Về khoản này tớ phải khổ nhất trong số a e GVN Ngày cấp 2 để dành tiền bao lâu mới đủ 500k mua cái máy game sega genesis về chơi. Băng hồi đó cũng đắt( tầm 50k 1 cái) nên cố mãi tớ cũng chỉ mua được chục cái. Về nhà thì bạn bè đến nhà chơi suốt. Sau cùng thì mấy thằng bạn mặt l` mượn về chơi rồi chuyền tay nhau, cuối cùng hỏng cmn mất. Bạn bè thân nên cũng thôi vì tính tớ đã ai mà tớ coi là bạn thì vật chất tớ chẳng bao h tính toán. Cấp 3 thì mua cái ps1, mấy ông tướng cũng mượn về chơi liên tục, cũng may là chỉ liệt mất 1 cái tay mới hỏng mấy cái đĩa chứ không hỏng hóc gì nghiêm trọng Tớ cũng hay đọc sách nên cũng mua khá nhiều. Nhiều bố cứ đến nhà thấy bìa sách đẹp, dày là mượn về. Mà mượn về cũng có thấy đọc éo đâu mà vứt lăn vứt lóc... Rồi đến khi smart phone nở rộ, tớ là thằng đầu tiên trong a e thoát khỏi kiếp điện thoại tàu khi sắm được 1 em iphone 3gs cũ sao bao năm mơ ước. Mua về đi trà đá suốt ngày bị 5 6 thằng lôi ra chơi game, hầu như hôm éo nào về đến nhà dt cũng trong tình trạng nóng ran hoặc sập nguồn... Đến thời kì các thiết bị smart cũng rẻ đi nhiều và ai cũng có thể sắm được thì tớ vẫn khổ, thậm chí chưa bao h khổ thế này. Trước mỗi lần về nhà là thấy 4 5 ông tướng cấp 1 cấp 2 ngồi chồm chỗm ở máy tính tớ xem hoạt hình trên youtube ( học sinh của bà già). Mà cũng toàn con em nhà họ hàng gửi nên cũng chẳng làm gì được. Ví dụ thằng em họ nó học ở đấy rồi rủ mấy thằng cùng lớp xem chả nhẽ lại cấm. Rồi máy tính bảng nữa, mấy thằng bạn nó cũng hay vào nhà tớ ngủ để xem phim. Trước khi xem phim là các bố cứ lôi ra vào zalo với facebook cho màn hình nó to, dễ nhìn. Đến lúc mình dùng lại phải login lại tài khoản. Lâu lâu lại bị con người yêu thằng bạn làm bán hàng lôi đi chơi game cho đỡ buồn những khi ế khách. Đến lúc trả máy thì y như rằng có thêm 1 đống các app từ trên trời rơi xuống. Laptop tớ cũng ít khi dùng đến vì dạo này cũng ít ngồi cafe cà pháo. Bà cô ruột hay sang nhà chơi phát hiện ra nên mượn về để đọc báo ( mới bập bẹ dùng máy tính và internet). Khổ 1 cái mỗi lần mượn là mình lại phải xóa hết cả dữ liệu web đi vì tớ cũng hay đêm đêm ôm lap xem sex... Rồi thì bị nhờ mua hộ điện thoại, máy tính. Từ xưa đến h tớ nhớ phải mua hộ đến 20 bộ máy tính cho các nhà hàng xóm, họ hàng và bạn bè rồi. Tiếng lành đồn xa nên cứ ai mua máy tính là xộc ngay đến nhà nhờ dẫn ra HN mua, nhiều hôm nóng vcd mà vẫn phải cắm đầu đi. Điện thoại thì những ông con mua iphone thì không nói làm gì nhưng cứ mua các dòng máy tầm trung là lao hết vào nhà tớ nhờ. Đến lúc đồ đạc hỏng, lỗi thì tất nhiên là lại tớ vác đi bảo hành hộ... Cơ bản là có đứa nào biết lên mạng tìm thông tin hay gì đâu, đến vào google tìm sex nhiều đứa còn chả biết ấy chứ... Kể ra giúp thì cũng toàn người quen biết với có lúc giúp lại mình. Bạn bè nó có phá 1 tí nhưng nó cũng tốt với mình nhiều mặt... Tuy nhiên nhiều lúc vẫn thấy khó chịu vl. Tớ là dân quê nên những chuyện mượn đồ hay nhờ vả thì cực kì khó từ chối. Bạn bè thì cũng chơi với nhau ngót 20 năm nay suốt từ hồi cấp 1 rồi, họ hàng thì cũng đi lại suốt. Nhà tớ ko nấu bánh chưng tết nên năm nào cũng được họ hàng, hàng xóm cho ( có năm được cho 25 cái), rồi thì ngày rằm ngày lễ người ta nấu xôi, nấu chè, bánh trôi bánh chay cũng bê sang cho 1 2 bát... Nếu ở thành phố thì để từ chối nhau cái nọ cái kia rất dễ nhưng ở đây thì không sống như thế được...
web có trình duyệt ẩn mà , lưu key vào file world là ok bọn trẻ con thì cài pass máy tính không được à , hay phịa là đang làm gì đó quan trọng không cho nghịch vì đụng vào sợ mất dữ liệu . bạn bè lâu năm với người thân thì chịu , nói tình thì khó lắm , nói ít thì không ăn thua nói nhiều quá sợ bị kêu là thằng đàn bà
mình thì nhẹ hơn tý, nhưng gần đây thấy thôi thì cứ giả ngu. máy tính tháo nắp cạnh bên với rút cọng dây nối nút reset và cọng nối nút power ra, cắm cọng nối nút reset vào 2 chân power => bật máy bằng nút reset, nút power ko bật đc kêu là máy hỏng, vậy là đỡ phiền. (sau một thời gian nó cũng biết tự bật thì mình cắt luôn mẹ 2 cọng nối vào chân power ở main ra, bật máy bằng cách chập 2 cọng lại như mấy thằng trộm ô tô ấy :v)
Dân quê dâm hơn dân tp nhiều bạn ạ, các địa điểm kiểu vườn chuối, bờ ao nhiều lắm. Nhà nghỉ giá cũng rẻ hơn, lao động đường phố phạch cũng mềm cực luôn. Chăn rau cũng dễ vì gái quê ít đòi hỏi hơn TP ... Nói chung mật độ SHTD của nông thôn VN là hơi bị cao đó
gì thì gì nhìn người quen mình mua đồ điện tử mà cứ ngáo ngơ đi mua thì ko yên tâm đc, kiểu gì cũng phải ngó qua cái. như thằng em họ đi mua cái laptop, hỏi nó biết mua loại gì chưa, dòng nào thì nó bảo chưa biết, lại phải giở danh sách hàng ra check xem con nào hợp thì dắt đi mua chứ để bọn nhân viên tư vấn thì có mà dốc hết tiền ra mua con sida về. btw, về khoản mượn đồ đạc thì ta khá là trách nhiệm, làm hỏng thì mua mới đền hoặc trả tiền, còn mấy thằng mượn đồ ta mà cứ thế trả đồ hỏng về mà không nói lời nào thì 1 là tuyệt giao, 2 là ta focus cho đến khi ức quá mà phải trả tiền luôn ấy .
Nhà ta thì 2 chỗ "CẤM" động vào là cái PC và kệ Gundam, ngay cả vợ cũng ko đc bén mảng lại gần, bụi bặm gì anh lau, cấm động vào, cấm đem mọi thứ chất lỏng đến phạm vi 3m cái PC, xịt muỗi cũng ko đc Nhà chỉ khổ có oz, đúng kiểu già trâu, mình có chuyên CN đâu, xài cũng chỉ là dạng vọc vạch, ổng còn dốt hơn mà lại có tính đua đòi, cũng đòi sắm IP, Tablet để đem khoe, xài hư, ko kết nối Wifi đc lại đưa mình sửa, cái nào sửa đc ko nói, còn sửa ko đc thì chửi trên đầu, mịa đc vài lần mình éo thèm động vào nữa, đưa thì bảo éo biết sửa, có cho đi học sửa điện tử ngày nào đâu mà cứ đòi, thích thì cứ đem ra tiệm
Trình duyệt xài incognite mode ý thì không bị lưu lại. Cần thì xài thêm trình duyệt riêng chỉ để xem sex Mình hồi cấp 3 với lên ĐH cũng vậy. Phần mềm phần cứng hỏng với mua mới là bạn bè toàn hỏi với cả nhờ vả, Nhiều hôm mấy dịp trong hè với nghỉ là chạy đầu này thành phố đến đầu kia thành phố :( . May là không chơi mấy cái smartphone với công nghệ mới nên cũng không ai động chạm gì nữa
Mình thì cứ đặt pass hết thôi, từ đt tới laptop, cấm tiệt thằng nào động đến kể cả con cháu, không là không. Kể cả dân quê họ cũng hiểu cho thôi Mấy cái này thì đừng có ngại, mình trong đầu cứ nghĩ họ sẽ rất để ý nói nọ nói kia nhưng họ đầu tiên nghĩ qua chút xong quên ngay ấy mà, đừng lo, kể cả trẻ con Cái nhờ vả bảo hành mua hộ rồi cài đặt nọ kia thì tùy mà chối Còn ai mà mình cảm thấy không tin tưởng sử dụng đồ của mình, kể cả bạn thân thì cấm sờ vào Cấm tiệt
Dàn PC của ta cũng cấm bất cứ ai động vào. Sắm toàn hàng xịn xài nâng niu từng tí, cho mấy người ko biết xài mượn chút với lát là tức bỏ mẹ. kể cả chép dữ liệu USB nhờ ta, ta thà đem ra ngoài chép. Ai mượn cứ nói là đồ riêng tư, nên ko cho.
Câu Trym gà vl. Dùng Chrome để lướt web hàng ngày, cài thêm 1 cái khác như FF đề coi sex, xem xong xóa lịch sử (login, cookie thì để nguyên)
trừ ta ra , ở xóm ta trai vào nhà chỉ nhờ ta copy heo hd , gái vào thì nó đòi mượn luôn pc , laptop để nó lên fb ta cho mượn luôn , ngồi sát tụi nó hít hơi gái còn zin mùi cơ thể nó ngửi 1 hồi nghe nghiện vl giờ đi làm xa nhà nhớ mấy mùi đó vãi đêm nào cũng phải nghe mùi đực rựa , vài đêm còn phải nghe mùi rượu bia nữa
Linux => giao diện default Terminal, muốn vào giao diện chính phải gõ lệnh Cho mượn máy vài phút nó trả lại thôi