Trên forum thì hơi khó. Vì cùng một câu nói với ngữ điệu cử chỉ khác nhau sẽ có tác dụng khác nhau. Cái đó cực quan trọng mà lại khó truyền thụ qua sách vở. Nên xem nhiều đọc nhiều hơn nữa.Người thật mà bạn cho là có duyên cũng có thể lấy tham khảo, bắt chước nhưng không nên lạm dụng vì mỗi người một phong cách không thể áp đặt đánh đồng. Xem nhiều, thực hành nhiều, tự hỏi ra cái ngu cái sai, sửa. Muốn tốt thì phải tuân thủ đúng vòng tuần hoàn này thôi .
Ý cụ là "thiếu hơi chị em nên muốn đứng kế đó mà /" ấy hả? Có một số cái tip trong viết lách có thể áp dụng trong giao tiếp thế này: Nếu 1 câu dài quá 20 từ thì người đọc sẽ bị giảm khả năng tập trung/ghi nhớ ở nửa cuối của câu. Vì thế trong các bài luận/báo quốc tế thường mỗi câu chỉ nên trong khoảng 20 - 30 từ. Tất nhiên không quá khiên cưỡng, một hai trang có một vài câu viết dài là chuyện bình thường. Đôi khi là biểu đạt ý, đôi khi là bất khả kháng. Ngược lại nhuững câu dưới 10 từ khiến người ta cảm thấy cụt ngủn. Vậy trong thực tế giao tiếp, đừng nói ngắn quá mà cũng đừng nói dài quá. Cứ xem như kể chuyện, nhịp nhàng, vừa phải. -------------------------------------------- Nói ngắn quá như bác: "Do thiếu hơi." - người không quen người ta hỏi trong đầu một loạt kiểu: - "hả? lão này đang trả lời ai? (có thể bà kia vừa hỏi cái gì mình không nghe ra)" - "mà hắn đang nói cái gì?" (không chủ ngữ: huh đứa nào/cái gì thiếu hơi?" - "hơi?" (lốp xe non thiếu hơi? chuyện quả banh hôm trước đá?) Không hỏi hết được mà thấy quái quái thì người ta thôi luôn. Vậy cùng tình huống có thể linh hoạt thành: "Eh tại tui ế nên đứng ké bả lấy hên ấy mà ." - Gà tồ 1. "Ế quá nên đứng cạnh chị em cho có chút may mắn ông ạ ." - Gà tồ 2/Hiền lắm 1. "Thấy bả đẹp nên đứng ké ^^." - Nịnh, hiền + ngu + trẻ con 1. "X ơi - quay sang - tôi muốn đứng cạnh bà?" - mặt... chân thành, gật gù - Đồ mất dạy 1. "Ềy, tôi đứng cạnh người ta một tí ông cũng soi." - nghiêng đầu với mụ kia phát. - Bạn 1. "Tôi thích!" - vênh mặt lên nhìn chân trời như thấy mặt trời của Đảng. Hay đơn giản là vuốt cằm trầm ngâm, nhìn mụ kia đầy... thành ý, xong quay sang nhìn lại lão vừa hỏi cũng với vẻ... chân thành, cười nhẹ rồi đi tiếp. Srry bác cây hài từ bé đâm ra... Eh nhưng đấy, tóm lại cùng một tình huống/ý tưởng ta có nhiều cách thể hiện khác nhau. -------------------------------------------- Mà đấy, cái lão cởi trần trùng trục che mắt kể ra cũng có lý. Một phần rất nhiều còn phải tính đến cái cử chỉ và tính cách riêng của bác. Tóm lại là đọc sách nhiều lên một chút (tránh mấy cái chết mẹ ngôn tình ra), xem phim một chút. Một tí Pháp, một tí Nga, một tí Mỹ trắng > Mỹ đen, kể cả cách ăn nói kiểu thời cụ Hồ cũng đều tốt cả. Xem như tham khảo. Cứ hình dung như đánh Dota/LoL mới chơi thì cứ bắt chước vài cách build/vài nước cờ. Khi vốn ngôn ngữ mở rộng hơn thì mình có thể tùy biến và tự chọn cho mình một cách riêng.
coi nhiều phim tình cảm chứ sao nữa , ăn nói thì coi phim họ nói chuyện là chuẩn nhất rồi . ko thích phim thì đọc vậy google tìm đọc sách của larry king . đừng nghe mấy tên trong này uốn não ngậm mồm suy nghĩ vài giây mới chịu mở miệng nói , họ bảo đụt đấy
tôi del tin vào cái chân thành này :( vì sao? vì môi trường sống/làm việc đâu bao giờ 100% quân tử, trong khi hiểu dc 1 người thì cần thời gian dài thời gian ấy 1 thằng biết giao tiếp hay khéo mồm nó tận dụng hết cmnr ví dụ phòng tôi có 5 nam, 4 nữ, có 1 thằng lười, nhưng khéo mồm vcl, mọi hành động của nó chỉ bằng lời nói thôi, chứ chả làm cái mẹ gì bao r trừ việc lăng xăng giả vờ làm hộ cái này cái nọ mấy chị kia, gật đầu đồng ý, em nói đúng rồi, bla bla kiểu thế trong khi 2 ông còn lại thì tốt bụng hoàn toàn, trong phòng việc đa phần làm hết, lúc làm cũng ít nói năng, giúp thầm lặng ko kể công, ko chứng tỏ bản thân nhiều, ko nịnh nọt ai kết cục á, thằng ml kia chả làm gì nhưng lúc nào nó cũng dc coi trọng, 2 ông ít nói thì nghiễm nhiên việc đấy 2 ông ý phải làm 1 tgian sau thì những việc mà 2 ông kia giúp nó đương nhiên thành nghĩa vụ 2 ông ý phải làm luôn 1 tgian sau nữa, lúc việc nhiều quá, 2 ông ý ko kham nổi, lại vướng chuyện gia đình, thế là bị kick khỏi phòng luôn, dù bao nhiêu công lao của phòng là 2 ông ý làm cả thế là 2 ông ý bị nghỉ, mà thằng vote kick chính là thằng kia giờ thằng kia nó vẫn vậy, cái gì đến tay nó thì nó đi nhờ người ta làm, tính ra nó chả phải làm gì mấy cả, nhưng vẫn được xếp loại cao nhất mà các chị trong phòng cũng ko phải người xấu hay vô học hay hám trai gì, cái chính là cuộc sống giờ nó đâu có rảnh để quan sát dc 1 con người tốt xấu nếu người ấy ko chịu chia sẻ cái ấn tượng ban đầu, cái giao tiếp chủ động hàng ngày nó quyết định cách nhìn của người ta với mình chờ thời gian làm câu trả lời thì ko biết nhận bao điều đắng cay, mà có khi còn del đúng về bản thân mình nữa nên xác định ra đời, cứ im im, mong ngta hiểu được mình, sự thật sẽ chứng minh thì chỉ khổ bản thân thôi người đời đâu có rảnh để đi tìm hiểu mình, mà thật ra họ quan tâm làm del gì? nên phải tìm cách mà bày tỏ bản thân cho họ thấy lúc ấy có đồng minh, việc nhẹ, công việc ít áp lực, ez vl sao ko chọn?
^ Mi gợi lên nỗi đau của nóa đóa. Các mụ ấy đếu mù đâu, cơ mà chả ảnh hưởng gì đến lợi lộc của chuỵ ). Thằng kia thì mi phải thừa nhận nó "nhờ" đúng người đúng việc. Nghe thì có vẻ mất dạy, nhưng thực chất thằng kia đang làm tốt việc của nó ở vị trí... điều hành không chính thức. Nó khốn nạn với mấy lão nông dân kia thật nhưng không gây thù oán gì với mấy mụ. Đâm ra chừng nào nó còn có lợi cho cơ quan thì người ta vẫn dùng. Còn cái sự đểu và bạc - nếu mi nói chính xác - thì nó sẽ trả giá ở cái thời điểm lên chức kìa. Kể cả có lên thì nó hoặc phải thay đổi, hoặc không trụ lâu được . ------------------------------------------ Còn chuyện giao thiệp thì ta xúi mi một câu trong Bố già, là mình có nghĩa vụ phải bày tỏ tình bạn với người ta trước. Muốn bày tỏ thì phải chủ động, phải chìa bàn tay của mình ra trước. Chứ các bố nông dân cứ ngồi im một chỗ, nhét việc cho mới làm thì... đụt quá. Loại đấy để đâu cũng sống được nhưng đến lúc sống chết chẳng biết nó có ì ra hay không. Nói chính ra là chính các ông mắc bệnh sang chảnh, đòi hỏi con nhà người ta phải tìm hiểu mình. Tất nhiên nói đi phải nói lại. Kết giao với ai thì phải chọn người mình thấy đáng. Chứ nhiều em ngày nay cứ lấy đấy làm cớ, nằm ềnh ra đợi người khác đến xếp hàng cho các em chọn (). Loại đấy thì tránh xa ra.
ơ lúc đầu giờ trưa phê quá quote xong quất nguyên 1 bài dài vãi đít rồi chạy đi ngủ cái nội dung mình muốn nói là đừng nghĩ sống chân thành, chờ mọi người hiểu nhân cách vì bây giờ thị phi lắm, sống dễ dàng cho bản thân thì điêu điêu, lẳng lẳng 1 tẹo, đừng làm ác với người khác là dc chân thành với bạn bè, gia đình là đụ rồi
Đụt còn hơn là vô duyên. Đời này cứ ngu si hưởng thái bình . Cái gì cũng phải luyện tập, lâu ngày thời gian đụt sẽ rút ngắn dần.
cứ hễ chân thành là được đụ hã bạn thì luyện tập để hết vô duyên , nhỏ mình cũng vô duyên bà cố , lớn lên cày phim ảnh sách báo , kỹ năng giao tiếp đủ cả cuối cùng chém gió bớt vô duyên , giờ thành bác sĩ tâm lý của người quen , nơi giải tỏa nỗi buồn của các cô gái
đại loại là phiên bản kool boi, lạnh lùng, tài năng hoặc ngốc nghếch, búi xùi nhưng tìm được tình yêu thích đực đi đến đâu chị em nhìn thấy cũng rạo rực nước nôi lênh láng chỉ tồn tại trong phim ảnh thôi còn ngoài đời thì vẫn phải cái mồm đi trước, đừng bê đê công nhân nghành đực quá là dc
con gái yêu bằng tai mà, ngay cả sếp là nam cũng thích nghe lời nịnh nọt, bởi vậy ai mồm mép thì cho dù xấu trai nhưng gái nó bu đầy, sếp nâng đỡ chứ còn chân thành giờ chỉ vất xó, yêu chó chân thành thì dc :(
Lại chiém rồi. Thời buổi này nửa tiếng nằm máy lạnh là thành Toàn Shinoda bất tử lúc nào không biết. Lúc nằm liệt ra đấy gái nó bỏ ngay tắp lự, ôm của tếch theo giai coi các ông có nhắm mắt không. Yêu đương phải có tí chân thành chứ nị. Công việc thì chân thành hay không nó ở hiệu quả. Với thời buổi bây giờ chả ai làm một mình nên nó phải có giao tiếp ít nhiều. Hoặc ông làm thợ thì ngồi yên, còn ông muốn lên thì ông phải khéo. Tất nhiên phải tính cả vụ khéo với các thành phần lưu manh và bất ổn. Mà các ông cũng chảnh bỏ mịe, đòi làm cá sấu im lặng xong mơ có mấy iem trong sáng, luôn luôn lắng nghe luôn luôn thấu hiểu. Như cái thằng mập kia kìa, đòi gái phải bới lông nách nó tìm vàng mới khiếp chứ. Mà tổ sư con hàng @-VVN- trap ta nhá
Đã có tg suy nghĩ rồi mà còn trả lời kiểu này thì xin lỗi bác thớt bác thuộc vào dạng vô duyên rồi. Bác chịu khó khi nói chuyện trong nhóm để ý cách nói chuyện của người khác xem họ cư xử thế nào thì học hỏi. Nói ít, nghe nhiều. Bản thân việc nhỏ kia hỏi bác câu đó thì trong lòng nó 1 là vốn ko có thiện cảm với bác, 2 là rất thân với bác nên chọc, mà cái thứ 1 có vẻ trúng hơn. Ứng xử trả lời thế nào phụ thuộc vào ấn tượng xưa nay của người bác đang nói chuyện với bác. Xưa nay bác lạnh lùng, ít nói, nay bác trả lời lạnh lùng, ngắn gọn, chẳng ai ngạc nhiên, nhưng nếu bác trả lời đùa giõn vui vẻ, ai cũng chưng hửng. Ngược lại cũng vậy. Nên cũng đừng lo lắng quá hỏi thế này thế kia phải trả lời thế nào, cứ chịu khó học hỏi thì sau này sẽ tự có phản xạ.