^[spoil]Nói thật bạn đừng buồn nhé, hồi đó có đợt phòng tui có đợt dịch giời leo, thằng nào thằng nấy lo sốt vó, kiêng kị đủ thứ, thằng thì mua thuốc bôi thằng thì giã đậu xanh ra đắp, lại càng thấy nó lan ra, hơn cả tuần mới khỏi. Rồi thì tui cũng bị lây, nhưng nghèo cả có tiền mua thuốc, cũng làm biếng chả muốn đi mua đậu xanh, thế là đành lấy dầu gió xanh ra xức, vậy mà 4 ngày sau tự khỏi. Sau này thỉnh thoảng cũng bị lại nhưng chỉ bị những nốt bằng hạt đậu là cùng, cũng xức dầu là khỏi.[/spoil]
3 năm xa nhà,mỗi lần bị đau cái gì thì toàn trùm mền tắt máy lạnh ngủ,sáng mai tỉnh queo đau bụng --> lôi trong vali ra có mớ thuốc không nhãn --> uống loại nào ta ? Thôi trộn mỗi loại uống một tí,bổ ngang bổ dọc thế nào cũng khoẻ --> Chưa chết lần nào nhưng cũng có 2 đợt tưởng chết rồi ăn đồ sống nhiều --> đi tiêu ra máu --> thằng bạn phán câu loét bao tử sợ đái mịa ra quần --> Ra nhà thuốc mua...mấy viên bổ trợ chất xơ --> 2 tuần sau tự dưng hết,còn trước đó thì ra máu còn kinh hơn chị em đến kì kinh nguyệt Khốn nạn nhất trong đời là có lần bị táo bón 1 tuần không ra được cái gì,bụng trương mịa lên như bà bầu tới nơi --> Chơi thuốc xổ ta xổ tây đều không ăn thua --> Hết cách về trị theo kiểu " dân gian " : Mua 2 nải chuối về...quất... Tối hôm đó trong toilet ca bài ca não nùng,tràn ngập một mùi hương đậm đà quyến rũ do tích tụ hơn một tuần...sau vụ đó sụt hẳn 3 kí...mới được mấy ngày tẩm bổ lên 2 kí lại sụt 3 kí,lỗ nặng
Hôm trước mình cũng có hỏi ông anh mình thì ông cũng có nói là Panadol uống chỉ như thuốc giảm đau thôi . Mà đcm nó chứ , uống vô có giảm được ti quái nào đầu. 3 ngày uống thuốc mà chân nó vẫn vậy . Ông anh mình cũng có kêu là nếu bị bong gân thì nên uống alaxan , uống vô nó đỡ hơn là uống panadol.
Đúng là chữa bệnh người nhà khó vì cứ đi nghe lung tung. Ông ngoại tớ gout do nếm thử mấy miếng cá sấu với đà điểu. Hôm bữa cô thứ ra chơi, đem cho ông lá dứa bảo sắc lên uống là bệnh khỏi. Mình khuyên ông gout thì chỉ nên tự kiêng kị + tiêm cơ thôi.. Nhưng ông vẫn đặt tận nửa kí lá, kiên trì sắc đều đặn nửa năm... Nhưng sau ngần ấy lá vẫn không khỏi mới quyết định bỏ..
[spoil]Panadol và Alaxan có cùng công dụng giảm đau (do có Paracetamol), có điều tác dụng của Panadol không bằng Alaxan. Panadol thường được dùng nhiều do ít tác dụng phụ (ít nhưng không phải không có), nói chung dân mình cứ đau nhức gì là lại lôi Panadol ra. Có điều theo tui nhớ hồi đó thuốc Panadol uống vào chỉ có tác dụng khoảng nửa ngày. Nhưng trong trường hợp bong gân thì đúng là Alaxan có hiệu quả hơn (vì bong gân nó đau hơn nhiều so với những loại đau nhức thường), mà dĩ nhiên tác hại cũng nhiều hơn, nó kiêng những người bị bệnh về dạ dày, bệnh về gan thận (nói chung là các cơ quan lọc độc trong cơ thể), nếu các cơ quan này mà yếu thì không nên dùng. Vì Alaxan hiệu quả giảm đau tốt hơn mà tác dụng cũng nhanh hơn cho nên cũng được dùng nhiều nhưng mà nếu lạm dụng thì có thể bị đau bụng, buồn nôn và nặng hơn là loét dạ dày. Với lại một số bác sĩ có tâm lý không muốn giải thích tác dụng của thuốc cho bệnh nhân, vì tâm lý của bệnh nhân khi uống thuốc là muốn chữa bệnh, nếu bảo thuốc này uống vào để giảm đau thôi hoặc đây là thuốc bổ này nọ....còn bệnh sẽ tự khỏi thì người bệnh nhiều khi không tin (bệnh tự khỏi thì uống thuốc làm cái quái gì) lại cho bác sĩ chém gió moi tiền thuốc. Một bệnh có thể có nhiều cách chữa nhưng tùy thể trạng từng người mà có thể sẽ khỏi nhanh hoặc thậm chí nặng hơn (vì có thể trong người có tiềm ẩn bệnh gì đó kị với thuốc, cái này nhiều khi phải xét nghiệm mới biết chứ khám sơ thì không phát hiện ra). Nhiều ông bác sĩ cũng hay bị chửi oan về vụ này.[/spoil]
cũng du học sinh nhưng không lâu bằng lão gà, mới được gần 1 năm thôi cứ ốm đau bệnh tật gì đắp chăn ngủ, không thì ăn cơm không sáng hôm sau lại khỏe như bt còn 1 đợt mới sang không quen lạnh bị đái dắt nên lo sốt vó ra, nào là vitamin c d e f cái kiểu vào cuối cùng 1 tháng sau quen lạnh rồi nên hết bị
Mình là mình rất sợ những thành phần không học y nhưng mà đọc tài liệu linh tinh trên mạng rồi khi bệnh vô bệnh viện chém gió khí thế, thích đánh đố bác sĩ nữa, cứ như mình là bác sĩ đích thực vậy. Mình thức đêm thức hôm cày cả trăm cuốn sách về sinh lý, giải phẫu, mô phôi, bệnh học... còn chưa dám phán câu nào, thế mà nhiều thằng dek biết đọc lảm nhảm ở đâu rồi phán như thánh, nhiều lúc làm mình mình nổi da gà, tim đập thình thịch, chân tay run rẩy, đầu thì "$^$%&^%&^*&". Lần gần đây nhất là có thằng phán với người thân mình rằng " Bệnh bác (tiểu đường) thực ra không cần kiêng ăn gì đâu. Cứ ăn uống thoải mái bình thường, nhưng phải chịu khó tập thể dục thường xuyên hàng ngày, sinh hoạt thật điều độ, đừng nhậu nhẹt thuốc lá, làm việc quá độ...blah blah" gì đó. Mả cha nó nghe nó nói hùng hồn rồi bác mình gật gật mà tái cả mặt đi. Tiểu đường tuyp 2 giai đoạn đó mà 1 ngày táng 8 chén cơm "thoải mái bình thường" rồi "chịu khó tập thể dục thường xuyên" thì có nước xuống lỗ sớm. May mà cái miệng mình cũng dẻo nên khuyên lại được ( chỉ k dám chửi thằng cháu cưng của ỗng >< ). Chứ hôm nào mà gặp thằng khác chém gió dẻo mỏ hơn mình thì xác định, "có làm bác sĩ thì cũng đành bó tay mà thôi"
^ ^Thế ko biết vụ bác sĩ nuôi bệnh và thử thuốc àh chuyện gì cũng có 2 mặt, nghe bác sĩ là 1 chuyện và tự tìm hiểu là 1 chuyện.