Mình thường ko phải là người hay kêu ca này nọ, nhưng sự việc quả thật ko có cách nào giải quyết nên mình mới đem lên đây. Để xem mọi người có cách giải quyết nào tốt không ? Tình cảnh mình là vầy: Nhà mình vì chuyện làm ăn phải bán nhà để trả nợ ngân hàng, sau khi trả xong không đủ tiền mua nhà nữa nên phải tạm đi ở thuê. Nhà có 3 anh em, mình là đứa giữa. Trong 3 đứa thì có mỗi mình làm nhiều tiền nhất, mỗi tháng góp cho nhà 5tr. Nhỏ em gái may đồ ko có nhiêu tiền nên ko đóng góp gì, ông anh trai cũng 3 mấy tuổi rồi cũng ko chịu đi làm ăn gì cả, nhắc tới là ổng nổi xù lên bảo mình kiếm chuyện này nọ. Nhưng bình thường thì ổng cũng hiền, ko nói gì nhiều Câu chuyện bắt đầu từ đầy: ông anh mình mới cưới vợ (con vợ này mình và ba mẹ đã ko ưa bả nhiều thứ từ lúc chưa cưới về kìa, đã từng hủy cưới 1 lần). Mình có bảo ba mẹ là ổng bả cưới xong phải phụ góp tiền trong nhà nữa chứ mình ko góp để nuôi thêm ổng bả nữa. Ba mẹ ko hiểu sao ko giao trước. Sau cưới xong ông anh thì ko đi làm, bả thì cũng ko có việc làm, nghe bảo plan là sẽ đi học 1 năm trời. Kêu góp tiền thì ông anh bảo cưới hết rồi ko có tiền góp (mà nghe nói cưới xong lời gần 15tr mà bả giữ hết rồi), trong túi ổng chỉ còn 50k. Ba mẹ thấy ổng ko có tiền nên lại xót ko đòi. Trong khi ba mẹ lúc nào cũng than thiếu tiền chi tiêu, cái gì cũng kêu mình ra vì mình là đứa có điều kiện nhất. Mình mới tức mình nhảy vào nói ông anh sao ngu quá vậy để bả giữ tiền hết, trong khi tiền cưới này nọ ông anh ra hết. Xong cái bữa đó ổng đi học lại bả hết những gì mình nói. Bữa sau bả lên phòng mình "nói chuyện", thực ra là dằn mặt mình: "việc ko liên quan gì mày, mày cũng ko có quyền gì nói vô.". Mẹ mình nghe 2 bên lớn tiếng thì nhảy vào la bả. Xong đòi đuổi bả đi. ông anh mình còn lên tiếng bênh vực bả cãi lại mẹ. Xong vụ đó ngày nào mình cũng mệt mỏi khi về đến nhà vì không khí rất căng thẳng, mình kêu ba mẹ mau đuổi bả đi đi. Mẹ ừ à rồi có đòi đuổi mấy lần nhưng bả mặt dày ko đi, bảo là ko có tiền ko biết đi đâu này nọ. Sau đó có lên phòng mẹ xin lỗi rồi đòi giải hòa. Rồi bả phụ giúp việc mẹ mình làm mẹ cũng xuôi lòng. Mình thì ko có chiện đó đâu, mình nói bả ko đi thì mình đi ra riêng. Nghe đến đây mẹ lên cơn đau tim. Mình phải lật đật nói ngon ngọt để an ủi mẹ. Mình có quen người bạn gái, sang năm cưới, gọi là K, K cũng biết bà chị dâu đó và cũng ko ưa gì, cũng nói với mình là ra riêng ở thì mới cưới ko thì chia tay luôn chứ nhất định ko chịu ở chung với ổng bả. Mình rất thương K và thực sự muốn ba mẹ chọn chỉ để 1 trong 2 ở trong nhà thôi. Ba mẹ ban đầu nói sẽ giữ mình lại. Nhưng thời gian sau nguôi ngoa ba mẹ lại muốn giữ lại hết. Mình ko chịu, nói vậy thì con đi thì mẹ lại khóc bù lu bù loa, sợ cơn đau tim lại tái phát mình lại phải xuôi theo ý mẹ. Nhưng nếu vậy cả đời mình sẽ ko có tương lai gì cả, mình sẽ mất K, mất tự do. Mặc dù khuyên rất nhiều nhưng K vẫn ko thể chịu dc sống chung với bả. Còn chọn ra riêng thì sợ mẹ mình lại bị gì. Ai có cách nào giúp mình có thể ra riêng được mà mẹ mình ko bị gì được ko, chứ sống vầy hoài mình rất căng thẳng. Ổng bả ko có điều kiện ra riêng thì hãy để mình đi, mình còn hạnh phúc của mình nữa. Ngày nào cũng tranh thủ ăn cơm lùa vào lẹ để tránh mặt 2 người kia, có chuyện vui buồn cũng ko dám nói nhiều nữa. Mình đang ko còn cảm giác gia đình nữa rồi. Ko thể tưởng tượng phải chịu cảnh này suốt quãng đời còn lại :( :( :(
Ra riêng thì là chắc chắn phải ra r, chứ sống chung - trong đk nhà chật vs lại có những con ng như kia tồn tại ko ổn đâu. Đừng có khuyên K nữa mà làm j, sống 1 m trogn đó đã k hp còn kêu vợ m vào đấy ... Sinh hoạt chung đụng mất riêng tư + sau này sinh con phức tạp. Ba mẹ bạn thương con 1 cách mù quáng nên làm hư con, ko nghĩ rằng sau này mất đi - 2 đứa kia ai lo Con chị dâu coi như tạm ổn r, còn thằng anh thì bố mẹ phải rắn mặt thôi. Nhất quyết là nó phải có ý thức cho gia đình, thân trai lưng dài vai rộng mà phải ngửa tay xin tiền bố mẹ để nuôi vợ - bách nhục xuyên tâm. Đã thế còn cho nó lấy - cũng tài. Chả nhẽ mai này vợ nó sinh con bố mẹ cũng lại nuôi nốt ? Mà có đi chăng nữa thì đến bao h. Chả ai sống đời mà lo cho con đc. Chả nhẽ bố mẹ muốn con ở giá - mất ng yêu - còn hiện tại là k hp r đó. Thôi h tỉ tê tìm lời mà phân tích thôi, mưa dầm thấm đất. Bố mẹ xuôi r thì họp gia đình r thống nhất vs thằng anh nữa. H cứ bo bo cái 15tr ấy đến bao h @_@ Ngồi ko mà ăn thì tiền tất cũng hết chả cứ j 15tr. Mà đi học cái j - học r chưa chắc làm đc zZz trong cái đk nó sống lười nhác vô trách nhiệm thế này.
Uh mình thấy nhiều người có gia đình rồi ra riêng rất đơn giản, thậm chí là con 1 nữa. Vậy mà mình lại bị giữ lại dẫu 2 đứa ghét nhau như gì vậy. Mình nhất định sẽ đấu tranh chứ ko để cho ổng bả yên, ko cưới dc K mình sẽ quậy cho tụi nó tan nhà nát cửa luôn. Mới đi làm về nghe giọng cười hô hố rất đặc trưng của bà chị dâu-hay còn gọi là con quỷ-là mình giận run người. Bà nội này có chuyện gì bả cũng ca hát được, bữa mới bị mẹ la xong quay mặt đi là ca là lá la. mie nó chứ. Ba mẹ muốn giữ lại chung chỉ giữ dc cái xác mình thôi. Giờ đang bàn cách gì để xin ra riêng, nói ngon ngọt thì ko dc rồi vì mình đã làm nhiều lần lắm rồi. Mình định thuê đại phòng trọ rồi lúc mẹ ko cho thì lấy cớ nói là đã đặt cọc rồi ko ở thì phí, xin ở 1 tháng rồi từ từ ra riêng luôn, vì lúc đó ba mẹ mình cũng dần quen với việc ko có mình ở nhà ko biết có ổn ko
bế tắt. người ko ưa hay nói đúng ra là kẻ thù phải sống chung với nhau. một trong những nỗi khổ của kiếp người. con chị dâu này đúng là yêu quái rồi. chỉ còn cách là bạn và K vạch ra 1 kế hoạch để thăng anh li dị con này. hoặc tống cổ 2 đứa đó đi.
Phương án của bạn thế là ok rồi, cứ ra ở riêng rồi thích thì đón bố mẹ về chăm sóc. Nói chung trong hoàn cảnh này thì ra ở riêng là cách giải quyết tốt nhất.
Bạn thuê nhà ra ở riêng rồi đón bố mẹ bạn ra ở chung với bạn ,bố thí cho ông anh của bạn căn nhà kia . Căn bản cũng chỉ là việc căn nhà kia thôi ,thựa ra là ông anh của bạn cũng chưa chắc đã muốn ở chung với với bạn đâu ,nhưng tình thế của hắn phải thế . Còn sinh hoạt trong gia đình ,bạn bớt một ít trong cái phần mà bạn " phải" đóng góp lại mà tích lũy dần ,chịu khó để ông bà già ăn uống kham khổ chút .Mục đích cũng là để gia đình ông anh bạn tự biết sống khổ mà vác khoái lạc song châu đi kiếm tiền . Tất nhiên bạn cũng chỉ vì ông bà già bạn mà làm thế này ,mình hiểu ,nhưng ko vì thế mà phải nhường nhịn quá đáng .
^ Nhà ấy là của bm chủ thớt thì làm sao có chuyện mà dọn đi theo chủ thớt đc . trong khi còn có con dâu con gái ở nhà . Còn chuyện chia đất sau này thì kiểu gì 3 người con ai chả có 1 phần . btw :Mỗi cây mỗi hoa . Bác là cái trụ cột kinh tế trong nhà mà có vẻ hơi lép vế nhỉ , đóng 1 tháng 5 củ thì phải hét ra lửa chứ . Bác phải hiểu là Bm bác giữ bác lại và vì điều gì , thương yêu ? có 1 phần nhưng không phải tất cả , phần còn lại thì theo mình là về tài chính . Giờ bác cứ thỏa thuận với phụ huynh là ra riêng nhưng vẫn góp vào 1 tháng cho gia đình cỡ 2,3tr . chọn 1 cái phòng trọ không quá xa cũng không quá gần , cuối tuần cứ về ăn cơm với gia đình . theo thời gian bớp tiền góp đi tháng đưa cỡ 1tr . Dần dần rồi cũng ổn thỏa thôi .
Nói chung là phải ra riêng, không trước thì sau. Nói xui, khi bố mẹ bạn mất thì chắc chắn là sẽ ở riêng hết. Bạn cứ nói đủ cách để bố mẹ siêu lòng nhưng lý lẽ hợp lý. Như là sinh hoạt bất tiện, mai mốt cháu chắn càng khó khăn,,...
BácBác đem lương gửi ngân hàng, đi làm về chỉ nằm dài bảo công ty đang thua lỗ nợ lương chưa có khoảng 3 tháng ắt có người bị đuổi (ai bị đuổi cũng đều tôt ). Quan trọng trong kế này là bác diễn cho đạt + có đủ dã tâm để làm đến cùng ko mà thôi
Nhà chủ thớt đang đi thuê mà, thế nên ko phải xoắn. Còn góp tiền thì đang góp nhiều chuyển sang góp ít thế nào cũng ăn chửi . Ko thì giả bài nợ lương giống bác gì ở trên cugnx dc.
Đọc xong mình thấy chủ thớt giỏi quá, làm nuôi gia đình lại còn nuôi ông anh lẫn vợ ổng. Thôi mình nghĩ, bạn nên rắn 1 tí để đuổi bà chị dâu không có nhân tính đó đi đi, bả không thưởng cha mẹ chồng coi nhà chồng không ra gì là đã khổ rồi, gặp thêm ông anh họ vô dụng. Bạn cũng đừng mất bình tĩnh, dù sao cũng chỉ làm để ông anh sáng óc ra chứ dù gì cũng là anh trai bạn, cố lên bạn, vì tương lai của cá nhân hãy tâm sự và nói cho bố mẹ hiểu để mẹ bạn không buồn, mình là mình nể bạn và ủng hộ bạn 2 tay dứt khoát.