list friend hơn 100 tí ,đa số là bạn xã giao hoặc vì công việc ko unfriend đc ,mình ai request cũng accept hết,để vài tuần mà thấy ko có contact gì unfriend ,chỉ để những ai cần liên lạc hoặc quan tâm thôi
Like có ăn được hay ko á hả? Tất nhiên là ăn được http://forum.vietdesigner.net/threa...-dao-bien-facebook-thanh-1-bai-rac-nua.17497/ [video=youtube_share;4t82t2vOtyM]http://youtu.be/4t82t2vOtyM[/video]
1 like = 1 viên gạch ........ hay 1 like = 1 lời chúc ........, lần nào như thế mình toàn vào lôi dòng họ 70 đời nhà nó ra chửi
Mình thì lại xem FB là 1 công cụ giải trí, nên add friend cũng ko khó khăn lắm. Nhưng mà ko quen biết gì hết thì ko add friend, trừ khi có nhiều mutual friend như quen nhau qua gamevn chẳng hạn. :v FB của mình lúc trước cũng chán lắm, sau này add friend nhiều tí vui hẳn, ai có gì vui hình hài hước gì đó thì share. Add 1 mớ, sau đó ai làm mình bực mình thì unfriend, thế thôi. Uh, thôi kệ, ko biết nói sao. :v
Nếu dùng công cụ xã giao k unfriend đc thì đứa nào ngứa mắt cứ hide feed nó đi, xong làm cái list bỏ tên mấy đứa đó vào, mình update cái gì thì đưa cái list đó vào exception k share là xong.
Mình có thú vui tao nhã là canh me đứa nào hay post vớ vẩn là unfriend luôn , mấy cái page thì block 1 đống rồi
Hiện giờ đang dùng song song 4 cái FB. _ 1 cái cho gia đình và người thân: Chỉ chuyên dùng để up ảnh con cái, tình hình sức khỏe gia đình. Kết nối trong gia đình. Hết. _ 1 cái dùng để kết nối cộng sự, khách hàng, đồng nghiệp - chém gió các thể loại xoay quanh công việc. Cái này hơi nghiêm túc. _ 1 cái là bạn bè thân quen, bạn bè Đại học trở xuống. _ Cái cuối cùng là nick Ngô Anh, cũng add kha khá mem GVN. Dùng thế này nó an toàn hơn, chia sẻ thông tin phù hợp với từng đối tượng. Về phần ghét, ghét chỉ 3 đối tượng: _ Share mấy cái hình "kinh tởm" mà các bạn gọi là thương tâm, kiểu như thương tật, dị trạng các kiểu, share mấy cái chất độc/ vật dụng TQ. _ Đưa ra 1 cái hình Doremon rồi :"Các mem có nhớ nhân vật này?", 1 like = $1, 1like = 1 lời chúc..., đưa ra cái hình rồi :"cmt để thấy điều kỳ diệu". _ Mấy cái app/ tin bắt phải like mới dùng/xem được. Mụ nội nó.
Sau khi đọc xong những dòng này, tôi ko còn biết gì hơn ngoài việc im lặng, những lời nói của bạn thật sự làm tôi ko thốt lên lời, tâm trạng tôi như đóng băng, tất cả những gì tôi muốn nói đều ko thể tuôn ra đc, bạn làm cho ngôn từ của tôi chạy hết, bạn xua đuổi khả năng thuyết trình của tôi, tôi ko thể nói dù chỉ một từ dành cho bạn, chính vì vậy tôi đành im lặng, ko nói thêm lời nào về bạn nữa...
Cho nó an toàn Biết đâu mấy cái stt/video hẹn hò với các anh/em đồng nghiệp, đến một hôm nào đó FB bị lỗi - public toàn bộ, vợ nó mà thấy được thì có mà vào list "những ông chồng bị vợ cắt..."
Tôi tím tái mặt mũi đi vì tức giận, máu dồn lên não, không thể ngờ được một con người như em lại có thể viết lên những điều như vậy, không biết đến bao giờ em sẽ phải chịu hậu quả vì những cmt vô í thức như vậy. Thử hỏi cả đời này em đã đền đáp được công cha nghĩa mẹ, đã làm gì được cho tổ quốc, người thân, những bác công nhân đang ngày đêm vất vả, những bác nông dân hai sương một nắng, thử hỏi đạo đức ở đâu, luân lý ở đâu, công bằng xã hội ở đâu, tình thương, trách nhiệm, dân chủ kỷ cương ở đâu, thuần phong mỹ tục ở đâu? Đồ con người vô ơn bạc hạnh, ăn quả không nhớ kẻ trồng cây, qua cầu rút ván, đồ gay mặt dầy chim thối khắm!
Nhiều đối tượng thì cứ tạo list ra mà xài, ai bảo chỉ chăm chăm xem trên News feed Anh G+ hồi mới ra tưởng circles sẽ hút người dùng ai dè cũng ăn hành ngập mặt
Sự tực giận trong tôi tràn trề .Cho tôi hỏi công đạo ở đâu ,đạo lý tình người ở đâu .Một con người có ăn học ,một con người có trình độ lại có thể thốt ra những điều như thế.Công cha nghĩa mẹ ơn thầy ,công bà bán cơm ngày ngày dạy sớm ,mở quán cơm sườn cho em ăn ,em lại nhả ra những lời như thế ,thử hỏi những con người như em thì đất nước này sẽ có ngày mất đi.1000 năm đô hộ đã làm cho tư tưởng em suy đồi vậy à ,đạo đức của em ở đâu ,tình người ở đâu.Em hãy nhớ những điều em đã từng viết ra và 10 năm sau ,con cháu em sẽ đọc được và nghĩ gì về em.Mất dạy
Sau khi đọc xong những dòng này, tôi ko còn biết gì hơn ngoài việc im lặng, những lời nói của bạn thật sự làm tôi ko thốt lên lời, tâm trạng tôi như đóng băng, tất cả những gì tôi muốn nói đều ko thể tuôn ra đc, bạn làm cho ngôn từ của tôi chạy hết, bạn xua đuổi khả năng thuyết trình của tôi, tôi ko thể nói dù chỉ một từ dành cho bạn, chính vì vậy tôi đành im lặng, ko nói thêm lời nào về bạn nữa...
Nói vậy chứ thi thoảng mình vẫn gặp trường hợp thế này trong đám bạn: Update stt: Buồn quá... Nhảy vào hỏi: Có chuyện gì vậy mày? Trả lời: Thôi tao k muốn nói... Mình chỉ muốn reply: Vậy thôi im cmn đi update stt làm cc gì
Vâng, với tất cả tâm hồn và trái tim mình, tôi tin rằng những lời của bạn hoàn toàn có giá trị, nó có thể sánh với những bài văn bất hủ, thậm chí những trường cả nổi tiếng của lịch sử nhân loại cũng phải lu mờ trước câu chữ của bạn. Tôi cảm ơn bạn đã đem đến cho tôi một tác phẩm nghệ thuật vang tầm lịch sử, cảm ơn bạn rất nhiều.