Tâm sự , em tuyệt vọng rồi các thím .... Em không biết viết vào đâu , nhưng thực sự thì em tuyệt vọng rồi các thím ạ Em tốt nghiệp CD vào tháng 7 năm ngoái , cùng thời gian đấy em mất đi người bạn thân nhất - quan trọng nhất ( nữ ) vì chuyện tình cảm lằng nhằng Tháng 9 em từ chối tình cảm của cô em kết nghĩa , từ đấy anh em gặp nhau rất là gượng , em mất đi cô em kết nghĩa hay đi cùng đường lúc tập , về nhà nc , nhắn tin Tháng 10 em đi làm cho ông bác , nối lại dc. liên lạc với GF Tháng 11 em xin được nhận vào làm cho 1 công trường của HHN ( Hòa Bình Hà Nội ) , cứ ngỡ đời em lên hương , bạn bè ghen tị , thì một loạt biến cố xảy ra Làm được 3 ngày em mất điện thoại , mất luôn số , không lấy lại được Cắt hẳn liên lạc với GF , thời gian ở công trg` em làm 12h/ ngày nên không gái gú gì được Tháng 2 năm nay công trường xây xong , em dc. chuyển qua 1 công trường khác , trước lúc chuyển sang , em quyết định tu tỉnh , nên gọi điện xin lỗi ... etc.... Làm được 1 tháng thì bị cho nghỉ vì lệch pha với leader -> bị bơm với chỉ huy trưởng , cái này sau này em mới biết Nghỉ ngơi dc. 10 ngày thì cty 1 ng` quen của mẹ thiếu người , bả kêu mình đi làm cho bả ... nhưng đụng rất nhiều chuyện , và chính bản thân cái nhà đấy cũng không đơn giản , nêm làm hết tháng 3 em lại nghỉ Sau vụ đấy em bị trầm cảm nên vừa phải uống thuốc , vừa mời bs tâm lý chữa .... Tháng 4 + 5 : em nghỉ ở nhà , chủ trương là có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu , không xin xỏ nên em sống đúng kiểu ngày 3 bữa cơm , chơi điện tử qua ngày , vẫn đi tập aikido . Thời gian này em quen dc. nhóc 92 , chơi khá thân , định khi nào đi làm có tiền sẽ tán nhỏ , cô bạn 90 em thích ở lớp cũng nói chuyện với tụi em, 3 đứa đi chơi , cafe , nói chuyện khá vui vẻ Ngày vui nó chả kéo dài các thím ạ , bạn kia cứ khăng khăng em + nhóc kia thích nhau , bạn ấy là chân gỗ nên không đi cùng tụi em nữa , lúc về trc' , lúc về sau .... Khổ , có phải em muốn thế đâu , thích đi chơi thì bọn em đã đi riêng rồi , thời gian này em làm gì có tiền .... Đến tháng 6 em đi làm chở hàng cho 1 shop nhận ship hàng , làm đến giữa tháng thì lại mất điện thoại , lại thay số ... vì bà cụ bảo mày dùng số kia đen , ờ thì em thay ... Nhóc 92 thông báo với em cuối tháng 8 ẻm đi du học Finland , em vỡ mộng tập 1 Đầu tháng 7 , nhận dc. đồng lương của bọn kia .... em thề không có chỗ nào chó thế , em mà không đòi nó định trả em 980k lương , nói lại nó thì nó xì thêm thành 1tr5 ( điều khoản rất vớ vẩn , có tg em sẽ kể . vốn em đã không muốn làm , bà cụ + bà bs kêu em làm luyện kỹ năng ) , em nghỉ luôn , khỏi lằng nhằng , không đủ bù tiền xăng của em Bạn 90 kêu sẽ nghỉ tập 2 tháng ... em vỡ mộng tập 2 , cả cái tg em đi làm công trg` , lãn tg em thất nghiệp , em ghé qua lớp 1 phần vì có ẻm ... Bạn bè em h tốt nghiệp DH , chuẩn bị đi làm , chúng nó đi chơi cũng không kêu em nữa .... vì biết thừa có kêu em cũng dek có tiền để đi .... Mà giờ em nói chuyện cũng không hợp , kiểu chán đời ấy các bác ạ Có cậu bạn ở lớp tập kêu qua chở hàng cho nhà hắn , 1 chuyến 16k , em hẹn thứ 3 đi Mà giờ em trống rỗng quá tình cảm , tiền bạc , công việc , bạn bè cứ bỏ em đi mãi , sau 1 năm TN em trắng tay .... gia đình em thì vốn cũng chẳng vui vẻ gì Em không thể chết vì em là con 1 Bác sỹ luôn bảo em suy nghĩ tích cực , nhưng em cứ suy nghĩ tích cực rồi thì em lại mất' Đến giờ em không tìm dc. ai thế chỗ cho cô bạn thân 1 năm trước , không GF , không bạn bè , hội hè , không công ăn việc làm , không tiền bạc ... em mất luôn cả lòng tin vào e nữa rồi p.s : em đang nộp hồ sơ liên thông , nhưng vẫn chưa học hành gì cả , giờ em đang bị chậm so với lớp ôn ... http://mp3.zing.vn/bai-hat/My-Last-Goodbye--Lacrimosa/ZW60WUCZ.html
Cũng hơi đồng cảm vơi bạn, mình đã ra trường được hơn nửa năm, thất nghiệp, thất tình, tiền ko có, bạn bè DH trứoc thì giờ ko liên lạc mấy, thôi vẫn giữ hy vọng và niềm tin vạy
Mỗi người mỗi hoàn cảnh khác nhau, chẳng giúp gì được bạn. Thôi thì có lời chia sẻ nỗi chán nản với bạn, mong rằng bạn sẽ may mắn hơn trong sự nghiệp và tính cảm. Tranh thủ chưa có việc đi học cái gì đó thêm như ngoại ngữ, nghề gì đó để sau này cơ hội đến còn nắm bắt được. Còn chuyện tc thì cũng có lúc nó còn là duyên là số nữa.
thằng bạn mình có công việc ổn định + đi xe xịn mà giờ nó vẫn chưa có người yêu nó kêu tán mấy đứa mà chả dính đc cô nào,hễ cứ định tán thì đối tượng lại đi mất chứ đâu riêng gì chủ thớt,chứ ko phải có việc làm + tiền bạc rủng rỉnh là có thể kiếm đc GF nhiều khi nó là cái duyên thật
chia buồn với bạn,mình cũng từng rơi vào hoàn cảnh tương tự như bạn vậy,thật sự là trống rỗng và chán nản,nhưng nhờ có gia đình mình đã vượt qua được.Chúc bạn tìm đươc 1 công việc ổn định nhé
Đọc bài của bạn thấy bạn cũng đen, ngang ngửa m vài năm trước but đối với m nó chỉ là vặt thôi. Lúc m mới quen ng yêu hiện nay này đc khoảng 1 năm thì bao nhiêu cái đen trên đời qui tụ vào 1 năm , m ra vào bệnh viện liên tọi. Cái khác nhau là bạn đặt mục tiêu sống của bạn vào 1 ng nào đó và muốn ng đó vĩnh viễn k rời xa bạn. Bạn sống vật vờ như 1 con dracula chờ ng cho hút máu. Nếu bạn ko điều chỉnh lại thì tương lai bạn đen như mõm chó luôn vì đời vốn đã ko là màu hồng mà bạn thì là 1 khối pha lê mong manh dễ vỡ >>> Nát bét luôn. Có 1 chỗ trong quá khứ bạn k thể sửa nhưng m nói để bạn rút kn trong tương lai Ko thể tin là sđt của gf mà bạn k nhớ, m nhớ mồn một ấy ( dù nó cũng thay số vãi ra ) . Chắc bạn k nhớ đc số nào bạn hay gọi nên bạn ko lấy lại đc số ? Bạn đi làm ở đâu, trọ ở đâu gf cũng k hề hay biết ... cũng ko biết cách đi tìm bạn thông qua bạn bè, gia đình v.v...
Cái vụ quên sđt bạn gái thì có đấy, giờ còn đếch nhớ sinh nhật luôn cơ !!! Nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là cách thể hiện của mình với những người mình yêu thương cơ . Cái vụ trầm cảm thì có lẽ là hơi trầm trọng, nhưng thiết nghĩ cái kiểu của chủ thớt cũng hơi kỳ ... khó hiểu 1 số chỗ. Thứ 1 là đã xin làm được ở 1 công trường xây dựng nào đó ... rồi sau đó đi làm giao hàng ??? Thực sự không hiểu lắm vì ở công trường làm 90000 hay sao mà ko có nghề ngỗng gì hết ??? Học cái CĐ ra đi làm giao hàng âu cũng vì hoàn cảnh, nhưng chẳng nhẽ kiếm việc khó lắm sao ? Rồi làm việc cái kiểu gì mà lương thì không biết, để đến mức bị lợi dụng như thế, bình thường mà nói thì bao giờ khi làm gì cũng biết mức lương của mình chứ ? Thứ 2 là mất điện thoại gì nhiều thế ??? Đừng đổ tại xui, mà tại không cẩn thận mà thôi !!! Thứ 3 là giờ đã kiếm được việc nào ngon hơn chưa mà sao vẫn là mấy cái mối giao hàng vậy ??? Thứ 4 là ko mất hết đâu, vẫn có đứa nó gọi đi làm kia kìa, còn các mối quan hệ giao lưu bạn bè kiểu đi chơi đi bời ăn nhậu, mà không có sự chi sẻ giúp đỡ hoặc ít nhất là thông cảm về hoàn cảnh của nhau thì mất chúng nó là mừng đấy !!!
thì bác cũng đen nhugnw mình thấy bác cớ vẻ hơi để ý những cái nhỏ nhặt nhỉ , tui nghĩ có thể do bác để ý những cái nhỏ nhặt như thế nên nhiều cái dần dần như cái kiểu góp gió hành bão nên bác thành ra chán nản thé này , mình nghĩ thì bác cứ vô tư 1 tí , bỏ qua , quên đc gì cứ quên , chứ như tui bây gwiof mà kêu nhớ ra mà liệt kê nhugwnx chuyện buồn thì cahcws cũng cả danh sách như bác , nhưng tui thì lạc quan , vô tư , chẳng để ý những viêc như hế nên giwof vẫn phơn phởn đấy thôi ^^