Hồi nhỏ có điện tử băng chơi ở nhà 1 mình sướng. Hồi đó về quê máy tính nhà thằng em có Starcraft, chơi khoái quá 3h sáng 2 thằng mò dậy chơi.
Lúc nhỏ xíu, ông già mua cho con gameboy . suốt ngày toàn chơi contra với xếp hình trên đấy, năm lớp 2 ông bà gửi về cho PS1, suốt ngày chơi Bomberman, Crash bandicot 1 2, Doremon, với cái trò điều khiển trực thăng gì gì ấy. Mà vl là hồi đó toàn chơi game tiếng nhật nhưng vẫn phá đảo ầm ầm, bây h chơi có tiếng anh nhiều khi vẫn chết đều đều. Lớn hơn 1 tẹo thì gắn với Comandos, đế chế, Ra1, Ra2, FF8.
Từ hồi nhỏ đến giờ chơi Rockman luôn sợ mấy cái vòng tròn bắn ra khi con rockman chết. Đến giờ vẫn sợ, nhớ lại vẫn chưa chơi xong Rockman X4 màn đầu. Đến bây giờ vẫn sợ.
tớ thì hồi cấp 1 đại diện cho trường thi học sinh giỏi cũng vừa đàn đúm với tụi bạn chơi điện tử cần bỏ xu với mấy trò PS1, mấy quán này toàn nằm gần trường, mấy lần bị thầy cô đi về thấy cái là lùm rùm beng lên, báo phụ huynh, la rầy kinh khủng lắm. chừ nghĩ lại thấy sao hồi xưa mấy chỗ đó người lớn coi như tệ nạn xã hội ấy
Lúc còn nhỏ 4 anh em rủ nhau trốn vào hẻm chơi điện tử thẻ đang chơi ngon lành thì nghe tiếng kèn xe của ông già thế là 4 anh em trốn ra cửa sau tiệm để chạy về kết quả ông già quẹo xe nhanh như chớp 4 anh em vừa chạy đc nửa cái hẻm là bị ổng hốt về thế là 4 anh em ốm đòn tối 4 anh em ngủ ông già lấy dầu xoa mông giùm nghĩ lại h thấy thương cho ông già vì ko báo hiếu đc lý do học ko thành
cận từ hồi mẫu giáo vì cái tội ở nhà cả ngày toàn chơi cái nes mượn ông anh hàng xóm sau này nhớ có 1 đợt có cái của riêng, suốt ngày đòi bố mẹ mua mấy băng ít trò mà chúng nó toàn hét giá kinh hồn mấy cái băng đấy nhớ nhất là mario, contra, island gì gì đấy 1 với 3 đặc biệt là little nemo, từng bùng học không ăn uống để lên tới bàn 7 8 gì đó nhưng mãi đến lớp 11 dùng giả lập mới phá đảo được series kuno? không nhớ tên lắm, hồi đấy toàn gọi cái bóng đá là bóng đá chưởng ngoài ra còn 1 trò cực kì thích nhưng giờ vẫn không biết tên : hơi giống contra nhưng chậm rãi hơn, vũ khí có nhiều loại, ấn select để chọn, chỉ nhớ là có 1 con boss là nguyên cái map (bộ máy thì phải) với bài phá đảo là map tự di chuyển phải đi nhanh không chết, trùm phá đảo là 1 thằng bắn được đầu ra... nhớ quá
hồi 9 tuổi bị máy thằng bạn gũ ra ngoài quán nét game offline với bà chủ quán tên là "cô 5" khi đó thằng bạn chơi máy số 19 thì phải kêu mình dzo chơi trò Shodown Samurai 2 mình lúc đó đúng sự thật lần đầu tiên chạm tay vào bàn phím máy tính chỉ bít bấm lung tung ngoài việc khả năng điều khiển khi đó bã(cô 5) thấy mình bấm phím lung tung gây lớn tiếng, cho mình 1 cái cốc dzo đầu ngoài mặt tỏ ra ngớ ngẳn thì chẳng bít làm gì =]]
Hồi đó nhà nghèo toàn qua coi ké tụi hàng xóm chơi, xin với năn ni chả cho chơi, về xìn tiền mẹ để chơi điện tử thì bị cấm luôn là từ này không được nhắc hay chơi điện tử nếu bi bắt gặp thì nhừ đòn, sau một thơi gian ngồi xem tụi nó chơi, thấy tụi nó chơi ngu quá thế là về nhà trộm 10K của ông già ra quán chơi 10K hồi đó to lắm chơi cả buổi sáng mà có 2 ngàn vừa về đến nhà thì bị đập sau thì có thể loại game thùng, đi ăn cắp sắt vụn người ta đem bán lấy tiền phá đảo cho được trò Tam Quốc 1 với King of fighter chỉ với 1 đồng xu toàn bị cấm đoán nên bần cùng sinh đạo tặc ôi tuổi thơ dữ dội của tôi
chỉ nhớ hồi nhỏ ấn tượng với Vitrua Cops, Beach Head 2000, 2 đĩa CD 700 games ....còn có cả trò đánh bài Yu Gi oh! chơi cả sáng cả chiều
^ vc cái sign Có ta ngày xưa mang cái đĩa vuông ra quán copy cái shortcut của starcarft về nhà tính chơi mà éo chơi dc
tớ hồi đó 1 lần là rút tờ xanh lá cây cơ [-x 10k đã là gì...đồng ý với cậu câu này..............thời đó cha mẹ cổ hủ quan niệm về game rất là hà khắc..cứ bảo chơi game là cận rồi ..etc...nên mới có cái từ là :Chơi Điện tử =.=.....Chơi tới h mà mắt vẫn 10/10.. chỗ mình bà 7 hay cô 7
Bần cùng sinh đạo tặc thì ai chả một thời. Chơi NES thì đua xe contra, bắn xe tăng..... Sau có PS1 thì yugi oh! rồi báo động đỏ, đua xe bắn súng, đấu trường đẫm máu( trò này có con Long bá đạo vl toàn bấm skill 18 cú đấm) rồi trò gì gọi là kiếm thần (toàn chơi gọi tên việt cho dễ nhớ ) rồi trò gì đó mà lưu thẻ save đến 3 ô trong khi thẻ chỉ có mười mấy ô , rồi đua xe thú...
Từ khi chơi game mình có 1 niềm tự hào với đám bạn là chơi điện tử từ 5 tuổi mà h mắt vẫn tốt , bọn nó cận lọt cả ra sướng không chịu đc
hồi xưa, mà kể cả bây giờ, mình vẫn thích chơi điện tử kinh dị. Giờ không có thời gian chơi thôi.. Mới đợt rồi, mua cái case khủng( trước khi bận) toàn chơi điệnt ử tới 2 h sáng...mà lấy vợ rồi đấy nhá... phần lớn các game mình chơi hồi xưa giờ mới phá đảo được nhờ giả lập+ quick save+ quick load.. nhưng như thế là vui rồi. Hồi đó bệnh thật, lấy vợ rồi, vợ chửa rồi mà ôm cái máy từ 7 h sáng đến 1 h sáng hôm sau, bựa vãi....Thảm nào mấy thằng top game online giờ nó bỏ tiền triệu tiền tỷ để duy trì cái sự top đấy... Chơi RYL 3 ông chơi kẹp máy cả đêm farm metal... phân công đủ mỗi ông dạy giờ nào để chỉnh. Sáng ra thấy cả 3 thằng nằm ngủ từ cái đời nào... hài vãi.. Bỏ thời gian điên cuồng ra cuối cùng cái pass cũng chả nhớ.... giờ quên mất tiêu rồi. Lại cả cái game dragonica kia nữa, đời thủa nhà ai có mình nạp 100k rồi ko dùng 1 xu nào vì chán game....đời lắm quả phiêu..
lớp 1 chơi PS 1, game đầu tiên mình chơi hình như là dynasty warrior thì phải, sau đó chơi AOE, CS 1.1, rồi sau này có game online thì chơi game online. Hồi còn bé ông bà già toàn bắt ngủ trưa, nhưng toàn giả vờ rồi lẻn đi chơi
có game gì trên PS2 hay gọi là phi thuyền không gian í, láy phi thuyền bắn trên màn hình ngang, có bắt mấy con đệ, mấy con boss to vật vã í, tên gì ấy nhỉ :( nghe bảo hồi đó có port trên PC
PS1 chứ nhỉ lượm mấy quả cầu để có "đạn thu phục" mấy con đó bắn phụ cho mình, khi cần thì "đốt" nó làm "tuyệt chiêu" kiểu Laser Canon