Thấy mấy chú gặp ma cũng nhiều, vậy đây là topic cho những chú kể chuyện gặp ma, thấy dấu hiệu vv.. v. V.... - chỉ kể chuyện do chính mình từng trải qua. - không kể khi nghe qua lời thằng bạn con cháu ông hành xóm các kiểu. Xin mở đầu. Cách đây cũng khá là lâu, chắc lúc đó còn 18 hay 19 gì đó, nhà có ông anh họ ở chung, ổng thì hay đi chơi về khuya tui toàn phải mở cửa, cũng như mọi hôm ổng về trễ. Hôm đó ổng đi về thì gọi tui ra mở cửa, lạ là hôm nay ổng chở thêm con nhỏ nào về thì phải, con nhỏ đó thì đứng bên kia nhà đối diện, nhà đối diện cách nhà tui chừng 3m do là hẻm nhỏ thôi. Ổng dắt xe vào rồi thì con nhỏ vẫn đứng đó nhìn chứ ko vào, mình cũng chả hỏi nên đóng cửa luôn vì thấy rợn quá. Sáng hôm sau mới hỏi ổng hôm qua ông chở con nào thế, mà sao nó ko vào nhà làm tui đợi đóng cửa. Ổng mới nói là tao về một mình chứ có chở ai, ổng nhìn mình xem mình có nói giỡn ko rồi ổng im re luôn, thế là sau bữa đó 2-3 tuần ổng toàn về sớm vì rét cmnr. Tới giờ lâu lâu đi vè khuya vẫn ko dám nhìn vào cái chỗ con nhỏ đó đừng khi dắt xe vào nhà, kể lại mà giờ vẫn ớn lạnh.
Mình thì chưa gặp ma trực tiếp bao giờ nhưng gặp người bị nhập hay là vong nhập hay ai nhập thì gặp rồi. Người bị nhập thì tính tình thay đổi, nói những thứ không có thật, âm phủ, địa phủ. Hôm đó cả nhà có đưa bác vào viện Xanh Pôn cấp cứu. Bác sĩ bảo bị suy nhược cơ thể do làm việc nhiều, suy nghĩ nhiều rồi truyền nước, truyền thuốc hay dinh dưỡng gì đó rồi tiêm thuốc an thần. Mình còn nhớ đêm hôm đó tất cả mọi ngủ hết vì quá mệt, mình thì thức vì vẫn còn khỏe. Tđn mà bác mình nằm ngủ mà 1 mắt vẫn mở thao láo, cứ liên tục nhìn đồng hồ. Đến đúng 3h sáng thì bừng tỉnh dậy cmnl, bảo "Cửa âm phủ mở rồi, tao phải về nuôi con tao, con tao đang đợi" . Xong giờ đi đâu mình cũng có cảm giác có ai đi đằng sau, cứ thấy lạ lạ, nhưng cũng quen mẹ rồi. Hôm đi sang nhà thg bạn chơi lúc ngủ thì nó bảo "Thấy có bóng nào nằm ôm mày ngủ, tao tưởng mày rủ cả ny mày đến". Chả biết nó đùa hay thật mà thôi kệ mẹ.
Cách đây nhiều năm, trong 1 lần lướt quép đêm phia tôi có tình cờ tò mò bấm vào 1 cái link mà chúng nó bảo là kinh dị đừng click. Tính tôi thì chẳng sợ gì, khi click vào thì đm nó...lag load lâu vcl ra ngồi đợi thêm gần 5phút mới load xong trang. Tôi thấy dòng chữ ấy, đến bây giờ tôi vẫn nhớ như in caí lần định mệnh ấy. Tôi chăm chú xem, cảm thấy mệt mỏi, 2 tay tôi qươ quào đủ thứ thứ, người tôi như lịm đi, những thước phim trôi qua không gian ngoài ngõ lặng như tờ( đeo tai nghe), ngoài kia 2 con chó đang dính lẹo mà tôi lấy đá phang lúc chiều vẫn còn đang dính kêu ư ử. Tôi cảm thấy hụt hẫn khi đoạn phim đó kết thúc, dòng chữ cuối phim làm tôi kinh sợ hơn, nó như 1 phần nào đó làm tôi suy nghĩ : watch full clip on p***nja.abc . tôi click theo cái link có sẵn. Các bạn thắc mắc tại sao nó kinh dị chứ gì. Ok tiếp nhé Sau đường link đó là 1 thế giới hoàn toàn khác. Tôi miệt mài không ngại mệt mỏi và hôm sau tôi hư win :( Đm con maria ozawa
mà kể chuyện ma giờ này có sợ éo đâu, để khuya 1 tí, tầm 2-3 g sáng ấy, độ này truyện tranh ma hàn quốc vẽ rất khá, nội dung cũng được lắm, đáng xem như 0.00MHz
truyện ma hàn đừng có như cái truyện nào đang kéo xuống thì con ma nó bò tới thật nhanh làm hết cmn hồn
http://thichtruyentranh.com/0-0-mhz/275.html con này nó bị giết sân hận thành quỷ thêm 1 truyện con nhỏ kia dụ chịch mấy thằng thanh niên để làm vệ tinh cho nó, bên ngoài thi đẹp mà hiện nguyên hình thì kinh cmn dị
câu chuyện này là chuyện thật của tui. Ngày xưa lúc còn học đại học năm 2, hè tham gia chiến dịch mùa hè xanh ở Trà Vinh. Khi cuối chiến dịch thì tất cả tình nguyện viên tập trung tại Ao Bà Om để cắm trại hôm sau chia tay lên đường về lại trường. Xung quanh Ao Bà Om có rất nhiều cây to (1 gốc 3~4 người ôm mới hết), ít nhà ở và có vài chùa khơ-me (người khơ-me thường thiêu người chết xong gửi tro hoặc chôn người chết tại chùa, ko có nghĩa địa gia đình). Tối thức giao lựu (ăn nhậu) với rất nhiều bạn bè nên hơi xỉn. Đến tầm 3h sáng, đi vào lùm cây giải quyết nổi buồn. Cảm thấy lạnh sau lưng nhưng do liều và có men nên vẫn tự nhiên. Bổng nhiên nhánh cây gần mình xào xào nhưng ko có gió, giống như ai giật giật. Mình vẫn tiếp tục giải quyết nỗi buồn dang dỡ. Bổng nghe tiếng ư ử rất nhỏ, tìm xung quanh, dưới gốc cây to có 1 bóng trăng trắng xa xăm nhìn như có 4 chân đang nhìn mình (wtf). Do tính hiếu kỳ cũng như có men nên mình lại gần thì ra.... có 2 đứa doggy dưới góc cây, nó lột hết đồ nên nhìn xa thấy trắng trắng mà như là 1 người có 4 chân. Mình lại gần thì tụi nó ôm đồ chạy mất dạng. Móa, làm mình tưởng gặp ma
Chuyện có thật , cách nhà ta chắc vài chục met trước đó là khoản sân rộng , giờ thì tụi 3 tàu về xây nhà rồi . có cô kia ở trọ , mà chửa thì quá mặt rồi chắc là làng gái lang thang rồi dính chửa với khách . cô mướn nhà đó đc ít lâu thì dọn đi ( thật ra là chết nghe nói là uống thuốc ngủ tự sát ) bà chủ nhà tiếc tiền ma chay , hỏa táng nên nhà người về tắm rửa rồi bỏ vào thùng castong , rồi đào khoản đất gần đó chôn lấy si măng đổ lên. Chuyện cũng qua lâu nhà thì ai mà dám thuê , nên bà ấy cùng gia đình dọn ra nhà ấy ở còn nhà chính thì cho thuê ngc lại. từ ngày chôn cô kia cái sân đất đó cây cối mọc xanh tốt , cây chuối cây me mọc lên , bà ấy cũng mê tính nên cứ cây nào mọc lên là bứng góc cây ấy .. ấy mà tháng mưa , mưa to lắm , đất cát toàn bùn lầy ( xóm ta ngày xưa lại đất đỏ ) mưa tạnh vài hôm , cây cối ít mọc lại nhưng sát góc tường mọc lên cây chuối cũng cao rồi , nên bà ấy để luôn. qua tháng cô hồn thì cái cây mọc lên ghê vl , nó cứ ngữa ngữa ra đằng sau , tối nào gió cũng rít bên ấy như tiếng ai rên đẻ bà kia cũng bỏ mà dọn về nhà 9 ở , thì nhà ấy để hoang , tối đến chẳng ai dám ra đường 1 mình đi ngang qua ấy , nó âm u lắm , sân lại rộng , cái cây sát góc tường nằm ở vị trí mà chỉ cần đi ngang qua cỡ nào cũng đạp vào mắt. ngày xưa cả xóm nhà giàu chỉ có tv đen trắng , nhà nghèo thì mở casset nghe đài , bên ngoài thì tiếng gió hú bên căn nhà hoang ấy phải nói là khiếp đảm ( nhưng hồi đó nghe quen chả sao ). Rồi thì bà này cũng thỉnh đc một ông thầy bên chùa về , thầy vào tụng kinh , rồi dán bùa lên cái cây , từ cái hôm thầy về tối nào cũng nghe tiếng gió hú như tiếng rên người đàn bà đẻ nghe ác liệt hơn , lá chuối từ từ ngã từ màu xanh sang màu đỏ âu thì bà kia tháo lá bùa ra , cho người búng gốc cây lên rồi đem chôn cũng trong sân đó. Về sau thì bà ấy cho đập luôn căn nhà , bán luôn miếng đất , rồi bán luôn nhà 9 dọn nhà đi nơi khác thi thoảng về xóm chơi . còn miếng đất mà người sau này mua , xây nhà lên rồi bỏ hoang , đến bây giờ thì xây lại đang cho sv ở thuê. Còn 1 việc nữa là cái ngày cây chuối đc chôn thì đêm đó người ta thấy bà chủ đốt đèn dầu ngồi ăn 2 con gà trong cái nhà ấy , ai cũng thấy kéo nhau ra xem . Bà này có đứa con gái xinh lắm
VỤ cây chuối lên xong ra buồng ban đêm rên với vặn mình như người đau đẻ hình như xóm nào huyện nào cũng có hết a! CƠ mà thí chủ hành văn quá vãi, chăm chú đọc thành ra quên sợ, cái scence bà chủ nhà ngồi ăn hai con gà là sao k hiểu, cơ mà k hiểu sao ấn tượng ma mị đúng kiểu việt nam luôn (một đêm mưa gió mịt mù, trong căn nhà ngói xập xệ, cũ kĩ, ánh đèn dầu sáng nhưng k đủ sức rọi xa, chỉ quanh quẩn ánh sáng quanh mâm cơm dọn dưới đất, một bà lão quần vải đen, áo nâu, tóc vấn, nhuộm răng đen ngồi ăn cơm, trên mâm là 2con gà luộc, 1con xé dở, một con còn nguyên mỏ ngậm quả ớt đỏ tươi! KHuôn mặt bà lão ẩn hiện k rõ dưới ánh sáng nhảy nhót của ngọn đèn bị gió tạt! SÂn gạch rêu mốc nước ngập thành vũng, sấm chớp ì ùng, mỗi khi có chớp thì vườn cây quanh nhà hiện rõ đang quằn quại dưới mưa gió - đây đúng là hình ảnh trong đầu khi đọc đến câu ăn gà của bác) ! GIống như lần đầu tiên mình thấy tượng Mẫu quan âm, cảm giác nó ma mị, sợ nhưng lại có cái gì đó thu hút, k rời mắt ra dc, cảm giác âm âm sao đó, k giải thích nổi!
Tức là bà chủ chết rồi. "Bà chủ" mà bứt gốc cây chuối đem chôn chính là con ma đó. Sau khi bứt gốc chuối lên thì tối đó ngồi ăn 2 con gà. Người ngồi ăn 2 con gà là con ma đó :)