-mong các anh mod cho phép topic này sống 1,2 ngày, nhiều nữa thì xin đa tạ các anh ^^. -chả là naz mới được ng` quen offer cái kèo làm việc khá ngon. -kèo ngon này là phát voucher giảm giá cho cái cafe bar ạ, mà chỉ phát cho Tây thôi. Mới đầu naz nghe thì thấy khá rẻ mạt , nhưng khi nghe kĩ hơn thì thấy khác: 5% hoá đơn của tụi Tây trong 3 ngày cuối tuần này, mà chỗ này tụi Tây cũng hay đến, đặc biệt là bọn nó đi thường 1 đứa trả hơn chai mấy...3 ngày mà chỉ cần cỡ 50 bạn Tây - bằng 1/2 mọi khi - đến "sanh hoạt" thì mình cứ gọi là ấm...hơn nữa chỉ phát có 100 voucher thôi. -100 voucher, được 5% hoá đơn (do là ng` quen đặc biệt nên được max ưu đãi XD), kèo siêu thơm vì nếu nhanh thì chỉ làm trong nửa buổi là hết...mà tiền về có khi tới 3-4 chai. Nhưng đòi hỏi phải giao tiếp để giới thiệu (chả là chỗ này tụi Tây tới là nhờ có nhóm nhạc chơi live mà nhiều thằng thích). -tuy bảo là vẫn còn đang suy nghĩ nhưng mà thật lòng mình thèm cái độ này vãi ra, vấn đề là naz ko có kinh nghiệm giao tiếp với Tây, nhất là mấy anh Tây trẻ khoai to . Trước nay chơi game thì tán dóc với Tây qua vent luôn nhưng mà đó là chat voice, chứ còn ở ngoài đối diện thì mình hay thọt lắm... -bác nào tiếp xúc nói chuyện & có kinh nghiệm thì chỉ bảo hộ naz phát, cảm ơn các bác rất nhiều .
Kinh nghiệm nói chuyện là cứ tuôn như bình thường , và quên mấy cái vụ chia thì với động từ như khi viết đi Còn vấn đề ngại ngùng thì bó tay , làm mãi thì mới quen đc . btw , kèo ngon đấy
Lại một topic tiếng tây rất thư giãn Dù sao thì, kinh nghiệm của mình, trong mọi cuộc giao tiếp tiếng Anh cũng như thi tiếng Anh, câu nói đầu tiên của mình luôn là: "My English isn't good, please try to understand me!". Xong!
Lại một topic tiếng tây rất thư giãn Dù sao thì, kinh nghiệm của mình, trong mọi cuộc giao tiếp tiếng Anh cũng như thi tiếng Anh, câu nói đầu tiên của mình luôn là: "My English isn't good, please try to understand me!". Xong!
theo mình nên theo các bước sau,còn kinh nghiệm thế nào tùy cơ ứng biến sau: 1,hey,can u speak vietnamese? a,yes==>>xì xà xì xồ với nó b,no===>>đến quán bar này tao giới thiệu cho vài thằng tây mà nói chuyện...bla bla View attachment 142000 (mình ko biết tiếng anh) b1,yes===> xong b2,no===> chửi nó = tiếng việt với 1 nụ cười niềm nở,bữa nào gặp lại thì kiếm cái khác mà nói
Thôi nghiêm túc nhé Trước tiên chào nó: Hello sau đó nói thế này: The word surrealist was coined by Guillaume Apollinaire and first appeared in the preface to his play Les Mamelles de Tirésias, which was first performed in 1917. World War I scattered the writers and artists who had been based in Paris, and in the interim many became involved with Dada, believing that excessive rational thought and bourgeois values had brought the conflict of the war upon the world. The Dadaists protested with anti-art gatherings, performances, writings and art works. After the war, when they returned to Paris, the Dada activities continued. During the war, André Breton, who had trained in medicine and psychiatry, served in a neurological hospital where he used Sigmund Freud's psychoanalytic methods with soldiers suffering from shell-shock. Meeting the young writer Jacques Vaché, Breton felt that Vaché was the spiritual son of writer and pataphysics founder Alfred Jarry. He admired the young writer's anti-social attitude and disdain for established artistic tradition. Later Breton wrote, "In literature, I was successively taken with Rimbaud, with Jarry, with Apollinaire, with Nouveau, with Lautréamont, but it is Jacques Vaché to whom I owe the most."[1] Back in Paris, Breton joined in Dada activities and started the literary journal Littérature along with Louis Aragon and Philippe Soupault. They began experimenting with automatic writing—spontaneously writing without censoring their thoughts—and published the writings, as well as accounts of dreams, in the magazine. Breton and Soupault delved deeper into automatism and wrote The Magnetic Fields (1920). Continuing to write, they attracted more artists and writers; they came to believe that automatism was a better tactic for societal change than the Dada attack on prevailing values. The group grew to include Paul Éluard, Benjamin Péret, René Crevel, Robert Desnos, Jacques Baron, Max Morise,[2] Pierre Naville, Roger Vitrac, Gala Éluard, Max Ernst, Salvador Dalí, Man Ray, Hans Arp, Georges Malkine, Michel Leiris, Georges Limbour, Antonin Artaud, Raymond Queneau, André Masson, Joan Miró, Marcel Duchamp, Jacques Prévert, and Yves Tanguy.[3]
Đây, kinh nghiệm của dân làm du lịch và lễ tân gồm có mấy cái thế này: 1 - Tư thế. Tư thế rất quan trọng, gây ấn tượng tốt nhất là tác phong... hmm... nói ra thì nó hơi có cái hơi hướm kiểu Nhật/Hàn. Đứng thẳng lưng, nghiêng đầu/nghiêng mình chào, rút cái voucher ra đưa cho vuông vắn etc... chỉ cần ra trước gương dợt thử vài lần thôi. Dạo vừa rồi HN có mấy cô cậu đứng tặng chai coca uống thử mà nhiều cậu có cái tư thế với thao tác phải nói là rất ổn - khen cho bọn Coca làm cái này, kiếm đứa nào kiểu đó xem thử xem. Không thì... phi thẳng vào cửa mấy thằng ks cho tây, không phải sợ, cứ nghiêm túc với thân thiện hỏi xin đứng xem các ông bà ấy làm mẫu cho một lát là được . 2 - Viết sẵn kịch bản. Ngay tiếng Việt mình cũng thế thôi, không làm nghề cứ nghĩ "ra là tự biết", nhưng làm thử lễ tân bảo chào xong hỏi người ta cần cái gì, ghi cái gì, thứ tự thế nào cho trôi chảy không sót không lòng vòng thì... vậy nên ở nhà cứ lấy ra một mảnh giấy. VD: Good afternoon, here is a voucher/we have a voucher... v.v. Cứ viết ra rồi đem lên đây sửa -_-''. 3 - Cái này có người là tự nhiên có người sẽ lúng túng. Có một số tiểu tiết, chẳng hạn đứng/đưa về bên tay phải cho người ta dễ cầm/đọc nếu mình tiếp cận từ phía sau. Không đứng quá gần (personal space?). Dễ thử nhất là... lôi đứa bạn ra bàn cafe làm mẫu một phát là xong. Chứ nói khéo lằng nhằng mà sót . 4 - Cứ tự tin là... ai mà chả phải sai, tập viết ai lúc đầu chả xấu. Sẽ có lúc nói lắp hay khớp nhưng luật là không bao giờ chọn im lặng + bỏ cuộc = lảng đi chỗ khác - cái này không sửa được sẽ rất dở mà dân VN là hay bị. Không cần nói/làm nhanh. Từ tốn là được, nhuần nhuyễn hẵng tiến đến dứt khoát. Nếu làm sai thì dừng hẳn lại một nhịp rồi nói/làm tiếp cho hết, người ta có thể đợi. Tạm thế đi . P.S. À quên, riêng chuẩn mực lễ tân cấm tuyệt đối Hello. Good morning/afternoon/evening trong hầu hết các trường hợp. Nếu gắt gao về tiêu chuẩn thì việc tạo cảm giác thiếu chuyên nghiệp đối với khách là điểm trừ rất tệ vì không có sai sót gì thì không sao chứ có trục trặc thì RẤT phiền hà. Nháy thêm phát nữa: nếu được tip thì được cứ "thank you" với "thank you very much" - nếu được... tip tiếp ở lần sau . Tây nó thế, đừng có văn hóa VN từ chối với ngại A ngại B làm cái gì cho nó dở hơi mất thời gian. Người ta muốn tip mình thì mình cũng cảm ơn người ta mà nhận, không được ngại, oke? :->
nigga what wanna ballin' tonight smoking some weedz bangin' some bitchessss? We got all kind of pussyzzz here. All right, we got white pussy, black pussy, Spanish pussy, yellow pussy, we got hot pussy, cold pussy, we got wet pussy, we got smelly pussy, we got hairy pussy, bloody pussy, we got snappin' pussy, we got silk pussy, velvet pussy, Naugahyde pussy, we even got horse pussy, dog pussy, chicken pussy! Come on, you want pussy, come on in, pussy lovers! If we don't got it, you don't want it! Come on in, pussy lovers! Làm bài diễn văn này bao nhiêu vouchers cũng hết