Kể cho đồng chí nghe 1 chuyện . Về quê chơi có thằng hàng xóm bên nhà nội qua mượn ông chú 1k mua cái lưỡi lam cạo râu kìa. Mà nhà nó khá lắm nhé. Hỏi ông chú thì ổng bảo nó mượn nhiều rồi nên chai. Ở quê có nhiều cái khó đỡ lắm.
Định khoe nhưng mà thôi, vào tàu ngầm đọc comment chơi, khoe cũng chả dc gì. Mà đặc biệt lưu ý mấy cái comment liên quan đến cưới vợ, hóng tiếp
Quen rồi , trước kua em kia nhà nó 4 anh em nó chị cả thế là ăn chè vớ vẩn thôi cũng cả 1 vấn đề ...rồi sau này quen em trong xóm rủ nó đi ăn nó hay rủ đám nhóc nhỏ hơn ăn cùng, nên bao cả riết rồi thành quen...chia tay cũng 6 năm rồi. Còn về keo thì đm ._. bạn bè nơi làm cũ toàn keo , toàn rủ đi ăn sáng rồi mượn vài ngàn lẻ , hỏi thì móc bóp ra khoe toàn 200 - 500 bảo xé lẻ
33 tuổi vẫn còn trẻ và nhiều cơ hội, tại sao bạn lại chấp nhận mình là loser quá sớm như thế? Nhìn lên thì biết bao giờ mới hài lòng được? Thay vì so sánh mình với những người thành đạt, hãy so sánh với mình của ngày hqua, mình của 1 năm trước. Nếu bạn vẫn ko khác gì so với 1 năm trước thì bạn mới là loser. Còn làm sao để thoát khỏi cảnh này cũng ko khó... "Nếu bạn muốn có những thứ bạn chưa từng có thì bạn phải làm những việc bạn chưa từng làm". Hãy bỏ những thói quen xấu (vd đọc báo lá cải, lướt facebook, cắt giảm thời gian đàn đúm bạn bè), bắt đầu những thói quen tốt (đọc sách, tập thể dục, đi du lịch, giao du với người thành công...) rồi 1 ngày nào đó bạn sẽ tìm được con đường riêng của mình. Cơ hội luôn xuất hiện ở quanh bạn, vấn đề là bạn có đủ kiến thức và đủ liều để nắm lấy nó ko thôi.
Ý tưởng là một chuyện, ý tưởng khả thi và có thực hiện đc hay ko là một chuyện khác, rồi có ý tưởng có đưa nó vào kiếm tiền đc ko? Bạn có ý tưởng rồi cùng đi với cái ý tưởng đó thế nào, chứ ko phải nói miệng cho vui nhé Nếu trả lời đc các câu hỏi đó, làm cho mình 1 bản proposal gặp mình, nhiều thì ko có chứ 1-2 tỷ raise thoải mái, nếu ý tưởng ấn tượng hơn nữa mình có đầu mối dẫn bạn đến raise nhiều hơn Mà cái câu cuối là sai nhé, Việt Nam! Nhiều chỗ cần mua ý tưởng lắm nhưng cái chính là chưa gặp đc đối tượng thôi
Cái này mỗi năm mỗi tháng đều nhìn lại để so sánh rồi, vì tính chất công việc cần như thế, giờ chỉ cảm thấy áp lực công việc quá nặng mà không thể giản ra chút nào. Sếp miệng ủng hộ nhưng đôi khi push như điên khùng, cái nghiệp nó bắt phải thay đổi từng ngày mới mong lên được mà cái tính không hợp lắm vẫn ráng gồng gánh.
Hồi lâu có con nhỏ làm chung cơ quan (hồi sinh viên có làm pr) lâu lâu hay có các chị đầu mối nhắn tin mời đi du lịch vài ngày với các doanh nhân "trẻ", thành đạt, lịch sự...đã vậy còn có công tác phí >1tr/ ngày. Mình cũng muốn tham gia có điều toàn mời nữ!
25 tuổi, nhìn thằng bạn nối khố của mình lương $2000 mà chạnh lòng... nó làm dev bên East Agile. mình còn chưa được = nửa của nó
Vào đây đọc thấy cuộc đời mình còn trẻ vẫn còn tốt, thôi ráng đi bù thêm cái tiếng Anh để sau này có gì nhảy nghề
Xúi dại ko. Lỡ nó cầm dao lam nó rướt 1 cái thì.... [-x Ơ, thế pé Lax ra ngoài đó luôn rồi à. Ui thằng em cao ráo, trắng trẻo, đẹp trai, nhỏ nhẹ. Vẫn nhớ hình ảnh nó hồi đó.
24 tuổi , làm công ăn lương đéo có thưởng. Làm cao nhất là 7tr/tháng. Con Út trong gia đình, cha mất sớm, mẹ đã hơn 60. Anh chị đều đã có gia đình. Dòng họ thì đéo có một ai . FA nặng nề.