hồi đó má mình làm 2 triệu 1 ngày cũng không đủ để đóng góp cho lũ chó này, hên là anh mình đi làm vay của nhà trường 200 triệu trả cho chúng nó mới khỏe. Cũng vì cái gia đình khốn nạn lừa làm má mình phải vay nóng chúng nó.
Mình cũng một thời dính vào bóng bánh, may là lãi, mà có lỗ thì cũng ko cần phải đâm đầu vào bọn cho vay này làm gì == Nhưng tiền lãi bay nhanh quá
thành tích 18 năm chưa bao h vay nợ ai cả, có cần thì xin luôn chứ ko bao h vay . cũng chưa bao h bước chân vào cửa hàng cầm đồ cả, số cũng đỏ nên khi nào hết tiền là tiền lại tự nhiên đến
uhm , mình cũng vậy , chưa vay lần nào và cũng chả muốn đi vay hay cầm đồ , đính vào vay nợ nần thì khó mà thoát được , nợ cứ cồng nợ thì còn khổ hơn
Anh hay chị gì của em rỗi rãi lên forum than thở thế này Cơ mà nợ nần bóng bánh ko thiếu, mấy thằng ở trọ chung với tớ nhiều thằng lô đề, bóng bánh tụi nó máu lắm cơ Nhưng mới nợ gần 20 chai thôi Tớ thì miễn dịch với mấy thứ đó, tụi nó nói cỡ nào cũng no là no Có thằng còn bảo "Mấy thằng h` mà ko chơi thì mai mốt chơi dữ lắm" Thôi thây kệ nó, h` mình có tiền chứ túng thiếu mẹ gì đâu, cứ xài cho ấm thân đã
Mình cũng đang cho vay lãi nhưng mà ko phải kiểu kia, chả là mẹ mình thì hay góp vốn với đối tác làm ăn rồi ăn lãi hàng tháng, lúc mình vừa xong ĐH bố mẹ rút tiền công trái giáo dục với thưởng thêm cho để mua xe máy đi học nhưng ko cần (nhà vẫn có xe cũ và đi bus là chủ yếu) nên xin mẹ cho được góp vốn vào...thế là cứ mỗi tháng ăn 1 triệu, đỡ phải xin bố mẹ tiền học với đổ xăng, sướng...
ta ko biết nghề này ngon cỡ nào, nhưng anh ta làm đá banh nhỏ thôi mà nhà 7 cái camera @_@ và thỉnh thoảng phải đi xa vài tháng nữa chứ
Mấy thằng chủ này giàu thì càng giàu thôi. Nợ nần gì cù nhây cho bọn đàn em đi đòi, đập phá giết người có gì chúng nó chịu hết.