Từ nhỏ cũng khổ nhiều. Má tui làm giáo viên nhưng sau khi lấy chồng thì theo ba tui lên Sì gòn kiếm sống nên cũng nghỉ dạy học, chỉ ở nhà làm nội trợ thôi. Còn ba tui hồi đó làm bóc vác bên cảng, sau này thất nghiệp nhà ko đủ gạo phải đi mượn gạo mà ko ai cho. Nhà thì không có phải ở chung nhà với cô,lây lất qua ngày thôi. Hồi nhỏ nhìn tụi bạn đi học mà dc ba má nó cho tiền ăn, choi điện tử mà cứ thèm. Giờ lớn rồi mới biết dc cảm giác của má tui khi không thể cho tiền con cái. Giờ thì tui lớn rồi đi làm nên cuộc sống gia đình cũng đỡ phần nào. Tuy chỉ đủ sống nhưng nhìn lại thì thấy mình vẫn còn sướng hơn nhìu người.
Lv 1 - 3: chưa nhận thức dc gì, chỉ nghe kể là mẹ bị ung thư vú, nên phải uống sữa kí, uống như voi, và đến 3 tuổi mới nói 1 câu đầu tiên, đó là lúc mẹ mất, ta nói mẹ đi đâu vậy, chắc chém gió, ta éo tin...., có kể chích ngừa éo cười éo khóc cmg cả... Lv 4 - 15: vẫn còn easy, dc cưng hơn trứng, tiền xài éo hết... đi net tha hồ, đói có nội đem cơm tới net lun.... Lv 16 - 18: og đổ bệnh, ông nội bán nhà bỏ trốn, ko tiền thuốc men, bệnh càng nặng, bà nội thì bùn rầu chửi bới, bần cùng ko bik làm gì, tin vào thầy bói... bị dụ đánh đề, nợ ngập đầu..... Lv 18 - 21: og mất, rớt dh, ráng lết dzô cd học 3 năm r ko thi tn... bỏ xó đó... đổ trách bản thân, đổ thừa nhà cưng, béo như con heo éo làm dc cái gì... 21 - nay : tập chạy xe, bik đi xe lần đầu trong đời, bik thế giới bên ngoài, bik kĩ năng mềm.... đi làm tay chân... ít ra tự nuôi dc bản thân....
thanh niên này vuợt khó có gấu rồi, ta cảm phục nguơi lắm, hãy vệ với đội chống bất công xã hội của ta.
Từ nhỏ sống thảnh thơi chả lo gì game gủng đầy đủ chẳng thấy thiếu gì: chắc là super easy Đi làm ngành mình thích làm đc 2 3 năm cảm thấy nhẹ nhàng ko lo lắng gì: easy mode Sau đó là khoản thời gian ganh đua để cố gắng lên leader manager(cùi) các kiểu mới nhận ra cái xh này thằng ngu si có quan hệ sẽ tiến xa hơn thằng trâu bò senior cày 4 5 năm, chán nản nhảy wa cty khác làm role khác: normal mode Làm role khác cũng vui vẻ 1 khoản thời gian sau đó là gặp thêm thằng leader ngu si éo có trách nhiệm chỉ biết chém gió, anh ấy thấy proj đang có mùi thúi thúi là nhảy ngay để lại 1 bể phót cho ta gánh, coi như ta xui ở lại cho có skill gánh team: hard mode Giờ đc làm lead thì ngày làm 10h tháng nào cũng dí deadline, nhưng mà vui ít ra đc sếp công nhận, nhưng mà vợ mới đẻ, thêm gánh nợ ngân hàng trên vai, 1 tháng cày như trâu cũng dư ít ráng phấn đấu tập xe rồi mua xe 4 bánh: extra normal mode
Lo nhìu thứ hơn bác à, vì áp lực nhìu mà cũng phải lo cho đám lính lác cafe ăn uống các kiểu cho tụi nó để khích lệ nữa
Nhà thành phần cơ bản, không dư dả cũng không thiếu gì. Ngoan, ko nghịch phá, học giỏi phải cái hơi lười. Giờ 1 vợ 1 con, tiền không nhiều không ít, chỉ mong mọi ng trong gia đình khoẻ mạnh, cuộc sống cứ đều đều cũng đc, cũng tính làm thêm kiếm tí nếu phất đc thì càng tốt. Easy mode.
Nhiều bạn hoàn cảnh hard mode thật, mình tuy chọn hard mode nhưng thật ra cũng k hẳn là thế. Nhà mình thuộc dạng có của ăn của để, bố mình làm ăn chưa thua lỗ lần nào nhưng không phải tháng nào cũng dư dả gì, mẹ thì k học đến đại học nên k có công việc luơng bổng cao, lẽ ra nên chọn normal thì mới hợp. Nhưng cái chính là hồi nhỏ bị nghe kém do mắc phải 1 dạng khuyết tật ở não mà sau này mới biết được, số mình đen vì bác sĩ VN k biết bệnh này cứ quăng bừa trợ thính cho xài làm hỏng tai giờ phải phụ thuộc vào nó nên k dứt ra được. Thành ra mặc dù ngày xưa mình cũng khá khôn, học hành ngon lành nhưng để có kết quả như thế thì mình khổ hơn nhiều người khác rất nhiều do phải tự học lấy và k ai dạy được vì giảng có hiểu đếu đâu. Lớn lên thì ít bạn do không thể giao tiếp bình thường được, thành cả đời chỉ có 1 thằng bạn thân duy nhất thực sự còn bạn gái thì đến giờ vẫn chưa có vì vẫn luôn thất bại do không giỏi giao tiếp ngoài đời. Và đến giờ thì mình vẫn luôn bị đứng ngoài xã hội do chưa tìm đc chỗ đứng cho riêng mình :) Giờ thì kiếm được việc phải chờ ông cụ tìm cách kiếm hộ cho nhưng nói chung là khó và hiện giờ đang không biết sau này các cụ nghỉ hưu thì kiếm sống kiểu gì dù chịu khổ các thứ về tinh thần và sức khỏe cũng đã trải qua rồi. Đôi lúc ước rằng mình đuợc như mọi người bình thường nhưng mà thôi, số mình ra sao thì đành phải chấp nhận thôi :)
ông già: rượu chè, thuốc lá, ko có chí làm ăn... hồi mình còn nhỏ thì làm bao nhiêu đi nhậu hết bấy nhiêu... tiền lo cho gia đình thì tiếc, đem ra show off cho bạn nhậu thì vui hết cỡ. hậu quả: 2 năm trc bị cancer phải mổ ruột, lôi hậu môn ra vùng bụng dưới, cũng may là nối hậu môn lại dc... bà già: mê tín dị đoan, lên đồng lên cốt, trc khi di cư wa mĩ thì bán căn nhà hơn trăm cây vàng đem đi cúng cho thiên hạ hết... nguyên gia đình 7 người wa mĩ với mấy cái va li hành lí mà ko có 1 đồng dính túi... tới bây giờ vẫn còn mê tín... thời niên thiếu 17t trc khi di cư thì sống với 1 tư tưởng mặc cảm do có ông bà già wa ư đặc biệt... ra đường cảm giả hàng xóm ai cũng nhìn mình = 1 con mắt khinh bỉ... ông già hồi đo nhậu ngày 1, đêm về là cứ chuẩn bị tìm chỗ trốn vì ổng sẽ tìm cách quậy phá chửi bới gia đình hàng xóm. bà già thì mê tín dị đoan hàng xóm bà con thân thiết hầu như ai cũng khinh bỉ. 3 anh chị em mình sống sót, ăn học tới nơi tới chốn là nhờ vào tiền 2 dì đang sống ở nc ngoài gửi về lo... sống trong vũng bùn nên bây giờ mình gặp mấy thằng nào rượu chè, thuốc lá với vũ phu là muốn đập chết mẹ hết cho bỏ ghét...
Vũ phu thì đây... Hôm qua nhà đối diện (anh của anh rể mềnh) đánh nhau cả xóm ra can. Nhà đó 3 anh em thì ông cả là tốt nhất, 2 người còn lại vũ phu như đúng rồi (làm công an cả 2 luôn) nên giờ mình vẫn tiếc cho chị mình lấy thằng chồng như vậy.