Thời buổi 2013 rồi, mình nghĩ bây giờ nói du học sinh (dhs) chắc cũng chả ai lạ lẫm gì nhỉ. Lên FB lượn lờ 10 đứa thì cũng 6-7 đứa không Mỹ thì Úc rồi. Mỗi lần nhắc đến DHS ai cũng nghĩ là con nhà khá giả, cô chiêu cậu ấm, mà sự thật nó đâu phải thế. Bản thân mình là một dhs, mình chỉ mới đi có 3 năm thôi, mình biết là ngoài kia còn rất nhiều người kinh nghiệm dày dặn hơn mình. Nhưng mình lập topic một là để chia sẽ kinh nghiệm với những bạn mới hai là thổ lộ những tâm sự dìm ném bấy lâu nay khi dính cái mác dhs trên người. DHS không phải là để khoe. Đi 3 năm mình về VN mỗi 1 lần, khi ra đường mình không bao giờ nhận là học nước ngoài, ai hỏi mình chỉ bảo "Dạ con không học ở đây" rồi lãng sang vấn đề khác. Đơn giản là vì khi người ta biết mình du học người ta sẽ tự cho rằng mình là "con nhà giàu". Sự đời đâu đơn giãn thế. Ở VN lương bố mẹ mình 1 tháng gom lại cao lắm cũng chỉ 12-15tr. Đổi ra usd không đủ tiền chợ 2 tuần. Mình (và mình biết là có khá nhiều bạn) đi học nhờ vay mượn hoặc người thân ngoại quốc giúp đỡ. Bên đây vừa học vừa làm, sáng 8h mở mắt, 9-10h tối mới mò mẫm về nhà. Đi làm thì toàn làm chui, chủ có ức hiếp thì cũng phải ráng mà nhịn. Lương tháng nói ra thì tưởng nhiều, nhưng thật sự chỉ đủ trả tiền học. (chưa tính tiền nhà, tiền điện, tiền chợ, tiền internet, tiền tiêu vặt ...). Về VN chơi mới biết bạn bè 10 đứa, 9 đứa toàn đểu. Mình biết lâu ngày gặp, mình mở tiệc khao là chuyện đương nhiên. Nhưng cái kiểu gọi điện rủ mình đi ăn, vào quán gọi ngập mặt, xong đến lúc ra tính tiền thì gọi tên mình như đúng rồi ấy. Mà nếu nó báo trước mình cũng chuẩn bị tiền, đằng nay chúng nó cứ xem mình như đại gia, lúc nào cũng bạc triệu trên người ấy. Sau lần đấy là dứt luôn, miễn bạn bè. (Còn tiếp.....2h sáng rồi, trút bớt 1/10 bầu tâm sự đã. Các bạn thoải mái comment nhé, mình sẵn sàng nhận bình luận dù tốt hay xấu. Ở đời không ai là hoàn hảo, chỉ có người không biết sửa chữa lỗi khi người khác chỉ ra mới là kẻ ngu thôi )
Đi học ở đâu cũng vậy bạn à!. Đi học mà chỉ ngồi nhà không đi làm thì bố mẹ gửi tiền xài sao đủ. Ở Việt Nam cũng vậy. Sinh viên cũng phải đi làm ngày 2 3 ca mới đủ tiền mà sống. Chưa kể một số chủ ở thành phố, thấy sinh viên hiền nên cứ bắt nạt, trả tiền thì như bọt bèo mà bắt làm bù đầu bù cổ. Còn bạn tốt hay bạn xấu thì cũng tùy thôi. Không có người nào toàn bạn tốt mà cũng chẳng có người nào toàn bạn xấu. Cuộc sống mà, đâu có gì là như ý mình muốn đâu.
mềnh sung sướng hơn bạn là đc ông già bao cho tiền học , con hồi trước ai hỏi đi học ở đâu thì ta nói ta ở dưới quê lên lé ak , vì gia cảnh ta nó phức tạp lắm , ta sống bên cũng sống 1 mình thôi , người vn bên này gọi là có giao tiếp , chứ chơi thân thì ko , còn bạn bè ngươi nó có cái tư tưởng " bạn bè thằng nào nhiều tiền thằng đó trả " ta cũng cạch vài đứa ở vn rồi
Chủ thớt học ở đâu đấy? Chuyện bạn bè thì cái hồi mới đi xong về VN lần đầu cũng bị cảm giác y chang như bạn, sau này bơ luôn. Hồi chưa đi thì bạn bè đông lắm, giờ chỉ còn 4 5 đứa ít khi nào nói chuyện nhưng lúc về gọi đi đá banh rồi nhậu là vui lắm rồi. Về sau này bận học bận làm riết sẽ ko còn quan tâm tới những chuyện ấy nữa :)
Mình được cái đi về 1 cái là túm bạn gọi đi ầm ầm, lúc nào cũng như thời cấp 3 ko thiếu mặt. Nhưng dạo này chúng nó cũng đi hết rồi, mỗi lần về nước lại thiếu 1-2 đứa khá buồn
Chủ topic ở US hay AU, bang nào, thành phố nào. Mình ở California, ko phải dhs, nhưng mới qua chưa đủ 1 năm nên vẫn phải đóng học phí non-resident 260$/unit, mắc gấp 5 lần học phí resident 46$/unit. Giá của Community College, lên University chắc mắc hơn nữa. DHS học ít nhất 4 năm, tính sơ sơ cứ 260$/unit mà nhân tới tới. Mà mới có 1 món tiền học, chưa kể bao nhiêu thứ khác. Nếu ko phải gia đình khá giả, mình thấy hơi có tí ... liều chịu chi; gia đình ở VN mà chi ko kịp thì thanh niên Tây học hơi có tí ... liều mạng :/ "Việt Kiều về nước bị đặt vào cái thế buộc phải nổ." - Luật sư Trần Trừng Trị.
Ku này tội nhở. Bạn vậy thì cho nó de luôn là đúng rồi. Đó h đi đi về về lần nào cũng gặp mặt bạn bè đông đủ, ăn uống đi chơi toàn chia nhau ra trả, nhiều lần tụi nó còn giành trả cho mình nữa. Không riêng một đám mà nhiều đám, hầu như tất cả bạn bè quen biết đứa nào cũng vậy. Cũng không có đứa nào gọi mình việt kiều hay là nước ngoài về hết, đối xử vẫn thân thiện như ngày xưa. Có lẽ may mắn nhất là có đc những người bạn như vậy :) Mà thằng ku này ăn gì sang vậy, 2 tuần ăn $600 hả
Mới qua được 5 tháng, đang ở bang Colorado. Ở đây không có người Việt, nhận thấy bản thân có 1 cái tệ là ì quá..... Đang cố gắng khắc phục.
Đi học ở đâu cũng thế thôi, cố gắng chịu khổ mai sau về nước có tương lai hơn tụi bạn nheo nhóc ở nhà. Còn bạn của chú đúng đểu thật, cạch hết đi là đúng rồi.
ko biết bên đó thế nào chứ bên auckland này 1 bình sữa có 3$, mà quan trọng là đi mấy cái chợ châu á của Tàu khựa + vn mua đồ cho rẻ, chứ cứ count down với walmart thì ở nz 500$ cũng là chuyện bình thường =,=
bình sữa mà $4.5 là thực phẩm chỗ bạn đắt rồi, khổ thế. Mình tháng nào ăn uống tằn tiện thì cả tháng chắc hêt £50 tiền siêu thị. Ko nói đến nhiều tại xả láng thì bao nhiêu cũng hết. thật sự là mình thấy về nước ngại nhất vụ đi thăm hỏi họ hàng, quà cáp.