thực ra mình cũng chả phải kén , mà từ nhỏ đã ko ăn dc gan với miếng mỡ trong thịt luộc . ăn vào là ói . hic. nói chung do cơ địa cơ địa của mấy bác ăn hết công nhận tốt
Không thích ăn một số loài cá nước ngọt, nhất là cá ăn đáy vì thấy nó hơi tanh. Nhưng cũng tùy, có lúc mình lại ăn được. Có đứa mình biết còn ghét sữa và tất cả các chế phẩm từ sữa, trừ caramen Nhưng kén ăn nhất là một chị sợ ăn động vật và tất cả sản phẩm liên quan. Chị này ăn chay trường dù không theo đạo hay ăn kiêng. Chế độ ăn khắc nghiệt đến mức bánh gato dùng trứng cũng không ăn được, thạch có gelatin chiết xuất từ bò cũng kiêng, thậm chí rau muống luộc nếu có người đụng đũa gắp thịt vào là bỏ cả đĩa khỏi ăn
ủa caramel thì chỉ việc thắng đường là ra rồi mà, liên quan gì tới sữa? còn bà chị kia thấy có vấn đề đúng hơn là kén ăn
^ hình như có 1 số nơi gọi bánh flan là caramen còn cái bà chị đó thì đúng là làm màu wá đáng thử làm rau muống xào thịt bò + tỏi rồi gắp riêng rau muống ra , đừng cho bả biết , coi bả ăn đc k .
1 con cá có rất nhiều lát cắt, mỗi lát cắt cho vị khác nhau, đầu bếp làm sushi biết hết giải phẫu của con cá, đưa dao chuẩn mới cắt được lát ngon và đẹp mắt, trình bày cũng là 1 phần quan trọng của sushi và cả ẩm thực Nhật nói chung nữa (thực ra là ở bất cứ đâu). Ngoài ra sushi có đến cả trăm loại, maki, temaki, sashimi, etc. Đầu bếp giỏi sẽ biết cách phối hợp các loại để có 1 bữa ăn vừa cân bằng vừa ngon. Thuốc lá thì đúng là ko bổ béo gì nhưng bia rượu cà phê đầy cái có lợi cho sức khỏe đấy, ngoài giúp tỉnh táo ra thì cà phê chống lão hóa, đẩy nhanh quá trình trao đổi chất (metabolism), nhiều vitamin. Rượu bia nếu uống ít thì cũng bổ sung vitamin, rượu vang nhiều amino acids, cái hại trong bia rượu là cồn, uống nhiều quá gan ko thải độc kịp -> ngộ độc cồn.
Flan/ Flan de leche là tên tiếng Pháp của bánh Flan mà VN mình gọi đấy, tên eng là Cream Caramel/ Caramel Custard, nguyên liệu làm buộc phải có trứng. Còn cái cục nâu nâu nhỏ nhỏ thành hình viên kẹo thắng từ đường ra thì là Caramel. Bà chị đó thích thế hay là do cơ thể bị dị ứng với động vật vậy
nước mắm (nguyên chất không pha gì) ngày bé đói khổ, không có gì ăn toàn ăn cơm trắng rưới nước mắm. đến tầm giữa cấp 2, nhà có điều kiện hơn thì bắt đầu có thêm thức ăn. từ đấy không ăn được nước mắm nữa cho đến giờ. do giờ cảm cảm thấy nước mắm không pha gì thì mặn + nồng quá. còn nước mắm pha thêm đường, nước, tỏi, ớt, dấm, chanh v..v..... thì chiến vô tư. thêm cả món pho mát thối của nước ngoài nữa (pháp thì phải). mùi cảm giác y hệt mắm tôm. (dù mình ăn được mắm tôm nhưng cũng chịu thua). đúng là ghét của nào trời cho của đấy giờ thỉnh thoảng lại được cho cái loại pho mát này, may mà ông mình thích ăn nên có chỗ tiêu thụ
Nhắc đến pho mát mới nhớ, con bé em họ mới về chơi cho 1 đống pho mát Đức, ăn vừa tanh tanh vừa mặn mặn ( phải gọi là mặn chát), bỏ vào sandwich ăn cũng ngán tận họng ( mặc dù pho mai con bò cười VN mình ăn ngon lành), vậy mà bên kia bọn nó ăn như không. Cả chocolate nước ngoài thì ngoài chocolate đẵng ko đường ra thì các loại có đường đều làm mình ngấy tận cổ vì độ ngọt bá đạo của nó. Đúng là khẩu vị khác biệt, nặng đô quá -___-.
Ko biết là pho mát gì, loại tròn bọc lớp giấy đỏ, bên trong là 1 lớp bột bọc ngoài pho mát. Cũng ko hẳn là tanh, mà hình như phải gọi là béo thái quá, cảm giác như 1 cục mỡ ngậy ngậy nên gợi vị tanh. Đống pho mát đó con cẩu nhà mềnh thầu gần hết. Đúng là chỉ hạp với đồ ăn VN