Hôm nay lang thang tren mp3 thì gặp được cái này http://mp3.zing.vn/bai-hat/Radio-2-Khi-Dai-Nan-Den-Anh-co-the-nam-chat-tay-em-ko-Iris/IW6UU06D.html Đọc thì thấy khá là ..... tự nhiên nghĩ đến liệu bản thân trong trường hợp đò ,có thể nắm chặt tay người ấy không, và liệu khi nghe xong ta cũng có cùng cảm giác với cô gái đó hay là : có phúc cùng hưởng ,có nạn thì sống chết mặc bay"
cái này thì mình đọc rồi. còn giờ nghe lại bằng giọng đọc này thì cảm giác như là ngạt mũi ý. cuộc đời nó cũng giống vậy. thôi biết oán trách ai. mình thường thấy rất nhiều người có cả các cô gái khi nghe các chuyện cảm động họ thường khóc lóc. nhưng khi gặp những chuyện cảm động ngoài đời thì họ có để ý không.cô gái yêu tràng trai tại sao có phải vì tràng trai đấy đẹp trai. giàu có biết chiều chuộng cô gái không. một hôm mình có nghe được vài cô gái nói chuyện về cái phim sợi dây chuyền định mệnh có thằng gì đó yêu một đứa 3 năm không gặp rồi vẫn yêu. rồi các cô gái chém với nhau ngoài đời làm gì có thằng nào được như vậy chứ yêu 3 năm không gặp mà vẫn còn yêu. mình lúc đấy nghĩ trong bụng. có người yêu thầm một ai đó còn lâu hơn cả 3 năm đó đấy nhưng chắc gì người con gái đấy thích và yêu lại người đó đâu.
Thật sự cũng khó lắm. "Các bạn còn cuộc đời sao phải lụy vào 1 người như vậy?" Đó là suy nghĩ của 1 số con người. Mọi người chúng ta ai cũng có cách sống riêng. Hôm trước đi ăn bò bía lang thang trên đường tôi vô tình ngồi gần 3 người 2 phụ nữ 1 đàn ông. Ngồi ăn nghe lỏm được trong đó có một cặp là vợ chông. Họ ngồi ăn nói chuyện cười rất vui. Lát sau đến lúc tính tiền tôi thật sự rất bất ngờ khi cả 3 người đó đều là người khuyết tật. Tự nhiên lúc ấy trong đầu tôi nghĩ đến hình ảnh những người khuyết tật sống và yêu nhau vẫn được chứ họ có cuộc sống có niềm vui bên cạnh những con người như họ.Tôi luôn có quan điểm sống rằng mọi chuyện là một mối quan hệ nhiều chiều phức tạp, quan trọng là góc nhìn của mình thôi. Bạn thử đọc xem câu chuyện này xem có tưong tự không
Thực sự thì mình đã qua cái thời tình yêu mơ mộng, nhưng nhiều lúc đọc những câu chuyện thế này, nghĩ lại mới quý những tình cảm thuở ban đầu. Lúc đó tình yêu trong mắt nhau thật ngọt ngào, kỷ niệm lúc bên nhau trở nên đẹp đẽ trong trẻo như một khối pha lê. Hồi đó bạn gái vì mình tranh cãi bao lần với gia đình, mỗi lần gặp em thật khó khăn, gặp em chỉ muốn ôm em vào lòng. Sinh nhật em mình thức trắng đêm xếp đủ ngàn ngôi sao để tặng em. 2 đứa, người thì ở quận 5 người thì ở Gò Vấp vậy mà cứ 5h sáng lại lục đục dậy chạy qua em chở ra công viên cùng tập thể dục rồi ăn sáng đến tận trưa mà vẫn dùng dằn không chịu chia tay. Chủ nhật là cùng nhau đi lễ, vào nhà thờ được một chút là 2 đứa che miệng lại ngáp rồi nhìn nhau cười. Rảnh rỗi là cả 2 đèo nhau đi khắp Sài gòn, qua nhà thằng bạn này, qua nhà nhỏ bạn nọ, đi Đầm Sen, đi Suối Tiên, lần nào gặp nhau cũng bám nhau cả ngày, còn nhiều nữa những kỷ niệm như thế... Nhưng giờ thì khác rồi, giờ cũng tặng nhau quà đấy, thậm chí giá trị vật chất lớn gấp chục lần khi xưa nhưng tình cảm thì vơi theo tỷ lệ nghịch mất rồi. Không còn cùng nhau dậy sớm tập thể dục, xếp sao giấy trở thành trò dở hơi, gặp nhau cũng chỉ kể về công việc, bạn bè này nọ, chứ nói chuyện tình yêu thì nghe sáo rỗng và đã trở nên dư thừa. Nhiều khi nghĩ không biết giờ 2 đứa có còn là một cặp tình nhân không hay chỉ là 2 đứa bạn quá thân quá hiểu về nhau? Thời gian có thể làm thay đổi thậm chí làm sói mòn tình cảm đôi lứa, thật phũ phàng nhưng phải chấp nhận.
mình thì chưa nghe xong, chưa đọc xong...cũng đã hiểu nó nói gì ghi gì, cũng chả có cảm giác gì!!! chắc cũng vô cảm giống bác rồi
Tự nghĩ thấy ,nếu khi nghe xong câu truyện đó thì cảm động và nghĩ rằng thằng con trai đó thật đáng xấu hổ vì đã bỏ người yêu mình trong cơn hoạn nạn . Nhưng nghĩ trên thực tế ,nếu chưa phải là vợ chồng ,hay đại loại thế ,thì cũng không ai muốn vướn vào 1 cái cục nợ :) , ai cũng muốn người thân của mình phải đầy đủ ,sống vui vẻ ,nên việc từ bỏ đi cũng là 1 hành động đúng Nhưng xét trên mặt đạo dức hay đại loại thế ,thì đây là 1 hành động đáng trách ... Tóm lại việc của chàng trai kia khó có thể nói là đúng hay sai ...