luyện dần thành quen, luyện thêm cái trypophobia nữa . lúc đấy thì tâm hồn không khác gì cái rổ luôn .
cái truyện ml đấy đợt trước đọc theo link của tên nào ấy, nó gửi trên box thư giãn này này. Trên manga foxx. Truyện toàn đặc sản( theo đúng nghĩa đen). Mình thấy mình thật củ bựa vì đọc( lướt) qua cả loạt truyện của nó. Đọc xong ăn cơm thấy éo ngon mấy ngày trời.. Vớ vẩn bà mẹ thằng cu này vớ đúng mấy truyện củ bựa hoặc đúng trang củ bựa 1 cái truyện nào đấy--> thành định kiến..... Không khó hiểu lắm. Cho đến giờ, gần 30 tuổi đầu, có vợ con rồi mà ông bà già cứ khi nào nhìn thấy mình ngồi trước máy tính( như bây giờ) thì luôn có ác cảm,,,
Khi trưởng thành rồi cái nhận thức nó khác. Biết chọn lọc cái gì không hay để tự loại bỏ. Nên đọc mà không có cảm xúc gì là bình thường thôi. Cũng như mình lúc nhỏ thì sợ đống ma quỷ máu me be bét, hoặc thấy gái mặc bikini là nghía liền. Giờ thì hết rồi Gần đây nhất là đọc hết 8 chap cái truyện bựa đó, tởm thì có tởm nhưng tự delete history trong vòng 30' đọc cái đó được nên khỏi bị ám ảnh. Vẫn ăn uống bình thường. Áp dụng cho đống horror manga đủ sub-genre từ xác sống . thông tin nữa Còn trẻ con thì nó có nhận biết được khỉ gì đâu mà đòi chọn lọc kiểu đấy. Thử 1 đứa đọc cái truyện đó xong rồi ... lôi shit đi tùm lum thì có phải "sâu mọt đục tâm hồn" không Mà đã là trẻ con thì việc cấm mấy cái thể loại như thế là vô cùng đơn giản, quan trọng là có chịu vì con mà đi tìm hiểu cách ngăn ngừa không hay cứ thả ra rồi đi phán như đúng rồi thôi.