Cố lên Med, đừng nản P/s: Giờ tớ đổi sang viết thể loại tình cảm Khi nào có idea thì sẽ cho fantasy và các thể loại khác vào cho phong phú
PORTAL 4. [spoil] Cuối ngày, trong một gian phòng kiếng của một tòa cao ốc, cô gái tóc vàng và tóc đen ngồi trước một cái bàn dài. Sau cái bàn là một người đàn ông đứng tuổi, ăn mặc lịch sự với bộ comle vét đen. Ông ta ngồi dựa hẳn ra ghế và khoanh tay trước ngực chờ đợi hai cô gái. Cô gái tóc vàng mở miệng nói: -Chúng tôi đã tìm được 3 người nữa. -Chỉ ba người thôi sao ? Người đàn ông hờ hững nói; -Tiến độ lại chậm nữa sao ? -Những người phù hợp đâu dế kiếm. Chúng ta lại bí mật. Tóc vàng phân trần. Người đàn ông nhìn ra bên ngoài. Cảnh hoàng hôn rực đỏ nơi chân trời nhưng ông ta không quan tâm. Ông ta chép miệng: -Thêm 3 người nữa chỉ mới là 98 người. Vẫn còn thiếu hai người. Dự án này đã trì hoãn quá lâu rồi. Cô gái tóc đen chợt giật áo cô tóc vàng. Tóc vàng nhìn lại cô gật đầu rồi rụt rè nói: -À, chúng tôi có một chuyện lạ. Cô đẩy quyển sổ có một dấu đỏ đánh dấu vào một cái tên. -Link Broke ? Người này thì sao ? Người đàn ông nhíu mày. -Cậu ta … cậu ta suýt nữa thì đã qua được cổng sơ khai rồi. Tóc vàng lí nhí nói. -CÁI GÌ ? Người đàn ông gầm lên và đứng bật dậy làm cả hai cô gái giật bắn người. -Sao các cô lại sơ suất đến vậy hả ? Ông ta tiếp tục la mắng. -Chúng tôi xin lỗi. Hai cô gái rối rít nói; -Tốc độ kết nối của cậu ta quá nhanh. -Các cô có biết công ty tốn bao nhiêu vào kế hoạch này không ? Vậy mà các cô lại để một người đến cổng à ? -Không đâu thưa ngài. Violeta đã kịp tắt nguồn. Cậu ta chưa biết gì đáng kể đâu. Cô gái tóc vàng nói gấp. -Vậy cậu ta vẫn chưa có ấn tượng gì đúng không ? Người đàn ông nheo mắt. -Có lẽ là như vậy. Tóc vàng cắn môi. -Có lẽ ? Tôi cần xác thực chứ không phải lý thuyết mơ hồ. Người đàn ông nói to. -Vâng vâng. Cậu ta chưa biết gì đâu. Tóc vàng rối rít. Chuông điện thoại trên bàn réo vang. Người đàn ông nhanh nhẹn cầm lấy. -À … vậy à … Thế thì hay quá rồi. Tôi sẽ triển khai ngay. Ông ta gác máy với nụ cười hài lòng. Rồi ông ta quay qua hai cô gái vui vẻ nói: -Vừa may một chi nhánh khác đã tìm được hai người nữa. Kế hoạch đã được bắt đầu. -Thật sao thưa ngài ? Tóc vàng vui mừng. -Vậy còn anh ấy sao ạ ? Tóc đen chỉ tay vào cái tên Link. Người đàn ông nhíu mày: -Mời cậu ta luôn. Chúng ta cần người cho kế hoạch và cậu ta đã chứng tỏ một tiềm năng đáng kể. Rồi ông ta cười hả hê thích thú. Rốt cuộc sau bao nhiêu ngày trì hoãn. Bánh răng khởi động trò chơi vĩ đại nhất đã chuyển động. [/spoil]
1. Link quả là có tiềm năng hơn người Lý do Link cảm thấy mệt có lẽ là do khai cổng 2. Trò chơi này có bí ẩn gì đây?
Hơi ít thông tin để nhận xét, nhưng có thể là công ty này có gì đó mờ ám hơn vẻ ngoài nhã nhặn, thân thiện khi tiếp khách hàng.
À ừm Đến giờ med vẫn chưa nghĩ sẽ phát triển truyện portal theo hướng nào Chắc chừo khi game được khởi động đã
MEGIKANIA 14.TRUYỀN THUYẾT [spoil] Shiru chầm chậm bước theo đứa con trai lớn Vincent và cô bé Cindy trên con đường gạch trắng thênh thang. Hai bên con đường là hàng cây cao lớn và âm u, phía sau chúng là khoảng tối của hàng trăm cái cây. Nơi này xem ra còn rộng hơn rất nhiều khu rừng ở làng. -Nè bạn, có vẻ như chúng ta sẽ cùng khóa đó. Mình là Cindy. Shiru ngoái lại. Cô bé Cindy đang tươi cười và chìa tay ra cho nó. Thấy nó ngần ngại, cô bé nhíu mày: -Cậu không biết bắt tay à ? -Không. Chỉ là mình … Shiru lúng túng và giấu tay sau lưng. Cindy suy ngẫm và hiểu ngay ra lý do Shiru luýnh quýnh thế. Cô bé cười khúc khích và nhanh nhẹn nắm lấy bàn tay đen nhẻm của nó. -Mình là Cindy. Rất vui được quen bạn. Cô bé cười hớn hở. -Mình … mình là Shiru. Shiru lóng ngóng bắt tay và vội vã rụt tay về. Bàn tay Cindy thật mịn màng. Cindy cho tay vào túi và móc đưa ra cho Shiru một cái khăn tay trắng. -Tặng bạn nè. -Sao bạn tặng mình ? -Đặng sau này cậu có thể bắt tay với mọi người. Cindy cười vui vẻ. Ở làng Rumos, hầu như không có đứa con gái nào chơi với Shiru. Chúng chẳng đời nào để mắt tới đứa kì dị như cậu. Cindy dứ dứ cái khăn với vẻ càng lúc khó chịu. Shiru đành chặc lưỡi cầm lấy. Mặt cậu đỏ au ngượng ngùng. Cindy bắt chuyện tiếp. -Cậu tính học gì Shiru ? -Học gì là sao ? Shiru ngơ ngác. -Thì nghề mà cậu sẽ đeo đuổi sau khi tốt nghiệp chứ sao. Với mình, mình thích là một oiro. Cindy mơ màng nói. -Em không được lựa chọn đâu Cindy. Vincent nói xen vào. -Sao vậy anh ? Cindy thốt lên ngạc nhiên. -Bản năng và thiên tính sẽ mách bảo em. Đó sẽ là nghề phù hợp nhất của em. -Em muốn làm oiro. Cindy ỉu xìu nói. -Em cứ yên tâm. Vincent bật cười; -Quá trình rèn luyện sẽ mách bảo em biết em sẽ theo nghề nào. Nếu em đam mê và tâm huyết với oiro, nó sẽ chọn em. -Thật hả anh ? Cindy reo lên mừng rỡ; -Em rất thích oiro. Em muốn chơi với tất cả mọi loài. -Anh là gì vậy Vincent ? -Anh là một eire. Vincent đáp. -Ma thuật. Cindy lẩm bẩm rồi cô bé lại hỏi nó; -Còn cậu thì sao Shiru ? -Mình … Shiru không biết nói gì. Nó hoàn toàn lạc hướng. -Shiru không biết gì đâu Cindy. Vincent mỉm cười nói. -Cậu không biết gì sao ? Cindy tròn xoe mắt. -Có vẻ như Shiru đến từ một nơi rất heo hút Cindy à. Em sống ở đâu vậy Shiru ? Vincent hỏi. -Làng Rumos ạ. Nó đáp. Vincent nở nụ cười hài lòng: -Anh nói đúng chưa Cindy ? -Em không biết đó là nơi nào cả anh Vincent. Cindy đặt một ngón tay lên trán nhíu mày nghĩ ngợi. -Đó là một cái làng nhỏ nằm ở phía tây kinh thành Ritalia. Dân cư ở đó chỉ vài chục người thôi. Nếu anh không từng đi ngang nó, anh cũng chưa biết ở đó có làng nữa. Vincent cười giải thích. -Em không nghĩ lại có người không biết Tragicak. Ý em là nó rất nổi tiếng mà. Cindy nói. -Không phải tất cả Cindy. Có rất nhiều nói khá biệt lập so với thế giới. -Hai người có thể giải thích cho em chuyện gì đang xảy ra không ? Shiru khó chịu nói. Vincent mỉm cười. Anh ta nhìn đoạn đường trước mặt như ước lượng rồi quay bảo Cindy: -Vừa đủ cho một câu chuyện. Cindy, em kể cho Shiru nghe những gì em biết về Tragicak đi. -Ơ! Sao anh lại không kể ? Cindy ngạc nhiên. -Anh muốn xem hiểu biết của em Cindy ? Cindy nhìn Vincent rồi quay nhìn Shiru. Cô bé đỏ bừng mặt rồi nói: -Được rồi. Em sẽ kể nhưng nếu sai anh đừng trách em nha. ****** Hàng ngàn năm trước đây, Megikania là một đại lục yên bình. Người và sinh vật kì bí sống thuận hòa bên nhau. Cho dù là thú giết thú, người săn thù hay thú ăn thịt người; đó cũng là mối quan hệ bình đẳng tất nhiên. Nhưng mọi thứ đều thay đổi vào hôm đó. Đó là một ngày đẹp trời ở mảnh đất Azecbanza, một thành phố sầm uất về thương mại và buôn bán. Khi mọi người đang tất bật buôn bán thì bầu trời bỗng chốc đen kịt. Sự ngơ ngác còn đang ẩn hiện thì những luồng khói đen tỏa ra từ khắp nơi trên không trung bủa vây lấy họ. Luồng khói không chừa một ai nhưng vẫn có nhiều người thoát. Những kẻ thoát tưởng mình may mắn, nhưng họ sớm nhận ra rằng: giá chi mình cũng bị luồng khói kia ám lấy. Vì khung cảnh mà những người tỉnh táo chứng kiến, thật sự kinh khủng. Những người bị ám khói thì tức khắc tròng mắt họ trở nên đỏ ngầu. Họ trở nên điên cuồng mát kiểm soát. Họ cắn xé, cào cầu mình và bất cứ ai họ chộp được. Nhà cháy, máu me, đổ vỡ. Khung cảnh giờ đây chỉ còn hỗn loạn và tang thương. Mọi chuyện không dừng ở đó. Từ Azecbanza, đám mây khói đen lan rộng ra khắp lục địa. Lần này không chỉ con người, cả sinh vật cũng lây nhiễm. Và sự thảm khốc càng tồi tệ hơn. Chỉ trong vài tuần, nhiều thành phố làng mạc bị phá hủy. Khói lửa đen kịt lấp đầy bầu trời. Thảm họa này sẽ kéo dài cho đến khi Megikania chỉ còn là điêu tàn. Nhưng dường như dòng chảy định mệnh đã an bài tất cả. Khi bóng tối hầu như đã bao trùm khắp Megi và giơ ngón tay nó chạm vào vùng đất Ansacred thì điều kì tích xảy đến. Một luồng ánh sáng cực kì mạnh mẽ và ấm áp thoát ra từ nơi đó. Những con người hay sinh vật điên cuồng khi tiếp xúc với ánh sáng đó đều trở lại bình thường. Và khi tỉnh khỏi cơn mộng mị, họ đã kể lại rằng: Thứ ánh sáng đó dịu hiền chứ không chói chang, nó ấm áp và tràn đầy tình thương như một người mẹ. Họ còn quả quyết rằng: trong vùng ánh sáng ấy, một cô gái trẻ tuyệt mỹ với mái tóc vàng dài óng ả với phong thái cao quí đã bước ra. Cô gái tiến đến bên họ, những con người. Cô bắt tay họ và sau đó, họ cảm thấy mình có một luồng sức mạnh khác thường chảy bên trong họ. Rồi cô tiến đến những sinh thú cuồng loạn đang ngơ ngẩn, cô trò chuyện và vuốt ve chúng. Rồi cô chạm tay vào chúng, biến chùng thành những tấm bài trắng và chúng hiện lại ngay sau đó, tỉnh táo và đầy sức mạnh. Chúng đã được ánh sáng cô gái bảo vệ và tình nguyện theo cô. Cô gái lại dạy những con người kia tiếp xúc một loại sức mạnh mói. Qua đó, họ có thể sử dụng sức mạnh tự nhiên cùng với những tấm thẻ kì diệu của cô gái mang những sinh vật được ánh sáng thanh tẩy. Rồi từ khi ấy, cô gái cùng lực lượng người và sinh vật được ánh sáng bảo vệ bắt đầu lên đường soi sáng Megi. Họ đi đến đâu, bóng đêm bị đẩy lùi và quét sạch. Đến lúc tận cùng cuộc chiến, chút bóng tối còn sót lại cũng tan biến mất tăm. Trong niềm hân hoan của toàn thể đại lục Megi, cô gái trầm từ tiết lộ một điều. Thứ bóng tối ấy sẽ trở lại. Bời vì nó, sinh mệnh bóng tối là bất diệt cũng như cô, sinh mệnh ánh sáng là vĩnh cữu với thời gian. Mỗi thời điểm nó trở lại sẽ là chết chóc và điêu tàn. Cô chỉ ngăn được nó, khi tất cả sự sống bị tước đoạt. Sự hủy diệt là điều không thể tránh khỏi. Rồi nhẹ mỉm cười, cô giá trấn an cơn hoang mang vừa bất thần xuất hiện. Cô chọn ra những người giỏi nhất, truyền cho họ hiểu biết của mình về sức mạnh mới và những phép thuật được ánh sáng bảo hộ. Cô quyết định trao cho họ sứ mệnh tìn và tiều diệt tàn dư đồng thời bảo vệ trước thảm họa. Và trong lễ khánh thành học viện Tragicark, tọa lạc ở vùng đất Ansacred, nơi sẽ thu nhận những con người thừa hưởng sức mạnh của cô, để rèn luyện và tranh đấu với thế lực bóng tối, cô gái đã biến mất trong cõi không trung. Những người ở Megi biết rằng: Giờ đây, họ phải dựa vào chính thực lực của mình cùng di sản cô gái để lại để chuẩn bị mọi điều kiện tốt nhất hòng đón chờ thảm họa bắt đầu. Ngày bóng tối trỗi dậy lần nữa. [/spoil]
Sơ bộ về câu chuyện của Magikania thì hay rồi, nhưng mình có thấy một vấn đề : Quả quyết thường được dùng khi người khác không tin lời một ai đó nói. Thế mà sau đó thì cô ta xuất hiện cứ như đúng rồi ấy . Mình thấy lạ là lạ ở chỗ này này .
Thank gia Họ quả quyết vì họ khẳng định có người trong vùng ánh sáng chứ nó không đơn thuần là ánh sáng không
Ha, mình hay thấy thế lực bảo vệ con người trong truyện của med thường là nữ, còn phe đối lập là nam, mấy cô gái thì hay trắng còn mấy anh thì hay đen. Cái lịch sử của MEGIKANIA cũng có thể nói là tạm được, ánh sáng và bóng tối, và ánh áng chiến thắng, không thể mong chờ gì hơn nữa.
PORTAL 5. [spoil] Vài ngày sau hôm dự triễn lãm, hôm nay Link trở về nhf sau khi kết thúc phiên làm việc của mình. Vác chiếc xe đạp lên vai, cậu mang nó vào trong phòng trọ của mình và khóa lại. Link chợt nhận ra một phong bì đỏ ngay sau mép cửa. Có lẽ ai đó đã nhét nó vào sau cánh cửa. Ban đầu Link hơi ngạc nhiên. Rồi cậu cũng cho nó qua. Ở thành phố này thì những thứ như thế này đầy rẫy. Thư mời họp, dự triễn lãm, lễ hội, thu tiền nước, điện, … tất tần tật những thứ đều có thể chứa trong cái phong bì đỏ này. Link ngán ngẩm khi nghĩ đến tiền nong và tiện tay vứt cái phong bì lên mặt bàn bề bộn hộp thức ăn không và lon nước rỗng. Trở ra từ buồng tắm , Link ngồi xuống ghế và tựa mình thư giãn. Cậu vẫn còn băn khoăn về buối triễn lãm hôm đó. Thật ra cậu đã thấy gì. Nó có thực là lỗi thiết bị. Không gian đó mang một sự kì quái mà Link ko tài nào giải nghĩa được. Link vò đâu và khí đó, mắt cậu chạm phải cái phong bì. Chiếc phong bì nằm chênh vênh trên bàn như mời mọc Link. Link với tay lấy kéo và bóc phong bì ra. Những dòng chữ đầu làm Link sững sốt. Chúc mừng anh Link. Anh đã được chọn làm người chơi thử sản phẩm mới của công ty chúng tôi. Nếu có hứng thú với điều này, xin anh hãy đến địa chỉ trong đây. Vì lý do an ninh và kinh doanh của chúng tôi, xin anh hãy giữ bí mật chuyện này. Ps: Khi đến hãy xuất trình tấm thẻ kèm theo. Dưới dòng chữ là 1 địa chỉ. Link thấy cậu có đủ điều kiện đến được. Và khi cậu trút phong bì, một tấm thẻ đỏ rơi xuống mặt bàn. Chỉ là một tấm thẻ màu đỏ dập nổi tên cậu, địa chỉ và số ID của cậu. Một tấm thẻ hoàn toàn bình thường trong một tính huống bất bình thường. Chuyện này là sao đây. Link suy tính sau khí đọc những dòng chữ lần thứ 3. Cậu biết các công ty thường dùng trò này để mời gọi những người chơi tiềm năng tham gia thử nghiệm sản phẩm mới của họ. Sau quá trình đó, những người này có thể trở thành cộng tác viên của công ty, họ có thể làm quản lý trò chơi hay quản lý các diễn đàn cho trò chơi đó. Điều này không lạ tí nào. Tuy nhiên lá thư này lại ẩn chứa hai điều kì lạ của một lời mời thử nghiệm trò chơi. Điều đầu tiên. Thông thường những là thư mời thế này thường là dạng thư điện tử. Nghĩa là chúng sẽ được gửi thẳng vào hòm thư mạng. Họ có thể cho cậu mã trò chơi để tham dự. Nhưng đằng này, họ lại dùng thư tay. Họ muốn đảm bảo lá thư được chuyển đến đúng người nhận. Điều thứ hai. Đó là chi tiết về tên cậu. Họ biết rõ Link sống ở đâu lẫn số ID. Link công nhận mình là một người chơi giỏi giang. Họ có thể chọn Link qua bước này. Nhưng như đa số người chơi khác, tất cả thông tin về một trò chơi mình tham gia rất hiếm khi là thật. Tất cả đều là ảo và không có gì chắc chắn. Vậy sao họ lại biết rõ cậu đến như vậy. Rồi Link sực nhớ ra. Thôi đúng rồi. Chẳng phải vài ngày trước cậu đã điền thông tin của mình tại buổi triễn lãm sao. Cái lúc cậu bước lên thử cái ghế kì quặc. Vậy ra đây là thư mời của công tu đó sao. Link sững sờ khi nhận ra điều này. Khoan đã. Link suy tư. Điều này không đúng chút nào. Chẳng phải cậu bị lỗi sao. Sao một kẻ bị lỗi lại được mời chơi thử chứ. À, có lẽ họ muốn chửng tỏ sản phầm của họ đang được hoàn thiện và cách tốt nhất để chứng tỏ nó là mời người chơi bị lỗi. Chỉ có thể là lý do đó. Link mỉm cười khi nghĩ ra điều này. Bây giờ là quyết định của cậu. Nhìn chung việc này thật rõ rãng nhưng cũng chứa bao điều mờ ám. Nhưng trên hết, sự tò mò đang thôi thúc Link. Trò chơi gì lại bí ẩn thế này và cả thiết bị kia nữa. Link quyết định. Cậu sẽ tham gia. Cậu muốn biết thực sự không gian kia là gì. [/spoil]
Lol, mình thấy anh Link có vẻ nghiêm trọng hoá mọi chuyện một cách hơi miễn cưỡng, cực kỳ không tự nhiên. Ngoài ra thì anh này có vẻ là một gamer sống tự lập và có khả năng tự chi trả chi phí cho mình. Một cuộc sống khá ổn định.