Viết thế là khá rồi . Góp ý cũng nên nhẹ nhàng thêm chút tán dương để giúp người viết có tinh thần viết tiếp . Tôn Sách con chủ tướng Tôn Kiên , xem như boss rồi . Chu Du - Tôn Vũ theo lao động đường phố cũng bình thường thôi mà . Đoạn này hơi dài dòng , lặp ý , làm người đọc biết trước nên mất hay nguyên đoạn sau . Chỉ nên tóm gọn 1 dòng "Tôn Vũ hiến kế nội gián" . Tiếp theo là diễn biến để tạo sự lôi cuốn . Nói chung viết truyện nên cố gắng lúc nhanh lúc chậm , tạo yếu tố kịch tính bất ngờ .
Sơn tặc tớ buff thế thì muốn gì nữa đây, dùng mưu mượn rắn khỏi hang, dùng của cải làm rắn trở về trại chậm trể tạo thời gian phá trại địch. Quân Tôn gia thì là tinh binh rồi đấy, đánh một đám sơn tặc say rượu, trúng độc mà khôbg đánh lại nữa thôi, Tôn Sách toàn đánh với đám sơn tặc say rượu, trúng độc thì không bá sao được, có phải đánh với quân chính quy đâu. Chu Du, Tôn Vũ thuộc dạng ngồi trong trướng định việc thiên hạ.
Thật ra vấn đề là ntn, cách viết truyện theo kiểu như bác đang viết thì thực tế là nhiều người viết rồi, kiểu mưu sĩ ngồi chương quyết định ngàn dặm, hay mọi thứ đều năm trong kế hoạch cũng vậy, các truyện xuyên việt của tàu viết theo mo tuyp ý hơi nhiều. Bác nên thay đổi viết theo hướng khác sẽ hấp dẫn hơn.
Đấu duel với sơn tặc sao mà được, đánh với bọn say, bọn trúng độc không bá mới lạ. Cài nộ gián trước đây là giặc khăn vàng tránh nghi ngờ, dụ địch ra khỏi trại, dùng của cải làm địch quay về chậm để có thời gian phá trại, tính toán với lương thực của giặc sẽ đến thôn nào để kiếm lương thực để bỏ độc, tính thời gian di dân để sơn tặc không hoài nghi, cuối cùng có thể thu lại toàn bộ của cải, hạn chế mức thương vong. Để diệt bọn sơn tặc đã dùng bao nhiêu ấy là quá đủ rồi bác ak. Gặp danh tướng sẽ khác, sẽ có mưu nối mưu từ từ dụ địch. Các bác chê dữ quá, mìnhmới đọc nữa bộ hỗn tại, một bộ tào tặc nên tập viết thôi nên cũng chưa có kinh nghiệm gì, mình sẽ cố gắng đúc kết ý kiến của các bác qua từng chương.
Viết theo như bác chắc tới mùa quýt năm nào mới xong, viết nhanh nhanh đi. Mấy vụ chiêu mộ tướng lĩnh thì không cần xoáy vào sâu, ai thích theo thì tả nhiều, còn không thì thôi, chém quách cũng được. Tui thấy bộ Hỗn Tại Tam Quốc làm quân phiệt viết về vấn đề nhân tài rất hay. Thằng nào không theo mình, bắt bỏ tù mọt gông. Cỡ Lỗ Túc, Khoái Lương, Khoái Việt còn bị giam 3 năm trên Hà Sáo, tới lúc nó cướp Hiến Đế về mới chịu ra làm quan đấy thôi, bá đạo cũng có cái hay của bá đạo, đọc thế sướng nữa... Chương tiếp tui hấp Giả Văn Hòa ra nè, cái tội hok chịu theo anh Bố nhà tui .
Cái bộ thằng Lưu Sấm gì ấy à. Khúc đầu hay, khúc sau vớ vẫn vãi. Chế ra cả xi măng, lựu đạn thì còn đánh gì nữa ?! đã thế gần diệt Tháo thì tháo chết, nhưỡng lại nguyên cái địa bàn ...
Bác có đọc bộ Hỗn Tại Tam Quóc nưa sao ^o^ ? Cùng fan rồi ^o^ . Thật thì chắc do tại đọc mấy bộ của tác giả Tịch Mịch Kiếm Khách làm tui thấy bộ của thienlong thiếu rất nhiều =.= . Nhất là ở phần mưu kế , Tịch Mịch vít 1 cách ko chi tiết nhưng đầy bất ngờ , mưu kế hiểm ác cực kì nhưng ko ai đoán ra đc . Với lại Tịch Mịch còn tài ở chỗ vít cảnh chiến đấu , ko phải duel mà là tả cái uy dũng của tướng cầm binh , ko màu mè nhưng đặc sắc , khi tướng xông pha vào 1 đám binh tinh nhuệ , lột tả đc cái mạnh của bàn đạp ngựa ( Tịch Mịch có vẻ thik cái này dữ dội hay sao ý , dọc bộ Hán Sở Tranh Bá cũng lấy cái này gắn cho Kỵ Binh )
Có đọc, nhưng không thấy nó mưu kế gì hay đâu ?! Nói thặc ra mưu kế nếu tả ngắn gọn thì nó cũng như nhau thôi, quan trong ở bút lực người viết. Ai giỏi văn, miêu tả sao thâm ảo để người xem như lạc vào mê cung thì mới hay. Nhưng vấn đề không phải ai cũng giỏi, nên chịu thôi ... He he! Tui dở mưu kế, viết 2k chữ đã phê lòi tay nên khoảng câu chữ không ham ... Cái hán Sở tranh hùng chưa xem, tại thằng bên vipvandan dịch củ chuối quá @@!
Mà mình nghĩ thế này . Truyện của bạn nhàm chắc chắn là do yếu tố nguy hiểm . Mấy bạn đọc thử Hán Sở Tranh Bá của Tịch Mịch Kiếm Khách , nhân vật chính vào vai Hạng Trang , em trai Hạng Vũ , và rớt ngay vào cái lúc Sở đã bại hoàn tàon dưới Hán , ko còn 1 binh 1 tốt , nhưng Hạng Trang nhờ vào mưu trí và dũng mãnh của mình , cứu sống hơn 5 nghìn tàn binh của Sở ( Hạng Vũ vẫn chết ) , dùng chính 5 nghìn tàn binh và kế hỏa công đánh tan 5 nghìn tinh binh của Hán cho Phàn Khoái cầm đầu , típ theo lại dùng thủy công diệt 10 vạn quân của Lý Tả Xa , rồi 5 lần tập kích diệt 5 nghìn quân Hán , chỉ với 1 bọn tàn binh mà làm cho nahf Hán chết lên chết xuống , làm cho Trương Lương , Trần Bình phải đau đầu nghĩ kế . Nói chung cũng là giới thiệu cho mọi người coi bộ này thôi , chứ cái thiếu nhất nhất là ở chỗ , lao động đường phố Tôn Bá Phù , gì chứ khởi đầu thuận lợi quá đâm ra ko thik cho lắm , phải khó khăn và nguy hiểm lun lun rình rập , binh ít đánh binh mạnh , tướng ít đánh tướng mạnh và dụng mưu với thần sầu thiên địa , thế mới thu hút ngời xem
Hán Sở Tranh Hùng bấm gôgle nó ra khác , bấm Hán Sử Tranh Bá mới đc . Dịch củ chuối thật nhưng khá hồi hộp do cái mở đầu đã cuốn hút người đọc rồi ^o^ .
Bác đọc bên tangthuvien làm ấy dịch khá ổn. Về thời Hán Sở thì thích nhất bộ này với bộ đại tần bá nghiệp còn có bộ thiên sanh hàn tín cũng khá hay mà tg r
Nếu tớ cứ theo mô típ, nhân vật chính xuất hiện vào lúc phe mình đang yếu thế rồi một mình vực dậy, dựa vào tài trí mà chống cả phe bên kia thì vô tình tớ lại trở thành cái bóng cho tác phẩm Hán Sở, nó sẽ làm người đọc nhàm chán và lúc ấy chính tớ lại đi ăn cắp ý tưởng người khác ư, không tớ muốn viết một tác phẩm cho riêng mình cơ. Ngoài ra nhân vật chính tớ muốn xây dựng không phải một người tài trí cực đỉnh ngay từ đầu mà là một người qua những trận thảm bại dần dần trở nên chín chắn, trầm tĩnh và lợi hại hơn. Ngoài ra khi lao động đường phố Tôn Sách thì những người cần đối phó sau này gồm Quách Gia, Gia Cát Lượng, Giả Hủ.... cho nên việc thống nhất không dể đâu và thêm nữa là viết để giải trí thì mình chỉ cần chọn những người mình thích mà lao động đường phố trợ, mà kết nghĩa thế thôi.
Bác chủ topic cứ dặt mục tiêu end truyện trước đã, còn tuyệt phẩm hay không thì tính sau ... Nhiều bạn viết chiện, lú viết hăng lắm nhưng sau đó đuối sức drop hoài ...
cực ghét thể loại này, toàn mấy thằng ngồi chơi game mà quay về quá khứ thì như siêu nhân, xi măng súng ống lựu đạn bla bla các thứ ko phải muốn làm là làm được với trình độ hóa học luyện kim thời đó nếu ko nói là ko thể, trừ khi thằng xuyên việt có trình độ chuyên ngành cực cao về các ngành đó, còn có vụ đem mấy cái triết lí kinh doanh hiện đại về áp dụng cho 1 môi trường kinh doanh hoàn toàn khác, ko lỗ vốn là may rồi chứ 1, 2 năm mà từ tay trắng thành kẻ giàu nhất nhì nước, thớt tăng tốc đê, 1 ngày 4, 5 chương đi
End game là nên cho Tôn Vũ làm vua , sắp xếp chiến lược cho sau khi Tôn Bá Phù chết , thì sẽ xảy ra Huynh Đeej Tương Tàn giữa Chu Du và Tôn Vũ , do Chu Du trúng kế ly gián của Gia Cát làm Chu Du nghi kị Tôn Vũ , luôn đì Tôn Vũ xuống , sau trận Xích Bích , Tôn Vũ bảy mưu phá kế Gia Cát , Chu Du ghen tức tranh giành quyền lợi xảy ra nội chiến với Tôn Vũ , cuối cùng Tôn Vũ thắng trong 1 nước đi cuối cùng , trở tahnhf cánh tay phải của Tôn Quyền , sau đó đấu trí với Gia Cát , đại phá Thọ Xuân của Trương Liêu , dẫn dắt Đông Ngô trở tahnfh bá chủ ^o^ , em nghĩ cốt truyện so lược là vậy , ko bít đc ko ^o^ ?