Dạo này cáu r, ko có thức làm nữa - 1 ngày làm khoảng 4-5h mà cũng k tập trung như hồi trc, có lúc bỏ cả 4,5 ngày chơi ko thèm làm luôn. Cái dòng nó hết nhiệt huyết vs lòng tin nó v đó Trc dậy sớm bách cái mắt ra là ngồi làm tới khuya có khi tới sáng hôm sau, h dậy sớm hả - chơi game nghe nhạc chán - tử tế lên cty làm 1 tí - còn ko ở nhà chơi nguyên ngày Lắm lúc phải cố tình thái độ khốn nạn v đó, cho bọn bên kia nó sợ Chứ cứ tử tế mãi nó càng làm già. Có những điều k phải dùng lời nói mà biện bạch đc. Hồi trc là ngày nào cũng mail trả lời, mail tiến độ, làm sáng trưa chiều tối khuya , đi họp đầy đủ. Nổi điên lần 1 , làm như cũ nhưng ko trả lời mail hay mail file mỗi ngày nữa, vẫn đi họp. Nổi điên lần 2, Ko thèm đi họp, ko thèm làm, ko thèm nói năng gì cả, đt ko thèm nghe luôn Nay nó đấu dịu, nó phải nói đi họp mà ko có mình nó k nói vấn đề bản vẽ nữa, hôm qua hẹn 8pm ko gặp ko về mới dời gót ngọc mà đi chảnh chó like a boss ko Họp xong cảm ơn rối rít. Thái độ so vs ngày đầu đã là 1 trời 1 vực r Vì h nó đã hiểu, m ko làm - thì chả ai có khả năng làm nên giờ than phiền 1 câu cũng ko dám hé, hối 1 câu cũng ko dám hối, hỏi bao h xong cũng k dám hỏi Tội thằng bé v~ ra Lật kèo ^^
NTại hay mềm mỏng nên ng ta lấn lướt , có thích phũ vs ai bao h, lại ko thích đôi co ... Mà nổi điên lên thì đừng hỏi Cuộc đời này kỳ lạ, lúc ng ta tử tế thì ko biết trân trọng đâu - cứ đợi ng ta phải khốn nạn r mới biết thân biết phận . Có muốn như thế đâu ... Mà bị suốt thôi. Thủ đoạn đâu phải ko có, chỉ là quá mềm lòng ko nỡ ra tay thôi