bác ơi có bản dịch của việt không bác muốn đọc về bộ này quá mà trình Eng thì không đủ , đọc của nhã nam thì bị quăng tạ nhiều quá không muốn mua
Chưa có bản dịch Việt hoàn chỉnh đâu bạn ạ, dịch LOTR không phải là dễ :) Riêng Silmarillion thì mình đảm bảo với bạn là sẽ không bao giờ có bản dịch Việt đầy đủ, kể cả NXB hay fan. Vì vậy bạn có thể xem những tóm tắt Silmarillion từ trang 1 của bác gdqt ^^
À e có xem lại P1 TLotR, các bác cho e hỏi bộ 3 elf mang 3 cái nhẫn là Gil-galad, Cirdan và Galadriel, mà ko biết ông Cirdan thuộc họ elf nào vậy, mò xem mấy cái family tree của Elf mà ko thấy, với lại Leoglas quen với Aragorn khi nào? và sao lúc vào Moria Gimli lại nói Balin là anh họ của mình, theo family tree thì là chú mà, hay bản dịch sai , với lại sao mà Moria banh chành hết mà Gimli ko hay biết cho đến khi đến nơi?
Bác nào tóm tắt lại hộ em người Elves có bao nhiêu chủng tộc đc ko. Em thấy có Noldor, Vanyar, Teleri, rồi còn mấy người lẻ lẻ như kiểu Elf xanh, Elf xám, Elf rừng,....loạn hết cả lên.
Cirdan là thuộc dòng Teleri cậu ạ, có 1 bài chi tiết về ồng đây http://forum.gamevn.com/showthread....Trich-Tu-Silmarillion&p=22407780#post22407780
Có bài tóm tắt đây bạn này, ngắn gọn lắm: https://www.facebook.com/photo.php?...487.1073741827.192973604245088&type=1&theater (Trong link đó, đọc phần viết phía dưới sơ đồ)
Cũng có nhiều người tò mò về Cirdain nhỉ, mình thì lại thích Glorfindel , yên tâm, trong tuần này sẽ có cả 2 người đấy cho mọi người
với lại Leoglas quen với Aragorn khi nào? và sao lúc vào Moria Gimli lại nói Balin là anh họ của mình, theo family tree thì là chú mà, hay bản dịch sai , với lại sao mà Moria banh chành hết mà Gimli ko hay biết cho đến khi đến nơi?
Ta nghĩ là dịch nhầm. Balin là bác của Gimli, nên dịch là họ hàng thì đúng hơn. Balin mang theo 1 nhóm nhỏ và chỉ chiếm được 1 phần Moria thôi. Barlrog và Goblin phục kích giết sạch nên ko báo tin được ra ngoài. http://lotr.wikia.com/wiki/Balin Vừa lên page Nhã Nam hóng tập 3 thì y rằng gặp phải 1 số thành phần ngu dốt vẫn bênh vực vụ dịch tên riêng của người và địa danh.
2 anh ấy gặp nhau trong những lần lãng du về phương đông của Strider. Nhưng Aragorn thân Elronhir và Elrand hơn là Leoglas trước khi tham gia vào hội bảo vệ nhẫn Việc khai phá Moria lần 2 trong chương hội đồng Elrond có nhắc : Balin và rất nhiều người đi khai phá nhưng rồi tự nhiên biệt tin tỏng vòng 10 năm giữa Moria và Erebor/Ered Luin, điều này khiến cho người Dwarf lo âu và cử người tới hỏi ý kiến Elrond. Chân tướng sự việc chỉ được biết khi Gandalf đọc cuốn sách trong phòng mộ Balin
Tiếp bản dịch The Lord of the Rings: The Two Towers, dịch tên đám cây cối của Tolkien méo cả miệng TẬP 2 Hai Tòa Tháp QUYỂN BỐN Chương IV (tiếp theo) CHUYỆN GIA VỊ VÀ MÓN THỊT THỎ HẦM Phía tây và nam, nó nhìn ra những thung lũng thấp ấm áp của dòng Anduin, được dãy Ephel Dúath che chắn ở hướng đông mà không bị rặng núi phủ bóng, được dãy Emyn Muil bảo vệ ở hướng bắc, mở ra trước bầu không khí phương nam và những làn gió ẩm từ Biển khơi xa xôi. Ở đó mọc khá nhiều cây cổ thụ được trồng từ rất lâu và đang về già không ai chăm bón, đứng giữa đám cây con lộn xộn vô ưu; có những lùm liễu bách và những bụi vân hương hăng nồng, cùng đám ô liu và nguyệt quế; có cả những cây sim và cây bách xù; cỏ xạ hương mọc thành búi, hoặc vươn cọng gỗ bò leo trên những tảng đá khuất và trùm lên chúng một lớp thảm dày; ngải đắng đủ loại trổ những đóa hoa tím biếc, hoặc đỏ rực, hoặc xanh nhạt; húng thơm và mùi tây mới đâm chồi, cùng vô vàn những loại thảo mộc đủ hình dạng và hương thơm nằm ngoài kiến thức vườn tược của Sam. Những vách đá hang hốc cũng đã mọc lốm đốm cỏ tai hùm và hoa đá. Cây báo xuân và cỏ chân ngỗng ló ra từ bụi phỉ; địa lan và huệ tây gật gù búp hoa mới hé nở trong đám cỏ: lớp cỏ xanh dày bên cạnh ao hồ, nơi những dòng suối tạm nghỉ tạo thành nhiều vũng nước mát trên đường chúng chảy về sông Anduin. Ba vị khách bộ hành quay lưng lại con đường và đi xuống dốc. Trong khi họ bước tới và sượt qua cây cỏ, mùi hương dịu ngọt quấn quanh họ. Gollum húng hắng và nôn ọe, nhưng hai hobbit hít thở thật sâu, và Sam đột nhiên phá lên cười, vì hởi dạ chứ không phải vì đùa giỡn. Họ lần theo một dòng suối chảy xuống rất nhanh phía trước họ. Chẳng mấy chốc, nó đã dẫn họ tới một cái hồ nhỏ trong vắt ở một rãnh núi nông: nó nằm giữa tàn tích nứt vỡ của một cái bể đá cổ, mà vành bể chạm khắc đã gần như bị rêu và giống hồng dại phủ kín; diên vĩ mọc thành hàng tua tủa chung quanh nó, và lá hoa súng trải trên mặt hồ thẫm gợn sóng lăn tăn; nhưng nó khá sâu và trong mát, nước tràn ra êm ả trên một mép đá ở đầu đằng xa. Họ gột rửa ở nơi này và uống thỏa thích dòng nước ngọt đang chảy vào bể. Rồi họ tìm một chốn nghỉ chân, một nơi ẩn náu: vì vùng đất này tuy còn tươi đẹp nhưng vẫn thuộc lãnh địa của Kẻ Địch. Họ chưa đi quá xa con đường, và ngay cả ở trong một không gian hẹp như vậy họ cũng nhìn thấy dấu tích của chiến tranh thời xưa, cùng những vết thương mới hơn do lũ Orc và bọn lâu la gớm ghiếc của Chúa tể Hắc ám gây nên: một cái hố đầy rác rưởi và phế thải không che đậy, cây cối bị đẵn bừa bãi và để mặc đó cho chết dần chết mòn, với những cổ ngữ độc địa hoặc những hình dấu xấu xa của Con mắt cắt thô bạo trên vỏ cây. Sam đang bò toài dưới miệng của cái hồ, hít ngửi và khám phá những giống thực vật không quen thuộc, tạm quên Mordor trong chốc lát, rồi đột nhiên lại bị gợi nhớ về mối nguy luôn hiển hiện của họ. Cậu tình cờ đi vào một vành đất vẫn còn cháy xém, ở giữa là một đống xương sọ gãy vụn và đã bị đốt thành than. Sự sinh sôi nhanh chóng của thiên nhiên hoang dại, với đám tầm xuân và dã tường vi cùng thọ thảo bò leo, đã đan một tấm mạng che lên chốn giết chóc và bữa tiệc máu này; nhưng nó vẫn còn khá mới. Cậu vội chạy về với hai kẻ đồng hành, nhưng cậu không nói gì: nên để đám xương tàn nằm yên ở đó và Gollum đừng lục lọi sờ mó gì vào. ‘Hãy tìm một chỗ để ngả lưng,’ cậu nói. ‘Đừng ở dưới kia. Chỗ nào đó ở trên kia thì tốt hơn cho tôi.’ Đi ngược lại phía trên cái hồ một đoạn, họ tìm thấy một lớp dương xỉ nâu rậm từ năm trước. Sau nó là một bụi nguyệt quế lá sậm mọc men lên một bờ dốc đứng được bao quanh bằng những cây tuyết tùng già. Họ quyết định nghỉ cả ngày ở đây, ngày đã hứa hẹn sẽ có nắng ấm. Một ngày đẹp trời để tản bộ dọc theo những khóm rừng và trảng cỏ của Ithilien; nhưng, dẫu cho bọn Orc có e ngại ánh mặt trời, thì vẫn có quá nhiều chỗ chung quanh để chúng nấp và theo dõi; ngoài ra còn có những cặp mắt thù địch khác ở khắp nơi: Sauron có rất đông thuộc hạ. Trong mọi trường hợp thì Gollum cũng nhất định không chịu đi dưới gã Mặt Vàng. Gã này đang sắp chiếu lên sống núi tối tăm của rặng Ephel Dúath, rồi Gollum sẽ lả đi và co rúm người lại trong ánh sáng và cái nóng. Trong khi họ bước đi, Sam vẫn tiếp tục nghĩ ngợi lung lắm về vấn đề lương thực. Giờ đây, khi nỗi tuyệt vọng của Cánh cổng không thể đột nhập được đã lùi lại, cậu không thấy sẵn lòng quên đi những lo toan cho sự sống của họ sau khi sứ mệnh kết thúc, không như cậu chủ Frodo; dù sao thì Sam cũng thấy nên khôn ngoan mà dè sẻn món bánh elf ăn đường cho những kì tồi tệ hơn phía trước. Sáu ngày đã trôi qua, hoặc hơn, kể từ khi cậu tính rằng họ còn vừa đủ lương thực cho ba tuần. ‘Với tốc độ này, phải may lắm chúng ta mới tới được Vực lửa kịp lúc!’ cậu nghĩ. ‘Mà chúng ta còn muốn trở về nữa chứ. Hẳn rồi!’ Bên cạnh đó, sau một chặng dài đi bộ trong đêm, sau khi tắm táp và uống nước, cậu cảm thấy đói hơn thường lệ. Một bữa lót dạ, hoặc một bữa sáng, bên ngọn lửa trong căn bếp cũ kĩ tại Bagshot Row, là những gì mà cậu đang ao ước. Một ý nghĩ nảy ra trong đầu cậu, và cậu quay sang Gollum. Hắn đang chuẩn bị lẩn đi một mình, hắn bò trên cả tứ chi giữa đám dương xỉ. ‘Này! Gollum!’ Sam gọi. ‘Ngươi đi đâu đấy? Đi săn mồi phỏng? Nghe này, bố tọc mạch, ngươi không ưa đồ ăn của chúng ta, và bản thân ta cũng không phản đối việc đổi món đâu. Khẩu hiệu mới của ngươi là luôn sẵn sàng giúp đỡ. Ngươi có thể tìm được thứ gì vừa miệng cho một hobbit đói mèm không?’ ‘Được, có lẽ là được,’ Gollum nói. ‘Smeagol luôn giúp đỡ, nếu họ chịu hỏi – nếu họ hỏi tử tế.’ ‘Phải!’ Sam nói. ‘Ta đang hỏi đây. Nếu thế chưa đủ tử tế, thì ta cầu xin đấy.’ Gollum biến đi. Hắn vắng mặt một lúc, và Frodo ngả lưng xuống đám dương xỉ nâu sau khi phồng mồm ăn vài miếng bánh lembas, cậu ta ngủ thiếp đi. Sam nhìn cậu chủ. Ánh ngày sớm mới chỉ lân la vào bóng tối dưới rặng cây, nhưng cậu thấy rất rõ gương mặt của cậu chủ, cả đôi bàn tay của cậu chủ, đang nằm nghỉ ngơi trên mặt đất bên cạnh cậu. Cậu bỗng nhiên nhớ lại cảnh Frodo nằm ngủ trong ngôi nhà của Elrond, sau vết thương chí mạng của cậu ta. Khi đó, trong lúc ngồi quan sát, Sam nhận ra rằng, thỉnh thoảng một ánh sáng lại thoáng rọi từ trong người Frodo; nhưng lúc này, ánh sáng đó trở nên mạnh hơn và rõ rệt hơn. Gương mặt của Frodo khá bình thản, dấu vết của sợ hãi và ưu tư đã bay mất; nhưng gương mặt trông già nua, già nua và đẹp đẽ, như thể sự đẽo gọt qua nhiều năm tháng định hình đã làm hiển lộ biết bao đường nét tinh tế mà khi trước bị chìm khuất, mặc dù đặc tính của gương mặt không hề thay đổi. Sam Gamgee cũng không nghĩ theo cách đó. Cậu lắc đầu, như muốn nói rằng ngôn từ không diễn tả nổi, và cậu lẩm bẩm: ‘Mình thật yêu quí cậu ấy. Cậu ấy là như vậy, đôi khi còn tự phát sáng nữa. Nhưng dù thế nào thì mình vẫn yêu quí cậu ấy.’ Gollum đã trở lại và ngó qua vai Sam. Hắn nhìn vào Frodo, rồi nhắm mắt lại và bò đi không nói nửa lời. Một lát sau, Sam đi ra chỗ hắn và thấy hắn đang nhai thứ gì đó, rì rầm nói chuyện một mình. Trên mặt đất cạnh hắn là hai con thỏ nhỏ, mà hắn bắt đầu ngó nhìn đầy thèm khát. ‘Smeagol luôn giúp ích,’ hắn nói. ‘Gã đã mang thịt thỏ về, thịt thỏ tươi ngon. Nhưng cậu chủ đã ngủ rồi, và có lẽ Sam cũng muốn ngủ. Không muốn thịt thỏ vào lúc này? Smeagol cố giúp, nhưng gã không thể bắt hết mọi thứ trong một chốc được.’ Tuy nhiên, Sam không phản đối gì món thịt thỏ, và cậu nói vậy. Ít nhất là không phản đối việc nấu thịt thỏ. Mọi hobbit đều biết nấu ăn, dĩ nhiên rồi, vì họ được học bếp núc trước khi học chữ (mà nhiều anh chàng có học đến chữ đâu); nhưng Sam thì là một đầu bếp cừ, ngay cả theo tiêu chuẩn hobbit, cậu đã nấu nướng kha khá trong những lần hạ trại dọc hành trình của họ, mỗi khi có cơ hội. Cậu vẫn giữ hy vọng và mang theo vài món đồ gia dụng trong hành lý: một chiếc bật lửa, hai cái xoong nhỏ đáy nông, cái bé hơn xếp gọn vào trong cái to hơn, bên trong cùng được nhét một chiếc thìa gỗ, một cái dĩa hai răng và vài que xiên; giấu tận đáy hành lý là một kho báu tí hon: một hộp gỗ dẹt đựng muối. Nhưng cậu cần có lửa, và những thứ khác nữa. Cậu nghĩ ngợi về chuyện đó trong khi lấy con dao ra, mài sắc và chùi dao, rồi bắt đầu làm thịt thỏ. Cậu sẽ không bỏ mặc Frodo đang nằm ngủ, dù chỉ là một phút. ‘Này, Gollum,’ cậu nói. ‘Ta có việc khác cho ngươi. Hãy đi múc đầy nước vào hai cái xoong này, và mang trở lại đây.’ ‘Smeagol sẽ đi lấy nước, phải,’ Gollum nói. ‘Nhưng hobbit muốn dùng nước làm gì ? Hobbit đã uống xong, tắm rửa xong.’ ‘Đừng bận tâm,’ Sam nói. ‘Nếu ngươi còn chưa đoán ra được, thì ngươi sẽ sớm biết thôi. Ngươi càng đi lấy nước nhanh, thì ngươi càng được biết nhanh. Đừng có làm méo cái xoong nào của ta, kẻo ta sẽ băm ngươi thành thịt vụn đấy.’ Trong lúc Gollum đi khỏi, Sam nhìn Frodo một lần nữa. Cậu ta vẫn ngủ yên, nhưng lúc này vẻ gày gò của khuôn mặt và đôi tay cậu ta đập vào mắt Sam. ‘Cậu ấy quá còm cõi và mệt mỏi,’ Sam nhủ thầm. ‘Không hợp với hobbit chút nào. Nếu mình có thể xoay xở nấu được hai chú thỏ này, mình sẽ đánh thức cậu ấy dậy.’ (Còn nữa) Người dịch: proudfoot @gamevn Ảnh minh họa: Sưu tầm
Ừ, po-tay-toes, boil 'em, mash 'em, stick 'em in a stew [video=youtube;ihMMw0rnKz4]https://www.youtube.com/watch?v=ihMMw0rnKz4[/video]