Thành lập Group quan tâm hiện tượng bí ẩn

Thảo luận trong 'Thư giãn' bắt đầu bởi ahlatn01, 30/1/15.

  1. deldeldel

    deldeldel The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/10/05
    Bài viết:
    2,058
    Mình bị dejavu khá nhiều, chủ yếu lúc mơ màng và vẫn vẫn kiểm soát được suy nghĩ nên cố gắng nhớ sự kiện đấy, tuy ko cụ thể nhưng đảm bảo được tính có hoặc ko. Còn 1 việc nữa nhưng cảm giác ko nên nói ra, type xong rồi xóa vậy.
     
  2. HHLONG1

    HHLONG1 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    13/2/14
    Bài viết:
    584
    Nơi ở:
    HCM
    chơi luôn, nhưng góp ý là nhóm 3 đến 7 người và không có nữ nhé, đem tụi con gái theo phiền lắm
     
  3. vChevrolet

    vChevrolet C O N T R A

    Tham gia ngày:
    11/9/11
    Bài viết:
    1,600
    ^
    THì khoảng đó thôi chứ phải đi công viên chụp ảnh hái hoa đâu mà kêu cho đông! CƠ mà phải rủ mấy đứa dám làm ấy, đừng rủ bọn phong trào chán lắm! TA đang nhắm cái tòa nhà bỏ hoang bên PMH, chạy đường ven sông qua cầu hướng về phía Nhà Bè ngay ngã 3 có cái nhà xây xong phần thô, trên nóc có cái hệ mái nhìn khá hấp dẫn, xung quanh đó tối cũng vắng!
    QUa tết chơi luôn k! RỦ thêm dc đứa nào thì rủ, k thì ta với mi trước luôn!
     
  4. LAX Girl

    LAX Girl Space Marine Doomguy GameOver Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    23/8/06
    Bài viết:
    5,516
    Nơi ở:
    Wonder Land
    Bản thân con người là rất yếu ớt. Tâm hồn còn người lại càng như vậy. Tuy rằng nó bất diệt dưới ngoại lực vật lý nhưng lại dễ dàng bị ước chế bởi các hắc thủ, lạn quỷ và phụ thể xấu. Việc ước chế một người không có ai duy hộ là cực kì nhanh chóng và đơn giản. Bạn sẽ không thể nhận ra là con hắc thủ ấy đã chui vào óc mình rồi, con phụ thể ấy đã bám lên lưng mình rồi. Vì hễ bạn cầu thì nó sẽ tới.
    Có một pháp lý. Bạn muốn gì ko ai quản được. Bình thường ko cho phép ma quỷ hại người. Nhưng các bạn đi tìn nó phải ko? Muốn gặp nó phải ko? Vậy chư Thần ko quản nữa. Nó được quyền tự do hiển hiện cho các bạn gặp. Tất nhiên sau đó có sự việc gì cũng là do các bạn chiêu mời nó đến. Ko còn là phận sự của chư Thần. Vài lời chia sẻ với các bạn muốn tìm ma.
     
  5. HHLONG1

    HHLONG1 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    13/2/14
    Bài viết:
    584
    Nơi ở:
    HCM
    giỡn hoài ba, 2 thằng đi khéo bị cướp không còn quần mặc về luôn đó, nói thẳng là mình sợ người chứ éo sợ ma
     
  6. Hakbit

    Hakbit You Must Construct Additional Pylons Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    3/1/07
    Bài viết:
    8,965
    Nơi ở:
    Hanoi
    Thế sao nhiều người muốn gặp ma mà ko dc nhỉ :-?. Với lại mình thấy có người bị ma theo hoàn toàn là họ không muốn như đi làm về , đi chơi về gặp thì bị theo =\. Với lại mình luôn nghĩ là nếu tâm mình ổn và chắc thì sẽ không bị ma quỷ ảnh hưởng. Cái này đúng ko =s .
     
  7. ahlatn01

    ahlatn01 Mr & Ms Pac-Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    26/1/05
    Bài viết:
    186
    Nơi ở:
    TPHCM
    Các bạn đi đi tôi ko theo pháp Luân công , tôi là Phật giáo chính tông tôi không gọi những thứ đó là ma, nhưng tôi biết dù có những thứ đó thì cũng ko hại người như film ảnh đâu, và ở vn do ko đủ đk nên nhiều cái khác nữa không xuất hiện dc nên các bạn cứ khám phá đi đừng sợ gì cả. Nhớ chụp ảnh, và đi thì 4-5 người vì ma bây giờ toàn ma sống chứ ko phải ma chết
     
  8. LAX Girl

    LAX Girl Space Marine Doomguy GameOver Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    23/8/06
    Bài viết:
    5,516
    Nơi ở:
    Wonder Land
    Tâm ổn hay không không liên quan gì đến ma có vào hay ko. Nói là cho ma quỷ chui vào xác mình dĩ nhiên là k ai muốn r. Vậy chẳng lẽ nó ko vào. Nó vào hay ko lại càng ko để ng ta biết đc. Vào rất âm thầm. Từ đó tâm tính thay đổi. Sinh nhều tà tâm. Chứ ko phải cứ phải nhìn thấy nó đang doạ mình hay là bị nhập rồi giật đùng đùng lên thì mới là bị ma nhập.
    Xin hỏi Phật giáo chính tông là như thế nào?
    Theo mình biết Phật giáo chỉ có một người truyền ra là Thích ca mâu ni. Sau khi ngài tại thế thì có Phật giáo tiểu thừa bảo lưu gần như đủ các phương pháp tu luyện. Phật giáo tiểu thừa chỉ mật truyền ở Tây Tạng. Phật giáo ở VN vốn là Phật giáo đại thừa đã bị sửa đổi, chuyển thành tín ngưỡng đa phật và thêm vào nhiều giới luật rồi đưa vào Trung Quốc. Sang đến VN lại bị cải biến thêm lần nữa. Vậy xin hỏi bạn thuộc Phật giáo nào?
    Hơn nữa kể cả là Phật giáo chính tông. Có phật tử nào khuyên người ta đi tìm ma để gặp đi hay ko?
    Ngày nay thiên tượng biến đổi. Sinh trụ đã qua đi. Hoại diệt đang gần kề. Xung quanh toàn quỷ đội da người. Ăn gian nói dối chém giết đầy đường. Nhân tính suy đồi vật chất lên ngôi. Căn cứ vào đâu bạn nói do những điều kiện khác nữa mà ma ko xuất hiện ở vn?
    Mình ko phải là thấy ng khác theo cái khác thì xông vào đả kích. Mà chủ yếu là vì bạn nói rằng "cứ đi đi" cho nên mình mới có ý kiến.
     
  9. Hakbit

    Hakbit You Must Construct Additional Pylons Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    3/1/07
    Bài viết:
    8,965
    Nơi ở:
    Hanoi
    Thế mấy vụ ma quỷ ám người, hại người là như nào bác =/ ?. Nếu nói tâm ổn ko liên quan thế thì làm thế nào để bảo trì mình ko bị tâm tính thay đổi =/ ??
     
  10. ahlatn01

    ahlatn01 Mr & Ms Pac-Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    26/1/05
    Bài viết:
    186
    Nơi ở:
    TPHCM
    Phật giáo có nhiều tông phái, mỗi tông phái tín ngưỡng và tu tâm theo 1 cách khác nhau. Theo tôi được biết thì có theravada và Sthaviravāda (phật giáo nguyện thủy), Mahayana( mật tông) và ở Việt Nam mọi người chủ yếu tu theo thiền Tông, Tịnh Độ(các thầy trong chùa ) còn 1 nhánh khác là Hòa Hảo.
    Tất cả các tông đều dạy mọi người ăn hiền ở lành, và dạy mọi người tu theo 1 cách phù hợp khác nhau, vì theo đạo phật quan niệm rằng mọi người sinh ra đều có tâm tốt nhưng có người phù hợp với kiểu tu thiền định, lại có người lại chỉ tu tâm ăn chay niệm phật, có người lại tu cao hơn khổ hạnh hơn thì tịnh độ tất cả những phương thức đó là Đại thừa, Đại thừa không quá nhấn mạnh đến đời sống xuất gia, cho rằng cư sĩ tại gia cũng có thể đạt Niết-bàn với sự tế độ của chư Phật và chư Bồ Tát.
    Còn mình theo phật giáo chính tông nghĩa là nghiên cứu lời trong kinh cổ và tra từ , bao gồm ngiên cứu tất cả tông và tìm cách sống phù hợp với biến đổi xã hội, theo vùng miền và quốc gia không ràng buộc phải này kia để được đấc đạo, không tranh chấp. Sống thoải mái thanh thản, không lo nghĩ là dc rồi(nói vậy không phải kêu các bạn không đi làm, không tiếp xúc , không lo toan gia đình, không quan tâm tình hình người thân nha)

    Quay lại vấn đề mình không khuyến khích gặp ma nhé, mình kêu đi đi cho các bạn thích phiêu lưu có thể tìm dc những khuất mắc thôi, vì theo mình như các bạn đi chơi thôi việc gặp dc thứ đó là ko thể, mình cũng nói mình ko gọi là ma nên ban đừng nói "Có phật tử nào khuyên người ta đi tìm ma để gặp đi hay ko?"
    Ma tại tâm, tâm ác thì luôn có những hình ảnh suy nghĩ sinh ra cảm giác lo sợ, cái gì mình thấy càng ghê càng xấu thì chính là bản thân của mình.( tôi cũng ko phủ nhận là có thứ đó trên đời nha vì còn nhiều thứ khác ngoài cái mà các bạn gọi ma nữa).

    Tôi cũng có đọc sách và tìm hiểu về Cao Đài, Hồi, hay Luân Công và cả Đạo gia chỉ là hiểu biết sơ thôi nên không bác bỏ hay nói gì về các bạn theo từng tôn giáo hết nha.
    Tôi tự biết mình học thức ít, kiến thức có hạn nên cũng không muốn tranh cãi, mình chỉ nói cho vui thôi. Đi hay không cuối cùng là quyền các bạn đó mà
     
  11. ahlatn01

    ahlatn01 Mr & Ms Pac-Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    26/1/05
    Bài viết:
    186
    Nơi ở:
    TPHCM
    Bạn cứ sống thiệt lòng với mọi người, đừng mưu toan chuộc lợi, tâm hồn thanh thản, cả đời bạn cũng ko gặp dc thứ đó dù bạn có vào nơi tăm tối nhất của quả đất này , tâm tính bạn hướng đến việc gì thì gap việc đó thôi, bạn trồng trong tâm cây cam lẽ nào ra dc trái ổi
     
  12. HuyBerserker

    HuyBerserker Liệt Dương Tử Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    30/9/09
    Bài viết:
    8,437
    Nơi ở:
    10th Dimension
    - Phật giáo có từ trước thời Thích Ca Mâu Ni lâu rồi, không phải Thích Ca sáng tạo ra đạo phật. Và thật sự là cũng đếch có bậc giác giả nào muốn tạo ra tôn giáo cả, toàn sau khi họ chết đi tự nhiên xuất hiện 1 bọn mang danh nghĩa của họ tạo ra tôn giáo - cái thứ theo đuổi hình thức. Ví dụ điển hình là Jesus đếch biết cái quái gì gọi là thiên chúa giáo, 1 đống phiên bản Ki Tô, Tin Lành,... và Lão Tử cũng éo ngờ được là sau khi mình chết lại có 1 lũ tôn mình lên làm Thái Thượng Lão Quân. Mà thôi nói thế thôi mỗi người có niềm tin của riêng mình
    - Còn việc muốn gặp ma quỷ thì là tuỳ vào từng người, có người muốn gặp cũng chẳng thể nào gặp được. Vì bản thân họ có tần số rung động khác biệt quá xa với cái gọi là ma quỷ, nên không thể nào tiếp xúc được. Gặp được ma quỷ thường chia làm 2 trường hợp: Một là mức độ rung động của người đó quá thấp do suy nghĩ của họ quá tiêu cực hoặc ý trí quá yếu ớt làm mật độ rung động của mình hạ xuống gần = với mức độ rung động của ma quỷ. Hai là một ai đó phát triển cao, mật độ rung động tâm linh của người đó cao đến mức có thể sử dụng được tầm nhìn từ chiều cao hơn nhìn xuống các tầm thấp hơn; hoặc đơn giản là con mắt thứ 3 của người đó đã được unlock ( Giải thích này dựa trên hệ thống kiến thức hiện giờ của mình, mình chẳng theo tôn giáo nào cả và cũng không phải học viên pháp luân công, nếu khác với nội dung pháp môn của các bạn thì mình cũng không biết giải thích làm sao )
     
  13. ahlatn01

    ahlatn01 Mr & Ms Pac-Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    26/1/05
    Bài viết:
    186
    Nơi ở:
    TPHCM
    Thui đừng bàn về chuyện đạo giáo này kia dễ xích mích mất lòng nhau, ai tin tưởng nhận định về tín ngưỡng của mình thì cứ theo thôi. Mình chỉ mún làm quen với các bạn quan tâm hiện tượng lạ như người bốc cháy, các vòng tròn khổng lồ trên cánh đồng, người đột nhiên biến mất hay lằ phát hiên quái Hồ Lốc nes v.v..
    Còn vấn đề con mắt thứ 3 rất hay mình cũng có nghiên cứu nhiều lắm, thật sự đang rất quan tâm vấn đề này , bạn nào hiểu biết chia sẽ nhé.
    Theo tôi được biết thì nó còn dc gọi là tuyến tùng, nê hoàn, nõn thông , ai biết thông tin gì chia sẽ nha các bạn

    Các bạn đừng bàn về đạo giáo nữa nha thanks
     
  14. Hakbit

    Hakbit You Must Construct Additional Pylons Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    3/1/07
    Bài viết:
    8,965
    Nơi ở:
    Hanoi
    Tuyến này có phải là ở đỉnh trán, giữa hai hàng lông mày ko ?. Hồi bé mình có gặp ma vài lần ( nhưng ko biết ) lớn lên ngẫm lại mới biết :v.
     
  15. ahlatn01

    ahlatn01 Mr & Ms Pac-Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    26/1/05
    Bài viết:
    186
    Nơi ở:
    TPHCM
    Hình như theo mình biết thì nó nẳm o giữa và bụng dưới não bộ, nghe nói người hiện đại bây giờ tuyến này bị vôi hóa và teo lại rồi nên mất khả năng sử dùng nó
     
  16. HuyBerserker

    HuyBerserker Liệt Dương Tử Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    30/9/09
    Bài viết:
    8,437
    Nơi ở:
    10th Dimension
    Ừm nó gọi là tuyến quả thông, tuyến tùng. Nhiều người quả quyết nó có cấu tạo y như 1 con mắt chỉ có điều nhỏ hơn.

    Có điểm chú ý là nhiều vị trí cơ quan trên con người được chỉ ra như con mắt thứ 3 hay đan điền nhưng đấy chỉ là vị trí tương đối của nó so sánh với cơ thể người chứ thực chất nó không có cấu tạo vật lí, kiểu như không phải ai mở được con mắt thứ 3 thì giữa trán sẽ có thêm 1 con mắt, hay tại vị trí đan điền trong cơ thể con người khi mổ banh xác ra thì chẳng có gì :v
     
  17. LAX Girl

    LAX Girl Space Marine Doomguy GameOver Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    23/8/06
    Bài viết:
    5,516
    Nơi ở:
    Wonder Land
    Giải thích rất đầy đủ (nhưng hơi dài nếu các bạn đã quen đọc ngắn)
    Vấn đề liên quan đến thiên mục
    Có nhiều khí công sư cũng bàn về một số tình huống [liên quan] đến ‘thiên mục’; nhưng Pháp tại các tầng khác nhau có các hình thức hiển hiện khác nhau. Người tu luyện đến tầng nào, họ chỉ thấy được cảnh tượng trong tầng đó; chân tướng vượt trên tầng đó [thì] họ không nhìn thấy, cũng không tin; do vậy, họ cho rằng chỉ những gì tự mình nhìn thấy tại tầng này mới là đúng. Khi họ chưa tu luyện đến một tầng cao nào đó, [thì] họ cho rằng những thứ ấy [tại đó] không tồn tại, cũng không thể tin; đây là do tầng [của họ] quyết định; tư tưởng của họ cũng không thể thăng hoa lên trên được. Nên cũng nói, về vấn đề thiên mục của con người, thì có người giảng thế này, có người giảng thế kia; kết quả giảng đến loạn cả lên; rốt cuộc cũng không ai có thể giải thích về [vấn đề thiên mục] cho rõ ràng cả; thật ra, [vấn đề] thiên mục ấy cũng không thể từ tầng thấp mà giảng cho rõ được đâu. Trong quá khứ, vì kết cấu của thiên mục thuộc về bí mật trong những bí mật, không cho người thường biết được, cho nên lịch sử xưa nay cũng không hề có ai giảng về nó. Vả lại tại đây chúng tôi cũng không xoay quanh lý luận trong quá khứ mà giảng [về thiên mục]; chúng tôi sẽ dùng khoa học hiện đại, dùng ngôn ngữ hiện đại nông cạn nhất để giảng về [thiên mục] này, và giảng về vấn đề căn bản của nó.

    Thiên mục mà chúng tôi nói, thực chất là tại chỗ giữa hai lông mày của con người dịch lên trên một chút [rồi] nối đến vị trí thể tùng quả; đó là đường thông chính1. Thân thể còn có rất nhiều con mắt [khác nữa]; Đạo gia giảng mỗi một khiếu chính là một con mắt. Đạo gia gọi huyệt vị của thân thể là ‘khiếu’, còn Trung y gọi là ‘huyệt vị’. Phật gia giảng mỗi lỗ chân lông chính là một con mắt; vậy nên có người dùng tai mà học chữ; có [người] dùng tay, dùng gáy mà nhìn; lại có [người] dùng chân mà nhìn, dùng bụng mà nhìn; tất cả đều có thể [xảy ra].

    Giảng đến thiên mục, chúng tôi trước hết nói một chút về cặp mắt thịt này của con người chúng ta. Hiện nay có một số người cho rằng cặp mắt này có thể nhìn thấy bất kể vật chất nào, bất kể vật thể nào trong thế giới chúng ta. Do vậy, có một số người đã hình thành một thứ quan niệm cố chấp; họ cho rằng chỉ những gì nhìn thấy được thông qua con mắt này mới đúng là điều thực tại; còn điều họ nhìn không thấy thì không thể tin. Trước đây người như thế được xem là ‘ngộ tính không tốt’; cũng có người giảng không rõ ràng vì sao ngộ tính không tốt. ‘Không thấy thì không tin’, câu này thoạt nghe rất hợp lý. Nhưng từ một tầng hơi cao hơn một chút mà xét, [thì] nó không còn hợp lý nữa. Bất kể một thời-không nào đều do vật chất cấu thành; tất nhiên các thời-không khác nhau có kết cấu vật chất khác nhau, có các chủng hình thức hiển hiện của các thể sinh mệnh khác nhau.

    Tôi dẫn ví dụ này cho mọi người; trong Phật giáo giảng rằng hết thảy hiện tượng của xã hội nhân loại đều là huyễn tượng, không thật. Huyễn tượng là sao? Vật thể này thực tại rành rành bày đặt ở đây, ai có thể bảo là giả được? Hình thức tồn tại của vật thể là thế này; nhưng hình thức biểu hiện của nó lại khác. Còn con mắt chúng ta có một công năng: [nó] có thể từ vật thể của không gian vật chất chúng ta mà đưa đến một trạng thái [hình tướng] cố định mà chúng ta nhìn thấy hiện nay. Thực ra nó không phải là trạng thái ấy; [ngay] tại không gian của chúng ta nó cũng không phải trạng thái như vậy. Ví như nhìn qua kính hiển vi thì thấy con người ra sao? Toàn bộ thân thể trông thật lơi lỏng; do những phân tử nhỏ cấu thành; như những hạt cát, như những dạng hạt, luôn vận động; điện tử luôn chuyển động quanh hạt nhân nguyên tử; toàn bộ thân thể luôn lay động, luôn vận động. Bề mặt thân thể [cũng] không trơn nhẵn, không đều đặn. Bất kể loại vật thể nào trong vũ trụ, [như] thép, sắt, đá đều như vậy; thành phần phân tử bên trong chúng đều luôn vận động; chư vị không thể thấy được toàn bộ hình thức của chúng; thực ra chúng không ổn định. Chiếc bàn này cũng đang lay động, nhưng con mắt nhìn không thấy được chân tướng; cặp mắt [thịt] này làm cho người ta nhìn sai như thế.

    Không phải là chúng ta không thể thấy được các thứ ở vi quan, không phải là con người không có bản sự ấy; mà nguyên con người sinh ra được trang bị đầy đủ bản sự đó, [và] có thể nhìn thấy được những thứ đến một [mức] vi quan nhất định. Chính là từ khi con người chúng ta có cặp mắt tại không gian vật chất này, mà con người mới thấy giả tướng, làm cho người ta nhìn không thấy [chân tướng]. Do đó ngày xưa giảng rằng, những ai [nếu] không thấy là không thừa nhận, thì trong giới tu luyện xưa nay luôn cho rằng ngộ tính loại người ấy không tốt, đã bị giả tướng của người thường làm mê hoặc, đã mê trong người thường; tôn giáo xưa nay vẫn giảng câu ấy; [và] chúng tôi thấy rằng nó cũng có lý.

    Cặp mắt [thịt] này có thể từ những thứ trong không gian vật chất hiện hữu mà cố định đến một trạng thái; ngoài đó ra, nó không có tác dụng gì đáng kể. [Khi] người ta nhìn một vật, [thì] cũng không phải trực tiếp từ cặp mắt mà lên hình; con mắt cũng giống như ống kính máy ảnh, chỉ có tác dụng của loại công cụ ấy thôi. [Khi] nhìn xa, ống kính sẽ kéo dài ra, [và] con mắt của chúng ta cũng lại có tác dụng như thế; [khi] nhìn vào chỗ tối, đồng tử [con mắt] cần mở to ra, [và khi] máy ảnh chụp hình tại chỗ tối, [thì] lỗ ống kính cũng cần mở to hơn; nếu không như thế thì lượng phơi sáng không đủ, [ảnh thu được] sẽ bị tối; [khi] đi ra nơi rất nhiều ánh sáng ở bên ngoài, đồng tử [con mắt] cần lập tức thu nhỏ, nếu không như thế thì loá mắt, nhìn gì cũng không rõ; máy ảnh cũng [theo] nguyên lý ấy, lỗ ống kính cũng cần thu nhỏ lại. Nó chỉ có thể thâu nhận [hình ảnh] vật thể, nó chỉ là một thứ công cụ. Chúng ta thật sự nhìn thấy được một thứ gì, thấy một người [hay] thấy một hình thức tồn tại của một vật thể, thì đó là do hình ảnh hình thành trên đại não của con người. Như vậy, thông qua con mắt này nhìn, rồi lại thông qua dây thần kinh thị giác truyền dẫn đến thể tùng quả ở nửa phần sau đại não; tại khu vực ấy nó phản ánh hình ảnh lên đó. Nghĩa là phản ánh hình ảnh thật sự nhìn thấy được, là một bộ phận của thể tùng quả trong đại não của chúng ta; y học hiện đại cũng nhận thức điểm này.

    Khai [mở] thiên mục mà chúng tôi giảng chính là tránh việc mở dây thần kinh thị giác của con người; ở chỗ giữa hai lông mày [chúng tôi] sẽ đánh thông ra một đường, cho phép thể tùng quả có thể trực tiếp nhìn ra ngoài; đó gọi là ‘khai thiên mục’. Có người nghĩ: Điều này cũng không thực tế, cặp mắt này rốt cuộc cũng có tác dụng làm công cụ ấy, nó có thể thâu nhận [hình ảnh] vật thể, không có con mắt này thì không thể được. Giải phẫu y học hiện đại cũng đã phát hiện rằng, nửa bộ phận phía trước [của] thể tùng quả, nó đã được trang bị một kết cấu tổ chức đầy đủ của [một] con mắt người. Vì nó đặt ở vị trí bên trong sọ não, nên người ta giảng rằng nó là một con mắt thoái hoá. [Dù] đó có đúng là con mắt thoái hoá hay không, giới tu luyện chúng tôi vẫn bảo lưu [quan điểm của mình]. Và dù sao thì y học hiện đại cũng đã công nhận rằng tại vị trí ấy trong sọ não người có một con mắt. Chúng tôi đánh thông ra một đường nhắm vào chính điểm ấy; [nó] chính là tương hợp với nhận thức của y học hiện đại. Con mắt này không gây cho người ta giả tướng như cặp mắt thịt kia của chúng ta, nó có thể thấy được bản chất của sự vật, thấy được bản chất của vật chất. Do đó, với người có thiên mục tầng rất cao, họ có thể nhìn xuyên qua không gian chúng ta mà thấy được những thời-không khác, có thể thấy được những cảnh tượng mà người thường không thấy; người ở tầng không cao có thể có lực xuyên thấu, cách tường khán vật, thấu thị nhân thể; nó có đầy đủ công năng như thế.

    Phật gia giảng ngũ thông: nhục nhãn thông, thiên nhãn thông, huệ nhãn thông, Pháp nhãn thông, Phật nhãn thông. Đó là năm tầng lớn của thiên mục; mỗi một tầng lại phân thành thượng, trung, hạ. Đạo gia giảng chín lần chín là tám mươi mốt tầng Pháp nhãn. Tại đây chúng tôi khai thiên mục cho mọi người; nhưng không khai mở tại [tầng] thiên nhãn thông hoặc thấp hơn. Tại sao? Tuy rằng chư vị ngồi đây đã bắt đầu tu luyện rồi, nhưng chư vị rốt ráo cũng mới vừa từ người thường mà bước lên, còn có nhiều tâm chấp trước của người thường chưa hề vứt bỏ. Nếu khai mở tại [tầng] thiên nhãn thông hoặc thấp hơn, thì chư vị sẽ xuất hiện cái mà người thường coi là công năng đặc dị, chư vị sẽ cách tường khán vật, thấu thị nhân thể. Nếu chúng tôi truyền công năng như thế này trên diện rộng, ai ai cũng được khai mở đến trình độ ấy, thì sẽ can nhiễu nghiêm trọng đến xã hội người thường, [sẽ] phá hoại trạng thái xã hội người thường. Quốc gia cơ mật chẳng thể giữ được; người ta có mặc quần áo hay không thì cũng như nhau; người ở trong phòng, chư vị ở ngoài cũng nhìn thấy được; đi ngoài đường thấy vé số thì vé giải nhất có thể bị chư vị lấy trước; không thể như thế được! Mọi người thử nghĩ xem, [nếu] ai ai cũng được khai thiên mục đến [tầng] thiên nhãn thông, [thì] có còn là xã hội nhân loại không? Can nhiễu nghiêm trọng đến hình thức của xã hội nhân loại là điều tuyệt đối không được phép. Nếu tôi mà thật sự giúp chư vị khai mở đến tầng này, thì chư vị có thể lập tức trở thành khí công sư. Có người trước đây chỉ mong muốn làm khí công sư; giờ thiên mục [được] khai mở, [thì họ] có thể coi bệnh cho người khác. Tôi sao lại dẫn chư vị lạc sang đường tà như vậy được?

    Vậy tôi sẽ khai mở [thiên mục] cho chư vị đến tầng nào? Tôi khai mở [thiên mục] cho chư vị trực tiếp đến tận tầng huệ nhãn thông. Khai mở tại tầng cao hơn, thì tâm tính chư vị không đủ; khai mở tại tầng thấp hơn, thì phá hoại nghiêm trọng trạng thái của xã hội người thường. Khai mở đến huệ nhãn thông, [thì] chư vị không có bản sự như cách tường khán vật, thấu thị nhân thể, nhưng chư vị lại có thể thấy được cảnh tượng tồn tại nơi không gian khác. Vậy nó có lợi ích gì? Nó có thể tăng cường tín tâm luyện công của chư vị; [khi] chư vị thấy rành rành những điều mà người thường nhìn không thấy, [thì] chư vị hiểu rằng chúng thật sự tồn tại. Bây giờ thì dù chư vị nhìn được rõ cũng vậy, không được rõ cũng vậy, [thiên mục] sẽ được khai mở đến tầng này; đối với việc luyện công của chư vị đều có lợi ích. Người thật sự tu Đại Pháp, [nếu] tuân theo chặt chẽ yêu cầu đề cao tâm tính, [thì] đọc cuốn sách này [cũng sẽ] có hiệu quả như vậy.

    Điều gì quyết định tầng của thiên mục con người? Không phải là sau khi khai thiên mục cho chư vị thì cái gì [chư vị] cũng có thể nhìn thấy; không phải thế; nó còn có sự phân chia tầng thứ. Vậy tầng ấy là do điều gì quyết định? Có ba nhân tố: nhân tố thứ nhất chính là thiên mục con người cần phải có từ trong ra đến ngoài một trường, mà chúng tôi gọi là ‘khí tinh hoa’. Nó đóng vai trò gì? Nó tương tự như màn huỳnh quang của TV: nếu chẳng được tráng huỳnh quang {phosphor} thì sau khi bật TV lên nó {TV} chỉ là bóng đèn điện: chỉ có ánh sáng mà không có hình ảnh. Chính là nhờ có tráng huỳnh quang, nó mới có thể hiển thị hình ảnh được. Tất nhiên, ví dụ này cũng không thật khớp lắm. Vì chúng ta nhìn trực tiếp, còn nó {TV} phải thông qua lớp huỳnh quang để hiển hình; [nhưng] đại khái ngụ ý là vậy. Chút xíu khí tinh hoa này vô cùng trân quý; [nó] là cấu thành từ một thứ rất tinh hoa được tinh luyện từ đức. Thông thường khí tinh hoa này tồn tại trong mỗi cá nhân đều khác nhau; có lẽ trong một vạn người mới có thể tìm thấy hai người ở cùng một tầng.

    Tầng của thiên mục trực tiếp là thể hiện của Pháp trong vũ trụ này của chúng ta. Nó là điều siêu thường, và có quan hệ khăng khít với tâm tính của người ta; tâm tính một người mà thấp, thì tầng của vị ấy cũng thấp. Vì tâm tính thấp, nên khí tinh hoa vị này tản mất nhiều; còn nếu tâm tính người kia rất cao; vị ấy từ bé đến lớn [sống] trong xã hội người thường, đối với danh, lợi, mâu thuẫn giữa con người, lợi ích cá nhân, và [đối với] thất tình lục dục đều coi rất nhẹ, [thì] khí tinh hoa có thể được bảo tồn tốt hơn; do đó sau khi khai thiên mục, [vị này] nhìn thấy được rõ ràng hơn. Với đứa trẻ sáu tuổi trở xuống, thì sau khi khai [thiên mục] sẽ nhìn hết sức rõ ràng; [và] khai mở cũng dễ dàng, [tôi nói] một câu liền có thể khai mở ngay.

    [Vì] sự ô nhiễm của dòng chảy lớn, của thùng thuốc nhuộm lớn xã hội người thường, [mà] điều người ta cho rằng đúng, trên thực tế rất nhiều khi lại là sai. Con người ai chẳng muốn sống tốt? Mong muốn sống tốt ấy, có thể phải làm tổn hại đến lợi ích người khác, có thể làm tăng trưởng tâm lý tự tư của con người, có thể chiếm đoạt lợi ích người khác, nạt dối người khác, gây thiệt hại người khác. Chỉ vì lợi ích cá nhân, ở chốn người thường mà tranh mà đấu, vậy chẳng phải tương phản với đặc tính của vũ trụ là gì? Do vậy, điều con người cho là đúng, nó lại không nhất định là đúng. Khi giáo dục cho trẻ nhỏ, vì muốn tương lai sau này có thể xác lập chỗ đứng trong xã hội người thường nên người lớn thường hay dạy bảo ngay từ tấm bé: “con phải biết sống khôn khéo”. Từ vũ trụ chúng ta mà xét thì thấy “khôn khéo” ấy đã sai quá rồi; bởi vì chúng tôi giảng tuỳ kỳ tự nhiên, đối với lợi ích cá nhân cần coi nhẹ. Nó mà khôn kiểu ấy, chính là chạy theo lợi ích cá nhân. “Đứa nào nạt dối con, con hãy tìm thầy giáo nó, tìm cha mẹ nó”; “thấy tiền [rơi] con hãy nhặt [bỏ túi]”, toàn giáo dục trẻ như thế. Từ bé đến lớn đứa trẻ tiếp thụ những thứ như thế rất nhiều, dần dần tại xã hội người thường tâm lý tự tư của nó càng ngày càng lớn; nó chỉ muốn chiếm lợi riêng cho mình, và nó sẽ tổn đức.

    Chủng vật chất đức ấy khi tổn thất rồi không tản đi mất, nó chuyển sang người khác; nhưng loại khí tinh hoa kia thì sẽ tản đi mất. Nếu một cá nhân từ bé đến lớn sống rất ‘khôn khéo’ như thế, rất coi trọng lợi ích cá nhân, chỉ chạy theo lợi, [thì] thông thường thiên mục của loại người này sau khi khai mở rồi cũng không dùng được, nhìn không rõ ràng; nhưng không có ý nói rằng từ nay trở đi vĩnh viễn không dùng được. Tại sao? Vì chúng ta trong quá trình tu luyện là phản bổn quy chân, không ngừng luyện công, cũng không ngừng bù đắp, bù đắp trở lại. Do vậy cần giảng tâm tính, chúng tôi giảng đề cao toàn bộ, thăng hoa toàn bộ. Tâm tính nâng cao lên, các điều khác cũng theo đó mà lên; tâm tính chẳng nâng lên, thì chút khí tinh hoa của thiên mục kia cũng chẳng thể bù đắp lại được; đạo lý là như vậy.

    Nhân tố thứ hai chính là trong khi tự luyện công, nếu như căn cơ tốt, có thể khiến thiên mục khai mở. Thông thường một số người khi thiên mục vừa mới khai mở thì hoảng cả lên. Tại sao lại hoảng cả lên? Bởi vì môn luyện công thường chọn lúc canh khuya giờ tý, đêm thâu tịch lặng [để luyện công]. Vị ấy đang luyện đang luyện, đột nhiên trông thấy một con mắt lớn ngay trước mặt, làm vị ấy phát hoảng cả lên. Lần phát hoảng này không phải thường đâu, đến nỗi từ đó trở đi vị này không dám luyện [công] nữa. Nó làm người ta hoảng sợ lắm! Một con mắt to như thế đang chớp chớp nhìn, thật rõ ràng rành rành. Vậy nên có người gọi đó là ‘mắt ma’, cũng có người gọi là ‘mắt Phật’, v.v.; kỳ thực nó chính là con mắt của chư vị. Tất nhiên, tu tại tự kỷ, công tại sư phụ. Toàn bộ quá trình diễn hoá công của một người tu luyện, là một quá trình rất phức tạp tại các không gian khác; không phải chỉ ở một không gian khác, mà tại tất cả các không gian; thân thể tại các từng không gian tất cả đều biến hóa. Chư vị có tự mình làm được điều ấy không? Không làm được. Điều ấy là do sư phụ an bài, sư phụ làm cho; do đó mới nói là tu tại tự kỷ, công tại sư phụ. Chư vị chỉ cần tự mình có nguyện vọng như thế, mong muốn như vậy; [còn] sự việc chân thực là do sư phụ làm giúp.

    Có người tự mình luyện khai thiên mục, chúng tôi giảng đó là con mắt của chư vị, dẫu rằng chư vị tự mình không diễn hoá ra nó được. Có vị có sư phụ; sư phụ thấy thiên mục của chư vị đã khai mở, liền diễn hoá ra một con mắt cho chư vị; gọi là ‘chân nhãn’. Tất nhiên có vị không có sư phụ, nhưng lại có một sư phụ qua đường. Phật gia giảng: ‘Phật vô xứ bất tại’; nơi nào cũng có, nhiều đến mức độ như vậy; cũng có người giảng: ‘trên đầu ba thước có thần linh’, nghĩa là [họ] có rất nhiều. Sư phụ qua đường một khi thấy chư vị tu tốt lắm, thiên mục đã khai mở nhưng còn thiếu một con mắt, [sư phụ] liền diễn hoá một [con mắt] cấp cho chư vị; cái đó được coi như chư vị tự mình luyện được. Bởi vì độ nhân không nói điều kiện, không tính công, không kể thưởng, cũng không kể danh tiếng; so với những nhân vật mẫu mực nơi người thường thì cao hơn hẳn; nó hoàn toàn phát xuất từ tâm từ bi.

    Sau khi thiên mục người ta khai mở rồi, thì xuất hiện một loại trạng thái: bị ánh sáng chói loá mắt rất ghê gớm, cảm giác như kích thích [vào] mắt. Thật ra không phải cặp mắt của chư vị bị kích thích, mà là thể tùng quả của chư vị bị kích thích; [nhưng] chư vị cảm thấy giống như mắt bị kích thích. Đó là vì chư vị chưa có một con mắt; cấp cho chư vị một con mắt xong, thì chư vị không cảm thấy mắt bị kích thích nữa. Một số chúng ta sẽ có thể cảm thấy, [hoặc] nhìn thấy con mắt này. Vì nó có cùng bản tính vũ trụ, nên nó rất ngây thơ, cũng rất hiếu kỳ; nó nhìn vào trong, coi xem thiên mục đã khai mở chưa, đã có thể nhìn được chưa; nó cũng ngó vào bên trong nhìn chư vị. Bấy giờ thiên mục chư vị cũng vừa khai mở, nó đang nhìn chư vị; đột nhiên nhìn thấy nó thì chư vị lại hoảng cả lên. Thật ra đó chính là con mắt của chư vị, sau này chư vị có nhìn gì thì cũng thông qua con mắt này mà nhìn; chưa có con mắt ấy thì chư vị hoàn toàn không thể nhìn được, có khai mở [thiên mục] cũng không nhìn thấy được.

    Nhân tố thứ ba là đột phá tầng thứ hiển hiện ra sự khác biệt [về] các không gian; nó chính là vấn đề thật sự quyết định về tầng. [Để] nhìn sự vật, ngoài đường thông chính, người ta còn có nhiều đường thông phụ. Phật gia giảng mỗi lỗ chân lông đều là một con mắt; Đạo gia giảng tất cả các khiếu trên thân thể đều là con mắt, nghĩa là, tất cả các huyệt vị đều là con mắt. Tất nhiên điều họ giảng chỉ là một dạng hình thức diễn biến của Pháp trên thân thể: không nơi nào không thể nhìn được.

    Tầng mà chúng tôi giảng không giống với điều ấy. Ngoài đường thông chính ra thì tại hai lông mày, bên trên mí mắt, bên dưới mí mắt và [tại] sơn căn có một vài vị trí có đường thông phụ chủ yếu. Chúng quyết định vấn đề đột phá về tầng. Tất nhiên người tu luyện thông thường, nếu mà tại mấy vị trí ấy đều có thể nhìn được, thì tầng mà cá nhân ấy đột phá lên đã rất cao rồi. Có người có thể nhìn bằng mắt [thịt], họ đã luyện được cặp mắt của họ, nó cũng trang bị một loại hình thức công năng. Nhưng nếu con mắt này được dùng không đúng, họ cứ nhìn được cá thể này thì không thấy các cá thể khác, vậy cũng không ổn; do vậy có người thường dùng một con mắt để nhìn bên kia và một con mắt [khác] để nhìn bên này. Còn chỗ dưới con mắt này (mắt bên phải) không có đường thông phụ; vì nó có quan hệ trực tiếp với Pháp: khi làm điều không tốt người ta thường sử dụng mắt phải, nên dưới mắt phải không có đường thông phụ. Đây là nói về việc trong khi tu luyện tại thế gian pháp có xuất hiện một số đường thông phụ chủ yếu như vậy.

    Đến tầng cực cao, sau khi tu luyện xuất khỏi thế gian pháp, thì còn xuất hiện một loại con mắt kiểu như phức nhãn; toàn bộ trên nửa khuôn mặt sẽ sản sinh ra một con mắt đơn lớn mà trong nó có vô số con mắt nhỏ. Có những Đại Giác Giả rất cao [tầng] tu luyện được rất nhiều con mắt, đầy hết cả khuôn mặt. Tất cả các con mắt đều thông qua con mắt đơn lớn này mà nhìn; muốn nhìn gì thì thấy nấy; liếc mắt một cái là thấy được tất cả các tầng. Hiện nay các nhà động vật học, các nhà côn trùng học nghiên cứu nhặng xanh. Mắt nhặng xanh rất lớn; dùng kính hiển vi để nhìn thì trong nó có vô số con mắt nhỏ; [mắt lớn ấy] nó được gọi là phức nhãn. Đến tận tầng cực cao [mới] có thể xuất hiện trạng thái này; so với [tầng] Như Lai thì còn phải lên cao rất nhiều lần, rất nhiều lần mới có thể xuất hiện. Nhưng người thường không thể nhìn thấy được; [người] tại tầng thông thường cũng không nhìn thấy sự tồn tại của [phức nhãn], chỉ thấy giống như người thường, bởi vì nó ở không gian khác. Đến đây đã giảng xong phần đột phá về tầng; cũng chính là vấn đề có khả năng đột phá các từng không gian.

    Nói chung tôi đã giảng cho mọi người về kết cấu của thiên mục. Chúng tôi dùng ngoại lực để khai thiên mục cho chư vị, như thế nhanh hơn [và] dễ hơn. Trong khi tôi đang giảng về thiên mục, trên trán của mỗi người chúng ta đều có cảm giác căng lên, thịt tụ lại, tụ lại xoáy vào trong. Có như thế hay không? Là như thế. Miễn là tại đây những ai thật sự vứt bỏ tâm [chấp trước] đến đây học Pháp Luân Đại Pháp, thì ai cũng đều có cảm giác ấy; lực cũng rất lớn, đẩy vào phía trong. Tôi xuất ra một công chuyên môn khai thiên mục để khai mở cho chư vị; đồng thời cũng xuất những Pháp Luân để tu bổ cho chư vị. Trong khi tôi giảng thiên mục, chỉ cần là [người thật sự] tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chúng tôi đều khai mở cho chư vị; nhưng không phải nhất định ai cũng có thể nhìn rõ, cũng không nhất định là ai cũng có thể nhìn thấy; điều này có quan hệ trực tiếp đến tự thân của chư vị. Không sao hết, chư vị nhìn không thấy cũng không sao, hãy tu luyện dần dần. Thuận theo việc chư vị không ngừng đề cao tầng, chư vị sẽ lần lần nhìn thấy được, [trước] nhìn không rõ [sau] sẽ lần lần nhìn rõ. Miễn là chư vị tu luyện, khi mà chư vị dốc lòng quyết tâm tu luyện, [thì] những gì của chư vị bị tản mất sẽ [được] bồi bổ đầy đủ.

    Tự mình khai thiên mục khó khăn hơn. Tôi giảng một chút rằng tự mình khai thiên mục có một vài hình thức. Ví như trong lúc chúng ta đả toạ có người quan sát [chỗ] trước trán, quan sát thiên mục, thì thấy trước trán là một đống đen đen, cũng chẳng [thấy] có gì. Qua một thời gian, họ nhận thấy trước trán lần lần trắng ra. Tu luyện một thời gian, họ phát hiện rằng trước trán lần lần sáng lên, sáng dần lên thành mầu đỏ. Đến lúc này thì nó như hoa nở; nó tương tự như trong điện ảnh, trên TV: nụ hoa nháy mắt một cái là khai nở; sẽ xuất hiện cảnh ấy. Mầu hồng này ban đầu là bình phẳng, sau đó ở giữa chuyển sang dạng ống, [từ đó] không ngừng nở, không ngừng nở. Chư vị muốn tự mình khiến nó nở thấu hoàn toàn, thì 10 năm [hay] 8 năm cũng không đủ, vì toàn bộ thiên mục đã tắc nghẽn hẳn rồi.

    Thiên mục của một số người không bị tắc nghẽn, nó đã được trang bị đường thông; nhưng vì họ không luyện công, [nên] cũng không có năng lượng; do vậy khi họ luyện công thì đột nhiên xuất hiện trước mắt một thứ hình tròn đen đen. Luyện công một thời gian, nó lần lần trắng ra, từ trắng rồi lần lần sáng lên, cuối cùng ngày càng sáng hơn, cảm giác [như] kích thích con mắt. Có người nói: Tôi thấy được Mặt Trời, [hoặc] tôi thấy được Mặt Trăng. Thật ra, chư vị không thấy được Mặt Trời, [cũng] không thấy được Mặt Trăng. Vậy điều mà chư vị nhìn thấy là gì? Chính là đường thông của chư vị. Có người đột phá [lên] tầng khá là nhanh, ngay sau khi [có được] con mắt này, họ có thể trực tiếp nhìn ngay. [Cũng] có người lại vô cùng khó khăn, họ [cảm thấy như đang chạy] theo đường thông ấy, giống như một đường hầm, hoặc giống như một cái giếng; cứ khi nào luyện công lại hướng ngoài mà chạy; thậm chí cả khi ngủ cũng thấy cảm giác như tự mình đang chạy ra bên ngoài. Có người cảm giác như phi ngựa, có người [như] đang bay, có người [như] đang chạy, có người như là đang ngồi trong xe mà xông thẳng ra ngoài; nhưng xông mãi ra mà chẳng đến đầu [kia] bởi vì tự mình khai thiên mục thật rất khó. Đạo gia coi thân thể người ta như một tiểu vũ trụ; nếu như đó là một tiểu vũ trụ, [thì] mọi người thử nghĩ xem, từ trước trán cho đến thể tùng quả là mười vạn tám nghìn dặm vẫn chưa hết; do đó luôn thấy xông ra ngoài mà vẫn chưa đến đầu.

    Đạo gia xem thân thể người như một tiểu vụ trụ, [điều ấy] rất có lý. Không phải ý nói rằng kết cấu tổ chức của nó rất tương tự với vũ trụ, [cũng] không phải giảng về hình thức tồn tại của cái thân thể trong không gian vật chất này của chúng ta. Chúng tôi giảng rằng, theo chỗ khoa học hiện nay nhìn nhận thì thân thể vật chất này từ tế bào trở xuống có trạng thái thế nào? Các loại thành phần phân tử, dưới phân tử là nguyên tử, proton, hạt nhân nguyên tử, điện tử, hạt quark; lạp tử nhỏ nhất mà hiện nay nghiên cứu đến là neutrino. Vậy đến vi lạp hết sức nhỏ hết sức nhỏ nữa là gì? Muốn nghiên cứu thì vô cùng khó. Những năm về sau, Thích Ca Mâu Ni đã giảng một câu như thế này, Ông nói: “Kỳ đại vô ngoại, kỳ tiểu vô nội”. Nghĩa là gì? Ngay tại tầng Như Lai [mà xét], nó lớn quá, nhìn không tới biên giới của vũ trụ; nó nhỏ quá, không tới được vi lạp vật chất nhỏ nhất; do đó Ông giảng: “Kỳ đại vô ngoại, kỳ tiểu vô nội”.

    Thích Ca Mâu Ni còn giảng về học thuyết ‘tam thiên đại thiên thế giới’. Ông nói rằng trong vũ trụ này của chúng ta, trong hệ Ngân Hà này của chúng ta, có ba nghìn tinh cầu có tồn tại sắc thân như thân thể nhân loại chúng ta. Ông còn giảng rằng trong một hạt cát cũng có tam thiên đại thiên thế giới như thế này. Một hạt cát lại giống như một vũ trụ; trong đó lại có con người có trí tuệ như chúng ta, có tinh cầu giống như thế, cũng có núi sông nước chảy. Nghe thật quá huyền hoặc! Nếu đúng như lời ấy, mọi người thử nghĩ xem, ở bên trong đó cũng có những hạt cát phải không? Bên trong hạt cát kia lại có tam thiên đại thiên thế giới phải không? Như vậy trong tam thiên đại thiên thế giới ấy lại có những hạt cát phải không, bên trong hạt cát kia cũng còn có tam thiên đại thiên thế giới phải không? Vậy nên, đến tầng Như Lai mà nhìn cũng không đến tận cùng của nó được.

    Tế bào [làm bằng] phân tử của con người cũng như thế. Người ta hỏi vũ trụ to đến đâu; tôi nói với mọi người rằng, vũ trụ này có biên giới; nhưng tại tầng như tầng Như Lai mà xét, thì thấy nó là vô biên vô tế, to lớn vô hạn. Mà nội bộ thân thể con người, từ phân tử cho đến vi lạp tại vi quan trở xuống lại to lớn như vũ trụ này; nghe vậy mà thấy quá huyền hoặc. [Khi] tạo thành một cá nhân, một sinh mệnh, [thì] tại [mức] cực vi quan đã tạo nên thành phần sinh mệnh đặc định của nó, bản chất của nó. Do đó những điều nghiên cứu của khoa học hiện đại còn xa mới đến chỗ này; [nếu] so sánh với các sinh mệnh ở các tinh cầu có trí huệ cao cấp trong toàn vũ trụ này, [thì] mức độ khoa học kỹ thuật của nhân loại chúng ta còn thấp lắm. Ngay cùng một lúc ở cùng một chỗ có các không gian khác, [mà] chúng ta đều không đột phá đến được; còn đĩa bay của tinh cầu khác lại trực tiếp đi trong không gian khác; khái niệm thời-không của nó khác hẳn, do đó nó nói đến là đến, nói đi là đi, mau lẹ quá đến nỗi nếu dùng quan niệm của con người thì không thể tiếp thu được.

    [Khi] giảng về thiên mục, chúng tôi đề cập đến vấn đề như thế này, khi chư vị ở trong đường thông mà chạy mãi hướng ra ngoài, thì chư vị cảm thấy như nó vô biên vô tế. Có người có thể nhìn thấy một tình huống khác: họ cảm thấy không phải chạy dọc theo một đường hầm, mà là chạy về phía trước ra ngoài theo một con đường lớn vô biên vô tế, hai bên đường có non có nước có cả thành phố; [họ] cứ chạy một mạch mãi như thế hướng ra ngoài; nghe vậy rất huyền hoặc. Tôi còn nhớ một khí công sư giảng câu như thế này: ông nói rằng trong một lỗ chân lông người ta có một thành phố, trong đó có cả xe lửa, xe hơi đang chạy. Người khác nghe vậy lấy làm sửng sốt lắm, thấy huyền hoặc lắm. Mọi người đã biết, vật chất ở [các mức] vi lạp có phân tử, nguyên tử, proton, khảo sát xuống nữa mãi đến tận cùng; nếu như tại mỗi tầng có thể nhìn thấy được một diện {bề mặt} của tầng, chứ không phải là một điểm, [tức là] thấy một diện của tầng phân tử, thấy một diện của tầng nguyên tử, một diện của tầng proton, một diện của tầng hạt nhân nguyên tử, thì chư vị đã nhìn thấy được hình thức tồn tại tại những không gian khác nhau. Bất kể vật thể nào, kể cả thân thể người, cũng đều đồng thời tồn tại [tại các] tầng không gian cùng với không gian vũ trụ, [chúng] cũng có tương thông [với nhau]. Vật lý học hiện đại của chúng ta nghiên cứu các vi lạp vật chất, [nó] chỉ nghiên cứu từng vi lạp, phân tích, phân tách nó; phân tách hạt nhân nguyên tử rồi lại nghiên cứu thành phần phân rã [của hạt nhân]. Nếu có các thiết bị có thể triển khai mà nhìn thấy trong tầng ấy—toàn bộ thể hiện của tất cả thành phần nguyên tử hoặc thành phần phân tử ở trong tầng này—nếu có thể nhìn thấy được cảnh tượng ấy, thì chư vị đã đột phá được đến không gian ấy mà nhìn thấy được chân tướng tồn tại ở các không gian khác. Thân thể người và không gian bên ngoài [nó] có sự đối ứng, chúng đều tồn tại theo hình thức tồn tại như thế.

    Tự mình khai thiên mục còn có một số trạng thái khác nữa, chúng tôi chủ yếu đã giảng một số hiện tượng phổ biến. Còn có người thấy thiên mục xoay chuyển; người luyện công Đạo gia thường xuyên thấy trong thiên mục xoay chuyển; đĩa thái cực “păng” một cái là tách mở ra, sau đó là nhìn được cảnh tượng. Nhưng không phải trong sọ não chư vị [vốn] có thái cực; đó là sư phụ ban đầu đã cấp cho chư vị một bộ hệ thống, một thứ trong đó là thái cực; ông [niêm] phong thiên mục chư vị lại; đến lúc chư vị khai mở [thiên mục], nó sẽ tách mở ra. Ông đã cố ý an bài cho chư vị như thế, chứ không phải nguyên trong não chư vị đã có.

    Lại có một số người truy cầu khai thiên mục, [họ] càng luyện lại càng không khai mở được; nguyên nhân tại sao? Bản thân họ không [hiểu] rõ. Chủ yếu là vì thiên mục không phải là thứ có thể cầu; càng cầu càng không được. Càng truy cầu nhiều, thì không chỉ không khai mở, trái lại một thứ [chất] tràn ra từ thiên mục của họ, đen không đen, trắng không trắng, thứ ấy đóng kín thiên mục của chư vị lại. Càng lâu về sau, nó sẽ hình thành một trường rất lớn, ngày càng tràn ra nhiều. Thiên mục càng không khai mở, lại càng truy cầu hơn, thứ chất kia lại tràn ra càng nhiều; kết quả [nó] bao vây toàn bộ thân thể của họ, thậm chí độ dày rất lớn, mang theo một trường rất lớn. Thiên mục của cá nhân này dẫu thật sự khai mở rồi, vị ấy cũng chẳng nhìn thấy được, bởi vì vị ấy bị tâm chấp trước của mình phong kín lại rồi. Trừ phi sau này không gọt giũa lại nữa, khi đã hoàn toàn vứt hết cái tâm chấp trước ấy, nó mới dần dần tản đi; nhưng phải trải qua một quá trình tu luyện rất gian khổ và rất lâu mới có thể dứt khỏi hết được; điều này rất không cần thiết. Có người không hiểu điều ấy; sư phụ đã dặn họ không thể cầu, không thể cầu; họ không tin, cứ một mực truy cầu; và kết quả thu được [hoàn toàn] ngược lại.
     
  18. ahlatn01

    ahlatn01 Mr & Ms Pac-Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    26/1/05
    Bài viết:
    186
    Nơi ở:
    TPHCM
    Đúng là ko cầu dc,nhữg người từng dc xem là có mắt thứ 3 toàn do tự có hoặc gặp biến cố mà khai nhãn dc. Chỉ có thể bàn luận để hiểu rõ thôi
     
  19. DarkPrinceNoctis

    DarkPrinceNoctis Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    11/7/10
    Bài viết:
    416
    Nơi ở:
    Nóc tủ
    mình có 1 câu hỏi là tại sao mỗi lần mình nhìn vào nhà ai đó thì vài hôm sau nhà đó có người chết,và bất ai mình chạm vào đều xui xẻo,người ngồi kế mình cảm giác bất an lo lắng không muốn ngồi chung,mình rất ghét ra ánh sáng mặt trời hoặc những nơi có chùa miếu cảm giác rất ngộp ngạt khó thở nhưng ban đêm nhất là những không trăng mình lại cảm giác rất thoải mái gần như có thể thức trắng nguyên đêm mà không hề thấy buồn ngủ
    còn em trai mình nó lại bảo nó thấy được 1 vòng khí tím đen đậm bao bộc mình và trên mặt mình có 6 con mắt,có 4 con mắt đã mở ra mỗi con 1 màu khác nhau

    cho mình hỏi mình và em trai mình đang bị gì ạ,em trai mình cùng mẹ nhưng khác cha
     
  20. LAX Girl

    LAX Girl Space Marine Doomguy GameOver Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    23/8/06
    Bài viết:
    5,516
    Nơi ở:
    Wonder Land
    Hoặc là bạn tự bịa ra cho vui, còn nếu thật thì bạn lên đây hỏi làm gì nữa? Bạn bị một-loại-tà-ma nào đó nhập, thế thôi.
    Muốn trị thì trị, muốn về cõi ma thì cứ để đó. Như bạn kể thì thấy bạn cũng khá là hứng thú với hiện tượng đó của mình, cũng có nghĩa là chiêu mời chúng nó tới. Vậy nên không khuyên bạn gì cả.
     
  21. DAC

    DAC Space Marine Doomguy

    Tham gia ngày:
    10/4/04
    Bài viết:
    5,740
    Nơi ở:
    Cần Thơ
    Thỉnh thoảng tui bị nằm mơ về một lời nguyền (gặp mấy lần rồi nên cứ ám ảnh), lời nguyền này đơn giản là sẽ ám vào 2 người trong cùng một gia đình, sau khi bị ám thì phải tìm cách về nhà thật nhanh nhưng không được đi cùng hướng, tức là chỉ có 1 người có thể về nhà được, người còn lại chắc chắn sẽ chết và không có cách nào hóa giải. Tui và con em bị trúng lời nguyền này, dĩ nhiên tui không muốn con em mình chết nên bảo nó về nhà (bản thân nó không biết bị nguyền) còn tui đi hướng ngược lại và gặp rất nhiều tình huống kinh dị (tai nạn, thấy những thứ kinh dị, bị ma dọa...) và kết cục luôn bị chết rồi giật mình tỉnh dậy.

    Thiết nghĩ mơ cũng dựa trên những thứ ban ngày mình gặp chứ không lý lào tự tưởng tượng ra được, có lẽ tui đọc thấy cái này ở một bộ truyện kinh dị hay xem một bộ phim kinh dị nào đó, có ai thấy quen quen không?
     

Chia sẻ trang này