“ em muốn lại gần mà anh lại đẩy e ra xa ” lời trách móc như cứa vào tim, làm mắt cay cay. Hôm nay là lần đầu tiên từ khi 2 đứa chính thức chia tay mới ngồi chat lại với nhau (mấy lần trước chỉ nt trực tiếp hoặc gián tiếp qua offline messenger) . Đời đúng là k ai biết được chữ ngờ, bao nhiêu dự định , kế hoạch đã tan biến sạch . Dự định đợi em lấy bằng ra trường, có mấy chỗ có thể xin việc được vậy e lại ra trường đúng thời điểm kinh tế khó khăn, xin việc rất khó . Chỗ có thể xin được thì lại bị nhỡ cơ hội . Chỗ thì tưởng như chắc chắn rồi thì đột ngột trên trời rơi xuống cái công văn cắt giảm biên chế, k tuyển dụng người mới . Rốt cuộc gần nửa năm từ khi lấy bằng chả xin được chỗ nào tử tế, toàn đi làm tạm mấy chỗ vừa xa xôi vừa vất vả . Đấy là phần em còn phần tôi, năm nay kinh tế khủng hoảng các ngành đều khó khăn, ngành xây dựng cũng k ngoại lệ . Lương cứ giảm dần rồi đến chậm lương, giảm lương . Tôi vật vờ, chán nản, định chuyển mấy chỗ mà nhìn sang các cty khác cũng chả khá khẩm hơn . Sau mấy lần tôi về nhà em xin phép đi lại, chiếm được thiện cảm của gia đình em, mọi người đều muốn hai đứa cưới sớm (ở quê em, mấy đứa bạn tầm tuổi e đã chồng con rồi) . Tôi về nói chuyện với bố mẹ, nhờ bố mẹ đi xem . Năm nay thì chỉ còn tháng 12 âm là cưới được nhưng lại có hại cho em . Năm sau thì lại bị kim lâu tử tôn, khó có con. Thành ra muốn cưới phải hai năm nữa . Em thì k cũng k muốn cưới luôn vì 2 đứa chưa ổn định và gấp quá nhưng lại k muốn đợi 2 năm nữa . E ra tối hậu thư cưới năm nay hoặc k bao giờ . Em thì công việc chưa ổn định, tôi thì càng vật vờ, h mà cưới nhau về k lẽ lại nhờ vả bố mẹ hai bên, rồi sau còn con cái nữa . Mà lấy tôi e chắc chắn cũng sẽ khổ . Tôi là con trai trưởng, bố và ông nội là là trưởng trong họ, lấy tôi e sẽ là dâu trưởng . Mẹ tôi thì đau ốm bệnh tật, k quan tâm j nhiều cho gia đình, lấy tôi e sẽ phải lo chuyện cho cả nhà . Tôi biết ở quê, có người muốn lấy em . Bố mẹ anh ta và bố mẹ em thân thiết nhau, bố mẹ e cũng quý anh ta . Anh ta có công ty riêng, nhà khá giả . Nhà em thì cũng có hoàn cảnh riêng, e là con thứ 2 mà phải lo như con trưởng . Bố mẹ em sức khỏe cũng k tốt, em trai e thì bị tai nạn từ bé, vốn k bình thường lắm . Cân nhắc thiệt hơn, e lấy tôi sẽ khổ, về quê lấy chồng e dễ xin việc hơn, cuộc sống sẽ ổn định lại gần nhà tiện chăm sóc bố mẹ và em trai . Dù vậy tôi vẫn nói với em muốn em đợi 2 năm nữa nhưng em k đồng ý . Thế là 2 đứa chia tay . Mấy tháng sau tôi biết tin em vừa rạm ngõ, qua tết em cưới . Bạn bè e và tôi đề ngỡ ngàng. Biết tin e cưới ai cũng nghĩ chú rể là tôi . Đến hôm nay ngồi chat với em, tôi biết thêm nhiều điều . Hóa ra sắp tới, lấy anh ta em còn khổ hơn nhiều . Anh ta là con út nhưng các anh chị đi suốt cả năm về dc 1-2 lần. E là dâu út lại hóa dâu trưởng . Họ hàng thì đông, tính bố mẹ anh ta lại keo kiệt . Nhà khá giả mà tiếc tiền k đun bếp gas …. Anh ta cũng bận rộn suốt, có công ty bán vật liệu xây dựng và mấy cửa hàng lớn nên bận suốt, đến h cũng chưa chụp được ảnh cưới và sắm đồ cưới .Em thấy gia đình anh ta xa lạ, k thân thiết quen thuộc như gia đình tôi . Tôi chợt nhớ lại, lúc chuẩn bị chia tay, e có nói lấy người khác em cũng khổ, tôi nghĩ là em khổ về mặt tình cảm nhưng không ngờ em lại khổ cả cuộc sống . Sao em không nói rõ với tôi . Thời gian trước khi chia tay, tình cảm hai đứa có nhiều vấn đề .Tôi biết em nghĩ cho tôi, lúc đấy công việc khó khăn, e ngại tôi xuống chỗ em xa xôi (đi về tầm 30km) và tốn kém . Nhưng e có biết là dù tốn kém tôi vẫn có thể xoay xở được, chỉ cần được ở gần em, cũng đâu nhất thiết phải đi chơi tốn kém như hồi xưa . Ít liên lạc, k gặp nhiều đã làm nẩy sinh khoảng cách giữa hai đứa . Em cũng tự quyết định nhiều chuyện chứ không còn hỏi ý kiến tôi như mọi khi . Đến thời điểm quan trọng thì 2 đứa lại không có đủ sự chia sẻ, thẳng thắn . Tôi đã quyết định sai lầm . Muốn em đỡ khổ, nghĩ cho em lại hóa ra thành đẩy em vào chỗ khổ hơn . “ em muốn lại gần mà anh lại đẩy e ra xa ” lời trách móc sẽ mãi ám ảnh tôi, sao em không nói cho tôi hay !!!! Giờ thì đã quá muộn .
Chả biết chuyện chú có phét không nhưng anh thấy hình như chú vẫn chưa nhận ra bài học cho mình. Vẫn quanh quẩn mấy cái chuyện gái lấy ai khổ hơn, chả giải quyết vấn đề gì, sau mỗi cuộc tình chú cần rút ra cho mình những điều quý giá hơn là nuối tiếc. Bài học ở đây mà chú cần nhớ là "Đừng bao giờ sợ khổ, sợ không thể bươn chải cuộc sống sau khi lấy nhau và có con". Cuộc đời kỳ diệu lắm chú, con người ta trong những hoàn cảnh khó khăn nhất vẫn có thể vượt qua được, chú cũng thế. Lúc này có thể chú nghĩ khó mà nuôi được gia đình, nhưng đến lúc đó tự dưng chú sẽ tìm được cách vượt qua, nếu cứ đắn đo là hỏng. Chẳng phải hỏi đâu xa, các chú cứ thử hỏi các bậc phụ huynh xem có phải xưa kia cũng thế không, nhưng rồi các chú vẫn khôn lớn và nên người :)
Mình chỉ thấy quyết dịnh của bạn sai lầm ở chỗ là đánh mất đi 1 người yêu mình thiệt tình thui ah. Không chắc rằng người sau sẽ yeu bạn như người bạn gái trước đó. Người ta yêu nhau thì có thể vượt qua mọi thứ... lam rang su co dau khong
Sao mềnh dị ứng với mấy câu này ghê Chú chỉ nghĩ cho bản thân chú chứ có nghĩ cho người khác đâu mà bày đặt lên đây than vãn. Nói thiệt lòng chứ em nó may mà ko lấy phải chú đấy, nếu ko thì em nó sẽ hối hận về sau ko kịp
gì mà nghĩ cho bản thân, mình k muốn cưới luôn, bảo 2 năm nữa để ổn định, e í bắt chọn cưới luôn hoặc thôi mà .
Cái lí do chưa ổn định thì hay rồi, bài bản rồi, nhưng thêm cái lí do này thì nữa là nhất rồi . Ko gì tệ hại bằng 3 cái mê tín này. Bạn ơi, có trách thì trách tình cảm bạn ko đủ lớn thôi. Bà chị họ của tôi và chồng bả lấy nhau ở xứ lạ quê người, lấy nhau lúc còn nghèo túng, còn phải đi học, còn mắc nợ. Ở nhà thuê, 5-6 người, chỉ có 1 giường nên 2 vợ chồng khi xưa vẫn nằm đất đấy cho mẹ vợ ba vợ nằm giường. Giờ thì yên ổn thành đạt hết cả rồi, dược sĩ, bác sĩ cả. Chả láo làm gì. À mà là ở US nha. Tôi chẳng việc gì phải nói láo chi cho mệt. Thật đấy Còn 1 chuyện khác là chuyện hủy hôn cũng chả phải là thứ gì lạ lẫm hay tối kị. Qua Tết mới cưới cơ mà. Vẫn còn thời gian, nếu cậu muốn liều ván này. Dĩ nhiên canh bạc, sau này sướng hơn hay khổ hơn thì ko biết, nhưng mà những người yêu nhau thì hãy về với nhau :) Còn cái gì mà ngại chỗ xa xôi tầm 30km và tốn kém... Xin lỗi chứ tôi cười mỉm vì 1 ngày tôi đi những 150km . 1 tuần 4 lần. Khi xưa mỗi khi lên thăm ex cũng từng đó. Chả vấn đề gì cả.
E thấy a chẳng phải day dứt gì về quyết định đó cả. E nghĩ tình cảm của cô ấy đối với a cũng ko đủ để cùng a vượt qua những rào cản. A đã suy nghĩ nhiều để đưa ra quyết định đó. Cô ấy cũng suy nghĩ để đưa ra chọn lựa của mình. E nghĩ a nên thoải mái hơn, cô ấy đã quyết tâm chọn một con đường khác. Từ giờ trở đi cô ấy có như thế nào thì hãy mặc kệ :)
Nhà mình mê tín lắm, mẹ mình lại đi học về kinh dịch + tử vi v.v... hay lôi mấy trường hợp trong họ hàng ra làm ví dụ . Cái tình yêu không đủ lớn thì đúng, tầm 2 tháng cuối mình vẫn nhiệt tình nhưng ny thì k như trước nữa . MÌnh thì chả ngại vấn đề đi lại + kinh tế lúc đi chơi lắm, vẫn xoay xở được . Giữa lúc tình yêu gặp thử thách mà cảm giác như mình đối diện với khó khăn 1 mình nản lắm . thanks e, đang cố không suy nghĩ đến để thời gian trôi qua . Biết chuyện đã rồi, chả thay đổi được gì nên cũng thoải mái hơn . 2 người k đủ chia sẻ, cảm thông, k cùng nhau vượt qua khó khăn . Khi quyết định mỗi người đã 1 ý riêng, k cùng quyết định thì đành chia tay .
Ko nghĩ cho bản thân thì tại sao chú ko cưới luôn con người ta cho rồi chú đâu có đặt suy nghĩ của mình vào vị trí của ngta
bác đọc kỹ lại bài viết đi, lí do em không muốn cưới luôn là vì cả 2 chưa ổn định . Lo cho bản thân còn chưa xong chưa nói đến con cái . Lấy về mà cả 2 chưa ổn định xong lại ngửa tay xin giúp đỡ của bố mẹ hai bên ah ? Bạn bè em có mấy trường hợp như thế rồi, em không muốn mình cũng như vậy .
Thì đấy, chú cứ viện đủ lý do. Nào là ngại ngửa tay xin tiền, ngại kinh tế chưa ổn định...nếu lỡ chú lấy ngta về rồi thì hok bik chú còn ngại cái gì khác nữa. Con gái nó đâu cần mấy cái ngại của chú mà nó cần bik là chú có đủ tự tin, can đảm, vượt qua nghịch cảnh để lấy nó hay ko bây h chú bảo e nó chờ thêm 2 năm, rồi 2 năm tới chú lại phát sinh thêm cái ngại khác rồi cứ hẹn lần hẹn lượt mãi thì đời con gái ngta vứt đi đâu Quen nhau lâu mà ko cưới thì con gái luôn là người chịu thiệt nhiều nhất, chú phải hiểu điều đó chứ Mà thôi, chuyện cũng đã rồi. Hy vọng là chú còn trẻ, còn thời gian rút ra kinh nghiệm mà làm lại
tks bác, bác hiểu tâm lý phụ nữ hơn em . Thôi coi như bài học để rút kn thôi . @all : diễn đàn game có khác, mục tâm sự này k hot lắm, cùng post 1 bài ở diễn đàn khác, đc 6x cm, 2k6 view .
Haiz, thật ra có hiểu tâm lý ji nhiều âu, chẳng qua mềnh cũng trải qua tình cảnh tương tự rồi nên tự rút ra kinh nghiệm thui. Lần đó mềnh cũng năn nỉ ỉ ôi, làm đủ trò cả hơn 2 tháng trời thì ẻm mới xiêu lòng chịu quay lại. Vs lại con gái tự ái của nó cũng cao ngất lắm.
đừng để quyết định của bản thân làm cả đời ân hận bạn chọn cuộc sống khổ cực với người đàn bà mình yêu hay cuộc sống hiện tại đó là quyết định của bạn cố lên
xin chia buồn cùng bác, 1 quyết định hoàn toàn sai lầm. mất đi người mình yêu vĩnh viễn.giờ hãy cố quên thôi chứ biết làm sao.
Đúng là nhất bác luôn, lúc này còn rảnh ngồi so sánh 2 diễn đàn với nhau, bộ thích được lên hot lắm à... Quay lại chuyện của bác, cưới xin chả là vấn đề, vấn đề là bác ngại này ngại kia, nhưng thực chất mình nghĩ bác chẳng muốn cưới. Vì chẳng muốn cưới nên bác cứ việc lý do cưới về sợ em khổ này nọ, mình cũng dạng dạng thế này nên mình biết chứ , toàn nói con ghệ quen mình chỉ khổ thêm thôi . Tới lúc cô ấy có quyết định rồi thì bác lại tỏ ra nuối tiếc này nọ, rồi lại đổ lỗi cho cô ấy không nói rõ với bác, đổ lỗi này nọ, rốt cuộc là bác thánh thiện, chắc chỉ là do HOÀN CẢNH.