Vl bạn - như 2 thằng nghệ an hồi học đh chung - mượn tận 300 (năm 2007 là to lắm đấy ) để đóng tiền trọ bảo tháng sau trả. - thế mà tháng sau nó dọn nhà mẹ nó luôn - hỏi bà chủ thì bả bảo nó còn nợ tao 2 tháng tiền nhà nè - á đù
Nói thẳng ra là đéo. Tỏi chứ ko phải chai mà chai lên đến hàng két cũng miễn. Ko thế chấp ko rằng buộc ko j hết 90% mất trắng còn dù có lấy lại đc thì chắc cũng tiền mất giá. Mà nếu vẫn muốn thì nên bảo ông đó thế chấp cầm tin. Nói thẳng đó là hình thức khi trả tiền sẽ trả lại.
ĐM ngày xưa làm quản lỷ PG cho con kia mượn tiền đóng tiền nhà tại tội với nó xinh với vú bự , nó bảo lãnh ra em trả ngay , cuối tháng lãnh lương xong nó vù mất , mình cũng nghĩa thôi kệ mẹ bỏ xem như ăn bánh trả tiền . 2 tuần sau gặp em nó trong lần party PG nó rủ nó ngồi trong góc mà éo dám nhìn mặt mình hay thốt lên 1/2 lời , cuối tiệc mình rủ em nó nói riêng vài câu chưa nói đc gì em nó đã bảo vài ngày nữa lãnh lương em gửi xong trốn mẹ nó về làm việc ( lên facebook thấy ) . đồ con đĩchóoooooooo. rồi thêm thằng bạn thân mượn tiền mình đéo đòi là đéo trả , mà đéo trả thì ok , chả bao nhiêu với mình , mốt nhờ vả thì cái cc nhé , còn bảo sao tao cạch mặt mày ra thì tự hiểu dùm có thiếu thốn đéo gì đâu , nhìn lại còn giàu hơn cả tao. Ức chế VL các bác ạ.
Lúc còn làm ra nhiều tiền thì tích lũy đi bác, thế gian thay đổi biết đâu đc ngày mai, có cho mượn thì cũng phải thế chấp tương đương, ko thì có biến họ hàng lại giận nhau ko hay.
Hồi đi Nhật về ta có nhiêu tiền đưa mẹ hết không cho ai mượn hết, ai hỏi cứ bảo đưa mẹ có gì gặp mẹ mà hỏi
thề đời chắc ko ai như tiá mình, đi mượn tiền 4% xong cho nhiều người khác mượn lại 6% mà ko thế chấp gì, bay hết gần 2 tỏi, quá ảo @@.
Sao mình thấy đa số người mượn tiền xong ko muốn trả mặc dù số tiền ko có bao nhiêu hết. Chuyện hồi ta còn đi làm năm ngoái. Con công nhân nghành cái đó quê ở Lâm Đồng, làm chung ca với ta. Hôm đó là gần tết rồi, tiền thì ta cũng dư dả vài củ. Nó hỏi mượn 1 củ để sắm sửa tết, bảo lãnh lương ra trả ngay cho ta. Ta ck xong, 2 ngày sau nó nghỉ việc, ôm cục lương + thưởng dong thẳng về quê đến giờ luôn. Đòi mãi đéo trả, nói đi làm bận ko có thời gian đi ck, cứ hẹn lần lữa mãi. Dm, Chẳng lẽ giờ ta chạy lên Lâm Đồng vô chỗ làm nó đòi cho nó quê thiệt chứ. Tính mình hồi trước thì bạn bè hỏi mượn mà có là đưa, sau vài lần đòi khó khăn quá thì giờ đéo cho bố con thằng nào mượn hết. Ko mượn đc mà cạch mặt ra thì bố còn cảm ơn. Toàn bá dơ.
Bởi vì nó éo đáng là bao nên bọn nó nghĩ ko quan trọng. Ta thì cho vay là éo bao giờ quên, còn đã vay thì cao lắm 1 tuần là trả vì ko thích cầm tiền người khác.
Nói ko đáng bao nhiêu chứ cũng ít là vài trăm ngàn tới vài triệu, mồ hôi nước mắt người ta. Ta thì cái tính kì lắm, ta thiếu nợ ai 500 đồng ta cũng phải kiếm người ta mà trả cho đc chứ đừng nói nhiều hơn,. Ko trả đc là nó khó chịu trong người lắm, cứ nghĩ người ta tin tưởng mình mà mình lại phụ lòng tin người ta thì sao mà làm đc. Còn đi đòi nợ thì ta ngại vc, chỉ có khi nào ghét lắm rồi ta mới đi đòi. Dạng như tối ngày có tiền ăn chơi, tỏ vẻ giàu có là ta dí đòi mãi ko thôi.
Đệt mợ, 1 củ mà ta đi đòi 2 tháng mới được, mi 1 tỏi gấp 1000 lần thì mi tính đòi 2000 tháng =200 năm à
=) 2 thằng mượn tiền ta giàu có bỏ mẹ ra ( mấy thằng còn đi làm lặt vặt phụ gia đình không nói ) , 2 thằng này IP6S xe tay ga nha 2 3 tấm , tháng nào cũng XL các kiểu khoe khoan mà tiền đéo trả . Đáng lẽ ta cũng để đó có cũng đc ko có cũng ko sao vì bạn thân chơi từ nhỏ , mà đ m chứ mấy thắng nay tuần nào nó cũng qua nhà mình xl các kiểu tiền thưởng , tiền lương lên rồi dự định mua IP7 tháng 11 ta đã quê rồi , hôm ấy qua rủ đi nhậu , ta bảo mày sung sướng rồi , nó bảo lãnh lương dắt ta đi nhậu ( xl ấy chứ toàn ta bỏ hơn tiền nó , đa phần bỏ hết ) ta kêu có tiền thì trả tao đi mượn từ năm ngoài đến năm nay hơn năm rồi . Cái ảnh giật mình cười cái im re bỏ về , ta cứ tưởng nó ra atm rút tiền mà trả ( vì mới lãnh lương hôm qua ) đéo ngờ nó về xong vài tiếng qua nhà ta cầm theo đt như chưa có cl gì xảy ra , vài lần sau cứ qua rủ đi ăn/chơi thì ta nói hết tiền trả tiền tao xài cũng cười trừ về . Còn lần nào qua nói chuyện xã giao thì éo tiếp , ta cố tình làm cho nó hiểu vấn đề , nó hiểu đấy nhưng thương tiền quá nên chờ đến lúc ta quên ( bạn này chắc bỏ thôi mặc dù chơi hơn 10 năm rồi mà nó chơi bẩn tính lắm ) Thêm 1 thằng XL nữa cũng lúc mượn tiền van xin ỷ oi hẹn ngày đủ kiểu , đến lúc có tiền đéo trả còn bảo khi nào nó (tôi) thật sự cân tiền thì nói tao 1 tiếng tao trả . Cạch mất vài triệu , mất luôn vài thằng bạn. - Thời đi học trung học ta thiếu anh lớn 200k ( thời ấy ngày đc 10k đi học ) tổ chức SN , tận 4 năm sau mới đi làm thêm có dư dã mà trả , trả tận 500k mà ta còn mắc cỡ và nhục đến nỗi đến giờ k dám nhìn mặt anh lớn . Tiền cho bạn mượn là mình tin tưởng bạn bè lắm , mà mất lòng tin vậy ....