tạo so với những lá bùa thông thường, có nét na ná như nghệ thuật dùng hình nhân giấy của Nhật Bản. Nhưng nguyên tắc hoạt động của nó chắc chỉ khi nào có người đến gần thôi hỉ :-?

    Con ma Celine không phải thủ phạm, vì nếu không cô bé đã không chỉ cho Froxi mấy lá bùa rồi. Ờ mà, cũng có thể em này đang dùng 'Khổ nhục kế" \m/

    Mà khúc 'cô gái nhỏ' ở khúc cuối của đoạn Salin meets Haley, chả hiểu sao ta cứ liên tưởng đến... :">

    Theo lời gợi ý của Bruno những chương trước thì thủ phạm có lẽ là người bằng xương bằng thịt, lại rành về bùa chú. Có thể người này có thù oán gì đó với trường Prim Mary, hoặc cũng có thể đơn giản là... tính làm nó đóng cửa luôn để tiện cho mục đích cá nhân như xây sân golf chẳng hạn :-"
     
  12. Axetylen

    Axetylen C O N T R A

    Tham gia ngày:
    28/1/11
    Bài viết:
    1,840
    Nơi ở:
    Milky Way
    Nghi vấn kỳ này :
    [spoil]1/Tại sao Froxi đổi từ ngôi 1 sang ngôi 3 cái roẹt hay vậy ?
    2/Sao con ma biết tên Froxi mà hét?
    3/Froxi liệu có phải là tên đàn ông cơ bắp mặc váy nào không? Vì chap cô khóc với chap đuổi ma này hoàn toàn như 2 nv khác[/spoil]
     
  13. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    Ta đâu có bảo mi trách ta hay ta trách mi =((=)) CHỉ là hỏi ý kiến mà :P

    Cnmt này hay lắm :>

    1. Đó là cách miêu tả chuyển ngôi của med ấy :D

    Vd như vụ Melissa, cậu có thể thấy cả chap dài là theo lời Ren. Med viết thế cho nó phong phú :D Lời kể chỉ chuyển từ ngôi 3 sang ngôi 1 (froxi) khi ai đó gọi tên cô hay xác nhận nhân vật đó là froxi :>

    2. Đoán xem ;))

    3. =)) Froxi luôn là girl. Đến chap full house sẽ thấy :-"
     
  14. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,658
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    ^Ơ hay, cmt của ta mà lị >:)

    Mà đúng là dù đang ở ngôi thứ ba, nhưng khi viết về lời kể truyện từ một góc nhìn của một nhân vật thì người ta dùng ngôi thứ nhất :D
     
  15. medassin

    medassin The Pride of Hiigara

    Tham gia ngày:
    13/3/09
    Bài viết:
    9,250
    Nơi ở:
    12 Casa, OF city
    NGÔI TRƯỜNG MA ÁM(6): MA QUỈ


    Lòng dạ con người thật khó đoán.
    Cao thấp nông sâu dò được chăng ?
    Ví thử thước nào đo tới được ?
    Tiền muôn bạc vạn đáng là bao.

    [spoil]


    Haley và Salin đều bất ngờ trước con bé lạ mặt. Nhưng suy nghĩ của cả hai thì lại khác nhau hoàn toàn.

    Với Haley, cô bé ngạc nhiên trước môt người lạ mặt, lại là một cô bé có phần nhỏ tuổi hơn cả cô. Xem ra đêm nay thật thú vị. Chọn đêm nay thật không uổng công. Mai cô sẽ có một bài viết vô cùng nóng hổi về câu chuyện ma ở Prim Mary. Haley thầm đắc ý và mơ về một cái tít thật oách cho bài viết: “Một đêm tán ngẫu với ma” hay “Bật mí bí mật những con ma Prim Mary” hoặc độc đáo hơn nữa là “Lạc giữa bầy ma”

    Vẻ mặt khoái chí của Haley hoàn toàn khác xa với vẻ mặt sợ hãi của Salin. Cô biết rõ mình đang nhìn gì. Cô bé này là một trong số chúng. Salin e ngại nhìn con bé.

    Con bé có khuôn mặt trái xoan rất cân đối, mái tóc ngắn đến vai màu nâu xoăn lọn, lông mi cong vút và đôi mắt con bé có màu xanh lá rất ghê. Trong đếm tối chúng như phát ra ánh sáng kì dị. Salin dám chắc đứa bé này lớn lên sẽ là một mĩ nữ. Con bé mặc một chiếc váy dài màu xanh biển với phần eo có những mảnh vải tạo hình cánh hoa, đuôi váy viền ren trắng, vai áo phồng và có tay áo màu trắng dài đến tận cổ tay.

    Con bé nhìn hai cô gái rồi cất giọng nhỏ nhẹ:
    -Hai chị làm gì ở đây vậy ?

    -Hai chị bị lạc ? Haley nhanh nhẩu nói.

    -Bị lạc ?

    -Phải. Còn em ? Em tên gì ? Sao lại ở đây ? Haley hỏi liền.

    -Em tên là Arita. Con bé trả lời.

    Cái tên con bé vừa nói làm Salin đột ngột quên sợ hãi. Cô hồi hộp hỏi:
    -Em là Arita Mysaw, học sinh lớp 10, TB06 phải không ?

    -Chị biết em ? Arita ngạc nhiên rồi cô thấy bộ đồ Salin đang mặc;
    -À, hóa ra chị là đàn chị của em. Arita cười.

    -Ừ, chị là Salin Sazaro. Chị học lớp LB06. Còn biết một thiên tài như em là chuyện tất nhiên rồi. Salin cười đùa.

    Arita là học sinh được đặc cách vào học sớm 2 năm vì trí thông minh vượt trội. Salin thấy tên cô bé luôn đứng đầu khối 10 mỗi tuần.

    -Còn chị này ? Arita nhìn sang Haley, cô bé không để ý đến lời trêu chọc của Salin.

    -Đây là Haley, bạn chị. Chừng như để gây cảm tình với cô bé cho Haley, Salin nói thêm:
    -Haley ở trong câu lạc bộ báo chí trường Jalen. Nếu em đọc báo trường đó chắc em đã biết rồi.

    Haley lấy làm đắc ý. Báo chí là nghề mà cô bé sẽ theo đuổi sau này. Mặc dù với công việc kinh doanh lẫn cơ ngơi gia đình Hayden thì cho dù cô bé có ngồi chơi cả đời xũng chẳng hết. Nhưng Haley không muốn sống dựa dẫm. Cô bé muốn tự lập, được đi đây đó, trò chuyện cùng những người lẫn không là người ở Old Flower và khám phá những điều bí ẩn ở Old Flower này.

    Trái với sự mong đợi của Haley, Arita trả lời bất ngờ:
    -Em không đọc báo.

    Salin che miệng cười tủm tỉm khi thấy vẻ cụt hứng trên mặt Haley. Haley hất mặt hỏi:

    -Em làm gì ở đây ?

    -Chiều này em vào lớp lấy đồ bỏ quên. Sau đó vô vườn chơi rồi bỗng nhiên ngủ mê mệt đến giờ luôn. Arita nói.

    -Đồ nào ? Haley tiếp tục hỏi. Không biết có phải vì lúc nãy cô bé nói dối bị Salin phát hiện không.

    Arita xòe tay ra. Trong lòng bàn tay cô bé là chiếc nhẫn vàng trơn.

    -Vật này là kỉ vật của mẹ em. Vậy mà em lại đánh rơi mất. Con bé nói giọng hối lỗi.

    -Nhưng em đã tìm lại được đấy thôi. Salin bước lại gần nắm tay cô bé. Salin cảm nhận được hơi ấm con người và cô bỗng nhớ về mẹ mình.

    Haley cũng cảm thấy không nên vặn vẹo cô bé thêm nữa. Cô húng hắng ho:
    -Em kiếm được là tốt rồi. Giờ chúng ta nghĩ cách ra khỏi chỗ này thôi.

    -Em nhớ đường. Arita nói vui vẻ.

    -Không được đâu em. Cái mê cung này kì quặc lắm.

    -Hai chị cứ theo em.

    Arita nói chắc nịch rồi bước dẫn đường. Haley và Salin nhìn nhau rồi cũng bước theo cô bé.

    Sau một hồi quanh co khúc khuỷa, Salin và Haley giật mình khi thấy một lối ra của mê cung. Cả hai băn khoăn tự hỏi tại sao Arita lại có thể ra dễ dàng đến vậy trong khi tự bản thân họ lại không thể thoát ra.

    Với một người đã dạo chơi 3 năm trong khu vườn Salin lại không ngờ mình lại nhớ đường bằng con bé mới vào trường. Cô đã đi hàng ngàn lần trong khu vườn này, biết rõ từng khu vực, ao cá, bồn hoa, vườn đá nằm chỗ nào. Vậy mà hôm nay trí nhớ của cô dường như vô dụng.

    Với Haley, cô bé luôn tự phụ rằng mình là người thông minh. Cô bé luôn tự hào về trí nhớ của mình. Một khi đã nhớ gì thì cô bé sẽ không quên. Đã vậy lúc vào đây Haley đã cẩn thận vẽ bản đồ một cách chính xác. Vậy mà tấm bản đồ lẫn trí nhớ của cô đều không giúp gì được.

    Mặc dù vậy Salin vẫn không kìm nén được vui mừng khi thoát khỏi khu vườn.
    -Cám ơn em nhiều lắm Arita.

    -Có gì đâu chị Salin. Khu vườn này em vào chơi hoài.

    Chợt cô bé giật mình:
    -Chết! Em phải về kí túc xá ngay. Em đi trước nhé.

    Rồi cô bé chạy vụt đi và biến mất ở lối rẽ trước khi Salin kịp kêu lên. Salin đang lấy làm thắc mắc rằng giờ này kí túc xá đã đóng làm sao cô bé về được.

    -Chị có nghĩ con bé ấy là người thật không chị Salin ? Haley hỏi.

    -Nó có da thịt và hơi ấm mà em. Salin đáp.

    -Chị không thắc mắc sao nó ra dễ vậy à ?

    -Có chứ. Salin gật đầu;
    -Có thể con bé nhớ giỏi hoặc chúng ta bị mũ mẫm. Mà không chừng con bé đi ra lúc mê cung này bình thường lại. Salin nhìn lại mê cung rùng mình.

    -Nhưng mai chị sẽ tìm cô bé. Salin nói tiếp.

    -Em nghĩ chị nên như thế. Haley gật đầu;
    -Chúng ta về thôi.

    Cá hai lại tiếp tục men theo lối đi bên ngoài khu vườn hướng ra cổng vào khu học tập. Đi được một lúc, Haley ngạc nhiên:
    -Hình như đây là bên nam phải không chị Salin ?

    -Phải đó em. Salin gật đầu xác nhận nghi ngờ của cô bé.

    Cô đã nhận ra từ nãy giờ. Và cô thật sự ngạc nhiên. Khu mê cung này có lối thông giữa hai khu nam nữ sao. Sao trước giờ cô và tất cả học sinh đều không nhận ra điều này. Hay đây chỉ là một điều kì quặc vào đêm nay.

    Khi đến gần cổng, cả hai đột nhiên nghe tiếng nói chuyện loáng thoáng bên bức tường ngăn cách hai khu. Đó là giọng đàn ông. Haley nhanh nhẹn kéo Salin lại gần và ngồi thụp xuống.

    -Tôi không làm việc này nữa đâu. Tiếng 1 đứa con trai vang lên.

    -Mày phải tiếp tục. Dù sao mày cũng đã nhúng tay vào vụ này rồi. Giọng 1 người đàn ông giận dữ.

    -Ông không có cảm giác gì sao ? Ngôi trường sắp bị phá hủy kìa. Đứa con trai cũng nổi nóng.

    -Thì đã làm sao ? Nếu nó bị phá thì liên quan gì tới ta. Người đàn ông cười ha hả.

    -Ông ? Đứa con trai sửng sốt;
    -Tôi sẽ tố cáo ông. Tôi không muốn ngôi trường bị phá đâu.

    -Tố cáo ta à ? Ai lại tin lời một đứa học trò ham chơi phá phách như mày hả ? mày cũng chẳng có bằng chứng ta làm việc này. Người đàn ông cười to.

    -Nhưng ông đã đưa tôi những lá bùa. Đứa con trai kêu lên.

    -Và ai là người dán chúng khắp khu nữ hả. Cho dù cảnh sát hay lũ bảo hộ mò ra được việc này thì chúng chỉ nắm được mày thôi. Người đàn ông cười sảng khoái.

    -Ông !?!

    Mặc dù không thấy mặt đứa con trai nhưng Salin biết vẻ mặt nó đang cực kì tức giận. Hóa ra đây là hai kẻ đứng sau tất cả mọi chuyện. Không phải yêu mà quỉ quái gì. Chỉ là những lá bùa phép chúng dán khắp trường thôi. Salin nắm chặt tay tức giận. Mọi chuyện chỉ là do con người.

    -Đi thôi chị Salin. Sẽ không hay nếu họ biết ta ở đây. Haley kéo tay Salin thì thào.

    Salin gật đầu rồi cùng cô bé rón rén bước ra cổng.

    “Cốp” Một tiếng khô khốc vang lên. Cây đèn pin của Haley rơi khỏi túi cô bé đang đeo và rớt ngay vào 1 tảng đá bên vệ đường. Âm thanh của sắt và đá thật rõ ràng giữa đêm khuya.

    -Ai đó ? Người đàn ông quát lên.

    -Chạy mau chị Salin. Cô bé Haley hoảng hồn nắm tay Salin vụt chạy.

    -Đuổi theo mau lên. Không mày cũng vào tù thôi. Người đàn ông la lên.

    Tiếng chân huỳnh huỵch đuổi theo. Hai cô gái trẻ không thể so bì với một đứa con trai và người đàn ông trai tráng. Huống chi cả hai vừa hoảng hốt vừa mệt nhoài sau chuyện vừa qua. Chỉ sau khi chạy vượt khỏi cây cầu một quãng, bóng người đã vọt lên chặng đường họ.

    Salin thấy rõ đó là một đứa con trai tóc đen rối bù, mắt thâm quầng vì thức đêm nhưng khuôn mặt cậu ta làm Salin sửng sốt. Nó rất quen thuộc.

    -Max Mudoc ? Là cậu sao ?

    Salin không thể nào quên khuôn mặt cậu học sinh nghịch phá. Cậu ta vừa bị cảnh cáo tháng trước. Không ngờ cậu ta lại làm việc này. Nghe Salin gọi, Max vẫn giữ nguyên vẻ lầm lì.

    -Ta đã bảo cô bé không nên vào trường sao.

    Salin nhìn lại và kinh ngạc hơn nữa. Là tay bảo vệ cổng lúc nãy.

    -Ta thấy cô bé có người bạn mới. Cô bé Kate lúc nãy đâu rồi ?

    -Chị ấy sẽ đến ngay thôi. Salin nói. Hai cô gái đứng sát vào nhau.

    -Ta e là nó bị lũ ma làm thịt rồi, phải không Max ? Tay bảo vệ cười.

    -Không. Chị ấy sẽ không sao cả. Salin kêu lên.

    -Vậy giờ nó ở đâu nếu chưa chết hả ? Hắn tiến lại gần.

    -Chạy đi chị Salin. Haley nói và vụt chạy đi.

    -Max! ngăn con bé lại. Tay bảo vệ kêu.

    Đường trốn chạy của Haley tức thì bị chặn lại bởi một đứa con trai cao to. Max là tay đô con và thường xuyên dẫn đầu những vụ đánh nhau. Với hai cánh tay lực lưỡng, anh ta chụp lấy hai tay Haley và giữ chặc nó về sau.

    -Giỏi lắm Max. Mày đúng là cộng sự tốt.
    -Buông tôi ra. Haley vùng vẫy chống cự nhưng không cách nào thoát khỏi gọng kìm kia.

    -Tại sao ông làm thế với ngôi trường này hả ? Salin ngước đôi mắt đỏ âu nhìn ông ta.

    Gã bảo vệ phá ra cười:
    -Cô tiểu thư ngây thơ ơi, cô đang có những thứ mà mọi người muốn có trong khi tôi chẳng có.

    Salin hiểu ngay hắn ám chỉ gì. Cô nhìn hắn bất ngờ:
    -Ông làm tất cả việc này cũng chỉ vì tiền thôi sao ?

    -Phải. Nó là thứ vạn năng và đầy cám dỗ mà cô bé.

    -Tôi khỉnh bỉ nhất loại người như ông. Salin giận dữ.

    -Con nhãi ranh, mày chưa bao giờ biết cảm giác thiếu thốn là thế nào đâu. Hắn giận dữ tím mặt.

    -Graham, bớt lằn nhằn đi. Chúng ta làm gì với bọn này đây ? Max nóng ruột lên tiếng.

    -Mày cứ yên tâm. Tao tính cho. Gã bảo vệ xoa tay

    -Max. Cậu không cần nghe ông ta. Hãy cùng chúng tôi chống lại ông ta đi. Salin khuyên nhủ.

    -Phải đó Max. Anh không cần nghe ông ta. Ông ta đang lợi dụng anh đấy. Haley cũng nói theo.

    -Im đi, bọn nhãi ranh. Gã bảo vệ gầm lên;
    -Còn Max, nếu mày muốn phản ta thì mày biết kết cục mày ở đâu rồi đó.

    -Ông sẽ làm gì họ đây ? Max lầu bầu nói. Haley vẫn vẫy vùng vô ích trong cánh tay anh ta.

    -Chúng sẽ có một chỗ êm đẹp trong khu vườn này nhưng trước đó chúng ta phải thỏa thích đã. Ánh mắt gã bảo vệ nhìn Salin toát lên sự ham muốn.

    Salin biết cái nhìn này. Nó như một con sói muốn xé nát quần áo và ăn cô ngấu nghiến. Cô sợ hãi dợm chân lùi xa hắn.

    Gã bảo vệ bất thần nhào lên. Salin kêu to nhưng đã bị hắn ôm chặt. Mọi chống cự của cô đều vô ích.

    -Buông tôi ra. Salin sợ hãi.

    -Con bé đó là của mày đấy Max. Còn con bé này của ta. Gã bảo vệ cười khoái trá và hít ngửi Salin;
    -Con bé này thơm quá.

    Hơi thở nồng mùi rượu của hắn làm Salin muốn nôn ói. Nhưng điều đó không làm cô ghê sợ bằng viễn cản sắp tới. Cô vùng vẫy nhưng không thoát được. Nước mắt ngắn dài. Salin kêu thét lên khi lưỡi gã liếm cổ cô, cánh tay hắn bắt đầu sờ soạng và cho vào ngực áo cô. Gã kéo cô vào một gốc cây mặc cho sự phản kháng yếu ớt của cô. Tiềm thức Salin vang lên tiếng kêu gào: “Froxi, chị ở đâu ?”

    [/spoil]​
     
  16. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Mèn ơi, cái này có thể coi là H Scene hạng nhẹ rồi đó =))
    Nhưng vẫn đỡ hơn cái H Scene bên Phán Xét, nặng quá mức, chút nữa thì chạm vạch 18+ rồi X_X

    Mọi chuyện càng lúc càng bí ẩn và có vẻ hung thủ không chỉ gồm một người
    Con bé Arita này chắc chắn không phải người bình thường
     
  17. forgiuse

    forgiuse The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/7/08
    Bài viết:
    2,157
    Nơi ở:
    Another Reality
    Có vẻ như H-scene đang là mốt của tháng này =)).
    Mà bảo vệ, được dạy dỗ bởi giáo hội mà cũng suy đồi dữ nhĩ. Mà...nếu như chuyện này do bảo vệ làm, thì sao những tên bảo hộ khác tới mà ko tìm ra đc mánh khoé ? :-?. Chẳng nhẽ cha bảo vệ này giỏi gấp 3 bảo vệ chính quy ? =)).
     
  18. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Ta không biết là thằng Max có giở trò đồi bại với Haley không?
    Hay là nó sẽ cứu Salin?
    Nhưng như vậy thì Froxi đâu có việc mà làm =))
    Và thắc mắc lớn nhất là Axe sẽ nói gì về việc Haley của mình sắp bị.....X_X
     
    Chỉnh sửa cuối: 28/7/11
  19. TKH

    TKH Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/11/04
    Bài viết:
    2,658
    Nơi ở:
    Hồ Chí Minh
    Med trong sáng, ngây thơ cụ của ngày xưa nay còn đâu :((

    Từ hồi tên Huy bắt đầu viết lên những dòng văn rating gần như 18+ thì med cũng bắt đầu sa vào con đường tội lỗi :((

    Có một cái mê cyng mà nhiều người thích ngủ quên tại đó nhỉ :))

    Việc mê cung mất đi tính mê hoặc của nó thì có lẽ do lúc đó bùa phép hết tác dụng, cũng có thể bùa đó do Arita gỡ đi. Hoặc là... Arita không chịu ảnh hưởng của thứ phép mê hoặc đó \m/

    Có thể chap sau Froxi sẽ đụng độ chủ mưu thứ thiệt, vì lão bảo vệ hám tiền xem ra chỉ làm tay sai thôi :-?
     
  20. phanthieugia

    phanthieugia Moderator Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    14,292
    Med mà ngây thơ, trong sáng? :-?
    Chẳng qua chưa bộc lộ thôi =))

    Chủ mưu thứ thiệt là.....Bruno
    Một story đầy bi kịch bắt đầu \m/
     

Chia sẻ trang này